Đại Tuyên Võ Thánh

Đại Tuyên Võ Thánh - Chương 341: Thiên Diện Yêu Tôn! (1) (length: 8500)

Mộ Dung Yến tuy không phải Tông Sư, chỉ trong tay nắm giữ Càn Thiên lĩnh vực, vậy liền cùng Tần Mộng Quân một dạng, có đủ năng lực ngự không phi hành, lại tốc độ ngự không không chậm, phá không bay lượn phía dưới, người bình thường căn bản đều không thể phát giác được thân hình nàng.
Trong khoảnh khắc nàng liền rời đi Hàn Bắc Huyện, hướng phương hướng cầu viện tin tức truyền lại mà đi.
Cùng Trần Mục nghiên cứu thảo luận và luận bàn, cho nàng đối với ý cảnh Khôn Địa đối lập với Càn Thiên, có rất nhiều lý giải cùng thể ngộ, bây giờ cũng đúng lúc muốn ấn chứng sự lĩnh hội của bản thân, nếu có mấy yêu nhân cung cấp nàng luyện tập thì không thể tốt hơn.
Cứ như vậy.
Mộ Dung Yến một đường phá không bay lượn, không biết qua bao lâu, rốt cục tới gần nơi tín hiệu cầu viện truyền đến, nơi đó là một mảnh núi rừng trên cánh đồng tuyết mênh mông, những bãi cỏ bị sương tuyết từng mảnh từng mảnh che phủ, trong đó mơ hồ có dấu vết hỗn chiến.
Nhưng khi tới giữa rừng núi, Mộ Dung Yến lại cau mày, bởi vì nàng chỉ thấy được dấu vết hỗn chiến, vẫn chưa cảm nhận được có động tĩnh chiến đấu đang diễn ra, chẳng lẽ nàng đã đến chậm một bước?
Vút.
Mộ Dung Yến dọc theo dấu vết tiếp tục bay lượn một đoạn, rốt cục tại một chỗ trong khe núi thấy được mười mấy bóng người, đa số là đệ tử Thất Huyền Tông, còn có hai vị Chấp sự và một tên Hộ pháp, trên thân mọi người đều là vết máu, rõ ràng đã trải qua một trận huyết chiến.
Chỉ là Mộ Dung Yến đảo mắt nhìn quanh các ngọn núi, nhưng không thấy bóng dáng địch nhân.
Nàng cau mày, thực sự không chần chờ quá nhiều, vẫn là từ trên không trung cấp tốc rơi xuống, đi tới trong khe núi đó.
Mộ Dung Yến đáp xuống khiến mọi người trong khe núi đều căng thẳng thần sắc, gần như từng người đều vô ý thức rút kiếm, nhưng khi thấy rõ thân ảnh Mộ Dung Yến, tất cả mọi người nhao nhao nhẹ nhàng thở ra.
"Mộ Dung hộ pháp."
Mấy tên đệ tử Thất Huyền Tông càng lộ vẻ may mắn còn sống sót, hướng về Mộ Dung Yến thi lễ.
Mộ Dung Yến tầm mắt lướt qua đám người, nói: "Nơi đây tình huống thế nào, yêu nhân đã rút lui rồi?"
"Vâng."
Tên Hộ pháp dẫn đầu trong đám người, là Lưu Thiền từng là Chân truyền Thiếu Huyền Phong, bây giờ đã bước vào Lục Phủ cảnh, trở thành Hộ pháp Thiếu Huyền Phong, lúc này kính cẩn đáp lời Mộ Dung Yến, trên người hắn cũng dính đầy máu, đặc biệt là đùi phải bị thương rất nặng, nhìn qua đã được cầm máu và băng bó sơ sài, chỉ rõ ràng là việc di chuyển bị ảnh hưởng.
Bất quá bây giờ thấy Mộ Dung Yến đến, Lưu Thiền cũng nhẹ nhõm thở ra, dù là cùng là Hộ pháp, Mộ Dung Yến cũng là một sự tồn tại hoàn toàn khác biệt, có Mộ Dung Yến trợ giúp tới đây, trừ phi lại gặp phải Tôn Giả Thiên Yêu Môn, nếu không mọi chuyện đều sẽ an toàn.
"Mộ Dung hộ pháp, là như vậy. . . ."
Lưu Thiền nhanh chóng kể cho Mộ Dung Yến tình hình trận chiến trước đó.
Rằng hắn dẫn một nhóm người đi điều tra nơi ẩn nấp của yêu nhân Thiên Yêu Môn, liền dẫn người đến bao vây quét, kết quả trúng mai phục, số lượng và thực lực yêu nhân vượt quá dự tính, riêng yêu nhân cấp sáu đã có bốn tên.
Thế là hắn chỉ có thể mang theo mọi người vừa đánh vừa rút lui, lui về cố thủ trong khe núi này.
Điều duy nhất khiến hắn cảm thấy kỳ quái là, nhiều lần yêu nhân Thiên Yêu Môn cơ hồ có thể phá vỡ đội hình, nhưng đều không xông vào, nhưng khi đó nghĩ là yêu nhân Thiên Yêu Môn đều vì tư lợi, cũng không muốn đứng mũi chịu sào.
Sau cùng chắc là đánh lâu không xong, biết chúng ta viện trợ sắp tới, nên đã rút lui."
Lưu Thiền tường thuật lại đại khái tình hình một lần.
Nhưng sau khi Mộ Dung Yến nghe xong, mày lại càng nhíu chặt hơn, mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, bèn kỹ càng hỏi thăm một vài chi tiết sau đó, sắc mặt rốt cục hơi biến, nói: "Không tốt!"
Lời vừa dứt.
Nàng gần như không có chần chờ, lập tức nhảy lên, hướng phủ Hàn Bắc Huyện tốc độ cao nhất quay về!
Hành động kỳ lạ của yêu nhân Thiên Yêu Môn, thực ra có thể miễn cưỡng giải thích, chỉ là lúc này Lưu Thiền chỉ dẫn một đường đi đến nơi an toàn, sau khi lấy lại tinh thần, hồi tưởng lại thì cũng đã nhận ra có chút không đúng, bởi vì đám yêu nhân đó dường như từ đầu đã vây mà không giết, nếu như ngay từ đầu cùng nhau tiến lên, bọn họ căn bản không thể lui đến khe núi cố thủ.
Lúc này mấy câu nói hết, không chỉ có Mộ Dung Yến phát giác được không đúng, Lưu Thiền cũng mơ hồ nhận thấy sự không hợp lý, bọn họ một đám người tựa hồ bị làm mồi nhử, cố ý dẫn dụ Mộ Dung Yến đến!
"Dẫn dụ Mộ Dung hộ pháp đến nhưng lại không bố trí mai phục, vậy thì mục tiêu của yêu nhân Thiên Yêu Môn. . . .
Thấy Mộ Dung Yến phá không mà đi, Lưu Thiền và các Chấp sự, đệ tử bên cạnh lúc này đều biến sắc mặt, cũng đã ý thức được vấn đề, Thiên Yêu Môn cố ý dẫn dụ Mộ Dung Yến đi trước, nhưng lại không phải muốn mai phục Mộ Dung Yến, như thế thì mục đích thực sự của chúng, lúc này cơ hồ có thể nói ra -- huyện phủ Sương Bắc!
"Đi!"
Lưu Thiền lúc này cũng không lo được những chuyện khác, lập tức trầm giọng nói, một chân bị thương nhưng vẫn phải nhanh chóng dẫn đám đệ tử rời khỏi khe núi, hướng vùng an toàn trở về.
Thiên Yêu Môn mạo hiểm lớn như vậy, vây khốn bọn họ một đám người, điều Mộ Dung Yến đi, mục đích của chúng tuyệt không đơn giản, không thể chỉ là tàn phá huyện phủ, mục tiêu của chúng thậm chí có khả năng là nhắm trực tiếp đến người đang tọa trấn huyện phủ kia -- Trần Mục!
