Đầu Tư Trọng Sinh Nữ Đế, Nàng Lại Gọi Ta Tướng Công

Đầu Tư Trọng Sinh Nữ Đế, Nàng Lại Gọi Ta Tướng Công - Chương 209: Hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, Tiềm Long bảng đệ nhất (length: 7970)

【 Bảng Tiềm Long thứ 18: Doanh Băng. 】 【 Võ học: Quan Thần hai khiếu, Kiếm Tâm Thông Minh, võ học đạt đến cảnh giới tạo hóa, mang trong mình bí pháp cực mạnh, hư hư thực thực quan sát thần hình. 】 【 Chiến tích: Thủ tịch đương thời của Thanh Uyên tông, Kiếm Anh Vân Châu, trong bí cảnh Huyết Hoàng, cùng Lý Mặc liên thủ đánh lui Hàn Chân, Âm Hoa Tuyên, khiến đối phương kinh sợ mà tháo chạy, khi ở Quan Thần một khiếu, đánh bại Thiên Ma Nữ ở trạng thái Quan Thần tam khiếu, tại kiếm lâu quan sát kỳ thạch, lĩnh ngộ một thức thần công, khi ở Quan Thần hai khiếu, kiếm phá huyễn ảnh của thiên ma. 】 【 Danh hiệu: Nguyệt Kiếm Hoàng, hàn tiên tử. 】 Bờ hồ Ngư Long đột nhiên tĩnh lặng, những tiếng hô hào muốn mời Tiểu Lý đồng học về làm con rể, đều im bặt vào lúc này.
Không ai khi còn sống từng gặp người trẻ tuổi đến mức này, được Diễn Thiên tông đánh giá cao như vậy.
Nếu muốn tìm thì e rằng chỉ có thể đếm đến những nhân vật phong lưu thời xưa.
Mọi người ý thức được, bọn họ có khả năng đang chứng kiến lịch sử.
"Ta đã ngoài năm mươi tuổi, còn chưa nắm vững được một môn tuyệt học, nàng vậy mà võ học đạt đến tạo hóa?"
"Tại hạ may mắn được nghe nàng giảng đạo ở kiếm trì, cúi đầu nhặt bút, ngẩng đầu lên thì đã chẳng hiểu gì."
"Nàng mới chỉ Quan Thần hai khiếu, mà cảnh giới sau này cũng đuổi kịp, chẳng phải là dễ như trở bàn tay đoạt vị trí đầu bảng Tiềm Long?"
"Có thể khiến Ân Miên Miên xếp thứ sáu bảng Tiềm Long liên tiếp nếm quả đắng, đã đủ chứng minh giá trị thực sự."
"Lần này nếu không có nàng và Lý thiếu hiệp, e rằng thành Hoành Vân sẽ có nguy cơ mất đi chí bảo!"
"Ta cho rằng 《 Bá đạo nữ đế yêu mến ta 》 chỉ là truyện tranh, không ngờ lại là đã tiết chế rồi."
"Ai có tập tranh bản mới nhất? Tại hạ ba ngày rồi chưa mua được, cảm giác như có kiến đang bò trên người."
"Tê...khoan đã, Lý thiếu hiệp vượng thê, Thắng tiên tử thiên phú cổ kim hiếm thấy, nếu như hai người họ..."
… Bờ hồ Ngư Long một hồi hỗn loạn.
Thành Hoành Vân, trên kiếm lâu.
Kiếm Lâu cao ngút mây xanh, ở nơi này nhìn ra xa, có thể lờ mờ thấy được long môn, tất nhiên với những cường giả thì khoảng cách này vẫn có thể nhìn thấy hết long môn.
Lúc này Thiên Diệu đang ngồi trước bàn đá, rót ra một chén da thuồng luồng nấu canh bổ huyết, vừa uống vừa suy nghĩ.
Nàng dù không nhìn rõ được mệnh số của thiếu niên kia, nhưng đường dây tin tức của Diễn Thiên tông cũng không phải hạng xoàng, vẫn có các nguồn thông tin khác.
Theo những gì Diễn Thiên tông đã nắm được thì:
Phần miêu tả của bảng Tiềm Long đối với Lý Mặc là tránh nặng tìm nhẹ.
Càng không hề đánh dấu hai chữ "Huỳnh Hoặc".
Hành động lần này của sư tôn là đang suy tính điều gì?
"Đa tạ Thiên Diệu hành tẩu."
Tóc trắng Từ trưởng lão lúc này rốt cuộc cũng nhẹ nhõm thở ra.
Chữ "Kiếm" đã được bảo toàn.
"Đa tạ cái gì?"
Thiên Diệu sắc mặt có vẻ khá hơn, ngước mắt hỏi.
Một vị trưởng lão pháp thể cao tuổi ngớ người ra:
"À, cũng là chuyện tiểu tử kia lĩnh hội kỳ thạch...."
"... ...."
Thiên Diệu có chút mờ mịt, lúc đó vì xem Mệnh Thuật mà bị phản phệ ngất đi, hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra sau đó.
Hắn lĩnh hội cái gì?
Một lát sau, nàng khẽ cười nói:
"Nên vậy, không cần nói nhiều."
....
Trong thuyền hoa lầu.
Nghe nói nơi đây có hoa khôi mới tới, phong tư uyển chuyển, mị cốt trời sinh, thế là có người không thèm nhìn bảng Tiềm Long, tới đây nghe hát, hy vọng có thể trở thành khách quý.
Sáo trúc du dương, cầm sắt réo rắt.
Những người vây quanh trong sân nhỏ nghe hát, ánh mắt dần dần mê ly, dường như thấy được thiên nữ giáng trần, nỗi sầu triền miên.
Rồi không biết ai động thủ trước, bọn họ đánh nhau, đầu rơi máu chảy.
Tú bà thấy vậy hình như đã quen, trực tiếp đi vào sau tấm bình phong.
"Thánh nữ, Từ Dật vẫn chưa truyền tin về."
"Có thể hắn đã chết, xem ra tiểu tử kia quyết tâm muốn phân rõ giới hạn với Tế Vũ Lâu."
Đã lâu mà không có tiếng trả lời, tú bà cũng không dám nói nhiều thêm.
Thánh nữ liên tiếp cho hai người làm nền, mà tại Vân Châu, thái độ đánh giá của Tế Vũ lâu cũng bị ảnh hưởng rất lớn, gần như đã chẳng còn ai kính sợ.
Phàm là cổ phiếu các thứ, đều đã lục báo động, cần gấp thả tin tốt ra....
Rất lâu sau, Ân Miên Miên dường như mới hoàn hồn:
"Vậy thì đi sửa lại hoa hồng, nhắc giá gấp mười."
"Vâng."
....
【 Bảng Tiềm Long thứ mười bảy: Hạ Kim Hoàn. 】 【 Bảng Tiềm Long thứ mười sáu: Tuệ Không. 】 ...
Bảng Tiềm Long vẫn tiếp tục hiện ra tên những thiên kiêu như nước chảy.
"Ách...nhìn cái biệt hiệu tảng băng kia kìa."
Tiểu Lý đồng học cũng không hề ngạc nhiên với vị trí của tảng băng này.
Chỉ kém có một bậc, mà sao biệt hiệu đã khác nhau một trời một vực rồi? Đây là cùng một phong cách à?
Thôi được rồi, dù sao cũng tốt hơn mấy cái tên như Rùa Lông Lục Bay Độc gì đó.
Nghĩ đến biệt hiệu của Hoàng Đông Lai, tâm tình Lý Mặc khá hơn rất nhiều, hắn bật cười nói:
"Nguyệt Kiếm Hoàng?"
"...."
Đáy mắt tảng băng kia khẽ liếc sang, tay cầm chén trà hơi hơi siết chặt.
Vẫn không trả lời.
Nụ cười của Lý Mặc càng tươi hơn, lại gọi: "Hàn tiên tử?"
"...." Doanh Băng nuốt nước trà, lông mày cau lại:
"Vượng thê đấu hồn?"
"Tê...."
Lý Mặc hít sâu một hơi, da gà rơi đầy đất.
Hoàn toàn không cách nào tưởng tượng được, sau này có người đến thách đấu, chỉ mặt gọi tên mở miệng lại là bốn chữ này.
Quả thực là hiện trường xã hội tính tử vong....
Vậy mà tảng băng kia lại đặt chén trà xuống, một tay chống cằm.
Nàng im lặng mấy giây, nhìn thẳng vào mắt Lý Mặc lại nói thêm một câu:
"Vượng thê đấu hồn?"
".....Vừa rồi là ta không hiểu chuyện."
Không ngờ cũng có ngày tảng băng học được cách phản công.
Tiểu Lý đồng học đã phục rồi.
Thấy vậy, khóe mắt Doanh Băng mang theo sự hài lòng khó phát hiện.
Dường như vì chuyện gì đó mà có chút vui vẻ?
Chính nàng cũng không rõ lắm.
Có lẽ là bởi vì.... cuối cùng cũng trên bảng xếp hạng, đè đầu Lý Mặc được một bậc?
Vậy lần sau hệ thống xếp hạng, nên....
Về sau.
Không thèm quản Tiền trưởng lão cùng Tiết lão đang tranh nhau ấn người, cũng không thèm để ý mấy sư huynh sư tỷ đang ngơ ngác, hoài nghi nhân sinh.
Hai bên ký kết hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau, về sau không ai được gọi biệt hiệu của đối phương nữa.
"Sơ Lung, cô làm chứng đó nha, về sau ai cũng không được gọi biệt hiệu của nhau.... Sơ Lung?"
Trong khi nói chuyện, Lý Mặc quay đầu.
Lại phát hiện Tiểu Khương công chúa sắc mặt không bình thường, mặt nhỏ ngơ ngác, nhìn chằm chằm vào bảng Tiềm Long trong long môn, môi sắp bị nàng cắn đến bật máu.
Lý Mặc theo tầm mắt của nàng, nhìn về trung tâm hồ nước.
【 Bảng Tiềm Long thứ hai: Tạ Huyền 】 【 Bảng Tiềm Long thứ nhất: Khương Vũ 】 【 Võ học: Mang Chân Long thể, lại được đế kiếm chi cốt, sinh ra thần thánh bất phàm, có thể quan sát Giang Sơn Xã Tắc Đồ, nhận khắp nơi cửu châu, được một luồng vương triều khí vận gia thân, nắm giữ hóa long chi pháp, nắm giữ còn mới đế kiếm thuật. ... 】 【 Chiến tích: Trong cùng thế hệ, chưa từng bại trận, Bắc Hải bắt sống cự kình biển lớn, cùng Hoán Ma giáo thánh tử từng đứng nhất bảng Tiềm Long, đại chiến mấy ngày, lâm trận đột phá mà chém giết đối phương. 】 Mặt trứng ngỗng của Khương Sơ Lung bỗng nhiên trắng bệch hơn tuyết.
Nàng bối rối lau nước mắt, nói chuyện càng thêm lắp bắp:
"Ta.... Ta.... Ta không sao....."
"Đó là thái tử Đại Ngu." Bên tai vang lên âm thanh truyền âm nhập mật của Doanh Băng.
Ừm.... đều họ Khương, còn là người đứng nhất bảng Tiềm Long.
Là một trong những người thân thiết nhất của Sơ Lung, cũng là ác mộng sâu sắc nhất của nàng....
Bạn cần đăng nhập để bình luận