Để Ngươi Cướp Cơ Duyên Không Có Để Ngươi Cướp Hồng Nhan

Chương 313: Đi vào Tần gia

Chương 313: Bước vào Tần gia
"Gia chủ, ngoài thành xuất hiện một đội phi chu, xem ra giống như là nhân mã của Liễu gia."
Bên trong chủ điện của gia tộc, một tên hạ nhân bước nhanh đến gần, hướng về phía gia chủ Tần gia Tần Triệt, người đang cùng mọi người nâng cốc nói cười, mở miệng bẩm báo.
Nghe vậy, Tần Triệt hơi sững sờ, nghi hoặc nhìn về phía gia chủ Triệu gia Triệu Vô Cực ở bên cạnh.
"Liễu gia, bọn họ tới làm cái gì?"
"Chẳng lẽ lại là muốn đến kể một ít chuyện kết minh?"
Hai người liếc nhau, đồng loạt lắc đầu cười một tiếng.
"Liễu gia chủ cũng thật là, ổn định nhiều năm như vậy lại muốn lôi kéo Tần, Triệu hai nhà ta rồi?"
"Thôi, hôm nay là đại sự của hai nhà chúng ta, người đến là khách, chúng ta đi nghênh đón một phen đi."
Nói xong, Tần Triệt quay đầu nhìn về phía tên người hầu phía dưới nói: "Đi gọi tiểu thư ra đây, theo ta cùng nhau đón khách."
...
"Thần An, Thần An."
Ở trên phi chu, Cung Thanh Miểu nhẹ nhàng lay bả vai Cố Thần An, đánh thức hắn dậy.
"Chúng ta đến nơi rồi."
"Tới rồi sao?"
Cố Thần An dụi dụi con mắt, xốc màn che lên nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, sau đó xoa mạnh lên mặt để lấy lại tinh thần.
Đây là lần đầu tiên đến Tần gia gặp gia chủ của Tần, Triệu hai nhà, nhất định phải dồn hết tinh thần mới được.
Không lâu sau, một hàng phi chu che khuất cả mặt trời chầm chậm đáp xuống bên ngoài phủ đệ của Tần gia.
Lúc này, nơi đây đã có không ít người đứng chờ, gia chủ của Tần, Triệu hai nhà cùng Tần Tương Tuyết và Triệu Vũ đều có mặt, phía sau còn có không ít tu sĩ thuộc các thế lực nhỏ khác chạy đến Tần gia để chúc mừng.
Rất nhanh, Liễu Mộng Ly đi xuống phi chu trước, nàng nhìn quanh một vòng đám người, lập tức hướng về phía gia chủ hai nhà Tần, Triệu, khom người chắp tay.
"Tiểu nữ Liễu Mộng Ly, gặp qua Tần bá phụ, gặp qua Triệu bá phụ."
"Ai u, là Liễu tiểu thư a, ai, cha ngươi đâu?" Tần Triệt hỏi.
"Gần đây Liễu gia ta có chút chuyện, cha ta bận rộn xử lý, cho nên liền để ta thay hắn đến chúc mừng Tần tiểu thư và Triệu thiếu chủ." Liễu Mộng Ly cười nói.
Lời này vừa nói ra, Tần Triệt và Triệu Vô Cực liếc nhau, đồng loạt thở phào một cái.
Liễu gia chủ vậy mà không có tới?
Còn tưởng rằng hắn sẽ mượn danh nghĩa chúc mừng để lôi kéo, gây áp lực với Tần, Triệu hai nhà.
Xem ra... Lần này không phải là như thế?
Trong lúc nói chuyện, Cố Thần An và Cung Thanh Miểu cũng từ trên phi chu đi xuống.
Liễu Mộng Ly kéo cánh tay Cố Thần An, đưa hắn ra trước mặt nói: "Hai vị bá phụ, đây là đạo lữ của tiểu nữ, Cố Thần An."
"Tại hạ gặp qua hai vị bá phụ." Cố Thần An hướng hai người chắp tay hành lễ.
Cố Thần An?
Tần Triệt có chút ngoài ý muốn, cẩn thận dò xét Cố Thần An một phen.
Hắn nhớ đến việc Liễu gia trước đây kết làm thông gia với Lâm gia huyên náo xôn xao, làm sao hiện tại lại xuất hiện một Cố Thần An?
Cố Thần An này là ai? Trước đây sao chưa từng nghe nói qua?
Tần, Triệu hai nhà đối lập bế tắc, hai nhà có trao đổi qua lại, nhưng đối với chuyện bên ngoài lại không quan tâm lắm, cho nên không biết sự kiện này cũng bình thường.
Nhưng có một người lại khác.
Khi hắn nhìn thấy Cố Thần An, trong mắt lóe lên một tia sùng kính, gần như trong nháy mắt, hắn từ trong đám người đi ra, hướng về Cố Thần An hành lễ.
"Cố công tử, ta biết ngươi!"
Người tới, chính là Triệu gia thiếu chủ Triệu Vũ.
Triệu Vũ vốn là người thích kết giao với các nghĩa sĩ trong thiên hạ, bạn bè càng nhiều thì tin tức cũng càng linh thông.
Hắn đối với Cố Thần An cũng coi là hiểu rõ, cơ bản là biết Cố Thần An sau khi rời Liễu gia đã có hành động gì, nhưng lại không rõ ràng chuyện của Cố Thần An và hoàng nữ.
Hắn vội vàng đi đến trước mặt Cố Thần An, trong mắt tràn đầy kích động nói: "Cố công tử tu luyện hơn mười năm liền đạt tới cảnh giới như thế, Triệu mỗ vô cùng khâm phục a!"
Cái gì? !
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ.
Trên mặt Tần Triệt và Triệu Vô Cực đều xuất hiện vẻ kinh ngạc.
Ngay cả Tần Tương Tuyết, người luôn giữ vẻ mặt không chút quan tâm, sau khi nghe nói như thế, đều kinh ngạc liếc nhìn Cố Thần An một cái.
Nàng cũng biết chuyện Liễu gia và Lâm gia có quan hệ thông gia, dưới cái nhìn của nàng thì Liễu Mộng Ly sẽ giống như chính mình, nghe theo sự sắp đặt của cha nàng, thật không nghĩ đến Liễu Mộng Ly vậy mà không làm như thế?
"Triệu thiếu chủ quá khen rồi, ta chẳng qua là ngẫu nhiên đạt được một chút cơ duyên thôi." Cố Thần An khiêm tốn nói.
"Ha ha ha."
Tần Triệt cười sang sảng một tiếng, sờ lên chòm râu dê trên cằm nói: "Khó trách Liễu tiểu thư không muốn cùng Lâm gia thiếu chủ kết làm đạo lữ, nguyên lai sớm đã có người trong lòng a."
"Nghe nói cha ngươi lúc trước nhất định bắt ngươi cùng Lâm gia thiếu chủ kết làm đạo lữ, nhưng ngươi thà c·hết chứ không chịu khuất phục, khi đó ta còn cảm thấy ngươi thực sự bướng bỉnh, lại không nghĩ rằng là ta có bố cục nhỏ a."
"Tần bá phụ, ngài đừng trêu chọc tiểu nữ."
Liễu Mộng Ly nói rồi nhìn về phía sau, mệnh lệnh cho người phía dưới nói: "Nhanh, mang đồ vật vào cho Tần bá phụ."
Tần Triệt cũng lập tức hướng Tần Tương Tuyết nói: "Tương Tuyết, vị này là Liễu tiểu thư, ngươi trước đây hẳn là chưa từng gặp qua, hôm nay Liễu tiểu thư đến đây, ngươi phải chiêu đãi thật tốt."
"Vâng."
Tần Tương Tuyết từ trong đám người đi tới trước mặt Liễu Mộng Ly, nhẹ nhàng khom người nói: "Liễu tiểu thư, theo ta vào trong đi."
Một bên, Triệu Vũ cũng vội vàng hướng Cố Thần An mở miệng nói: "Đi thôi Cố công tử, hôm nay ta nhất định muốn cùng ngươi uống rượu thật ngon!"
"Đa tạ."
Cố Thần An gật đầu cười một tiếng, đồng thời mở ra bảng nhân vật của Tần Tương Tuyết và Triệu Vũ.
