Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 433: Trịnh Nghệ Vân rốt cục mang bầu

**Chương 433: Trịnh Nghệ Vân cuối cùng đã mang thai**
"Đúng là có một chút si mê, ta có thể cảm giác được."
"Mặc dù là đang trừng phạt sỉ nhục Lý Cẩm Phượng, nhưng mà nàng vẫn rất phối hợp."
Lý Tri Ngôn khẳng định, làm cho Ân Tuyết Dương trong lòng không nhịn được một hồi hưng phấn.
Quả nhiên, Lý Cẩm Phượng đã thích bị Lý Tri Ngôn trừng phạt cảm giác, về sau có cơ hội, chính mình nhất định phải thật tốt nhục nhã Lý Cẩm Phượng mới được.
"Vậy là tốt rồi, ta rất thích xem Lý Cẩm Phượng bị trừng phạt."
"Về sau có cơ hội, ngươi trừng phạt cả hai chúng ta, ta muốn nhìn thấy dáng vẻ Lý Cẩm Phượng không có tôn nghiêm."
"Đến lúc đó nhìn xem Lý Cẩm Phượng có còn dám ở trước mặt ta ra vẻ cao quý hay không."
Lý Tri Ngôn cảm thấy, Ân Tuyết Dương đối với Lý Cẩm Phượng đúng là có không ít oán niệm.
"Bất quá, tiểu Ngôn, ngươi thật sự rất lợi hại."
Nhìn xem Lý Tri Ngôn, Ân Tuyết Dương nội tâm cũng không nhịn được có loại sùng bái cảm giác.
Người bình thường có lẽ không biết Lý Tri Ngôn cùng Lý Cẩm Phượng xung đột lâu như vậy, lại có thể đem Lý Cẩm Phượng gắt gao áp chế đến cùng có bao nhiêu lợi hại.
Nhưng mà Ân Tuyết Dương, người hiểu rõ Lý Cẩm Phượng lợi hại, trong nội tâm lại so với ai khác đều rõ ràng.
Chuyện này rốt cuộc ghê gớm cỡ nào.
"Lý Cẩm Phượng đều bị ngươi ép thành bộ dạng này."
Lý Tri Ngôn ôm lấy Ân Tuyết Dương nói: "Kỳ thật chủ yếu vẫn là do tên nhi tử ngu xuẩn kia của Lý Cẩm Phượng, làm một số chuyện vọng động, làm cho ta bắt được nhược điểm, bằng không mà nói, kỳ thật ta cũng không dễ dàng đối phó Lý Cẩm Phượng."
Ân Tuyết Dương nghĩ tới việc Chu Vân Phi có ý đồ với mình.
Cũng mắng một câu súc sinh.
"Chu Vân Phi này chính là một tên súc sinh thuần túy, đây cũng là báo ứng của hắn."
Bất quá, Ân Tuyết Dương luôn cảm thấy kịch bản này có chút quen thuộc.
Lúc trước con của mình cũng làm một chút chuyện ngu xuẩn, làm cho mình bị bắt được nhược điểm, cho nên Lý Tri Ngôn cũng trừng phạt chính mình không ít lần.
Mình và Lý Cẩm Phượng trải qua thật đúng là vô cùng tương tự.
"Tốt, ta đã biết."
"Ân a di, ta cảm thấy về sau ngài có thể cùng Lý Cẩm Phượng làm tỷ muội."
"Thân mật vô gian cái chủng loại kia." (ý chỉ mối quan hệ thân thiết, không có khoảng cách)
"Ngươi muốn cho a di cùng Lý Cẩm Phượng làm tỷ muội sao, cũng được."
"Bất quá ngươi phải nể mặt a di mà sỉ nhục nàng mới được."
"Nhất định."
Lý Tri Ngôn đáp ứng.
"Ân a di, con của chúng ta hiện tại ổn định rồi chứ."
"Yên tâm, rất khỏe mạnh, rất ổn định."
"A di thường xuyên đi bệnh viện kiểm tra, bác sĩ đại tỷ y thuật rất cao, ngươi yên tâm là được rồi."
"Ừm."
Nhìn xem gương mặt xinh đẹp của Ân Tuyết Dương, Lý Tri Ngôn cũng không khống chế được chính mình, hôn lên mặt Ân Tuyết Dương.
Hai người quấn quít lấy nhau, hết thảy đều vô cùng tự nhiên.
...
Trở lại phòng học, Lý Tri Ngôn trong lòng còn cảm thấy có chút dư vị.
Bất quá sự chú ý của hắn rất nhanh tập trung vào nhiệm vụ ngày mai. Khi hắn đang nói chuyện phiếm.
Nhận được tin tức từ Trịnh Nghệ Vân.
"Tiểu Ngôn, buổi tối đến phòng ăn, a di phải nói cho ngươi một tin tức."
Nhận được tin tức này, Lý Tri Ngôn nội tâm nghĩ đến một khả năng, Trịnh Nghệ Vân có phải hay không đã mang thai.
Mấy a di khác lúc mang thai thành công hình như cũng có phản ứng như vậy.
Nếu như Trịnh Nghệ Vân có thể mang thai thành công, vậy thì ngược lại mình đỡ được một chút phiền toái.
"Tin tức tốt gì vậy a?"
"Giữ lại cho ngươi một chút cảm giác thần bí."
"Ngươi qua đây liền biết."
"Tốt."
Lý Tri Ngôn trong lòng đại khái đoán được tình huống.
Hắn cũng không vội tiếp tục hỏi Trịnh Nghệ Vân, sau đó tiếp tục cùng mấy a di khác trò chuyện phiếm.
Sau đó, hắn lại nghĩ tới nhiệm vụ của Vu Phồn Chi, trong lòng cũng có chút đau đầu.
Trong tiềm thức hắn không muốn cùng Vu Phồn Chi tiếp xúc nhiều, nhưng là lại thèm muốn khuôn mặt diêm dúa lẳng lơ cùng dáng người hoàn mỹ của Vu Phồn Chi, nếu như nói chuyện này, vậy thì về sau cùng Vu Phồn Chi liên quan sẽ càng ngày càng sâu.
Bất quá Lý Tri Ngôn lại suy nghĩ một chút, chính mình cùng Vu Phồn Chi quan hệ đã đến tình trạng như vậy, hình như vốn dĩ đã không có cách nào cắt đứt quan hệ.
Cho nên nói cứ nói đi, dù sao nàng ta cũng chỉ là Vu Phồn Chi mà thôi.
Tan học, Lý Tri Ngôn đến siêu thị của trường, muốn nhìn xem Vương Thương Nghiên có ở đó hay không.
Bất quá nàng không có ở siêu thị, hẳn là đang ở nhà dưỡng thai.
"Như vậy cũng tốt, trong trường học dù sao cũng đông người, đoán chừng qua một thời gian ngắn, Ân chủ nhiệm cũng sẽ không đến đây."
Kỳ thật, Ân Tuyết Dương trong lòng vẫn là sợ người ta nói xấu.
Bất quá bây giờ bụng còn chưa rõ ràng, nhìn thấy cũng chỉ cảm thấy Ân Tuyết Dương tăng cân một chút, nhưng đến lúc bụng to thật sự, muốn giấu cũng không giấu được.
"Đi tìm Trịnh a di, nghe một chút tin tốt của nàng."
Lý Tri Ngôn vô cùng thoải mái, An Huy thành lại vô cùng không bình tĩnh.
Chuyện Chu Thiên Hoa thăng chức đã là ván đã đóng thuyền, không lâu nữa hắn sẽ rời đi.
Cho nên ai sẽ thăng chức tiếp nhận vị trí của hắn trở thành một vấn đề lớn.
Ngồi ở trong phòng làm việc Chu Thiên Hoa cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Hắn bị đánh sưng mặt sưng mũi, rất nhiều người hỏi hắn rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, nhưng là hắn câm như hến, hoàn toàn không dám trả lời.
Chỉ có thể nói là chính mình bị ngã, dù sao hiện tại đang là thời điểm tranh đoạt cơ hội thăng chức, nếu như trở mặt với Dư Hồng Mai, sẽ vô cùng bất lợi.
Dù sao người ngoài nhìn vào, Dư Hồng Mai là một trợ lực lớn của mình.
Nhưng là vết thương của mình quá rõ ràng, là bị đánh, điểm này đối với uy vọng của Chu Thiên Hoa tạo thành một chút đả kích.
"Lý Tri Ngôn!"
Nghĩ đến việc Lý Tri Ngôn đánh mình, Chu Thiên Hoa nội tâm lửa giận không cách nào khống chế.
Vốn là chính mình dự định đoạt Cố Vãn Chu về.
Lén lút nuôi, thế nhưng không ngờ kế hoạch không những thất bại, còn biến thành bộ dạng bây giờ.
Chính mình thậm chí bị Lý Tri Ngôn đánh, mà Dư Hồng Mai rõ ràng là đã làm hòa với Lý Tri Ngôn.
Hung hăng đập bàn một cái, Chu Thiên Hoa rất muốn g·iết c·hết Lý Tri Ngôn.
"Lý Tri Ngôn, ta nhất định sẽ làm cho ngươi hối hận!"
Vẻ mặt của hắn càng ngày càng âm tàn.
"Thăng chức sự tình vẫn là phải đi tìm Lâm Dật Trần mới được."
Chu Thiên Hoa hiểu rõ, người duy nhất có tư cách giúp mình chính là Lâm Dật Trần, dù sao hắn là Lâm gia đại thiếu gia.
Nếu như mình thăng chức, g·iết c·hết Lý Tri Ngôn tuyệt đối là dễ dàng.
Đi đến hội sở của Lâm Dật Trần.
Hắn thấy được Lâm Dật Trần đang ôm một nữ nhân hơn năm mươi tuổi, mà bên cạnh hắn đi theo là cháu của mình Chu Vân Phi.
Sau lưng còn có một người đàn ông trung niên, bất quá hắn đeo kính đen và khẩu trang.
Nhưng mà trán của hắn tựa hồ có chút tương tự với Lâm Dật Trần, làm cho hắn hiếu kỳ, nhưng cũng không dám hỏi nhiều.
"Chu tiên sinh, sao có rảnh tới tìm ta."
Gần đây Lâm Dật Trần nghe Tôn Tinh nói, muốn nhanh chóng nhận lại mẹ ruột của mình Chu Dung Dung.
Cho nên hắn xem như vô cùng thành thật, không có động tác gì, nhưng không nghĩ tới Chu Thiên Hoa lại đến đây.
"Lâm thiếu gia, ta có một số chuyện muốn cùng ngài trò chuyện một lần."
"Các ngươi đều ra ngoài đi."
Lâm Dật Trần cho người xung quanh ra ngoài, hỏi: "Chuyện gì ta có thể giúp ngươi."
Thái độ của Lâm Dật Trần, làm cho Chu Thiên Hoa cảm thấy vô cùng hy vọng.
"Là như vậy, lãnh đạo trực tiếp của ta không phải là sắp đi rồi sao."
"Mấy người chúng ta đều muốn tranh đoạt cơ hội thăng chức, dù sao ai mà không muốn thăng tiến."
"Chuyện này Lâm thiếu ngươi nhất định phải giúp ta, hiện tại Dư Hồng Mai luôn ngáng đường của ta."
"Nếu như ta thăng chức, Dư Hồng Mai liền không đáng để lo, đến lúc đó muốn thu thập Lý Tri Ngôn cũng dễ như trở bàn tay."
Lâm Dật Trần trong lòng cũng hiểu rõ đạo lý này.
Nhưng mà trong lòng hắn lại không chắc, dù sao mẹ của mình Ngô Ngưng Sương đối với mình vẫn luôn vô cùng nghiêm khắc.
Hơn nữa một năm qua thậm chí là có cảm giác xa lánh.
Hắn không dám khẳng định mình cầu Ngô Ngưng Sương làm việc có thể thành công hay không.
"Ta quay đầu sẽ gọi điện cho mẹ ta thử xem, nhưng ta không dám hứa chắc thành công."
"Ta ở chỗ mẹ ta cơ bản là không có quyền lên tiếng."
Nói xong, Lâm Dật Trần trong lòng có chút hoài nghi mẹ mình có phải hay không đã biết mình không phải con trai ruột của bà, nhưng là nghĩ lại cảm thấy chuyện này căn bản không có khả năng.
Nếu như mẹ mình thật sự biết việc này, như vậy sợ là đã sớm nhận lại Lý Tri Ngôn, đem Lý Tri Ngôn đón về.
Chính mình thật sự là lo lắng thái quá.
"Yên tâm, Lâm thiếu chỉ cần nói việc này khẳng định thành, dù sao ngài là con trai duy nhất của Ngô nữ sĩ."
Chu Thiên Hoa lúc này cảm thấy việc này hẳn là ổn, dù sao Lâm Dật Trần là con trai duy nhất của Ngô Ngưng Sương, hắn đã lên tiếng, vậy thì chuyện này còn không phải dễ như trở bàn tay sao?
Nghĩ tới đây, Chu Thiên Hoa trong lòng tràn đầy hy vọng đối với tương lai.
"Được, ta thử xem."
Lâm Dật Trần không biết là, Ngô Ngưng Sương đang ở trong một thư phòng nghe Tôn Tinh báo cáo tình huống.
"Gần đây ta đúng là suy nghĩ một số biện pháp, dùng chân tình để lay động Chu Dung Dung."
"Nhưng Lâm Dật Trần trước đó làm những chuyện thật sự là làm cho Chu Dung Dung quá thất vọng rồi."
"Ân oán của bọn họ thậm chí đến mức không thể điều giải."
"Lần trước qùy xuống, xe của Chu Dung Dung còn chưa đi xa, hắn đã bắt đầu mắng Chu Dung Dung."
"Nghĩ vãn hồi tình thương của mẹ từ Chu Dung Dung, đoán chừng rất khó khăn."
Nói xong, Tôn Tinh trong lòng cũng cảm thấy vô cùng đau đầu, nàng còn chưa bao giờ gặp phải đồng đội nào không thể lôi đi như thế này, quả thực là ngu xuẩn đến tận trời.
Ngô Ngưng Sương xoa huyệt Thái Dương, trong lòng cũng cảm thấy rất đau đầu, sớm biết như vậy, vừa bắt đầu nên bồi dưỡng Lâm Dật Trần một phen.
Quan hệ máu mủ, thêm Chu Dung Dung áy náy với hắn, hai điều kiện này gộp lại, nhận lại mẹ con.
Sau đó gạt bỏ Lý Tri Ngôn vốn phải là một việc dễ dàng, vô cùng dễ dàng mới đúng, nhưng lại bị Lâm Dật Trần làm thành như vậy, hắn thật là phế vật!
Nghĩ đến, tâm tình của nàng cũng bị ảnh hưởng một chút.
"Lý Sơn Hải đâu."
"Lý Sơn Hải hiện tại ở chung một chỗ với thiếu gia, hắn cùng Chu Dung Dung hiện tại cũng đã trở thành kẻ thù."
Ngô Ngưng Sương đóng tập văn kiện lại.
"Tốt a, vậy cứ như vậy đi."
"Xem hai cha con này có thể hoàn thành được chuyện gì không."
Vào lúc này, điện thoại di động của Tôn Tinh vang lên, nhìn tin tức xong.
"Phu nhân."
"Lâm thiếu gia đoán chừng gần đây sẽ gọi điện, nói về việc Chu Thiên Hoa thăng chức."
Ngô Ngưng Sương ừ một tiếng.
Kỳ thật nàng cũng dự định để cho Chu Thiên Hoa thăng chức, bởi vì Chu Thiên Hoa không trong sạch, tương đối dễ khống chế, không cần thì có thể tùy thời thu thập hắn.
Hơn nữa, để cho Chu Thiên Hoa thăng chức, đối với kế hoạch của mình là phi thường có lợi.
...
Lái xe đến nhà hàng Tây của Trịnh Nghệ Vân, Lý Tri Ngôn cảm thấy có chút đói bụng.
Trải qua cải cách, cơm Tây ở đây giá cả phải chăng, hương vị cũng tương đối không tệ, Lý Tri Ngôn vẫn rất thích ăn cơm ở đây.
Vừa mới đi vào, cảnh tượng đông đúc xuất hiện ở trước mặt Lý Tri Ngôn.
Hắn không dừng lại ở lầu một, mà đi thẳng đến lầu hai, văn phòng của Trịnh Nghệ Vân.
Lầu hai có không ít phòng, khắp nơi là nhân viên phục vụ đang bận rộn, mà văn phòng của Trịnh Nghệ Vân nằm ở khu vực riêng biệt.
Trịnh Nghệ Vân mỗi ngày đều ở lại đây.
Lý Tri Ngôn đẩy cửa đi vào, thấy được Trịnh Nghệ Vân đang ngồi trên ghế sô pha, nhìn dáng vẻ, rõ ràng là đang chờ mình rất lâu.
Đóng cửa lại, Lý Tri Ngôn đi lên trước, ôm Trịnh Nghệ Vân vào lòng.
Xem ra cái buổi chiều hôm nay mình cố gắng không có uổng phí.
"Trịnh a di."
"Ngài có tin tức tốt gì muốn nói cho ta, còn úp mở trên Wechat."
Lý Tri Ngôn mặc dù đoán được là chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn chủ động hỏi thăm Trịnh Nghệ Vân, để cho nàng nói với chính mình tin vui này.
"Tiểu Ngôn, a di mang thai!"
"Mục tiêu của chúng ta rốt cục đã thực hiện!"
Trịnh Nghệ Vân rõ ràng vô cùng vui vẻ, nàng đi lên phía trước, nhào vào trong ngực Lý Tri Ngôn.
"Quá tốt rồi, Trịnh a di, lần này ngài yên tâm rồi."
Lý Tri Ngôn ôm lấy Trịnh Nghệ Vân, tay của hắn đặt ở trên bụng Trịnh Nghệ Vân.
"Lần này, trong bụng cuối cùng là có kết tinh tình yêu của chúng ta."
Trịnh Nghệ Vân ừ một tiếng, nàng cảm thấy mình cùng Lý Tri Ngôn tình cảm thật trắc trở.
"Trước kia a di hận ngươi muốn c·hết."
"Ngươi làm cho mấy cửa hàng kiếm tiền của nhà a di lần lượt đóng cửa."
"Khiến cho a di không ngừng phải bán xe, còn phải giảm bớt chi tiêu, nhưng không ngờ, cuối cùng, người đối tốt với a di nhất vẫn là ngươi."
"Nếu như không có ngươi, a di đoán chừng đã bị Phan Vân Hổ g·iết c·hết."
Nói xong, Trịnh Nghệ Vân cũng dùng sức ôm chặt Lý Tri Ngôn, cảm thụ được yên tĩnh và hạnh phúc của giờ khắc này.
"Trịnh a di, ngài yên tâm đi."
"Về sau ta sẽ luôn đối tốt với ngài."
"Tuyệt đối sẽ không để cho ngài phải chịu bất kỳ ủy khuất nào."
Ôm eo Trịnh Nghệ Vân, ngồi ở trên ghế sô pha, Lý Tri Ngôn hôn lên môi Trịnh Nghệ Vân.
"Ân, a di tin tưởng ngươi, từ trong trạng thái của Ngô Thanh Nhàn, a di liền biết ngươi đối xử tốt với người của mình như thế nào."
"Đúng rồi, tiểu Ngôn, nếu chúng ta sinh con trai thì làm sao bây giờ?"
"Ta cũng không muốn sinh con trai nữa."
Tên súc sinh Phan Tiểu Đông thật sự làm cho Trịnh Nghệ Vân sinh ra mâu thuẫn rất lớn với chuyện có con trai.
"Trịnh a di, ta không phải đã nói với ngài sao, ta biết Trung y, ta vẫn luôn làm chuẩn bị."
"Ta không phải là giúp ngài điều trị thân thể sao, hiện tại ngài nhìn càng ngày càng trẻ."
"Tin tưởng y thuật của ta, nhất định là con gái."
"Tốt, vậy là tốt rồi, a di đời này không muốn có con trai, vẫn là con gái tốt."
"Chính là, ba tháng tới, phải ủy khuất ngươi."
"Trong khoảng thời gian này, ngươi đi tìm Ngô Thanh Nhàn đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận