Để Ngươi Cướp Cơ Duyên Không Có Để Ngươi Cướp Hồng Nhan

Chương 249: Hắn quả thực cũng là một cái hoàn mỹ chính nhân quân tử!

Chương 249: Hắn quả thực là một chính nhân quân tử hoàn mỹ!
Đối với việc Cố Thần An đột nhiên nói ra những lời này, Diêu Phong cảm thấy có chút hỗn loạn.
Không phải vì không hiểu đã xảy ra chuyện gì, mà là kinh ngạc trước biểu hiện của Cố Thần An lúc này.
Tuy rằng bản thân là người của hoàng nữ, nhưng hiện tại đã ẩn giấu tu vi xuống Động Huyền bát trọng, Cố Thần An chỉ có Động Hư thập trọng, hắn tuyệt đối sẽ không p·h·át giác được tu vi của mình.
Nói cách khác, Cố Thần An không rõ t·h·ân p·h·ậ·n và thực lực của mình, vậy mà lại có lòng tốt không muốn để cho mình vì hắn mà m·ất m·ạng.
Có thể đối xử tốt với một người xa lạ đến mức này, phẩm hạnh của Cố Thần An tuyệt đối không t·i·ệ·n.
Lại thêm việc Cố Thần An đã p·h·ả·n b·ộ·i Thanh Vân tông, t·h·e·o lý mà nói không còn liên quan gì đến Thanh Vân tông, nhưng chính vì vậy mà hắn nghi ngờ sư tôn mình gặp nạn, nên dứt khoát muốn trở về Thanh Vân tông tự chui đầu vào lưới!
Hoàng nữ từng nói, nàng muốn bảo vệ và bồi dưỡng người, tuyệt đối sẽ không làm chuyện lấy oán trả ơn.
Mà xem ra đến bây giờ, Cố Thần An không những không làm loại chuyện này, thậm chí còn có thể lấy "tích thủy chi ân" mà "suối tuôn tương báo"!
Đây chẳng phải là người mà hoàng nữ muốn sao?
Nếu như Cố Thần An thật sự giống như hắn biểu hiện, vậy thì hoàng nữ có thể yên tâm bồi dưỡng Cố Thần An!
Bất quá...
Diêu Phong cẩn thận nhìn Cố Thần An một chút.
Thanh Vân tông nói cho cùng cũng chỉ là một tiểu tông môn, có lẽ nó tại Thanh Vân thành được xem là thế lực ngập trời, nhưng không nói đến toàn bộ Đạo Vực, ngay tại Đại Viêm này cũng chỉ là hạng vô danh mà thôi.
Cố Thần An hiện tại là con rể của Liễu gia, hắn muốn cứu sư tôn của mình, không cần đ·ộ·c thân mạo hiểm?
Chỉ cần hắn đem sự kiện này nói cho Liễu gia, với thực lực của Liễu gia, tuyệt đối có thể giúp hắn cứu sư tôn trở về, nhưng vì sao hắn không làm như vậy?
Chẳng lẽ hắn sớm đã biết được mục đích của ta, cho nên mới muốn ở trước mặt ta biểu diễn một màn kịch?
Nghĩ tới đây, Diêu Phong tr·ê·n mặt lộ vẻ hồ nghi, hơi nhíu mày.
Không đúng, ta đến Liễu gia ngoại trừ Liễu Hạc Hiên, không ai biết được, Cố Thần An cũng không thể nào biết được chuyện này.
Vậy rốt cuộc vì sao hắn không cầu viện Liễu gia?
Nghĩ đến đây, Diêu Phong nghi ngờ hỏi: "Cố c·ô·ng t·ử, Thanh Vân tông kia ta từng nghe nói, nó chẳng qua là một tiểu tông môn hùng cứ một phương, Cố c·ô·ng t·ử vì sao không đem việc này nói cho Liễu gia chủ, nếu gia chủ biết được, chắc chắn sẽ hết sức giúp đỡ."
"Không thể!"
Lời này vừa nói ra, Cố Thần An quả quyết lắc đầu: "Sự kiện này không thể nói cho bá phụ, ngươi cũng không thể nói!"
"Vâng, c·ô·ng t·ử."
Diêu Phong gật đầu, thân là hộ vệ vốn không nên lắm mồm, nhưng hắn dừng một chút vẫn không chịu n·ổi sự nghi hoặc, hỏi: "Nhưng thưa c·ô·ng t·ử, vì sao vậy?"
Chỉ chờ ngươi hỏi thôi!
Nghe nói như thế, Cố Thần An ngắm nhìn đại điện Liễu gia, sau đó buồn bã thở dài.
"Ta và Mộng Ly còn chưa thành thân, sao có thể vì tư lợi của bản thân mà để Liễu bá phụ ra tay với Thanh Vân tông?"
"Thế lực Thanh Vân tông tuy không mạnh bằng Thanh Vân tông, nhưng nó cũng là danh môn chính p·h·ái, Liễu gia nếu ra tay với Thanh Vân tông, chẳng phải là lấy t·h·i·ê·n hạ chính p·h·ái làm đ·ị·c·h sao?"
Nói rồi, Cố Thần An cười khổ: "Hơn nữa, ta đến Liễu gia chưa được mấy ngày, nếu ta thật sự nhờ vả Liễu bá phụ, chắc chắn ông ấy sẽ giúp ta, nhưng như vậy Mộng Ly sẽ nhìn ta thế nào, người Liễu gia sẽ nhìn ta thế nào, toàn bộ Liễu Thành rộng lớn này sẽ nhìn ta thế nào? !"
"Bọn họ sẽ cho rằng ta đang lợi dụng Mộng Ly, sử dụng Liễu gia!"
"Cho nên về tình về lý, ta cũng sẽ không đem việc này nói cho Liễu bá phụ, Liễu bá phụ mấy ngày nay đối với ta vô cùng chiếu cố, ta sao có thể vì chuyện riêng của mình mà để Liễu gia trở thành kẻ đ·ị·c·h với t·h·i·ê·n hạ chính p·h·ái? !"
Lần này Cố Thần An nói vô cùng thành khẩn, vô cùng hiên ngang lẫm l·i·ệ·t.
Hắn nói rõ hai góc độ vì sao mình không nói chuyện này cho Liễu Hạc Hiên, không chỉ bởi vì hắn không muốn gây thêm phiền phức cho Liễu gia, mà còn bởi vì hắn không muốn để người khác cho rằng hắn đang lợi dụng Liễu gia!
Nghe xong những lời này, Diêu Phong vừa mừng vừa sợ.
k·i·n·h ·h·ã·i là, hắn trước đó không hề nghĩ tới phẩm hạnh của Cố Thần An lại đoan chính như thế, vậy mà vì cứu sư tôn của mình, không tiếc đ·ộ·c thân đến Thanh Vân tông, hắn... Hắn quả thực là một chính nhân quân tử hoàn mỹ!
Vui là, Cố Thần An loại người này căn bản sẽ không phải là kẻ vong ân phụ nghĩa, hắn không chỉ trọng tình trọng nghĩa mà còn vô cùng thanh cao!
Hắn không muốn để thế nhân cảm thấy hắn lợi dụng Liễu Mộng Ly và Liễu gia, vậy thì sau này khi đi bên cạnh hoàng nữ, hắn cũng tuyệt đối không muốn để thế nhân cảm thấy hắn lợi dụng hoàng nữ!
Cho nên, hắn càng không thể làm chuyện vong ân phụ nghĩa!
Nghĩ tới đây, trong mắt Diêu Phong nhìn Cố Thần An xuất hiện một tia thưởng thức.
Kẻ này, đại nghĩa!
Không chỉ đại nghĩa, còn là đại tài!
Người đại tài đại nghĩa như thế, tuyệt đối có thể giúp hoàng nữ trở thành Đại Viêm nữ đế!
Bất quá đây mới chỉ là ngày đầu tiên ta và Cố Thần An tiếp xúc, hiện tại kết luận về Cố Thần An còn hơi sớm.
Nếu Cố Thần An muốn đ·ộ·c thân mạo hiểm, vậy thì mượn cơ hội này xem hắn có phải là loại người như t·r·o·n·g ·m·i·ệ·n·g hắn nói hay không!
Dù sao nói nhiều cũng không bằng chứng minh một lần!
Tu vi của ta là Khai t·h·i·ê·n nhị trọng, tuyệt đối có thể đảm bảo an toàn cho Cố Thần An!
Chỉ cần Cố Thần An hành động chứng minh những gì hắn nói, vậy thì đủ để chứng minh cách làm người của hắn.
Ta cũng có thể đem Cố Thần An làm người bẩm báo cho hoàng nữ!
Nghĩ tới đây, Diêu Phong tổ chức lại lời nói: "Cố c·ô·ng t·ử, ta đáp ứng ngươi không đem việc này nói cho Liễu gia chủ, nhưng ngươi cũng phải đáp ứng để ta ở bên cạnh ngươi, hoàn thành trách nhiệm hộ vệ."
"Ngươi vẫn chưa rõ sao? Th·e·o ta, ngươi sẽ c·hết!" Cố Thần An làm ra vẻ mặt vừa vội vừa giận, chất vấn.
Thấy thế, trong lòng Diêu Phong có chút ấm áp.
Mặc dù mình tuyệt đối an toàn, nhưng một người xa lạ đối xử tốt với ngươi như vậy, thậm chí còn lo lắng cho sự an nguy của ngươi, điều này thực sự khiến người ta vui mừng.
"Không g·i·ấu gì c·ô·ng t·ử, ta làm hộ vệ chỉ vì bổng lộc hàng tháng, tội gì phải đi tìm c·hết, nhưng nếu ta không th·e·o c·ô·ng t·ử, nếu c·ô·ng t·ử gặp phải nguy hiểm gì, Liễu gia tuyệt đối sẽ bắt ta hỏi tội, cho nên c·ô·ng t·ử... Để ta th·e·o cùng." Diêu Phong nói.
"Cái này. . ."
Nghe xong lời này, Cố Thần An tr·ê·n mặt lộ ra vẻ khó xử, suy nghĩ hồi lâu, tặc lưỡi: "Có thể thì có thể."
Cố Thần An đi vài bước đến trước mặt Diêu Phong, dặn dò: "Nhưng nếu gặp phải nguy cơ thực sự khó có thể ứng phó, ngươi hãy nhanh chóng t·r·ố·n đi, ngươi đã nói ngươi chỉ làm vì bổng lộc hàng tháng, tội gì phải chịu c·hết, đồng thời tu vi của ngươi cao hơn ta rất nhiều, tuyệt đối có thể chạy thoát."
Cái gì? !
Diêu Phong lại lần nữa giật mình.
Cố Thần An này không chỉ là một quân t·ử, mà còn thiện lương đến thế sao? !
Hắn thấy ta khó xử nên đã đồng ý để ta đi th·e·o hắn, nhưng lại vì không muốn ta m·ất m·ạng mà nói nếu gặp nguy cơ khó ứng phó thì bảo ta nhanh t·r·ố·n!
Hắn đối với ta - một người xa lạ, chẳng lẽ lại tốt đến vậy sao? !
Trong lòng Diêu Phong vô cùng cảm động, trong thâm tâm, hắn đ·á·n·h giá Cố Thần An cao thêm một bước.
Đồng thời, hắn cũng quyết định, sẽ cùng Cố Thần An đến Thanh Vân tông một chuyến, sau khi hoàn toàn hiểu rõ con người Cố Thần An, sẽ đem toàn bộ chuyện này bẩm báo cho hoàng nữ.
Nhất định phải làm cho hoàng nữ biết phong thái quân t·ử của Cố Thần An!
Bạn cần đăng nhập để bình luận