Đại Tuyên Võ Thánh

Đại Tuyên Võ Thánh - Chương 613: Thần cảnh cánh cửa (1) (length: 12905)

Máu huyết đang thiêu đốt, gân cốt đang rung chuyển!
Trần Mục có thể cảm nhận được Võ Huyết trong cơ thể hắn hôm nay, dường như mỗi một giọt đều đang kịch liệt bùng cháy, khí huyết cuồn cuộn phảng phất như sôi trào, dưới sự điều động năng lượng rèn luyện của hệ thống, không ngừng phát sinh lột xác.
Nếu lúc này nhìn vào thân thể Trần Mục, xuyên thấu nội bộ, có thể thấy một cảnh tượng kinh hoàng hiện ra, máu huyết trong người Trần Mục đang chảy, mỗi một giọt đều tỏa ra ánh sáng chói lọi. Những dòng máu này không ngừng sôi trào rèn luyện, càng lúc càng phát ra một cỗ khí tức bành trướng, khiến cả thân thể hắn khó mà tiếp nhận!
Mạch máu, gân cốt, thậm chí ngũ tạng lục phủ, đều không ngừng nứt vỡ, xuất hiện từng vết rách!
Nhưng những vết rách này vừa mới xuất hiện, lập tức được dòng Võ Huyết màu vàng rực rỡ gột rửa, trong nháy mắt lấp đầy, chữa lành. Sau đó, lại một lần nữa bị tàn huyết đỏ tươi làm cho nứt toác, rồi lại được chữa trị!
Mỗi lần tan vỡ và hồi phục, đều là một lần tôi luyện, không chỉ máu huyết mà cả thể phách, toàn bộ thân hình đều đang không ngừng lột xác!
Cuối cùng.
Sự lột xác này không thể bị giới hạn bên trong cơ thể, bắt đầu lan ra bên ngoài, tới bắp thịt, thậm chí làn da của Trần Mục.
Rắc! Rắc! !
Kèm theo âm thanh như đồ sứ vỡ vụn, Trần Mục đang ngồi xếp bằng bỗng nhiên nổ tung quần áo trên người, để lộ thân hình thon dài, trắng nõn. Làn da Võ Thể vốn hoàn mỹ không tì vết, bỗng dưng xuất hiện từng vết nứt, khiến hắn như một người bị vỡ vụn, trông thật đáng sợ.
Từ những vết rách trên da, máu tươi đỏ thẫm thấm ra, khí huyết bành trướng từ bên trong phát ra, đẩy về phía bên ngoài, làm cả không gian xung quanh chấn động!
Động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên ngay lập tức làm kinh động Tần Mộng Quân và Doãn Hằng đang ở bên ngoài lĩnh hội Nguyên Sơ Đồ. Hai người đã ở trong cấm địa hơn nửa năm không ra ngoài, hoàn toàn chìm đắm trong ý cảnh của Nguyên Sơ Đồ, nhưng lúc này đều bị động tĩnh từ Sơn Huyệt làm cho giật mình tỉnh giấc.
"Đây là..."
Trong mắt Tần Mộng Quân hiện lên vẻ kinh hãi, nhìn về phía Sơn Huyệt.
Khí tức thật kinh khủng!
Trần Mục đang làm gì vậy? Chỉ mới hơn nửa năm ngắn ngủi, chẳng lẽ Trần Mục đã thật sự lợi dụng tài nguyên lấy được từ triều đình, tìm ra cách Hoán Huyết để tiến thêm một bước, mở ra một cuộc lột xác mới tinh? !
"Càn Khôn Tỏa Long, trấn!"
Doãn Hằng phản ứng càng nhanh, ngay khi phát giác ra động tĩnh, hơi giật mình rồi lập tức giơ tay chỉ về phía Càn Khôn Tỏa Long Trụ bên cạnh, tức thì đánh thức đại trận Càn Khôn Tỏa Long, trấn áp toàn bộ khí tức dập dờn vào bên trong cấm địa.
Bất kể động tĩnh này là do đâu, là do Trần Mục đang trùng kích một cấp độ mới, hay do Trần Mục đang tu luyện huyền công gì, tóm lại không thể để nó dễ dàng phát tán ra ngoài, nếu không có thể sẽ gây phiền toái.
Vù! ! !
Càn Khôn Tỏa Long Trận khẽ rung động, vì chỉ giới hạn động tĩnh bên trong cấm địa nên trận pháp không lan ra toàn bộ Thất Huyền Tông, không làm kinh động nhiều người. Chỉ có Kỳ Chí Nguyên, vị giáo chủ của Thất Huyền Tông trên Thái Huyền Phong, liếc mắt về phía cấm địa, lộ ra một chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh liền bình tâm lại, không để ý thêm.
Hắn biết hiện tại Tần Mộng Quân, Doãn Hằng và Trần Mục đều đang tu luyện trong cấm địa, có chút động tĩnh cũng là bình thường, việc của ba vị Thái Thượng không phải việc hắn có thể can thiệp, xem như không có chuyện gì là được.
Trong cấm địa.
Doãn Hằng trấn áp động tĩnh do Trần Mục đột phá Luyện Huyết viên mãn, khống chế trong phạm vi sơn cốc cấm địa, cả người hòa làm một với Càn Khôn Tỏa Long Trụ. Một tay hắn giơ lên, ấn xuống lên Càn Khôn Tỏa Long Trụ. Tần Mộng Quân và Doãn Hằng liếc nhìn nhau, sau một thoáng chần chờ, nàng không tham gia vào việc hỗ trợ Doãn Hằng khống chế Càn Khôn Tỏa Long Trận. Bởi dù sao cũng chỉ là phong tỏa khí tức cấm địa, một mình Doãn Hằng có thể dễ dàng làm được, nàng chỉ lo lắng nhìn sâu vào trong thung lũng.
"Trần Mục..."
Cuối cùng, nàng vẫn đứng dậy, đi vào trong sơn cốc, dọc theo Sơn Huyệt tiến sâu vào trong, muốn xem tình trạng của Trần Mục. Trong lòng nàng vẫn lo Trần Mục gặp vấn đề gì.
Suy cho cùng, bước một bước đã khó, đến cực hạn rồi, muốn tiến thêm một bước càng khó. Như cảnh Đoán Cốt, muốn cực hạn Đoán Cốt, cần phải rèn luyện xương đầu, bước này vô cùng nguy hiểm, vượt xa phía trước.
Trần Mục đã đến Hoán Huyết cảnh, Võ Thể luyện đến quỷ thần khó lường, nay muốn tiếp tục tiến tới, khai mở con đường chưa từng có, chắc chắn gặp nhiều gian nguy. Nàng vẫn không khỏi có chút bất an.
Rất nhanh.
Đi vài bước, Tần Mộng Quân đến chỗ sâu của Sơn Huyệt.
Nàng dừng lại, bởi khí huyết xung kích lan tới khiến nàng cũng cảm thấy áp bức. Dù có thể chịu được, nhưng nàng lo ngại việc cố gắng tiến tới sẽ gây ảnh hưởng đến Trần Mục.
Tần Mộng Quân hướng mắt vào chỗ sâu nhất của Sơn Huyệt, xuyên qua dòng khí huyết đang sôi trào như thác nước, thấy Trần Mục đang ngồi xếp bằng. Con ngươi nàng hơi co lại.
Trần Mục có mái tóc đen dài như thác nước, nhưng trên thân lại đầy những vết máu đáng sợ, như đang bị rạn nứt. Cơ thể liên tục xuất hiện vết rách, rồi lại lập tức lấp đầy, chữa lành. Mỗi lần da thịt vỡ tan, một mảng lớn khí huyết đỏ thẫm lại phát tán ra ngoài, tràn ngập Sơn Huyệt.
Xảy ra chuyện rồi sao? !
Tần Mộng Quân căng thẳng, nhưng nhất thời lại không biết phải làm sao.
Trần Mục trong tu luyện Võ Đạo đã vượt xa nàng, khiến nàng không thể hiểu rõ tình trạng cơ thể của Trần Mục hiện tại. Bây giờ lại không dám tùy tiện quấy nhiễu. Nàng thấy thân thể Trần Mục dường như đang hình thành một sự cân bằng nào đó, liên tục nứt vỡ nhưng vẫn liên tục chữa lành. Nếu tùy tiện can thiệp, tình hình có thể sẽ càng tệ.
Đúng lúc Tần Mộng Quân đang lo lắng không biết phải làm sao thì trong tầm mắt của nàng, những mảnh khí huyết đang tràn ngập bỗng nổi lên những gợn sóng, khí huyết ngưng tụ thành vài chữ viết màu máu.
--- Không cần lo lắng.
Đây là ý niệm của Trần Mục điều khiển khí huyết tán ra, truyền tin cho Tần Mộng Quân.
Lúc này hắn gần như hoàn toàn mất khống chế với cơ thể, toàn bộ thân hình tôi luyện đều chìm đắm trong thao tác của hệ thống, không thể động đậy mảy may, không thể điều động chút cương kình và khí huyết nào.
Cũng có thể nói là hắn không cần hao tâm tổn sức, cũng không cần cố gắng thao tác hay quan sát. Lúc này chú ý thấy Tần Mộng Quân đến, Trần Mục đã dùng một luồng tâm niệm, điều khiển khí huyết tràn ngập không khí để truyền tin cho Tần Mộng Quân.
Nhìn thấy những chữ viết bằng máu xuất hiện trong không khí.
Tần Mộng Quân liền thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù trạng thái của Trần Mục trông dị thường đáng sợ, cơ thể liên tục tán khí, có vẻ như sắp nổ tung mà chết, nhưng Trần Mục vẫn có thể phân tâm báo cho nàng rằng không sao, vậy chắc là thực sự không sao.
Chỉ là cách tu luyện của Trần Mục thực sự quá kinh người. Nàng mơ hồ nhận ra Trần Mục đang rèn luyện tinh huyết trong cơ thể, dựa vào sinh mệnh lực vô tận và mạnh mẽ. Nếu không có loại sinh mệnh lực mạnh mẽ vô tận này, chắc chắn không thể làm được phương pháp rèn luyện đáng sợ như vậy.
Đặc biệt là lúc này.
Sau khi thở phào nhẹ nhõm, nàng cẩn thận quan sát thân hình Trần Mục, tầm mắt lướt qua từng tấc da thịt, xuyên thấu làn da đang không ngừng rạn nứt, nhìn vào bên trong máu thịt của Trần Mục. Trong lòng nàng lại càng thêm kinh hãi.
Nàng chưa từng tận mắt chứng kiến trận chiến kinh đô, chỉ nghe qua tình báo và trò chuyện với Trần Mục biết Võ Thể của Trần Mục đã luyện đến mức độ xưa nay chưa từng có, nhưng không có một khái niệm trực quan về sức mạnh cụ thể. Giờ khắc này, nàng mới cảm nhận sâu sắc thể phách của Trần Mục cường hoành đến nhường nào! Khí huyết rộng lớn như thác lũ, tinh nguyên dồi dào như ánh mặt trời rực rỡ!
Sinh mệnh lực đáng sợ này nhìn từ xa cũng cảm thấy mênh mông, dường như dù tứ chi có đứt gãy cũng có thể tự mình hồi phục, có thể đạt đến mức độ đoạn chi trùng sinh.
"Thể phách như vậy..."
Tần Mộng Quân lúc này không khỏi hít sâu một hơi.
Xem như sư tôn của Trần Mục, nàng hiểu rõ Trần Mục nhất, từ rất lâu trước đây nàng đã biết nền tảng Võ Đạo của Trần Mục vượt xa người thường, sự tôi luyện của ngũ tạng lục phủ thậm chí có thể đã đạt đến cực hạn, cũng đã sớm dự đoán một khi Trần Mục tu thành Tẩy Tủy, thậm chí Hoán Huyết, nhất định sẽ vô song thiên hạ, chỉ là thể phách hôm nay của Trần Mục quá mạnh, lại khiến trong lòng nàng nổi lên sóng lớn.
Nàng cũng là võ giả, cũng là võ giả Hoán Huyết cảnh đỉnh phong, nàng cũng đang đi trên con đường Thối Thể Võ Đạo, nhưng đến bây giờ một bước này, đã nhìn không thấy con đường phía trước, so với Trần Mục hôm nay, ở phương diện thể phách quả thực có một khoảng cách chênh lệch.
Dù nàng biết mỗi người có bí mật riêng, Trần Mục có thể đi đến bước này hôm nay, cũng nhất định đã trải qua rất nhiều, có những bí ẩn thuộc về riêng Trần Mục, nhưng lúc này nàng đối với cái Võ Thể mà Trần Mục đã ma luyện ra, trong lòng vẫn không khỏi dâng lên một chút ý niệm muốn tìm hiểu căn nguyên, thế nên ánh mắt nhìn chăm chú vào Trần Mục, quan sát quá trình Luyện Huyết của Trần Mục, muốn tìm hiểu được điều gì đó.
Đối với việc Tần Mộng Quân âm thầm quan sát.
Trong lòng Trần Mục lại một mảnh quang minh chính đại, cũng không để ý, đối với Tần Mộng Quân, hắn sẽ không keo kiệt bất cứ cảm ngộ Võ Đạo nào, bao gồm Nguyên Sơ Đồ cũng trực tiếp đưa cho Tần Mộng Quân tham khảo, tự mình tu luyện Thối Thể Võ Đạo cũng vậy.
Chỉ là thể phách của hắn có thể luyện đến tình trạng này, ngoài việc dựa vào thiên phú và nỗ lực của chính hắn ra, còn có một chút trợ giúp từ hệ thống, không phải thông qua công pháp nào hoặc là một loại thiên địa linh vật trân quý hiếm thấy nào tạo nên, vì thế hắn dù có muốn mở rộng con đường tu luyện Thối Thể Võ Đạo cho Tần Mộng Quân, Tần Mộng Quân cũng không thể làm được.
Chỉ khi nào hắn tương lai bước vào Thần cảnh, siêu thoát khỏi thiên địa sau đó, quay đầu nhìn lại Thối Thể Võ Đạo, từ một tầng thứ cao hơn mà xem xét, rồi cải thiện thêm Thối Thể Võ Đạo, hoàn thiện việc tu luyện Luyện Huyết, mở ra một con đường tu luyện mà người thường cũng có thể đi, con đường thông đến Thần cảnh, lúc đó đưa cho Tần Mộng Quân và những người khác, mới có thể thật sự giúp được bọn họ.
Bất quá.
Đã Tần Mộng Quân muốn xem bí mật Luyện Huyết của hắn, hắn cũng không ngại gì, lúc này hắn cũng đang chú ý biến hóa trong cơ thể mình, toàn bộ quá trình Luyện Huyết, hầu như đều do hệ thống điều khiển toàn bộ, tỉ mỉ đến cực điểm.
Trong quá trình Hoằng Khí máu không ngừng bốc lên, sương máu tản ra trong cơ thể hắn bắt đầu càng lúc càng ít, mà trong những miệng máu nứt ra trên bề mặt da thịt của hắn, dần dần cũng không hề chảy ra huyết dịch màu đỏ sẫm, mà nổi lên một vệt xán kim!
Kim huyết!
Tần Mộng Quân nhìn cảnh này, trong mắt cũng lóe lên một tia ánh sáng...
Bạn cần đăng nhập để bình luận