Để Ngươi Cướp Cơ Duyên Không Có Để Ngươi Cướp Hồng Nhan

Chương 143: Như hắn không phải muốn cùng ta tranh chấp, ta chắc chắn để hắn thân không bằng chết!

**Chương 143: Nếu hắn không có ý tranh đoạt với ta, ta chắc chắn sẽ khiến hắn sống không bằng c·hết!**
Sau khi hàn huyên vài câu với Cố Thần An, Bạch Lệ mang theo Bạch Ngữ Điềm rời khỏi phòng nhỏ.
Đi đến bên ngoài sân nhỏ của phòng, Bạch Lệ và Bạch Ngữ Điềm vẫn chưa hoàn hồn sau những lời nói trước đó của Cố Thần An.
Ấn tượng của bọn họ đối với tu sĩ Ma Giáo đều đến từ đám người Vương Trùng, những đệ t·ử Ma Giáo đó. Theo cái nhìn của họ, tu sĩ Ma Giáo không ai không phải là kẻ tham lam và sắc dục quấn thân.
Nhưng Cố Thần An lại hoàn toàn khiến hai người đảo ngược ấn tượng về Ma Giáo.
Trước đó, khi Bạch Lệ chuẩn bị đưa Bạch Ngữ Điềm đến bái kiến Cố Thần An, lão còn sợ Cố Thần An giống đám người Vương Trùng, ngấp nghé con gái bảo bối của lão. Có thể Cố Thần An từ đầu đến cuối căn bản không có ý tứ đó, thậm chí ánh mắt cũng không hề dừng lại trên thân Bạch Ngữ Điềm thêm một khắc nào.
Hơn nữa, Cố Thần An lại không cầu báo đáp mà đồng ý thỉnh cầu của Bạch Lệ. Hai người dù không biết Cố Thần An muốn gặp các đệ t·ử của T·h·iên Diễn tông với mục đích gì, nhưng chỉ dựa vào tác phong của Cố Thần An đã khiến hai người vô cùng kinh ngạc.
"Cha, Cố c·ô·ng t·ử kia thật sự là yêu nhân Ma Giáo sao?"
Đi được một đoạn, Bạch Ngữ Điềm ngẩng đầu lên, hiếu kỳ hỏi Bạch Lệ.
"Không sai được."
Bạch Lệ gật đầu nói: "Đám người Vương Trùng kia mở miệng ra là gọi một tiếng tiền bối."
"A."
Bạch Ngữ Điềm khẽ gật đầu, cúi đầu suy tư một lát, sau đó lại chậm rãi ngẩng đầu lên: "Nhưng Cố c·ô·ng t·ử kia cũng quá kỳ quái?"
"Đừng nói là tu sĩ Ma Giáo, ngay cả những chính p·h·ái tu sĩ như chúng ta, khi giúp đỡ người khác cũng không có ai không cầu báo đáp, Cố c·ô·ng t·ử là một tu sĩ Ma Giáo vậy mà có thể làm ra loại chuyện này, thật sự là kỳ quái."
"Tu sĩ Ma Giáo hỉ nộ vô thường, làm ra loại chuyện này cũng không tính là quá ngoài ý muốn đi..."
Nói xong, Bạch Lệ nhìn về phía Bạch Ngữ Điềm, dặn dò: "Ngữ Điềm, đã Cố c·ô·ng t·ử kia đáp ứng để con sau này dựa vào hắn, vậy sau này con phải biểu hiện tốt một chút, không cần thiết thì đừng làm cho Cố c·ô·ng t·ử bất mãn, hiểu chưa?"
"Ai nha, biết rồi." Bạch Ngữ Điềm không nhịn được bĩu môi, nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Thật đáng ghét..."
Hai người tại giao lộ giữa đường thông đến tông chủ và võ đạo trường thì chia ra.
Bạch Lệ vừa về tới tông chủ đường liền đem chuyện Cố Thần An muốn gặp tất cả đệ t·ử t·h·iên Diễn tông nói cho ba vị trưởng lão t·h·iên Diễn tông.
Ba vị trưởng lão sau khi nghe chuyện này đều sững sờ.
Yêu cầu của Cố c·ô·ng t·ử lại đơn giản như vậy?
Vậy còn chờ gì nữa, chiều nay tập hợp các đệ t·ử đến võ đạo trường ngay!
...
Trong võ đạo trường.
Hơn mười vị đệ t·ử t·h·iên Diễn tông đang múa đao, múa thương luyện tập những chiêu số c·ô·ng p·háp cơ bản.
Trong đám người, có một người nhìn quanh, thần sắc hơi nghi hoặc.
Mà hắn, chính là Đường Phong.
Hôm qua, khi cùng Bạch Ngữ Điềm luyện k·i·ế·m, hắn bị Bạch Lệ đ·á·n·h gãy, hôm nay hắn còn muốn cùng Bạch Ngữ Điềm lấy danh nghĩa luyện k·i·ế·m để bồi dưỡng thêm tình cảm.
Nhưng khi hắn hôm nay đi vào võ đạo trường, lại không thấy được bóng dáng Bạch Ngữ Điềm, điều này khiến Đường Phong hơi nghi hoặc.
Hôm qua rốt cuộc tông chủ đã nói gì với Bạch Ngữ Điềm, sao hôm nay Bạch Ngữ Điềm lại không tới võ đạo trường?
Đúng lúc Đường Phong nghi hoặc, một đạo thân ảnh màu hồng nhạt như liễu rủ trong gió uyển chuyển bước đến.
"Sư muội!"
Đường Phong sắc mặt vui vẻ, vội vàng tiến lên.
"Hôm nay sao muội tới muộn vậy, sư huynh còn tưởng muội gặp phải chuyện gì?"
"Có thể có chuyện gì chứ."
Bạch Ngữ Điềm dang hai tay, tư thái lười biếng nói: "Cha ta không phải bảo ta đi bái kiến Ma Giáo tu sĩ vừa tới sao..."
"Ma Giáo tu sĩ?"
Bạch Ngữ Điềm còn chưa nói hết, Đường Phong thần sắc nhất thời ngưng trọng, vội vàng truy vấn: "Yêu nhân kia không làm gì muội chứ?"
"Hửm?"
Bạch Ngữ Điềm nhíu mày, nghi ngờ nói: "Hắn có thể làm gì ta?"
Nói xong, dường như nghĩ tới điều gì, nàng giải thích: "Đường sư huynh, muội nói cho huynh biết, Ma Giáo tu sĩ kia khác với đám đệ t·ử Ma Giáo Vương Trùng, cha ta thỉnh cầu hắn, hắn không hề nghĩ ngợi liền đồng ý, hơn nữa còn không đòi hỏi bất cứ lợi lộc gì!"
"Không đòi hỏi bất cứ lợi lộc gì?"
Đường Phong nhíu mày, trong lòng lo sợ bất an.
Đường Phong nhìn như chỉ có mười bảy, mười tám tuổi, nhưng giờ phút này, chiếm cứ thân xác hắn là một sợi t·à·n hồn đã có tuổi đời vạn tám ngàn năm, nói là đa mưu túc trí cũng không hề quá đáng.
Trải qua nhiều năm nhân tình thế thái như vậy, hắn căn bản không tin Cố Thần An đến t·h·iên Diễn tông chỉ để giúp t·h·iên Diễn tông đối phó Vạn k·i·ế·m tông, huống chi Cố Thần An còn không đòi hỏi bất cứ thứ gì!
Như vậy, ắt hẳn Cố Thần An đang mưu đồ đại sự, bằng không, hắn tuyệt đối không có khả năng không cần bất cứ thứ gì!
Nghĩ tới đây, Đường Phong liền vội vàng mở miệng nói: "Sư muội, muội cẩn thận chút, Ma Giáo yêu nhân kia tuyệt đối không có ý tốt!"
"Ta biết rồi, ta biết rồi."
Bạch Ngữ Điềm không nhịn được khẽ gật đầu, có chút bất mãn liếc Đường Phong một cái nói: "Huynh sao lại giống cha ta, thao thao bất tuyệt, thật đáng ghét!"
"A..."
Đường Phong sững sờ, thần sắc từ ngưng trọng biến thành xấu hổ, sờ ót cười nói: "Ta đây không phải lo lắng cho muội sao..."
"Lo lắng cũng phải có chừng mực, lại nói, vị Ma Giáo tu sĩ kia không cùng một đường với đám người Vương Trùng." Bạch Ngữ Điềm mím môi nói.
Hả?
Nghe xong lời này, Đường Phong trong lòng càng thêm bất an.
Hôm qua, Bạch Ngữ Điềm còn oán trách vì sao t·h·iên Diễn tông lại cùng Ma Giáo yêu nhân làm một chỗ, vậy mà hôm nay, chỉ mới bái phỏng vị Ma Giáo tu sĩ kia một lần, nàng đã cho rằng người kia và đám người Vương Trùng không cùng một đường?
Không tốt!
Nhất định phải khiến cho Bạch Ngữ Điềm nhận rõ bộ mặt thật của những Ma Giáo yêu nhân kia...
"Sư muội, muội không biết, những Ma Giáo yêu nhân kia ngày thường ngụy trang rất tốt, nhưng một khi đã lộ diện thì..."
Lời còn chưa dứt, Bạch Ngữ Điềm mặt đầy bất mãn mở miệng nói: "Ai nha, huynh có phiền hay không? Hôm nay có luyện k·i·ế·m hay không? Không luyện, ta về phòng ngủ bù đây!"
Bạch Ngữ Điềm đột nhiên bất mãn không phải là bởi vì Đường Phong nói xấu Cố Thần An, tuy nhiên nàng cảm thấy Cố Thần An và đám người Vương Trùng không cùng một đường, nhưng cũng không đến mức bởi vì mấy câu của Đường Phong mà bất mãn với hắn.
Nàng bất mãn là bởi vì Đường Phong giống cha nàng, thao thao bất tuyệt. Nàng vốn đã chán nghe Bạch Lệ lải nhải, nghĩ đến việc luyện k·i·ế·m để thả lỏng một chút, lại không nghĩ tới bị Đường Phong lải nhải một trận.
Thấy Bạch Ngữ Điềm thần sắc tức giận, Đường Phong không dám nhiều lời, đành phải gật đầu nói: "Được rồi, được rồi, sư huynh không lải nhải nữa, chúng ta luyện k·i·ế·m, chúng ta luyện k·i·ế·m."
"Hừ!"
Bạch Ngữ Điềm không nói nhảm nữa, lạnh lùng hừ một tiếng, tế ra linh k·i·ế·m, đi vào giữa võ đạo trường.
Nhìn bóng lưng Bạch Ngữ Điềm, Đường Phong đôi mắt chậm rãi nheo lại.
Để cho Ma Giáo yêu nhân bảo hộ t·h·iên Diễn tông và Bạch Ngữ Điềm, đúng là Bạch Lệ ngươi nghĩ ra được!
Lúc trước mấy tên Ma Giáo đệ t·ử kia, mỗi lần nhìn thấy Bạch Ngữ Điềm, tròng mắt đều muốn trừng ra ngoài, Bạch Lệ, tên này ngươi không sợ Bạch Ngữ Điềm bị Ma Giáo tu sĩ kia làm bẩn sao? !
Đã ta trước kia nói muốn bảo vệ Bạch Ngữ Điềm, vậy an nguy của Bạch Ngữ Điềm sẽ do ta toàn quyền phụ trách, không cho bất luận kẻ nào nhúng tay!
Còn về phần vị Ma Giáo tu sĩ kia, bảo hộ Bạch Ngữ Điềm thì không cần hắn phải hao tâm tổn trí!
Nếu hắn không có ý t·ranh c·hấp với ta, ta chắc chắn sẽ khiến hắn sống không bằng c·hết!
Bất quá hiện giờ tu vi của ta quá thấp, muốn tăng thực lực lên, nhất định phải lấy lại được p·h·áp bảo của ta năm xưa —— Thôn t·h·iên Bảo Đỉnh!
Chỉ cần ta có được p·h·áp bảo của mình, cái gì Vạn k·i·ế·m tông, cái gì Ma Giáo tu sĩ, hết thảy đều bất quá chỉ là con kiến hôi mà thôi!
Nghĩ tới đây, Đường Phong khẽ cười một tiếng, tế ra linh k·i·ế·m, theo Bạch Ngữ Điềm đi vào chỗ sâu trong võ đạo trường.
Nhìn thân hình yểu điệu của Bạch Ngữ Điềm cùng bộ ngực cao vút, thẳng tắp, Đường Phong hơi nuốt nước bọt.
Cô nương này thật sự là cực phẩm a, đợi sau này, khi quan hệ giữa ta và nàng tiến thêm một bước, có lẽ có thể cùng nàng song tu...
Thiếu nữ tuấn tú như vậy không nhiều, không thể để nàng vuột khỏi tay ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận