Đại Tuyên Võ Thánh

Đại Tuyên Võ Thánh - Chương 660: Một người trấn dị tộc! (2) (length: 10123)

Bọn họ nghe thấy tiếng động, cũng cảm nhận được toàn bộ thiên địa trong một khoảnh khắc kia có sự biến đổi kinh khủng, nhưng lại hoàn toàn không cảm nhận được nguồn gốc và phương hướng của âm thanh, càng không cảm nhận được sự biến đổi của thiên địa rốt cuộc là như thế nào mà xảy ra, do vậy mà kinh hãi khắp xung quanh.
Mà Đại Tổ, một người có địa vị Thiên Nhân, lại là người đầu tiên đưa mắt nhìn về một phương hướng, dường như nhìn thấy cái gì, lại cảm nhận được cái gì đó, vẻ mặt lộ ra sự chấn động không hề thua kém Đột Tổ, Thủy Tổ và Ô Tổ ba người.
Ầm ầm!
Cùng với thời gian trôi qua, thiên địa xung quanh không thấy bóng dáng, chỉ thấy trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, giống như sóng biển trào dâng chuyển động, bên trong còn kèm theo tiếng sấm vang rền, từng đợt nổ lớn, dường như lan rộng trong tâm trí.
Cảm nhận được cái luồng uy lực cuồn cuộn, rung chuyển thiên địa như sóng to gió lớn, Đột Tổ, Thủy Tổ và Ô Tổ ba người đều cảm thấy trong lòng bực bội bất an, thân hình càng có đủ loại cảm giác không thoải mái.
Nghe tiếng sấm bên tai không ngừng, Đột Tổ rốt cuộc nhịn không được, tiến lên một bước quát lớn:
"Kẻ phương nào, giả thần giả quỷ như thế, còn không mau hiện thân?!"
Cùng với tiếng quát lớn này.
Cuối cùng.
Tiếng sấm không ngừng oanh minh cuồn cuộn kia biến đổi, trong đó lẫn vào một tiếng vang nhỏ không hợp với tiếng sấm, nghe giống như là tiếng chân đạp lên đất hoang rất nhỏ.
Tiếng bước chân này lọt vào tai rất nhỏ, nhưng không hiểu tại sao, đến tiếng sấm cuồn cuộn giữa đất trời cũng không thể che lấp được.
Cộc, cộc, cộc,
Tiếng bước chân này hòa lẫn vào tiếng sấm, dần dần biến thành chủ đạo của tiếng sấm, dẫn động sấm chớp giữa thiên địa đi theo, khiến cho dòng nước đã nhuốm màu Hoàng Hà kia phải cuộn trào, nhấc lên từng lớp từng lớp sóng triều.
Mỗi một tiếng chân rơi xuống, đại địa như chấn động, bầu trời như rung rẩy! Lúc này.
Trong phạm vi hơn trăm dặm khu tổ địa của dị tộc, vô số dị tộc lần lượt đi ra khỏi kiến trúc, đều kinh hãi nhìn quanh thiên địa, không biết sự biến đổi từ đâu mà tới, dần dần lại cảm nhận được một cỗ áp bức mãnh liệt tràn tới, khiến bọn họ dần dần nghẹt thở!
Ngay lúc Đột Tổ, Thủy Tổ và Ô Tổ ba người, nhìn về phương hướng phát ra tiếng bước chân kia, hết sức cảm nhận thì họ đã nhìn thấy một bóng người từ phương trời xa xôi, đạp trên đất hoang mà đến.
Cộc,
Lại một bước nhẹ nhàng, đạp lên cao nguyên khô cằn.
Chỉ một bước bình thường này rơi xuống, một thợ săn dị tộc mặc da thú đang đứng ở biên giới khu tổ địa bỗng chốc không trụ vững, bịch một tiếng quỳ rạp xuống đất, chỉ cảm thấy toàn thân mất cảm giác, kinh hãi nhìn về phía nơi tiếng bước chân phát ra.
Cộc,
Lại một tiếng chân vang lên.
Người thợ săn dị tộc kia chỉ cảm thấy mình trong mơ hồ, dường như thấy một bóng người, từ phía trên bầu trời cùng mà tới, chỉ thấy bóng người kia mênh mông và cao lớn như vậy, dường như nối liền cả trời đất.
Hắn hình như đã thấy, lại tựa hồ không thấy gì, chợt cảm thấy suy nghĩ trong đầu hoàn toàn nổ tung, tất cả ý niệm đều sụp đổ, ý thức hóa thành một đám hỗn loạn, giữ nguyên tư thế quỳ xuống, rồi ngã vật ra đất.
Bịch bịch! Bịch bịch!
Không chỉ có hắn, tất cả dị tộc ở biên giới khu tổ địa, bất luận là người già trẻ em, hay thợ săn cường tráng, tất cả đều giữ nguyên một tư thế, kinh hãi nhìn về phía mảnh đất hoang kia, nhìn tới tận cuối chân trời, rồi một loạt ngã xuống.
Cộc,
Cộc,
Cộc,
Trần Mục cứ như vậy mặc một bộ hắc bào, từ trên đất hoang đạp bước mà tới, rơi vào khu tổ địa của dị tộc, mỗi bước chân hắn hạ xuống đều có hàng loạt dị tộc liên tiếp quỳ xuống, liên tiếp mất ý thức rồi ngã xuống đất.
"Ai?!"
"Kẻ nào!"
Có Tông Sư dị tộc lộ vẻ kinh hãi, lớn tiếng hét lên.
Hắn ngưng mắt nhìn bóng người từ phía trên trời cùng mà đến, cũng cảm thấy một cỗ cảm giác áp bách kinh khủng dâng lên trong lòng, một thoáng như đang vác ngàn cân nặng, võ thể cường đại đã tu luyện cả đời, giờ khắc này dường như đã mất hết tác dụng, chẳng khác nào người phàm.
Hắn gắng gượng động đậy mấy cái, rồi dần dần dừng lại ở nguyên chỗ, ngay cả một ngón tay cũng không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng của Trần Mục từ xa mà tới, đến khi hắn mơ hồ nhìn rõ được bộ hắc bào kia, thì rốt cuộc không thể nhịn được nữa.
Bịch bịch.
Một Tông Sư dị tộc ngã xuống không dậy nổi.
Tiếp theo là vị thứ hai, vị thứ ba...
Trung tâm khu tổ địa.
Đứng đầu là Đại Tổ Cừu Tướng, cùng với Đột Tổ, Thủy Tổ và Ô Tổ bốn người, tất cả đều đứng bất động tại chỗ, trong mắt bọn họ lúc này đã rõ ràng phản chiếu thân ảnh của Trần Mục, thân ảnh kia không cao lớn, cũng không hùng tráng, nhưng giờ phút này lại như đã trở thành duy nhất giữa thiên địa này, tựa như cả thiên địa đang tuân theo ý chí của hắn.
Mỗi một bước rơi xuống, mây đen trên bầu trời đều giống như thủy triều cuộn trào lan rộng, từng đạo lôi đình vì hắn mà mở đường.
Cộc, cộc, cộc,
Toàn bộ khu tổ địa của dị tộc một thoáng im lặng, giữa trời đất chỉ có tiếng bước chân rõ ràng cùng tiếng sấm cuồn cuộn không ngừng lan rộng, ngoài ra chỉ còn là tiếng người ngã xuống đất liên tiếp.
Thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc này, trở nên vô cùng chậm chạp, dường như qua một thời gian dài vô tận, nhưng cũng tựa như trong nháy mắt, chỉ cảm thấy như chớp mắt một cái, thân ảnh khiến cho trời đất rung chuyển kia đã đến ngoài đầm nước trung tâm khu tổ địa.
"Ngươi..."
Ngoài đầm nước, nhiều vị Tông Sư đỉnh cao của dị tộc lúc này thân hình căng cứng mà đứng im, nhìn Trần Mục cất bước đi tới, ý định phát ra âm thanh gì đó, nhưng cuối cùng đều im bặt.
Cộc,
Trần Mục tiếp tục bước về phía trước.
Dường như có làn sóng vô hình từ lòng bàn chân hắn lan tỏa ra.
Bịch bịch, bịch bịch,
Các Tông Sư đỉnh cao của dị tộc ở ngoài đầm nước, khi nhìn thấy diện mạo thật dưới bộ hắc bào của Trần Mục, cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, ý thức tan rã ngay khoảnh khắc này, từng người một ngã xuống đất, nhất thời chỉ thấy cả thiên địa đều trở nên tĩnh mịch.
Trong hỗn độn còn sót lại ý thức lờ mờ, chỉ cảm thấy thân ảnh của Trần Mục, một vẻ yên tĩnh hờ hững từ bên cạnh đi qua, sau đó tất cả cảnh tượng trong tầm mắt đều chìm vào bóng tối.
Cuối cùng.
Trần Mục bước qua dòng suối, đi đến trên mặt đầm nước.
Ở giữa đầm nước, là một "hòn đảo nhỏ" vuông vắn chỉ rộng một trượng, trên đảo nhỏ có linh thảo xanh tươi mọc, ngoài ra là Đại Tổ Cừu Tướng đứng vững, cùng với Đột Tổ, Thủy Tổ, Ô Tổ bọn người.
Cộc,
Trần Mục tiếp tục bước về phía trước.
Vũng bùn lầy đục ngầu, biến thành một thứ chất lỏng như vàng ròng, dưới chân hắn xô ra từng gợn sóng.
Vù!
Cũng chỉ là một bước chân như vậy, Đại Tổ Cừu Tướng, Đột Tổ, Thủy Tổ và Ô Tổ bốn người liền cảm nhận được áp lực nặng nề vô song, áp lực này đến từ mặt đất dưới chân, đến từ vòm trời trên đầu!
Bọn họ hoặc là cao thủ Hoán Huyết cảnh, có thể làm được thân hình hòa hợp cùng thiên địa, hoặc là cao thủ Thiên Nhân, có thể làm được tâm hồn cùng thân hình đều hợp nhất cùng thiên địa, nhưng lúc này bất luận là ai, đều không thể điều khiển nửa điểm sức mạnh thiên địa, những lực lượng thường ngày vốn trở thành trợ lực cho bọn họ giờ khắc này chỉ biến thành sự áp bức như núi đè vô tận, ầm ầm giáng xuống.
Không một ai lùi bước.
Bởi vì bọn họ căn bản không thể lùi, căn bản không thể nhúc nhích!
Tất cả mọi người, bao gồm Đại Tổ, đều dốc toàn lực chống lại sự áp bức của sức mạnh thiên địa, cái luồng thiên uy cuồn cuộn kia!
Cộc,
Trần Mục tiếp tục tiến về phía trước.
Thân hình của Đại Tổ Cừu Tướng hơi rung lên, miễn cưỡng duy trì đứng vững không động, mà phía sau Đột Tổ, Thủy Tổ và Ô Tổ ba người, hai chân đứng thẳng ở dưới lại thấy bùn đất bỗng nhiên trào lên, một nửa mu bàn chân rơi vào bùn!
Cộc,
Trần Mục lại tiến lên một bước, rốt cuộc đi đến mép đầm nước.
Thân hình của Đại Tổ Cừu Tướng không ngừng rung động, đã là phát huy hết sức mạnh thể phách cùng tâm hồn đến cực hạn, để đối kháng lại thiên địa uy áp, còn ba người Đột Tổ thì thân hình lại chìm xuống lần nữa, một nửa bắp chân đã rơi vào trong đất!
Cộc,
Trần Mục một bước cuối cùng rơi xuống, bước đến chỗ linh thảo bên cạnh đầm, chính diện đối mặt với tứ tổ dị tộc.
Ô Tổ, Thủy Tổ và Đột Tổ ba người, rốt cuộc không chống đỡ được áp bức kinh khủng, toàn thân dường như mang gánh nặng vạn cân, cái sống lưng thuộc về Hoán Huyết cảnh, sống lưng của tộc trưởng từng người cong xuống, sau đó ầm ầm rung động, liền một loạt quỳ rạp xuống đất, không cách nào đối diện với Trần Mục, chỉ có thể gian nan chống đỡ đầu, cố gắng ngẩng lên nhìn.
Những gì bọn họ có thể thấy, cũng chỉ là một bộ hắc bào đơn giản, chắp tay đứng ở cạnh đầm.
Trong lòng họ chỉ còn lại sự kinh hãi.
Giờ phút này.
Nếu từ trên trời nhìn xuống, chỉ thấy toàn bộ khu tổ địa của dị tộc, ngoại trừ Đại Tổ Cừu Tướng, đã không còn ai đứng vững!
Đột Tổ, Ô Tổ và Thủy Tổ ba người cứ vậy bị thiên địa chi uy trấn áp dưới mặt đất, không thể động đậy, mỗi một hơi thở đều dài dằng dặc như vậy, không biết qua bao lâu, cuối cùng, bên tai vang lên một âm thanh hờ hững, vang vọng cùng thiên địa.
"Các ngươi, phục hay không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận