Đại Tuyên Võ Thánh

Đại Tuyên Võ Thánh - Chương 13: Nội Luyện Pháp (length: 12026)

"Cuối cùng cũng chín tháng, cuối cùng cũng đã đến bước này rồi."
Trần Mục chậm rãi thở hắt ra.
Hắn lần thứ hai gọi giao diện hệ thống ra, đã thấy mặt bảng hệ thống cũng phát sinh biến hóa.
【 Võ nghệ: Cuồng Phong Đao Pháp (viên mãn) 】 【 Kinh nghiệm: 0 điểm 】 Cuồng Phong Đao Pháp quả nhiên đã đi vào cảnh giới viên mãn, mà điểm kinh nghiệm cũng lần thứ hai trở về không.
"Không biết phía trên viên mãn, còn có hay không cảnh giới nào."
Trong đầu Trần Mục chợt lóe lên ý niệm, sau đó thử tính thêm điểm lần thứ hai đối với Cuồng Phong Đao Pháp đã viên mãn, kết quả lần này lại như đá chìm đáy biển, không có chút phản ứng nào.
Trước kia cho dù điểm kinh nghiệm không đủ, hệ thống cũng sẽ nhắc nhở, bước tiếp theo thêm điểm cần tiêu hao bao nhiêu điểm kinh nghiệm, nhưng lần này ngay cả nhắc nhở cũng không có, hình như cảnh giới viên mãn chính là đỉnh điểm của Cuồng Phong Đao Pháp.
"Đao pháp viên mãn, luyện được Đao Thế, vậy đã là đỉnh rồi sao?"
Trần Mục hơi nhíu mày.
Mặc dù hắn cũng không rõ lắm phía trên Đao Thế, phải chăng còn có cảnh giới cao hơn, nhưng theo lý giải của hắn, có tồn tại mạnh hơn so với luyện được Đao Thế, chỉ là hình như hắn không có cách nào thông qua việc thêm điểm cho Cuồng Phong Đao Pháp để cưỡng ép tăng lên nữa rồi.
Có lẽ môn kỹ nghệ Cuồng Phong Đao Pháp này cũng không cao thâm, cấp độ chỉ dừng ở đây, nếu như muốn đi vào tầng thứ cao hơn, liền cần tìm kiếm kỹ nghệ đao pháp cao thâm hơn để tu luyện.
"Nếu như là như vậy..."
Trong lòng Trần Mục nhất thời chìm vào suy tư.
Có lẽ đã đến lúc hắn nên đến hiệu cầm đồ hỏi thử xem, có hay không bí điển kỹ nghệ đao pháp tầng thứ cao hơn.
Mặt khác hắn cũng muốn hỏi về sự tình liên quan đến Nội Luyện Pháp, rốt cuộc theo hắn biết, ngoại trừ kỹ nghệ ngoại công như đao pháp, trên đời này vẫn còn tồn tại Nội Luyện Pháp.
Có lẽ kỹ nghệ luyện được Đao Thế chính là đỉnh phong, như vậy nếu hắn muốn trở nên càng mạnh hơn, liền cần phải tìm ra Nội Luyện Pháp chân chính để tu tập rồi, giống như vị đại nhân Soa Ti của Thành Vệ Ti, có lẽ chính là tu tập Nội Luyện Pháp.
Sau khi quyết định, Trần Mục liền thu hồi mặt bảng hệ thống.
Ăn xong điểm tâm xong.
Trần Mục đi tới Kỷ thị hiệu cầm đồ lớn nhất trong phố xá.
Theo như hắn biết, Kỷ gia chính là một đại gia tộc trong nội thành, cho dù tại nội thành cũng khá có thế lực, mà Kỷ thị hiệu cầm đồ này là cửa hàng chi nhánh cuối cùng mà họ mở ở bên ngoài nội thành, cho dù chỉ là cửa hàng chi nhánh, thì cũng là hiệu cầm đồ lớn nhất ở Cửu Điều Lý rồi.
"Nha, vị sai gia này, ngài đến đây cầm cố, hay là đến giao đồ."
Vừa bước vào hiệu cầm đồ, một vị Trướng Đài ngồi sau quầy phương viên liền đứng dậy, cười ha hả chắp tay với Trần Mục.
Trần Mục cất bước đi vào trong, đi đến trước quầy, đầu tiên là lấy bộ Cuồng Phong Đao Pháp trong ngực ra, đặt lên bàn, rồi nói: "Cầm tạm, thì được bao nhiêu tiền?"
Trướng Đài cầm sách Cuồng Phong Đao Pháp lên, lật vài trang xem, lập tức "A" một tiếng, nói: "Là một bộ đao pháp, ân, trong các điển tịch võ nghệ, đao pháp ngược lại là thường thấy nhất và lưu thông nhất, vị sai gia xin chờ đợi. . . Tiểu Tôn, pha trà cho sai gia!"
"Vâng ạ!"
Từ giữa phòng vọng ra một tiếng đáp, tiếp theo một tiểu hỏa kế chạy nhanh tới, rót trà cho Trần Mục.
Còn Trướng Đài thì xốc tấm rèm vải màu xanh đậm lên, đi vào gian trong.
Dù sao cũng là hiệu cầm đồ lớn như Kỷ thị, Trần Mục thấy vậy cũng không vội, thần sắc bình tĩnh ngồi xuống một bên.
Đợi một hồi.
Trướng Đài cầm cuốn sách Cuồng Phong Đao Pháp trở ra, để lên bàn, sau đó cười nói: "Người thạo nghề bên trong nói, đao pháp này không có vấn đề gì, chính là Tốn Phong nhất mạch trong Càn Thiên Khôn Địa bát chi, nếu như sai gia muốn cầm tạm, vậy đại khái có thể đổi được năm lượng bạc."
Năm lượng.
Cái này ngược lại là cao hơn một chút so với dự đoán ban đầu của Trần Mục.
Nghe Trướng Đài nói vậy, Trần Mục hơi tò mò hỏi: "Càn Thiên Khôn Địa bát chi?"
Trướng Đài cười, không hỏi về nguồn gốc bộ Cuồng Phong Đao Pháp này, mà trực tiếp giải thích nói: "Hiện tại hết thảy võ nghệ, dòng chính thống nhất chính là Càn Thiên Khôn Địa bát chi, vốn dĩ là của quan phủ triều đình, nhưng bây giờ cũng đã lưu truyền ra đến dân gian rồi."
"Tương truyền, bát chi này chính là do võ đạo Tông Sư thời xưa, xem Thiên Địa Phong Lôi, Sơn Trạch Thủy Hỏa mà ngộ ra, về sau lại có rất nhiều người dựa theo đó mà triển khai thành các loại biến hóa khác nhau, bộ Cuồng Phong Đao Pháp này, chính là thuộc về Tốn Phong nhất mạch."
Trần Mục vừa suy nghĩ vừa hỏi: "Nói vậy, bộ đao pháp này còn có Tốn Phong Đao thượng tầng hơn?"
Trướng Đài cười nói: "Sai gia chắc không rõ lắm, bát chi chủ mạch Càn Thiên Khôn Địa này, sau khi phân ra mới là các loại kỹ nghệ chiêu thức, tổng cương phía trên không phân biệt đao kiếm côn bổng, thứ lưu truyền chính là Ý cảnh, bất quá sai gia nếu muốn hỏi ý cảnh là cái gì, vậy tại hạ cũng không hiểu."
Ý cảnh?
Trong lòng Trần Mục chợt như có điều ngộ ra.
Chỉ sợ trên Đao Thế, chính là cái gọi là ý cảnh, nhưng cấp bậc của Cuồng Phong Đao Pháp không đủ, còn chưa chạm đến được đến cấp bậc kia.
Vì đã mở miệng hỏi dò rồi, thì không ngại hỏi nhiều thêm chút, Trần Mục suy tư một hồi liền lại hỏi: "Vậy nơi này các ngươi có pháp tu hành bát chi chủ mạch không?"
Không đợi nói hết câu, Trướng Đài đã bất đắc dĩ nói: "Sai gia nói đùa rồi, thứ đó, sao tiệm nhỏ của chúng ta có được, có lẽ cửa hàng cuối cùng trong nội thành có chút tin tức đi, nhưng mà. . . Cho dù có thật, thì cũng không so được với đao pháp này, giá trị không phải gấp trăm nghìn lần mà có thể so được."
Sau khi nghe xong.
Trần Mục lập tức khẽ lắc đầu trong lòng.
Giống như Cuồng Phong Đao Pháp, so với các đao phổ được lưu truyền rộng rãi thì giá trị không thể nào cao, nhưng nếu như lên cao đến cái mức mà Trướng Đài vừa nhắc đến, thứ từng là căn nguyên võ pháp chính thống của triều đình là Càn Thiên Khôn Địa Bát Pháp, vậy thì chính là ngàn vàng khó cầu, chênh lệch thật sự quá lớn.
Ít nhất là với tình hình trước mắt của hắn, tạm thời còn chưa có năng lực tiếp cận.
"Vậy còn Nội Luyện Pháp thì sao?"
Trần Mục lại hỏi.
Lúc này hắn đã không quan tâm việc bị Trướng Đài coi như một kẻ tiểu bạch hoàn toàn không biết gì, dù sao cũng đã hỏi ra vài câu có lẽ ngớ ngẩn như thường thức rồi, cũng không ngại hỏi thêm mấy câu nữa.
Trướng Đài nghe vậy, cười cười nói: "Nội Luyện Pháp... ân, sai gia có thể là biết không nhiều, thật ra Nội Luyện Pháp được lưu truyền trong dân gian chỉ là một cách gọi chung, mà Nội Luyện Pháp muốn nói cụ thể ra, thì chia ra làm hai loại Thối Thể Pháp và Nội Tức Pháp."
"Nội Tức Pháp này thì tạm không nói đến, đừng nói tiệm nhỏ của ta, ngay cả có tới nội thành thì cũng không mua được."
Trần Mục nghe vậy, như có điều suy nghĩ nhưng cũng không nói gì, chỉ chờ đợi Trướng Đài nói tiếp.
Trướng Đài ngược lại là không để ý đến việc tốn thêm vài lời, tiếp tục nói: "Còn về Thối Thể Pháp, từ Ma Bì bắt đầu, đến Luyện Nhục, rồi dần xâm nhập Ngao Cân, tục xưng là "nhất da nhị nhục tam gân tứ cốt."
"Trong đó mỗi bước đều có pháp tôi luyện tương ứng khác nhau, cho nên bất kể là Ma Bì Pháp, hay là Luyện Nhục Pháp. . . đều được gọi chung là Nội Luyện Pháp, mà cái giá của nó thì tự nhiên cũng không giống nhau."
Trần Mục nghe xong, lập tức như có điều suy nghĩ.
Hắn vốn tưởng rằng Nội Luyện Pháp là một loại công pháp cố định, nhưng hiện tại xem ra không phải, Ma Bì có Ma Bì Pháp Tử, Luyện Nhục có Luyện Nhục Pháp Tử, chỉ là đều được gọi chung là Nội Luyện Pháp mà thôi.
Như vậy ngược lại còn tốt hơn.
Bởi vì nếu như chỉ muốn mua một Ma Bì Pháp cơ bản nhất, nghĩ chắc sẽ không đắt lắm.
Trong lúc Trần Mục nghĩ vậy.
Trướng Đài mỉm cười, nói: "Sai gia muốn hỏi chắc là Ma Bì chi pháp cơ bản nhất đúng không, chúng ta ở đây có ba loại luyện pháp, loại rẻ nhất là Sa Thiết Ma Bì Pháp, chỉ cần 150 lượng bạc."
Khụ.
Khóe miệng Trần Mục không khỏi run rẩy một chút, cứ như trước kia hắn còn cảm thấy mình hiện tại được xem là người giàu có, tự tin hơn.
Thứ như Ma Bì Pháp này, rõ ràng cùng kỹ nghệ đao pháp một dạng, đều là có thể sao chép lặp đi lặp lại, kết quả mà lại dám bán tới một trăm năm mươi lượng bạc, đúng là quá khoa trương, trước kia hắn kiếm được bạc cũng đã tiêu không ít rồi, hiện tại chỉ mua được số lẻ thôi.
May mà so với Nội Tức Pháp, thì một trăm năm mươi lượng bạc coi như là một con số bình thường, bây giờ đao pháp của hắn đã viên mãn, nắm giữ Cuồng Phong Đao Thế, phương pháp kiếm tiền có rất nhiều, kiếm một ít tiền mua Ma Bì Pháp cũng không khó.
. . .
Sau khi rời khỏi Kỷ thị hiệu cầm đồ.
Trần Mục sờ vào bộ Liệt Phong Đao Pháp cất trong ngực, cảm giác như lòng mình đang rỉ máu.
Nội Luyện Pháp tạm thời mua không nổi, mà Cuồng Phong Đao Pháp lại đã tu luyện đến viên mãn, cũng không thể hiện tại lại không có gì làm, cho nên hắn cuối cùng mua một phần cùng thuộc về Tốn Phong nhất mạch, tương tự với Cuồng Phong Đao Pháp nhưng không đồng loại là Liệt Phong Đao Pháp.
Cũng may bản thân hắn là đi bán Cuồng Phong Đao Pháp, nên lần này bán một mua một gần như là trao đổi, chỉ tốn thêm năm lượng bạc.
Theo như lời của Trướng Đài hiệu cầm đồ, căn bản pháp Càn Thiên Khôn Địa bát chi, ngoại trừ triều đình ra thì căn bản không có lưu truyền, cũng không có thế lực nào dám lưu truyền, nhưng dọc theo chi mạch của Cuồng Phong Đao, Liệt Phong Đao các loại thì lại lưu truyền rất rộng.
Tương truyền có một thiên tài tuyệt thế vạn người không được một, có thể suy ngược từ phân chi pháp ra căn bản pháp.
Mặc dù lời đồn này hoàn toàn không biết hư thực, nhưng lại cho Trần Mục một phương hướng, Cuồng Phong Đao Pháp của hắn đã đạt đến viên mãn, đến hệ thống cũng không thể tiếp tục nâng lên, nhưng hắn có thể kiêm tu các phân chi khác cùng loại.
Nắm giữ hai loại đao pháp, lại tu luyện ra hai loại Đao Thế khác nhau, vậy chắc chắn là mạnh hơn một loại.
Thậm chí.
Trần Mục mơ hồ cảm thấy, hệ thống cũng không phải không thể tiếp tục nâng cao kỹ nghệ của hắn, mà là điều kiện chưa đủ.
Nếu thật sự có thể đem nhiều loại đao pháp thuộc Tốn Phong nhất mạch, đều luyện đến viên mãn, nắm giữ Đao Thế, có lẽ liền có thể dựa vào hệ thống để chỉnh hợp chúng lại, sau đó suy diễn ra tầng thứ căn bản pháp cao hơn, bước vào cảnh giới cao hơn.
Đương nhiên, phương diện tu luyện thể phách cũng rất quan trọng, trước mắt nghĩ cách lấy được một phần Ma Bì Pháp cũng là việc mấu chốt hắn cần làm.
"Nội Tức Pháp không phải người thường có thể tiếp xúc đến, có lẽ ngay cả Soa Ti cũng không tiếp xúc được, nhưng Thối Thể Pháp... Không biết vị Mẫn Soa Ti kia, là luyện đến bước nào rồi, Ma Bì hay là Luyện Nhục."
Trần Mục trong lòng lẩm bẩm một tiếng.
Không hề nghi ngờ.
Vị Soa Ti đại nhân của Thành Vệ Ti, tất nhiên là biết Thối Thể Pháp, nếu không bằng vào một loại kỹ nghệ viên mãn luyện ra Đao Thế, còn không đến mức có thể ngồi vững vị trí Soa Ti, chỉ là không rõ ràng Thối Thể Pháp của hắn luyện đến bước nào.
Căn cứ thông tin hắn nghe ngóng được từ chỗ Trướng Đài, Thối Thể Pháp thực ra cũng rất khó, có thể nói gần như dùng vàng thật bạc thật để tôi luyện cơ thể, bất kỳ phương thuốc Thối Thể Pháp nào, đều là tuyệt đối ngốn tiền, muốn tăng nhanh tiến độ, một năm xuống cũng phải tốn mấy trăm lượng trở lên.
Không có lượng lớn vàng bạc chống đỡ, bước đầu tiên là Ma Bì cũng đủ để luyện cả đời.
Trần Mục suy đoán, Mẫn soa ti quản lý Thành Vệ Ti Cửu Điều Lý, có lẽ cũng chỉ đạt đến cảnh giới Luyện Nhục, nếu như cao hơn thì chắc không chỉ là Soa Ti ở ngoại thành, đã sớm được thăng lên rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận