Đầu Tư Trọng Sinh Nữ Đế, Nàng Lại Gọi Ta Tướng Công

Đầu Tư Trọng Sinh Nữ Đế, Nàng Lại Gọi Ta Tướng Công - Chương 474: Mới trừng phạt, một lần thỏa mãn, vô thượng pháp! (length: 7587)

Đêm lạnh như nước.
Hàn tiên tử vẫn chưa ngủ, im lặng nhìn chằm chằm vào hình ảnh trước mắt, bên trong toàn là những thứ mà cái tên quân tử nào đó nghĩ trong đầu.
Những hình ảnh đó cứ hiện đi hiện lại nhiều lần, thậm chí chẳng cái nào giống cái nào.
Cánh cửa đến thế giới mới trước kia chỉ hé một chút, giờ đã mở ra rộng hơn, chẳng biết khi nào tảng băng kia sẽ nhấc chân bước vào...
【 Trừng phạt được rút ra cho người thua cuộc... 】 【 Chúc mừng kí chủ, lần này rút được trừng phạt là: Bị người thắng cuộc trồng 7749 quả dâu tây. 】 "..."
Doanh Băng nắm chặt váy, hình ảnh vừa mới mờ đi, lại hiện lên rõ ràng.
Nhưng mà, cái tên quỷ con nít kia chỉ biết ăn băng, có biết trồng gì đâu.
Nếu đây là trừng phạt, chẳng phải có nghĩa là...
Mình phải dạy hắn?
Dạy như thế nào?
Cầm tay chỉ việc à?
"Nếu có thể đổi cái khác thì tốt..."
Doanh Băng nhếch môi, tự lẩm bẩm.
【 Ngươi có thể mà. 】 "Sao không nói sớm?"
【 Kí chủ thường xuyên chê bản hệ thống lắm lời, cho nên kí chủ không hỏi, bản hệ thống sẽ không lắm mồm. Có muốn rút lại hình phạt không? Hoặc là trong các hình phạt đã rút, chọn lấy một cái? 】 "Đúng."
【 Đang rút trừng phạt lần thứ hai... 】 【 Chúc mừng kí chủ, trừng phạt mới rút ra là: Hãy nói hai chữ với người thắng. 】 Hai chữ?
Doanh Băng hơi giật mình, nàng chưa từng gặp hình phạt đơn giản như vậy từ hệ thống, theo lẽ thường thì sự việc bất thường thường có ẩn ý.
Nhưng mà... Chỉ hai chữ, có thể biểu đạt được bao nhiêu thứ chứ.
Có thể nói ra cái gì quá đáng?
Thế nhưng, dòng chữ hiện trên hệ thống lại khiến Doanh Băng ngẩn người, Hàn tiên tử lạnh lùng, bỗng trở nên ngơ ngác.
Thật khó tưởng tượng đó lại là vẻ mặt của nàng.
【 Tướng công 】 Nàng cùng vẻ đẹp tĩnh mịch như ngọc chạm khẽ rung, dường như mất đi hồn phách.
【 Kí chủ, xin hãy lựa chọn một trong hai trừng phạt vừa rồi. 】 Doanh Băng không nói gì, hay nói đúng hơn là căn bản không chú ý tới nhắc nhở của hệ thống.
【 Xin nhắc lại, xin hãy lựa chọn, nếu không hệ thống sẽ chọn ngẫu nhiên cho ngài một loại. 】 "..."
【 Đếm ngược, mười, chín, tám... 】 "..."
【 Ba... Hai... Một! 】 【 Hệ thống đã tự động lựa chọn trừng phạt cho kí chủ... 】 "Ừm? Cái gì?"
Doanh Băng giật mình tỉnh lại, phát hiện hệ thống đã chọn giúp nàng.
【 Bản hệ thống nghi ngờ rằng kí chủ không thể dứt bỏ cái nào, cho nên mới xoắn xuýt, chậm chạp không thể đưa ra lựa chọn. 】 【 Vì vậy, hệ thống quyết định cho hai hình phạt cùng lúc, một lần thỏa mãn! 】 【 Hình phạt lần sau đã được cập nhật: Sau khi bắt người thắng trồng 7749 quả dâu tây, phải gọi hắn là tướng công. 】 "? ?"
...
Một bên khác, phòng thứ tư của Tiềm Long.
"Không biết tảng băng ngủ chưa."
Tiểu Lý đồng học trên chiếc giường lớn mềm mại như nhung, dù sao cũng không tài nào ngủ được.
Lúc nào cũng cảm thấy ngứa ngáy, như bị muỗi cắn, mà rõ ràng hắn vừa mới đánh xong muỗi rồi mà? Con muỗi nào mà kiêu ngạo thế?
Không lẽ là loại tai thú cấp cao nào đó à? Ngay cả đồng loại cũng đinh, đúng là cuồng muỗi nhật ký mà.
Thế là Lý Mặc chỉ có thể nằm trên giường lăn qua lộn lại như sâu kén, rất giống một con giòi.
Bỗng nhiên, âm thanh nhắc nhở hệ thống vui vẻ vang lên:
【 Chúc mừng kí chủ, đã thành công đầu tư vào "Tạ Huyền", giúp y thoát khỏi tình chướng, tìm lại bản thân. 】 【 Phản hồi đầu tư: Bí Ngân Thiên Thư Ấn. 】 "? ?"
Lý Mặc hai mắt mở to, nhìn vào thông báo của hệ thống rồi gãi cằm.
Hắn hao tâm tổn sức muốn giúp Tạ Huyền và Hoa Lộng Ảnh ở riêng, kết quả lại thành ra hỏng bét, hắn còn nghĩ lần đầu tư này lại thất bại nữa chứ.
Không ngờ lại trực tiếp giúp Tạ Huyền thức tỉnh!
"Đây đúng là hữu ý trồng hoa hoa không nở, vô tình trồng liễu liễu lại xanh."
Lý Mặc lấy Bí Ngân Thiên Thư Ấn ra.
Lúc này, 《 Dịch Cân Kinh 》 đã là tuyệt học, mà nếu diễn biến thêm thì sẽ thành một môn thần công.
Ba ——
Những con nòng nọc bạc quý báu và thần bí, giống như hàng trăm dòng sông đổ về biển cả, tiến vào cuốn sổ.
"Sẽ diễn biến thành cái gì?"
Lý Mặc nhìn dòng chữ trên trang sách đang lưu chuyển, ánh hào quang nhấp nháy, không khỏi có chút tò mò.
《 Dịch Cân Kinh 》 trong tiểu thuyết võ hiệp đời trước thường xuất hiện như một môn tuyệt học thần công của Thiếu Lâm.
Từ nhỏ hắn đã thích đọc tiểu thuyết, đặc biệt là võ hiệp.
Có lúc còn tin đó là thật, nghĩ các chiêu thức võ công bên trong là có thật, còn cố tình đi tìm kiếm.
Sau này mới biết lai lịch 《 Dịch Cân Kinh 》 mỗi người nói một kiểu, có người bảo do một đạo nhân sáng tạo ra, là công phu của Đạo gia, lại có người nói là pháp do Bồ Đề Tổ Sư truyền dạy.
Vậy rốt cuộc nó sẽ diễn biến thành cái gì đây, hắn thực sự không đoán ra được.
Lúc này, ánh hào quang ngừng lại.
Hô —— Một môn thần công mới xuất thế, mây đen kéo đến che kín bầu trời, cuồng phong gào thét, tựa như Thần Quỷ khóc than đau khổ.
Không chỉ có Bộ Vân Lâu, mà cả toàn bộ ngoại thành đều bị cơn cuồng phong thổi cho xiêu vẹo tả tơi.
....
Bên ngoài, trước Giang Sơn Xã Tắc Đồ, bỗng có vài bóng người, dường như xuất hiện từ hư không vậy.
"Có chuyện gì vậy?"
Người vừa hỏi chính là một lão giả mặc tử bào, là thúc thúc của hoàng đế đương triều, Chưởng Huyền cường giả chấp chưởng đạo thiên kiếp.
Trong đó còn có một lão giả mặc nho bào, râu dê, một tay cầm quyển sách, dường như vừa rồi đang đọc.
Còn có một người nữa, sát khí trên người vô cùng nặng nề, hắn đeo mặt nạ màu huyền kim, không rõ tuổi tác, nhưng đôi mắt lại sắc bén khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Lão giả là viện trưởng Quốc Tử Giám, học trò khắp thiên hạ.
Người đeo mặt nạ, là đại thống lĩnh Tuần Tra Vệ.
Ba người, đại diện cho ba thế lực trong hoàng thành: quan viên, huân quý, và tuần tra vệ.
"Tề viện trưởng, Giang Sơn Xã Tắc Đồ chưa bao giờ có dị động như vậy, ngài học rộng tài cao, có biết nguyên do?"
Âm thanh từ bên dưới chiếc mặt nạ huyền kim, nghe như kim loại va vào nhau.
Tương truyền, ngoài đương kim thánh thượng, không ai thấy được hình dáng của đại thống lĩnh tuần tra vệ, chỉ biết rằng y công lực thông huyền, từng trấn áp qua Chưởng Huyền Thánh Giả.
"Dường như là một loại thần vật, hoặc cũng có thể là một môn vô thượng pháp xuất hiện, người sáng tạo pháp, đang ở đế kinh."
Tề viện trưởng dường như cảm thấy chuyện này khá thú vị.
Thần vật, đế kinh cũng không phải di tích gì, nếu ngàn năm qua có thần vật gì thì nó cũng đã sớm hiện ra rồi.
Hiển nhiên là trường hợp thứ hai.
"Đế kinh cường giả như mây, thiên kiêu như măng mọc sau mưa, ngày nào chẳng có người tu luyện cái mới, đâu đến mức thế này..."
"Rốt cuộc... là pháp gì?"
Lão giả huân quý tử bào nhìn chằm chằm đạo khí cuồn cuộn như sóng triều, trong lòng có điều suy nghĩ.
Bọn họ đều là Chưởng Huyền Thánh Giả, đều đã nắm giữ một đại đạo.
Cho dù là thần công, thì cũng chẳng cần huy động lực lượng lớn vậy.
Nhưng hôm nay dị động lại đến từ một trong hai kiện thiên vận đạo khí của Đại Ngu, tính chất liền khác biệt.
"Có thể tìm ra hắn không?"
"Thuật xem khí sắc đoán mệnh thì lão phu không biết, đó là sở trường của mụ già Diễn Thiên Tông kia."
"Vậy bản tướng quân xin phép bệ hạ."
Âm thanh bên dưới mặt nạ huyền kim vang lên lần nữa:
"Có nên dùng Giang Sơn Xã Tắc Đồ để tìm ra vị trí pháp này, cùng với... người tạo ra pháp!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận