Đại Tuyên Võ Thánh

Đại Tuyên Võ Thánh - Chương 490: Vượt biển (1) (length: 8644)

"Rộng mời chư vị tới đây, ta nghĩ chư vị hẳn đã biết đại khái tình huống, bất quá để tránh cho có một số người từ xa xôi tới mà không rõ tình hình, ta sẽ bổ sung thêm một vài chi tiết."
Đảo chủ Long Mộc đợi mọi người uống xong trà Linh, liền thong thả mở miệng, thanh âm vang vọng khắp sân.
"Tầm Mộc Động Thiên, chính là một nơi Động Thiên đặc biệt, kỳ thực nó không nằm trong Đại Tuyên thế giới, cũng không nằm ở Ngoại Hải, chỉ là khoảng cách thế giới này rất gần, gần như chỉ cách một tầng hư không."
"Chỉ là vào thời kỳ bình thường, Động Thiên này và thiên địa Ngoại Hải bài xích nhau cực kỳ mạnh mẽ, dù có đánh tan tầng hư không đó cũng không thể cưỡng ép tiến vào, cố gắng xâm nhập sẽ chỉ bị lực lượng hư không giữa Tầm Mộc Động Thiên và thiên địa Ngoại Hải xé nát."
"Chỉ có trong thời kỳ rung chuyển đặc biệt mới có thể đánh xuyên giới bích Tầm Mộc Động Thiên, tiến vào bên trong."
Đảo chủ Long Mộc thuật lại tình hình sơ bộ.
Những thông tin này Trần Mục cơ bản đã biết được bảy tám phần từ Hợp Hoan Tông và Yến Hồng, ví dụ như vì sao việc thăm dò Tầm Mộc Động Thiên chỉ có khoảng ba tháng, đó là vì hư không Tầm Mộc Động Thiên sinh ra thủy triều và rung chuyển, chỉ xảy ra trong ba tháng này, đồng thời chia làm hai đoạn "Triều lên" và "Triều xuống".
Thời điểm triều lên, người Hoán Huyết cảnh có thể đánh xuyên hư không, tạo một đường thông đạo đi tới Tầm Mộc Động Thiên, đưa Tông Sư Tẩy Tủy cảnh vào, quá trình này kéo dài không lâu, sau đó sẽ bước vào khoảng ba tháng bình ổn.
Khoảng ba tháng sau, hư không Tầm Mộc Động Thiên sẽ lại rung chuyển lần nữa, lần này là triều xuống, lúc đó người Hoán Huyết cảnh có thể lại đánh xuyên hư không, đón mọi người từ Tầm Mộc Động Thiên trở về.
Ngoài hai thời điểm đặc biệt này, dù là cao thủ cấp Thiên Nhân cũng không thể cưỡng ép đánh xuyên giới bích, tiến vào Tầm Mộc Động Thiên, rốt cuộc Tầm Mộc Động Thiên là một phương Động Thiên cỡ lớn thực sự, lực lượng giới diện hư không của nó không phải sức người có thể chống lại.
"Việc này không nên chậm trễ, chư vị đã biết sơ bộ tình hình, nếu ai không muốn đi, giờ có thể ở lại đây, nếu muốn đi Tầm Mộc Động Thiên tìm tòi, thì bây giờ có thể đi cùng ta tới Quy Khư Hải."
Đảo chủ Long Mộc nói xong sơ bộ tình hình, liền thản nhiên mở miệng.
Trần Mục lúc này đã hiểu, thông tin Đảo chủ Long Mộc nói ở đây mọi người cơ bản đã biết, thuộc dạng nói thêm cho có lệ, mục đích của lão nhân thực chất là tuyên bố miễn trách.
Rốt cuộc hơn trăm vị Tông Sư ở đây, đến từ khắp Đại Tuyên và thậm chí Ngoại Hải, không thiếu người của các tông môn lớn, còn có cả Yến Hồng đến từ hoàng thất triều đình, hầu như đều có bối cảnh thâm hậu, dù Thính Triều Nhai có địa vị siêu nhiên cũng không thể đắc tội nhiều thế lực như vậy, cho nên ý lão nhân là đi hay không tùy ý, lão nhân Long Mộc chỉ phụ trách dẫn đường và đón, còn lại thì không phụ trách.
Đương nhiên.
Tông Sư tới đây không ai là thiếu hiệp mới xuất đạo, tới đây tức đã quyết định từ sớm, nghe lời Đảo chủ Long Mộc phần lớn đều lãnh đạm, toàn trường im lặng không một tiếng động.
Đảo chủ Long Mộc thấy vậy, cuối cùng lộ vẻ mỉm cười, nói:
"Đã vậy thì chư vị đi theo ta."
Dứt lời.
Đảo chủ Long Mộc cất bước, rời cây cột Long tham thiên, đi về phía xa.
Mà các Tông Sư ở đây liếc nhau, rồi cũng đồng loạt xuất phát, theo chân Đảo chủ Long Mộc, một lúc hơn trăm Tông Sư đi lại rầm rập, dù phần lớn đã cố gắng thu liễm khí tức, nhưng nhiều Tông Sư hành động cùng nhau vẫn khiến lực lượng thiên địa không ngừng rung chuyển, uy áp liên tục, làm cả dân trên đảo Long Mộc đều kính sợ im lặng.
Lúc mọi người xuất phát, cùng Đảo chủ Long Mộc đi về phía ngoài đảo, ven đường có một nhóm người lặng lẽ gia nhập, họ đều mặc bào phục rộng lớn của Thính Triều Nhai, rõ ràng là Tông Sư đến từ Thính Triều Nhai, nhìn qua khoảng ba mươi người, gần như là đội nhân mã lớn nhất!
"Thế lực Thính Triều Nhai quả nhiên không tầm thường."
Trần Mục nhìn lướt qua đám Tông Sư Thính Triều Nhai, trong lòng tự nhủ.
Thất Huyền Tông dốc toàn lực, cũng chỉ đưa ra tối đa hai mươi vị chiến lực Tông Sư, trong đó có nhiều người như Mộ Dung Yến, không phải Tông Sư thực thụ, chỉ là đủ sức chiến đấu như Tông Sư.
Còn Thính Triều Nhai lần này đến Tầm Mộc Động Thiên, phái tới ba mươi Tông Sư, mà trong số đó không có ai yếu, phần lớn đều tầm Phùng Hoằng Thăng, đỉnh cao thì có ít nhất bốn năm người.
Nhân lực như vậy, hai ba đại tông môn ở Hàn Bắc liên thủ cũng khó lòng có.
"Thính Triều Nhai có thể truyền thừa mấy ngàn năm, lịch sử lâu hơn cả Đại Tuyên, tất có nội tình."
Liễu Khinh Yên đi bên cạnh Trần Mục, như thể cảm nhận được suy nghĩ của Trần Mục, vô tình nói: "Ít nhất so với bất kỳ tông phái nào ở Đại Tuyên, bọn họ đều cường thịnh hơn, ở thiên hạ Đại Tuyên, thế lực duy nhất mạnh hơn cả ba tông môn Ngoại Hải này, có lẽ chỉ có triều đình."
"Ừ."
Trần Mục khẽ gật đầu.
Nội tình các tông môn Thính Triều Nhai, Ngoại Hải thì thâm hậu, nhưng triều đình Đại Tuyên cũng không hề thua kém, dù đang rối ren, cục diện gần như phân liệt, vẫn là thâm bất khả trắc, không một tông môn nào so được.
Ít nhất dù bây giờ là hắn, đối đầu triều đình Đại Tuyên vẫn chưa đủ để cao ngạo.
Có thêm nhóm Tông Sư của Thính Triều Nhai, số Tông Sư Tẩy Tủy cảnh ở đây đã gần hai trăm người, trông như Tông Sư đầy đường…nhưng thực tế Tông Sư với người thường vẫn là thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Số lượng khổng lồ này, là từ khắp nơi của chín mươi chín châu Đại Tuyên và các nơi ở Ngoại Hải, Tông Sư có mục đích, nhu cầu tập trung, mới tụ được nhóm người hùng mạnh như vậy.
Mọi người đi theo Đảo chủ Long Mộc, bộ pháp của Long Mộc Đảo chủ không nhanh, nhưng cũng không chậm, giữ tốc độ thân pháp Tông Sư bình thường, chẳng mấy chốc đã rời khỏi trung tâm Long Mộc Đảo, tới bờ biển.
Bờ biển Long Mộc Đảo lúc này có vách đá cao vút, sóng biển cuồn cuộn không ngừng, từng đợt sóng hơn mười trượng ập vào vách đá dựng đứng, tạo ra tiếng nổ như sấm.
Nhưng dù là Đảo chủ Long Mộc hay các Tông Sư, sắc mặt đều bình thường, bước chân của Long Mộc Đảo chủ không hề dừng lại, trực tiếp bước ra, lăng không vào biển, rơi trên mặt biển.
Bá, bá.
Phía sau, nhiều Tông Sư, kể cả Yến Hồng, cũng đuổi kịp.
Tuy cũng có một số không biết khinh công phi độn, nhưng đạp nước là kỹ năng cơ bản rồi, dù biển động sóng to, nhưng trước mặt hàng trăm Tông Sư cũng như giẫm trên đất bằng.
Ầm!
Có thân hình khổng lồ vạm vỡ, mắt hờ hững, dùng sức đạp nước, dưới chân mặt biển bị chà đạp tạo thành xoáy nước, mượn lực hướng phía trước bước đi.
Vù vù!
Có người chân chạm nước, nhẹ nhàng tạo từng vòng sóng, bọt nước ngưng thành bậc thang, tự nhiên nâng bàn chân, như thuyền nhỏ đưa họ tiến về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận