Đại Tuyên Võ Thánh

Đại Tuyên Võ Thánh - Chương 380: Tổng đàn phá! (length: 12295)

"Xem ra các ngươi cũng đã nhận ra."
Mặc ngọc Yêu Tôn Côn Ngô lạnh lẽo giọng nói từ U Tịch Cốc bên trong truyền đến: "Thiên Yêu Môn ta thật sự có trấn tông Thiên Yêu, các ngươi Thất Huyền Tông Thái Thượng thế nào không có mặt? Là bị ngăn cản sao, chỉ dựa vào các ngươi cũng dám mạo phạm Thiên Yêu chi uy, lại không mau chóng thối lui, đánh thức Thiên Yêu của tông ta, các ngươi chính là tai họa hủy diệt!"
"Ha ha, Thiên Yêu Môn các ngươi là cái thứ tà đạo gì, cũng có năng lực hàng phục Thiên Yêu cấp chín? Cũng không cần cố làm ra vẻ bí ẩn, các ngươi là mượn địa thế của U Tịch Cốc vây khốn đầu kia Thiên Yêu thôi, nếu nó mà thoát khốn, chỉ sợ ai trước hủy diệt còn chưa biết!"
Kỳ Chí Nguyên sau khi nghe xong lời của Côn Ngô, vẻ mặt chỉ có cười lạnh.
Nếu như Thiên Yêu Môn có năng lực hàng phục khống chế một đầu Thiên Yêu cấp chín, sớm đã đem nó điều khiển ra ngoài, đuổi bọn họ đi rồi, không có khả năng đến bây giờ còn thờ ơ.
Huống chi, theo trận pháp của U Tịch Cốc mà xem, trận pháp này càng thiên về nội liễm chứ không phải bên ngoài phát, uy lực lại yếu như vậy, rõ ràng là đại bộ phận địa mạch lực lượng đều nội liễm đi vào trấn áp đầu kia Thiên Yêu rồi, nếu không, cho dù Thất Huyền Tông bọn họ lần này dốc toàn bộ lực lượng, muốn công phá tổng đàn của hắn cũng không dễ dàng như vậy.
"Mặc dù ngươi nói đúng, thì sao?"
Mặc ngọc Yêu Tôn Côn Ngô lạnh lùng nói: "Ngươi dám thả Thiên Yêu ra sao."
Lời vừa nói ra.
Ở đây rất nhiều Tông Sư, bao gồm Phùng Hoằng Thăng bọn người, động tác cũng đều lập tức chậm lại, riêng ai nấy đều nhíu mày.
Thiên Yêu cấp chín, đây thực sự là uy hiếp vô cùng khủng bố, tuy nói ở đây rất nhiều Tông Sư Thất Huyền Tông cũng không phải hoàn toàn không có cách ứng phó, nhưng loại tồn tại này sơ sẩy một cái là thật sự cực kỳ nguy hiểm.
Ví dụ như Thái Âm Kính của Kỳ Chí Nguyên, nếu như ba vị Tông Sư liên thủ thôi phát uy năng đến cực hạn, cũng không chắc trấn không được Thiên Yêu, nhưng loại rủi ro này quá lớn, một khi nó thoát khốn quét ngang lên, vậy không phải là Hoán Huyết cảnh không thể địch lại.
Cho đến trước mắt, Thái Thượng trưởng lão Doãn Hằng của Thất Huyền Tông bọn họ quả thực chưa hề lộ diện.
"Trần sư... Trần trưởng lão."
Mộ Dung Yến lúc này kiếm quang trong tay cũng vừa thu lại, Càn Thiên lĩnh vực nội liễm, cả người rơi xuống cách Trần Mục không xa, tầm mắt có chút ngưng trọng lên tiếng.
So với Phùng Hoằng Thăng các Tông Sư, nàng như vậy chưa bước vào cảnh giới Tông Sư càng bất an một chút, dù sao Tông Sư tồn tại đối mặt Thiên Yêu cấp chín, tốt xấu cũng dễ trốn thoát hơn chút, còn nàng thì rất khó, lúc này thấy tình huống thay đổi, liền không khỏi đến gần phía Trần Mục, dù sao Trần Mục tuy thực lực cường đại, nhưng giống nàng cũng không phải Tông Sư.
Lúc này.
Trần Mục vẫn đang áp chế một bộ Yêu Tướng yêu lực ngưng tụ thành, nhưng động tác cũng chậm lại một chút, ánh mắt hắn có chút ít trịnh trọng, nhưng so với Mộ Dung Yến, đáy lòng không có quá nhiều căng thẳng.
Bây giờ Càn Khôn Võ Thể của hắn đã đại thành, đối mặt Thiên Yêu cấp chín, dù cho không địch lại, nhưng hắn nắm chắc rút lui còn lớn hơn bất kỳ ai ở đây, Thiên Yêu cấp chín dù sao không phải Yêu Hoàng cấp mười, bàn về thực lực tổng hợp thì bất kỳ Hoán Huyết cảnh nào cũng có thể áp chế Thiên Yêu cấp chín, thực lực Thiên Yêu cấp chín mạnh hơn xa tuyệt thế Tông Sư, sánh vai với Hoán Huyết tồn tại, nhưng đấu thì vẫn thua kém một bậc.
"Tình hình chưa rõ, cần sớm đưa ra quyết định."
Trần Mục vừa áp chế con Yêu Tướng kia, vừa đưa ánh mắt về hướng Kỳ Chí Nguyên.
Tình hình hiện tại, nếu chỉ vì bên trong U Tịch Cốc có một đầu Thiên Yêu cấp chín, mà do dự trì trệ, đó là lựa chọn kém nhất, dù sao nơi này là Hàn Quận, còn có Thiên Thi Môn, dị tộc ở ngoại quan các loại tồn tại.
Tuy rằng lần này Thất Huyền Tông tập kích bất ngờ, điều động đều là Tông Sư chiến lực, tốc độ hành động rất nhanh, cũng cực kỳ kín đáo, nhưng đại chiến đã xảy ra, tình hình lớn như thế không thể giấu nổi, phần lớn dị tộc ngoại quan và Thiên Thi Môn đã nhận được tin tức ở đây, sớm muộn gì cũng có hành động.
Một khi đợi hai phe nhân mã trợ giúp đến, Thất Huyền Tông sẽ hết sức bất lợi.
Cho nên bây giờ, hoặc là phải lùi trước đã, rồi tính sau, hoặc là là cường công xông lên, triệt để phá tan trận pháp địa mạch của U Tịch Cốc... Hiện giờ trận pháp của U Tịch Cốc đã lung lay sắp đổ rồi, trong đó một trận điểm về cơ bản đã sắp bị phá tan, sắp đến điểm mấu chốt rồi.
Theo Trần Mục thấy, Thất Huyền Tông lần này làm to chuyện, xuất thủ như vậy, nếu giữa đường rút lui chẳng khác nào đầu voi đuôi chuột, đã bắt được sơ hở của Thiên Yêu Môn mà ép đến mức này, mạo hiểm một chút cũng đáng.
Rốt cuộc, ai cũng không biết Thiên Yêu bên trong Thiên Yêu Môn trạng thái như thế nào, nếu cực kỳ suy yếu thì dù là cấp chín cũng không uy hiếp lớn, thậm chí có thể vừa thoát khốn, không có chút chiến ý, lựa chọn bỏ chạy.
Nhưng Trần Mục sẽ không đưa ra quyết định thay Kỳ Chí Nguyên.
Rốt cuộc, thực tế là chính hắn, bây giờ cũng quen với ổn thỏa hơn, hắn cũng chưa từng giao đấu với Thiên Yêu cấp chín, cũng không rõ cấp độ này uy hiếp đối với hắn lớn thế nào, nếu có cơ hội quan sát cũng có thể tích lũy thêm chút ít kinh nghiệm.
Mà vào lúc cục diện căng thẳng, Mộ Dung Yến ở gần đó bỗng sắc mặt thay đổi, mà Trần Mục cũng đồng thời nhướng mắt, tất cả mọi người dường như đều nghe được tiếng của Kỳ Chí Nguyên, âm thanh này ngưng tụ thành một tuyến, chỉ truyền trong tai mọi người.
"Trận pháp U Tịch Cốc sắp vỡ, chư vị chuẩn bị tản ra, cố hết sức đừng để cho Tôn giả Hộ pháp của Thiên Yêu Môn chạy thoát, nếu Thiên Yêu có động, chư vị đều phải mau lui, dù là Thiên Yêu, bị trấn áp lâu rồi muốn hoàn toàn thoát ra, cũng cần thời gian."
Sau khi nghe xong lời của Kỳ Chí Nguyên.
Rất nhiều Tông Sư cơ bản đều có ánh mắt chớp động, hoặc ngưng trọng, hoặc lạnh nhạt, đều nhìn xuống phía U Tịch Cốc.
Lần này công kích tổng đàn của Thiên Yêu Môn không thể đi tay không về được, giờ U Tịch Cốc sắp bị phá, dù Thiên Yêu có thoát khốn thật thì tóm lại bọn họ ở ngoài, Thiên Yêu Môn ở trong, đó là bên trong gặp nạn trước.
Tình hình này có nguy hiểm, nhưng mọi chuyện đều có lợi và hại, đến lúc đó trong U Tịch Cốc chắc chắn rối tung cả lên, Tôn giả hay Hộ pháp của Thiên Yêu Môn đều nhất định chạy tán loạn, lúc đó mọi người đều có thể tự đi cướp bóc thu hoạch.
Phùng Hoằng Thăng, Thạch Chấn Vĩnh đều là Tông Sư, dù cho Thiên Yêu uy hiếp lớn, nhưng đã đến cấp độ này, còn không đến mức có nỗi kinh sợ nào, chỉ đơn giản cân nhắc lợi hại, rủi ro và ích lợi.
Cùng lúc đó.
Bên trong U Tịch Cốc.
Trong một sơn động đổ nát, hiện ra một mảnh đá trấn Địa Sát, nơi đây là một điểm yếu của trận pháp tổng đàn Thiên Yêu Môn, giờ gần như bị công kích đến lộ hết ra, một khi nơi này vỡ vụn, tuy rằng không đến mức toàn bộ trận pháp trong U Tịch Cốc sụp đổ hoàn toàn, nhưng kết cấu trận pháp khiếm khuyết sẽ khiến địa mạch mất khống chế, lực lượng trận pháp giảm xuống trên phạm vi lớn.
Đến lúc đó, đừng nói tiếp tục ngăn cản công kích của Thất Huyền Tông, ngay cả Huyền Quy Thiên Yêu bên trong cũng không thể trấn áp được.
Đối mặt tình cảnh này, tất cả Tông Sư, Tôn giả, Hộ pháp, v.v.. của Thiên Yêu Môn đều cảm thấy áp lực lớn, ngay cả kẻ cầm đầu là mặc ngọc Yêu Tôn Côn Ngô, sắc mặt cũng trở nên vô cùng ảm đạm.
"Thất Huyền Tông..."
Lời nói trước đó thực ra là đang cố làm ra vẻ bí ẩn.
Một khi Thiên Yêu Huyền Quy kia thoát khốn, trăm phần trăm là phản công bọn hắn trước, bị bọn họ trấn áp nghiền ép cả trăm năm, phẫn nộ do yêu huyết và yêu lực, chắc chắn là chút xuống lên đầu bọn họ ngay lập tức.
Tuy Thiên Yêu Môn của bọn họ có thuật khống yêu, thậm chí trong tổng đàn còn có vài Yêu Vương cấp bảy, cùng một Đại Yêu Vương cấp tám, nhưng đó là giới hạn khống chế của bọn họ, với Thiên Yêu cấp chín thì căn bản không thể khống chế, chỉ có thể trấn áp.
Thấy Kỳ Chí Nguyên bọn người cũng không rút lui, tuy công thế hơi chậm lại, nhưng Côn Ngô vẫn thầm than một tiếng, biết U Tịch Cốc có lẽ thật sự không giữ được nữa, lúc trước hắn nói Thất Huyền Tông Thái Thượng không xuất hiện, đại khái là bị ngăn cản, nhưng tình huống thực tế e là ngược lại, có thể là Vũ Văn Hạo bị Doãn Hằng ngăn lại, không quay về được U Tịch Cốc.
Giờ phút này.
Côn Ngô nhìn lướt qua, có thể thấy những Tôn giả của Thiên Yêu Môn ở gần đó cũng đã lộ vẻ muốn rút lui, chỉ là vì uy hiếp của hắn mà tạm thời chưa loạn thôi, nếu trận pháp thật sự bị phá, chắc chắn là ai nấy tự trốn chạy.
"Khúc Lân, đi chuẩn bị đi."
Côn Ngô trầm giọng lên tiếng.
Lần này Thất Huyền Tông tập kích thực sự ngang ngược, tổng đàn của bọn họ đã ẩn mình hơn trăm năm có lẽ phải bỏ rồi, nhưng dù U Tịch Cốc bị hủy, Thất Huyền Tông cũng chưa chắc có thể chiếm được mối lợi lớn!
"Vâng."
Khúc Lân đáp lời, đôi mắt thoáng qua một tia lạnh lẽo.
Hắn biết chỉ lệnh của Côn Ngô là gì, nếu như U Tịch Cốc thật không giữ được, vậy thì từ bỏ hoàn toàn, nếu không trấn áp được Thiên Yêu Huyền Quy, liền thả nó ra, dù không khống chế được nhưng để nó nổi điên trong chốc lát thì không khó.
Còn có những kẻ khác bị trấn áp cầm tù tại từng điểm nút trận pháp Yêu Vương, Đại Yêu Vương, một tia ý thức toàn bộ dùng bí pháp khiến hắn cuồng bạo, tóm lại U Tịch Cốc bị phá, Thất Huyền Tông cũng đừng hòng quá dễ dàng liền có thể mò được cái gì.
Ầm! Ầm! Ầm! ! !
Bên ngoài U Tịch Cốc chiến đấu vẫn tiếp diễn, mặc dù so với lúc đầu, xem ra dường như thong thả hơn rất nhiều, nhưng trên thực tế vô luận là Thất Huyền Tông một phương, hay là Thiên Yêu Môn một phương, đều đã trong tối tự làm đủ loại chuẩn bị.
Giống như Từ Dương này một số thực lực bản thân yếu kém, ỷ vào Linh binh mới có thể miễn cưỡng đánh ra công kích cấp Tông Sư, đều đã lặng lẽ rời khỏi sườn đồi phía trên U Tịch Cốc, hướng nơi xa rút lui.
Mà những Tông Sư khác, thì cũng đều hữu ý vô ý bắt đầu tản ra.
Trần Mục một đao vung ra một đạo Thiên Địa Luân Ấn, đem Yêu Tướng một mực bị hắn áp chế triệt để phá hủy, sau đó cũng vừa quan sát tình trạng bên trong U Tịch Cốc, một bên lặng yên không một tiếng động hướng nơi xa trốn đi.
Mộ Dung Yến thấy thế, thoáng chần chờ sau đó, thì là tách ra hướng một phương hướng khác mà đi.
Rốt cục.
Ngay tại lúc rất nhiều Tông Sư Thất Huyền Tông ẩn ẩn tản ra, dự bị tốt đối mặt với biến cố sắp tới, Kỳ Chí Nguyên trong đôi mắt hiện lên một vệt u quang, khống chế ánh sáng Thái Âm Kính đột nhiên dâng lên, uy lực trong thoáng chốc liền lớn mạnh một phần, cuối cùng sinh sinh đập nát Thương Long Yêu Tướng đang dây dưa với nó, sau đó đánh vào bên trong điểm nút trận pháp trần trụi chỗ U Tịch Cốc.
Địa Sát trấn đá duy trì trận pháp, dưới sự tàn phá của ánh sáng Thái Âm Kính, cơ hồ trong tích tắc liền từng tấc từng tấc vỡ nát, đi kèm theo đó là toàn bộ U Tịch Cốc ngắn ngủi tĩnh mịch.
Sau đó.
Toàn bộ nơi U Tịch Cốc tọa lạc, đại địa phương viên hơn trăm dặm, ầm vang vì đó chấn động!
Lực lượng địa mạch trước đó bị hạn chế bởi sự khống chế của trận pháp, sau khi đại trận U Tịch Cốc bị khuyết một góc, cuối cùng trở nên sôi trào mãnh liệt lên, giống như hoàng long được giải phóng, một đầu hung hăng đâm vào đại địa, khiến nội sơn U Tịch Cốc sáu mảnh vỡ tan tành.
Tổng đàn Thiên Yêu Môn, phá tan!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận