Để Ngươi Cướp Cơ Duyên Không Có Để Ngươi Cướp Hồng Nhan

Chương 382: Hắn vậy mà đối với ta quan tâm như vậy?

**Chương 382: Hắn vậy mà lại quan tâm ta đến vậy sao?**
"Tô Lạc Anh..."
Tô Ngự nghiến răng, tay không tự chủ được phát lực, khiến lá thư dần dần nhăn lại.
"Thế nào điện hạ, đây chính là thư x·i·n· ·l·ỗ·i của hoàng nữ a, hoàng nữ rốt cuộc đã nghĩ thông suốt nỗi khổ tâm của hoàng t·ử, hoàng t·ử điện hạ không phải nên cao hứng mới đúng sao?"
Hạ nhân có chút nghi hoặc.
Dù sao lá thư này, những hạ nhân qua tay bọn họ đều đã xem qua. Sở dĩ như vậy, là bởi vì mâu thuẫn giữa hoàng nữ và hoàng t·ử ai ai cũng biết, cho nên đồ vật hoàng nữ điện đưa đến, những hạ nhân này sợ bị hạ đ·ộ·c, sau đó mở ra trước kiểm tra trong ngoài một phen.
Cũng chính là thời điểm kiểm tra, đám hạ nhân cũng đã thấy nội dung trong thư.
"Không có... Không có việc gì, ta chỉ là rất cao hứng." Tô Ngự cố nén p·h·ẫ·n nộ, nở một nụ cười nói.
"Đúng vậy, hoàng t·ử điện hạ từ trước đến nay đều muốn cùng hoàng nữ giải trừ hiểu lầm, không nghĩ tới vị Cố c·ô·ng t·ử kia thật đúng là lợi h·ạ·i, nhanh như vậy liền giúp điện hạ làm được hết thảy." Hạ nhân vui vẻ nói.
Tô Ngự: "..."
"Ngươi... Ngươi lui xuống trước đi." Tô Ngự khoát tay.
"Vâng, điện hạ."
Hạ nhân cũng vì Tô Ngự mà cao hứng, cho nên bước chân rời đi cũng nhanh nhẹn hơn rất nhiều.
"Ầm!"
Hạ nhân vừa đi, Tô Ngự liền đấm mạnh một quyền xuống bàn trà.
"Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Cố Thần An có lợi h·ạ·i như vậy à, hắn vậy mà có thể thật sự khiến Tô Lạc Anh thay đổi ý nghĩ? !"
"Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, trong đó tuyệt đối có ẩn tình!"
"Chẳng lẽ..."
Bỗng nhiên, Tô Ngự linh quang lóe lên.
Chẳng lẽ là Cố Thần An cùng Tô Lạc Anh hùn vốn diễn một màn kịch cho ta xem?
Nghĩ tới đây, Tô Ngự thần sắc nhất thời nghiêm túc.
Cố Thần An, thằng ngu này, sẽ có IQ cao như vậy sao?
Hắn chẳng lẽ đã p·h·át hiện ra mục đích thật sự của ta?
Tô Ngự chậm rãi ngồi xuống, cúi đầu suy tư một lát, sau đó khẽ lắc đầu.
Không đúng, không có khả năng.
Nếu hắn p·h·át hiện mục đích thật sự của ta, tuyệt đối không có khả năng trực tiếp đi tìm Tô Lạc Anh, thậm chí bị Tô Lạc Anh đoạn tuyệt tứ chi, đ·á·n·h vào bí lao. Huống chi, Dương lão ẩn nấp thân hình đi hoàng nữ điện, đều không có p·h·át hiện bất luận chỗ nào không đúng.
Hệ thống của Cố Thần An phải tương tự như của ta, cũng đều là hệ thống c·ướp đoạt cơ duyên của người khác, sửa chữa m·ệ·n·h cách của bản thân, cho nên công năng hệ thống của ta và hắn cũng đều là giống nhau.
Cái kia chính là chờ đợi đến bên người có người xuất hiện cơ duyên, hệ thống liền sẽ thông báo trong đầu.
Chẳng lẽ là lúc Dương lão đi hoàng nữ điện bỗng nhiên xuất hiện cơ duyên, cho nên Cố Thần An bởi vậy mà p·h·át hiện ra sự tồn tại của Dương lão?
Không, cũng không đúng, nếu thật như thế, vậy ta cũng phải nghe được thông báo, có thể ta lại không nghe thấy... Nói như vậy, Cố Thần An cũng không thể nào p·h·át hiện Dương lão.
Thậm chí, coi như Cố Thần An p·h·át hiện Dương lão cũng không quan trọng, Cố Thần An thế nhưng là đứng ở phía ta.
Tô Lạc Anh thế nhưng là đã làm n·h·ụ·c Cố Thần An như c·h·ó nhiều lần, Cố Thần An tuyệt không có khả năng p·h·ả·n· ·b·ộ·i ta mà đứng về một kẻ đã từng n·h·ụ·c nhã mình!
Cho nên... Thật chẳng lẽ chính là Cố Thần An thuyết phục Tô Lạc Anh?
Cũng không có khả năng, Tô Lạc Anh nhiều năm như vậy đều cừu thị với ta, nàng làm sao có thể dễ dàng bị thuyết phục như vậy?
Đây rốt cuộc là tình huống như thế nào?
Tô Ngự nhất thời lâm vào mờ mịt và nghi hoặc.
Hắn có thể khẳng định, Tô Lạc Anh làm như vậy tuyệt đối là có nguyên nhân, đồng thời cũng có thể x·á·c định, Cố Thần An đứng về phía mình.
Dù sao, Tô Lạc Anh n·h·ụ·c nhã Cố Thần An, hắn cũng biết, cùng là x·u·y·ê·n việt giả, hắn khẳng định, Cố Thần An tuyệt không có khả năng h·è·n· ·m·ọ·n đến mức bị người khác n·h·ụ·c nhã xong còn trung thành tuyệt đối với người kia.
...
"Thư tín đã đưa qua?"
Trong hoàng nữ điện, Cố Thần An hỏi.
"Ừm, vừa đưa qua, Tô Ngự hiện tại cũng đã nhận được." Tô Lạc Anh gật đầu nói.
Vừa nói xong, Tô Lạc Anh hơi nghi hoặc một chút nói: "Cố c·ô·ng t·ử, ta chuyển biến như vậy có phải hay không có chút quá lớn, Tô Ngự tất nhiên sẽ hoài nghi mục đích của ta, nào có ai vừa mới còn tức giận vô cùng, không lâu sau đã chuyển biến khái niệm?"
"Ha ha."
Cố Thần An khẽ cười một tiếng, đơn chếch lông mày, nhíu lại nói: "Tô Ngự tin hay không không trọng yếu, trọng yếu là ngươi muốn để những người còn lại nhìn thấy ngươi thay đổi."
"Hiện tại Tô Ngự có lẽ chính đang nghi ngờ ngươi tại sao lại như thế, nhưng thủy chung nghĩ mãi mà không rõ có chỗ nào không đúng, chúng ta muốn chính là cái hiệu quả này, chỉ có làm Tô Ngự nghi hoặc không hiểu, hắn mới có thể dùng hành động từng bước một nghiệm chứng suy đoán của chính mình."
"Chỉ cần hắn có hành động, cái kia liền sẽ có sơ hở, chúng ta chính là cần hắn lộ ra sơ hở." Cố Thần An cười nói.
"A."
Tô Lạc Anh nhẹ gật đầu, nàng cúi đầu suy tư một lát, bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn qua Cố Thần An nói: "Cố c·ô·ng t·ử, ngươi lại có lòng tin như vậy sao?"
"Không có cũng phải có, đây chính là liên quan đến sinh t·ử đại sự, chỉ có Tô Ngự c·hết ta mới an tâm." Cố Thần An nói.
Nghe nói như thế, Tô Lạc Anh nhất thời sững sờ.
Liên quan đến sinh t·ử đại sự?
Sự kiện này cùng Cố Thần An có quan hệ gì?
Hắn là Tô Ngự p·h·ái tới khuyên giải ta, để cho ta buông lỏng cảnh giác, bất luận ta g·iết Tô Ngự, hay là Tô Ngự g·iết ta, đối với hắn mà nói, đều không có nhiều khác biệt a?
Nhưng hắn lại nói đây là liên quan đến sinh t·ử đại sự, chỉ có Tô Ngự c·hết hắn mới an tâm...
Chẳng lẽ ý hắn nói là... Liên quan đến sinh t·ử không phải là sinh t·ử của hắn, mà chính là sinh t·ử của ta?
Nghĩ đến đây, Tô Lạc Anh hơi k·i·n·h· ·h·ã·i.
Hả?
Ta khi nào thì đối với Cố Thần An trọng yếu như vậy rồi?
Ta không phải hôm qua còn ở trong bí lao làm n·h·ụ·c hắn sao?
Hắn vậy mà lại quan tâm ta đến vậy sao?
Chẳng lẽ, n·h·ụ·c nhã đối với hắn mà nói, là... Khen thưởng?
Ta đi...
Tô Lạc Anh âm thầm k·i·n·h· ·h·ã·i, ngay lập tức dời chân về phía sau.
Cái này Cố Thần An tốt... Tốt biến thái.
Tô Lạc Anh là hoàn toàn không biết thân ph·ậ·n x·u·y·ê·n việt giả của Cố Thần An, cho nên khi Cố Thần An nói ra những lời kia, nàng tự nhiên cho rằng Cố Thần An nói là nàng.
Nhưng trên thực tế, Cố Thần An nói chính là mình.
Cùng là x·u·y·ê·n việt giả, Cố Thần An có thể chắc chắn, trong lòng Tô Ngự tuyệt đối là đang nghĩ làm sao trừ khử chính mình.
Chỉ bất quá bởi vì hiện tại, trên bề nổi, chính mình vẫn còn đứng về phía Tô Ngự, cho nên hắn mới không nóng nảy ra tay với mình.
Nhưng, Tô Ngự một ngày bất t·ử, tr·ê·n đầu của mình, một ngày còn treo lơ lửng thanh gươm Damocl·es.
Cho nên, Tô Ngự phải c·hết.
Không chỉ có là bởi vì hắn là x·u·y·ê·n việt giả, cũng bởi vì Cố Thần An không t·h·í·c·h bị người khác xem như ngu ngốc mà đắc ý đùa bỡn.
Thư tín đã đưa qua, bước tiếp theo thì nhìn Tô Ngự muốn hành động như thế nào.
Hắn nhất định sẽ không cho phép Tô Lạc Anh theo cái thiết lập người ác đ·ộ·c kia đi ra ngoài, loại người đã có thể vì m·ệ·n·h cách của mình, thêm vào một cái m·ệ·n·h cách chính nhân quân t·ử như hắn, vậy đã nói rõ hắn rất quan tâm thái độ đ·á·n·h giá của người khác.
Nếu như Tô Lạc Anh không phải là người x·ấ·u, vậy hắn liền thành người x·ấ·u.
Cho nên, tại trong kế hoạch của Tô Ngự, Tô Lạc Anh tuyệt đối phải trở thành một người x·ấ·u!
Bạn cần đăng nhập để bình luận