Giờ phút này Mộ Dung Yến đang phi độn tốc độ cao nhất trở về phủ Sương Bắc, sắc mặt cũng hết sức căng thẳng.
Trần Mục bên kia có thể sẽ gặp chuyện!
Lưu Thiền không thể chắc chắn, nhưng nàng về cơ bản có thể chắc chắn, Thiên Yêu Môn thiết kế điều nàng đi, không mai phục nàng, vậy thì nhất định là nhắm vào Trần Mục, thừa lúc nàng không có mặt mà ra tay với Trần Mục đang trấn thủ huyện phủ!
Nhân vật có uy hiếp lớn nhất Sương Quận, có ba vị Tôn Giả Thiên Yêu Môn, cũng có Trưởng lão Thiên Thi Môn, bây giờ tình huống xấu nhất, có thể là hai thậm chí ba Tôn Giả Thiên Yêu Môn cùng nhau hành động, đánh vào huyện phủ!
"Trần sư đệ. . ."
Mộ Dung Yến hít sâu một hơi, im lặng không nói, tốc độ cao nhất đi đường.
Đừng nói nàng vừa nãy cùng Trần Mục ấn chứng Võ Đạo, cảm ngộ rất nhiều, dù là khi trước nàng và Trần Mục không có giao tình gì, cũng tuyệt không muốn đồng môn Trần Mục xảy ra chuyện.
Chỉ là nàng lúc này cách huyện phủ đến mấy trăm dặm, dù là tốc độ của nàng, Càn Thiên lĩnh vực mở ra phi độn tốc độ cao nhất, cũng ít nhất phải gần nửa canh giờ.
Nếu như thực sự là tình huống xấu nhất, ba vị Tôn Giả Thiên Yêu Môn đều tới, như vậy Trần Mục sẽ phải dưới sự vây công của tam đại Yêu Tôn mà chống đỡ nửa canh giờ, vừa nghĩ đến đây, trái tim Mộ Dung Yến lại càng nặng trĩu.
Chỉ vô luận có thể hay không vượt qua, lúc này nàng cũng chỉ còn cách đi đường với tốc độ nhanh nhất.
- Huyện phủ.
Viện của Trần Mục.
Gió nhẹ thổi, nước chảy lững lờ.
Liền thấy Trần Mục và Mạnh Đan Vân hai người đứng đối diện nhau, cách nhau không quá vài thước, từ người Mạnh Đan Vân không ngừng dâng lên từng sợi phong nhận và nước chảy, giao hội biến ảo, hướng về Trần Mục bao phủ qua, đồng thời dùng chỉ thay kiếm, hướng Trần Mục tấn công.
Trước đó xem Trần Mục và Mộ Dung Yến nghiên cứu thảo luận Võ Đạo, trong lòng nàng có không ít thể ngộ, với quan hệ của nàng với Trần Mục, cũng không xoắn xuýt gì, trực tiếp đến thỉnh giáo Trần Mục, tiếp tục nghiên cứu thảo luận lĩnh hội.
Đùng, đùng.
Từng sợi khí kình Phong Thủy quấn lấy nhau, khi đến gần Trần Mục liền bị thiên địa chi lực chấn động trong hư không làm tan vỡ, hóa thành vô hình biến mất.
Mạnh Đan Vân hai ngón tay chụm lại, đâm về Trần Mục, đầu ngón tay nước chảy và phong nhận hội tụ luân chuyển, giao nhau xen lẫn.
Nhưng Trần Mục chỉ giơ tay phải lên, hai ngón tay kẹp vào nhau, một sợi Phong Thủy chi nhận bị cắt rời, làm đứt lực lượng Phong Thủy đang luân chuyển trên hai ngón tay Mạnh Đan Vân...
Bạn cần đăng nhập để bình luận