Ngay lập tức, hắn chú ý tới bên trong bảng nhân vật của Tần Tương Tuyết có một mệnh cách khiến người ta cảm thấy kinh ngạc.
Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên.
Không nghĩ ra a Tần tiểu thư, ngươi lại là loại người này?
...
Tiến vào Tần gia.
Tần, Triệu hai nhà gia chủ hàn huyên với Liễu Mộng Ly vài câu sau liền tiến vào gia chủ điện.
Nguyên bản Tần Triệt mời Cố Thần An và Liễu Mộng Ly cùng nhau tiến vào gia chủ điện, nhưng mục đích của Cố Thần An chuyến này là muốn ra tay với Triệu Vũ và Tần Tương Tuyết, nếu cứ ở cùng một chỗ với trưởng bối của Tần, Triệu hai nhà thì hoàn toàn không có cơ hội.
Cho nên liền từ chối vài câu.
Tần Triệt cũng biết, Liễu Mộng Ly hôm nay tuy là đại diện cho Liễu gia tới, nhưng cuối cùng cũng là tiểu bối, huống chi hiện tại trong gia chủ điện đều là những nam nhân cao lớn thô kệch, để Liễu Mộng Ly cùng nhau vào uống rượu thực sự có chút kỳ cục.
Còn không bằng để Tần Tương Tuyết mang theo Liễu Mộng Ly đi đến chỗ của những người cùng thế hệ, như thế Liễu Mộng Ly cũng thoải mái chút, sau đó đáp ứng thỉnh cầu của Cố Thần An.
"Cố công tử, tới tới tới, mau mời mau mời."
Cùng lúc đó, Triệu Vũ cũng mang theo Cố Thần An đến đình viện, nơi đây có không ít người trẻ tuổi vây lại một chỗ uống rượu đàm tiếu.
Gặp Triệu Vũ đến, mọi người lập tức đứng dậy: "Triệu thiếu chủ."
"Các ngươi uống của các ngươi, hôm nay ta muốn cùng Cố công tử nâng ly một phen!"
Nói xong, hắn mang theo Cố Thần An đi vào bên trong, ngồi xuống một cái bàn tròn, tự mình rót cho Cố Thần An một chén rượu: "Cố công tử, ngươi thật lợi hại a, ta Triệu Vũ từ nhỏ đã bội phục các ngươi, những anh hùng hào kiệt, hôm nay gặp mặt khiến ta rất là mừng rỡ!"
Anh hùng hào kiệt?
Ta á?
Cố Thần An từ chối cho ý kiến.
Không thể không nói, biểu hiện của Triệu Vũ khiến Cố Thần An thật sự có chút ngoài ý muốn.
Hắn vốn tưởng rằng phàm là thiếu chủ của đại gia tộc đều mang chút cao ngạo và khí chất duy ngã độc tôn, lại không nghĩ rằng Triệu Vũ không phải tầm thường.
Không chỉ có không có một chút kiêu ngạo, ngược lại còn nhiệt tình như lửa, hoàn toàn giống như người quen.
"Cố công tử đến, uống rượu!"
Triệu Vũ giơ ly rượu lên, cùng Cố Thần An chạm cốc sau đó uống một hơi cạn sạch.
"Cố công tử, nghe nói một mình ngươi xông vào Thanh Vân tông, đem Thanh Vân tông tông chủ ngay tại chỗ chém g·iết, ta tuy là khâm phục nhưng cũng hơi nghi hoặc một chút, ngươi rõ ràng đã là đạo lữ của Liễu tiểu thư, vì sao không mượn dùng thế lực của Liễu gia?"
A?
Cố Thần An nhướng mày.
Nói chuyện này?
Đây chính là ngươi chủ động nói, vậy cũng đừng trách ta a.
"Ai!"
Cố Thần An thở dài, lắc đầu cười nói: "Triệu thiếu chủ, lời không thể nói như vậy, ta là đạo lữ của Mộng Ly, nhưng không có nghĩa là ta muốn để Mộng Ly giúp ta, huống chi đây vốn chính là sự tình của ta, liên lụy đến Liễu gia có thể sẽ không tốt."
"Ồ?"
Triệu Vũ nhíu mày: "Lời này là có ý gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận