Để Ngươi Cướp Cơ Duyên Không Có Để Ngươi Cướp Hồng Nhan

Chương 215: Ngươi đang cho những nữ nhân khác làm chó đúng không? !

**Chương 215: Ngươi đang cho những nữ nhân khác làm chó đúng không? !**
Sáng sớm hôm sau.
"Gia chủ, đội ngũ của U Minh thánh địa đã sắp đến Liễu Thành."
Một đệ tử Liễu gia bước nhanh vào đại điện Liễu gia, hướng Liễu Hạc Hiên đang ngồi trên điện chắp tay bẩm báo.
"Đội nghênh đón đã chuẩn bị xong chưa?"
Liễu Hạc Hiên đang nhắm mắt, nghe vậy liền mở mắt ra, hỏi.
"Bẩm gia chủ, đã chuẩn bị xong."
"Được."
Liễu Hạc Hiên chắp tay sau lưng đứng dậy, dặn dò: "Ngươi phân phó xuống, U Minh thánh địa là khách quý của Liễu gia ta, nếu bất kỳ người nào trong Liễu gia dám to gan chọc giận U Minh thánh địa, gia pháp xử tội!"
"Vâng, gia chủ." Đệ tử cung kính gật đầu.
...
"Tiểu thư, y phục của Cố công tử đến rồi."
Cửa phòng mở ra, Tiểu Ngọc ôm một bộ y phục lộng lẫy bước nhanh vào trong.
Hôm nay đối với Liễu gia mà nói là một ngày trọng đại, tất cả mọi người trong Liễu gia xuất hiện trước mặt U Minh thánh địa đều phải ăn mặc hoa lệ, chỉnh tề, cho nên hôm qua Liễu Mộng Ly đã bảo Tiểu Ngọc đi mua cho Cố Thần An một bộ cẩm y lộng lẫy.
"Thần An, thay y phục đi."
Liễu Mộng Ly nhận lấy y phục, nhẹ nhàng đặt trước mặt Cố Thần An.
"À đúng rồi tiểu thư, gia chủ vừa mới phân phó xuống, nói U Minh thánh địa là khách quý của Liễu gia, người nào trong Liễu gia dám to gan chọc giận U Minh thánh địa thì gia pháp xử tội." Tiểu Ngọc nói.
"Biết rồi."
Liễu Mộng Ly khẽ gật đầu, căn bản không để những lời này vào lòng.
Nàng là tiểu thư Liễu gia, không oán không thù với U Minh thánh địa, làm sao lại chọc giận U Minh thánh địa được?
Hả?
Nhưng ngay lúc này, Liễu Mộng Ly liếc mắt nhìn thấy vẻ mặt của Cố Thần An, có chút lo lắng lại có chút khó xử.
"Sao thế? Khẩn trương à?" Liễu Mộng Ly trêu ghẹo nói.
"Ây... Không có."
Cố Thần An lắc đầu.
Thấy thế Liễu Mộng Ly cũng không nói thêm gì, nàng chỉ nói: "Thay y phục đi, ta và Tiểu Ngọc chờ ngươi ở ngoài cửa..."
Nói xong, nàng liền đẩy cửa phòng ra cùng Tiểu Ngọc đi ra ngoài.
"Haizz!"
Hai người vừa đi, Cố Thần An bất đắc dĩ thở dài.
Không thể chọc giận U Minh thánh địa...
Nếu Hoa Y Khinh trông thấy ta, khẳng định sẽ không vui, nàng là thánh nữ của U Minh thánh địa, nếu ta chọc giận nàng chẳng phải là tương đương với chọc giận U Minh thánh địa sao...
"Chết tiệt, chuyện này là sao đây!"
Cố Thần An cắn răng, sắc mặt hết sức khó coi.
...
Chưa đến nửa canh giờ.
Trên không Liễu Thành liền xuất hiện phi chu và thần liễn của U Minh thánh địa, trên bầu trời bóng người chập chờn, vô số đạo thân ảnh như che khuất cả mặt trời, thẳng tiến về phía phủ đệ nguy nga của Liễu gia.
Đệ tử Liễu gia từ lâu đã đứng đầy 2000 bậc thang đá bằng bạch ngọc, các đệ tử chia làm hai hàng, cách nhau ba bậc thang mà đứng, mỗi người nhìn về phía không trung, trong ánh mắt đều mang một chút cung kính.
Rất nhanh, đội ngũ của U Minh thánh địa từ không trung đi tới trên bậc thang đá bằng bạch ngọc, Hoa Y Khinh ngồi trên thần liễn cũng chậm rãi dừng lại trước cửa phủ.
Phía sau thần liễn, hai đệ tử U Minh thánh địa bước nhanh về phía trước, cung kính vén rèm thần liễn.
Rèm vén lên, Hoa Tiêu Dao và Hoa Y Khinh lần lượt xuống thần liễn.
"Chúng ta cung nghênh U Minh chưởng giáo và U Minh thánh nữ!"
Nhất thời, tất cả đệ tử Liễu gia trên bậc thang đá bằng bạch ngọc đều hướng về hai người cúi người chắp tay, tiếng hô vang vọng trời xanh.
Lúc này, đệ tử tiếp dẫn bước nhanh tới, hướng Hoa Tiêu Dao và Hoa Y Khinh cung kính cúi người: "Hoa chưởng giáo, thánh nữ, gia chủ và tiểu thư nhà ta đang chờ ở ngoài đại điện, xin mời đi theo ta."
"Để Liễu gia chủ và Liễu tiểu thư đợi lâu rồi."
Hoa Tiêu Dao khách sáo một câu, theo tốc độ của đệ tử tiếp dẫn đi vào Liễu gia.
Bên ngoài đại điện Liễu gia.
Một đoàn nhân mã của U Minh thánh địa chậm rãi đi tới.
"Hoa chưởng giáo, hai người chúng ta thần giao đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được gặp mặt, quả thật là Liễu mỗ may mắn!"
Một giọng nói trầm ấm như chuông đồng đột nhiên từ trong đại điện truyền đến, sau đó Liễu Hạc Hiên dẫn theo Liễu Mộng Ly và mấy vị trưởng lão Liễu gia xuất hiện trước mắt Hoa Tiêu Dao.
"Đâu có đâu có, Hoa mỗ đối với Liễu gia chủ kính đã lâu rất lâu, hôm nay gặp mặt là Hoa mỗ may mắn."
Hoa Tiêu Dao vội vàng khách sáo, nói xong lập tức quay đầu nhìn về phía Hoa Y Khinh, nhỏ giọng nói: "Gọi người, lễ phép chút."
Hoa Y Khinh cung kính ôm quyền hướng Liễu Hạc Hiên nói: "Tiểu nữ Hoa Y Khinh, gặp qua Liễu bá phụ."
"Miễn lễ miễn lễ."
Liễu Hạc Hiên vội vàng tiến lên đỡ Hoa Y Khinh, trên mặt mang theo nụ cười hiền hòa, cẩn thận đánh giá Hoa Y Khinh.
Sau đó tặc lưỡi một tiếng, kinh ngạc nói: "Thánh nữ lại xinh đẹp đoan trang như thế, Liễu mỗ không có con gái, nếu có nhất định phải cùng Hoa chưởng giáo kết thông gia."
Nói xong, Liễu Hạc Hiên quay người nhìn về phía Liễu Mộng Ly, nói: "Mộng Ly, còn không mau chào hỏi Hoa chưởng giáo?"
"Tiểu nữ Liễu Mộng Ly, gặp qua Hoa thúc phụ." Liễu Mộng Ly vội vàng cúi người, nói xong nàng còn muốn nói gì, nhưng nhìn trái nhìn phải, nhất thời cau mày.
Không phải, Cố Thần An đâu?
Vừa rồi còn ở bên cạnh ta, sao đột nhiên không thấy?
Hả?
Bỗng nhiên, Liễu Mộng Ly ánh mắt sáng lên, thấy được Cố Thần An đang trốn ở phía sau đám người, nàng vội vàng nắm lấy cánh tay Cố Thần An, dùng sức kéo một cái, kéo Cố Thần An đến bên cạnh mình.
Sau đó nói tiếp: "Đây là đạo lữ của tiểu nữ, Cố Thần An."
Nghe nói như thế, Hoa Y Khinh kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cố Thần An bên cạnh Liễu Mộng Ly.
Đột nhiên, mắt nàng rung lên, đồng tử co rút lại, vô cùng kinh hãi.
Quay đầu... Cố Thần An?
Hắn làm sao thành đạo lữ của Liễu gia tiểu thư?
Hả?
Chuyện gì xảy ra?
Hắn không phải rời đi ta mới nửa tháng sao?
Cố Thần An cũng chú ý tới ánh mắt của Hoa Y Khinh, trên mặt xuất hiện vẻ xấu hổ và khó chịu, gượng cười một cái so với khóc còn khó coi hơn, mở miệng nói: "Tại hạ Cố Thần An, gặp qua Hoa chưởng giáo, gặp qua thánh nữ."
Hoa Tiêu Dao trên dưới đánh giá Cố Thần An một phen, rồi lập tức nịnh nọt nói với Liễu Hạc Hiên: "Đạo lữ của Liễu tiểu thư mặt mày tuấn tú, ngọc thụ lâm phong, nhất định là nhân trung long phượng."
Nhân trung long phượng? !
Nghe nói như thế, Hoa Y Khinh nhất thời nhíu mày.
Hắn còn nhân trung long phượng?
Nửa tháng trước hắn còn làm chó liếm chân cho ta!
Hoa Y Khinh bất giác bĩu môi, tức giận trừng mắt nhìn Cố Thần An.
Tốt, tốt lắm, tốt cho ngươi Cố Thần An, khó trách ngươi nói gì cũng muốn rời khỏi ta, ngươi đang cho những nữ nhân khác làm chó đúng không? !
Cố Thần An không dám nhìn thẳng vào ánh mắt Hoa Y Khinh, sau khi khách sáo với Hoa Tiêu Dao một câu, liền trốn ra phía sau đám người.
"Móa nó, nghiệp chướng à..."
Cố Thần An cắn răng, trong lòng ấm ức vô cùng.
Ta thật vất vả mới thoát khỏi Hoa Y Khinh, sao mới qua nửa tháng Hoa Y Khinh lại xuất hiện?
Vừa rồi Hoa Y Khinh nhìn ta, ánh mắt đó hận không thể lột da ta ra...
Đừng nói là nàng biết quan hệ giữa Đường Phong và Liễu gia, chỉ cần nàng hiện tại nhảy ra chỉ vào mũi ta gọi ta là cẩu cẩu, ta liền xong đời.
Không được, nhất định phải ổn định Hoa Y Khinh.
Lát nữa tìm một chỗ không người xin lỗi nàng?
Không không không, xin lỗi cái gì, rõ ràng là nàng hạn chế tự do của ta.
Lát nữa tìm một cơ hội nói rõ với nàng, dựa theo tính cách của nàng khẳng định sẽ làm khó ta, nhưng cũng tốt hơn là phải lo lắng đề phòng như bây giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận