Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 172: Khóa trái môn, cùng Cố Vãn Chu tại trên ghế sofa làm càn (1)

**Chương 172: Khóa cửa, cùng Cố Vãn Chu phóng túng trên ghế sofa (1)**
Lúc này Cố Vãn Chu cũng ý thức được, Lý Tri Ngôn đang cứu mình.
Nàng có chút không hiểu, vì sao Lý Tri Ngôn lại xuất hiện vào lúc này tại phòng làm việc của mình.
Cảm nhận được Lý Tri Ngôn xoa bóp.
Cố Vãn Chu cảm thấy loại cảm giác nhức đầu kia đã giảm đi rất nhiều.
Giống như trong sa mạc, được tưới một dòng cam tuyền, vào đúng thời điểm khát khô nhất.
Lý Tri Ngôn đã mang đến cho nàng một ly sữa bò, việc này như mở ra con đường sinh mệnh.
"Thoải mái hơn chút nào không, Cố a di."
Lý Tri Ngôn cởi áo khoác của Cố Vãn Chu ra, sau đó có chút mong chờ nhìn qua lớp áo sơ mi, hy vọng thấy được khe rãnh sâu không thấy đáy kia.
Bởi vì sau chuyện lần trước ở quán rượu, trong lòng Lý Tri Ngôn đã không còn cảm giác thần bí gì.
Bất quá có thể nhìn thêm một chút, thì vẫn cứ muốn ngắm thêm một chút.
Sau khi tỉnh táo hơn một chút, Cố Vãn Chu vẫy tay cho thư ký ra ngoài.
Nữ thư ký lúc này mới rời khỏi phòng, đóng cửa văn phòng lại.
Lý Tri Ngôn hết sức chuyên chú xoa bóp cho Cố Vãn Chu, nhớ tới vừa rồi nữ thư ký ngăn cản mình đi vào.
Cũng may công ty của Cố a di không lớn, mình xông vào không gây ra chú ý gì.
Nếu như công ty lớn như của Thẩm Dung Phi, muốn xông vào văn phòng cũng không dễ dàng như vậy.
"Tiểu Ngôn, sao ngươi lại xuất hiện ở văn phòng của a di."
Cố Vãn Chu nhẹ giọng, trong lòng lúc này cũng không khỏi cảm thấy có chút hiếu kỳ.
"Còn không phải là do lâu như vậy không gặp ngài, cũng chỉ có đêm hôm đó, khi ta đến đầu đường xó chợ báo thù thì mới xuất hiện một lần thôi sao."
"Ta nhớ ngài nên nghĩ tới công ty của ngài xem sao."
"Không ngờ lại thấy ngài ngất xỉu, kỳ thật loại tình huống này của ngài."
"Hẳn là nên tìm ta tới xoa bóp cho ngài một chút."
"Như vậy thì sẽ không xuất hiện tình huống như vậy."
Theo Lý Tri Ngôn xoa bóp, cảm giác nhức đầu biến mất không thấy, thậm chí cảm giác choáng váng cũng không còn.
Điều này khiến trong lòng Cố Vãn Chu cảm thấy vô cùng thần kỳ.
"Tiểu Ngôn, ngươi thật giỏi."
"A di cảm thấy đầu không đau nữa."
Cố Vãn Chu có thể cảm giác được, Lý Tri Ngôn dựa vào chiêu này, sau này tuyệt đối sẽ không có lúc nào túng thiếu.
Loại hình thức xoa bóp Trυng y này, thật sự là quá thần kỳ.
"Cố a di, cổ của ngài còn đau không, ta xoa bóp cổ cho ngài luôn."
"Có chút......"
Lý Tri Ngôn trực tiếp đi cởi nút áo sơ mi trắng của Cố Vãn Chu, điều này khiến Cố Vãn Chu sợ hết hồn, đứa nhỏ này, muốn cởi nút áo của mình.
Bất quá nghĩ đến chuyện quá đáng hơn đều đã xảy ra, mình còn quan tâm cái gì nữa.
"Tiểu Ngôn, ngươi đi khóa cửa lại một chút......"
Cố Vãn Chu đại khái có thể cảm giác được, ở trên ghế sofa trong phòng làm việc.
Lý Tri Ngôn sợ là nhịn không được sẽ làm một vài chuyện quá đáng.
Dù sao có một số việc có lần đầu tiên, liền không còn cách nào quay đầu lại.
Lý Tri Ngôn trong lòng cũng không khỏi có chút hưng phấn.
Chạy tới đóng cửa, khóa cửa phòng làm việc lại, thư ký ở ngoài cửa trong lòng cũng không khỏi có chút kỳ quái, đây là muốn làm cái gì.
Bất quá điều này cũng nói rõ quan hệ của bọn họ đúng là không tệ, sau này hắn tới, mình cũng không cần ngăn trở nữa.
Lúc này, sau khi rời khỏi tay Lý Tri Ngôn, Cố Vãn Chu cảm thấy đầu mình lại bắt đầu có chút đau.
Điều này khiến trong lòng nàng không khỏi cảm thấy rất là phiền muộn.
Mình sau này thật sự không thể rời bỏ Lý Tri Ngôn, mình phải làm sao đây.
Lý Tri Ngôn trở lại bên cạnh Cố Vãn Chu, tiếp tục giúp Cố Vãn Chu xoa bóp.
Khi tay hắn lần nữa xoa bóp cho Cố Vãn Chu.
Loại cảm giác vô cùng thoải mái kia mới một lần nữa quay về.
Sau đó, tay hắn chính là di chuyển qua lại trên đầu và trên cổ của Cố Vãn Chu.
"Cố a di, gần đây ngài có nghĩ đến chuyện hai chúng ta ở chung với nhau không."
Lý Tri Ngôn hỏi thăm khiến cho gương mặt xinh đẹp của Cố Vãn Chu đỏ lên.
"Cái gì a......"
"Chính là chuyện chúng ta ở chung với nhau a, lần trước chúng ta đã nói qua."
"Cho a di một chút thời gian suy nghĩ đã."
Cố Vãn Chu ý thức được, Lý Tri Ngôn thật sự là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mình.
Lý Tri Ngôn cũng biết, Cố Vãn Chu không có khả năng tùy ý đáp ứng chuyện này, chỉ là nếu như mình không thúc giục, Cố Vãn Chu sẽ vô hạn trốn tránh, cho nên sau này mình phải thường xuyên tới thúc giục Cố Vãn Chu mới được.
Dạng này mới có thể khiến Cố Vãn Chu coi trọng chuyện này.
"Cố a di, ngài đã suy nghĩ rất lâu rồi......"
Cố Vãn Chu vừa định mở miệng nói chuyện, Lý Tri Ngôn trực tiếp hôn lên môi nàng.
"Ngoan nào......"
Cố Vãn Chu lại gọi mình bằng cách xưng hô khá là yêu thích của Lý Tri Ngôn, trước kia cách xưng hô này nàng chỉ dùng để gọi Dư Tư Tư.
Bây giờ dường như trở thành xưng hô chuyên biệt của Lý Tri Ngôn.
"Ngô......"
"Ngoan nào, ngươi thật là xấu......"
Nỉ non không rõ, lúc này Cố Vãn Chu cũng cùng Lý Tri Ngôn hôn vào cùng một chỗ, hai người hôn vô cùng chặt.
Lý Tri Ngôn cũng thuận thế ôm chặt lấy Cố Vãn Chu.
Tay của hắn cũng không có dừng lại, vẫn tiếp tục xoa bóp cho Cố Vãn Chu.
Hơn nửa canh giờ, Lý Tri Ngôn mới buông Cố Vãn Chu ra.
Nhìn Cố Vãn Chu đối diện, Lý Tri Ngôn hết sức chăm chú nói: "Cố a di."
"Ta có chút đói bụng."
"Ngài có mang đồ ăn không."
Cố Vãn Chu ngẩn ra một chút, có loại cảm giác không biết trả lời như thế nào.
Bất quá, mình quả thật là có mang theo đồ ăn.
"Có...... Có mang theo......"
Gương mặt xinh đẹp vốn đã đỏ lên của Cố Vãn Chu giờ lại càng thêm nóng bỏng.
"Vậy ngài đút ta ăn đồ ăn đi."
Cố Vãn Chu bóp nhẹ khuôn mặt của Lý Tri Ngôn.
"Ngươi a, sao lại thích để người khác đút đồ ăn cho mình như vậy."
"Cố a di, ta rất thích cảm giác được người khác quan tâm này."
"Tốt......"
Cố Vãn Chu ôn nhu hôn Lý Tri Ngôn một cái.
......
Hồi lâu sau, Lý Tri Ngôn cùng Cố Vãn Chu rời khỏi công ty của nàng.
Thời khắc này Cố Vãn Chu đã thần thanh khí sảng.
Đi xuống lầu, Cố Vãn Chu nhìn chiếc Mercedes của Lý Tri Ngôn.
Trong lòng vẫn như cũ cảm thấy ngạc nhiên, 18 tuổi có thành tựu vượt qua cả mình, đúng là quá thần kỳ.
"Tiểu Ngôn, a di dẫn ngươi đi nếm thử đồ ăn ở một nhà hàng tư nhân, hương vị rất không tệ, ngươi lái xe của mình đi theo sau a di."
"Tốt."
Mặc dù đã ăn qua một chút, bất quá dù sao cũng là đồ ăn vặt, không đủ no, muốn nhét đầy cái bao tử, vẫn là phải ăn chút tiệc lớn.
Trên đường đi, nhiệm vụ đã hiển thị hoàn thành, mà tiền tiết kiệm của Lý Tri Ngôn, trừ đi 30 vạn cho Phương Tri Nhã, cũng thành công đạt tới 420 vạn.
Điều này khiến Lý Tri Ngôn quyết định trước tiên phải mua nhà cho Khương a di.
Dù sao mình và Khương a di cũng đã chuẩn bị mang thai sớm một chút.
Cho nên cũng có thể mua nhà nhỏ cho Khương a di trước, thứ nhất là cho Khương a di cảm giác an toàn.
Một điểm nữa, chính là ủng hộ sự phát triển bất động sản của quốc gia.
Trong đầu đang lên kế hoạch cho bước tiếp theo......
Xe của Cố Vãn Chu dừng lại ở bên ngoài một khu phố buôn bán, tìm được một chỗ đậu xe, Lý Tri Ngôn cũng dừng lại phía sau Cố Vãn Chu.
Hai người xuống xe, Lý Tri Ngôn kéo tay Cố Vãn Chu.
"Cố a di."
"Ngài xem, xe của chúng ta vẫn là kiểu tình nhân đấy."
"Ta cảm thấy ngài nên đổi xe thành màu hồng."
"Tiếp đó hai chiếc xe của chúng ta có thể sinh ra một chiếc xe lao vụt nhỏ."
Cố Vãn Chu bất đắc dĩ nhéo nhéo khuôn mặt Lý Tri Ngôn, đứa nhỏ này vẫn còn là một đứa trẻ.
"Trí tưởng tượng của ngươi thật phong phú."
"Cố a di, bây giờ không khó chịu nữa chứ."
"Ân......"
Hai người tay nắm tay đi tới, người đi đường đều cảm thấy hai người là mẹ con, cho nên không cảm thấy có gì kỳ quái, dù sao chênh lệch tuổi tác ở đó, người phụ nữ này tuy xinh đẹp không tưởng nổi.
Hơn nữa khí tràng cường đại, nhưng vẫn có thể nhìn ra được tuổi tác khoảng ba, bốn mươi.
"Cố a di, sau này ta sẽ thường xuyên tới giúp ngài xoa bóp."
"Thôi đi, trường học của ngươi cách công ty a di xa như vậy, sao có thể mỗi ngày tới."
"Ta đương nhiên là phải tới, ngài chính là bạn gái của ta, bạn gái đường đường chính chính a!"
"Cho nên ta phải đến bên cạnh ngài mới được."
Cố Vãn Chu vội vàng bịt miệng Lý Tri Ngôn, sợ người xung quanh nghe được.
Mình coi như là ở cùng với Lý Tri Ngôn, cũng phải lén lén lút lút, dù sao mình lớn hơn hắn 23 tuổi, có một số chuyện ảnh hưởng là phải chú ý.
Nếu như bị người khác phát hiện mình ở cùng với hắn, còn cùng hắn hôn môi.
Vậy thật sự sẽ có vẻ vô cùng kỳ quái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận