Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 399: Cẩm a di, ngươi có phải hay không ưa thích loại cảm giác này! (2)

**Chương 399: Cẩm a di, ngươi có phải hay không thích loại cảm giác này! (2)**
Tối đến, Lý Tri Ngôn đưa Trịnh Nghệ Vân về nhà hàng xong xuôi.
Trong phòng làm việc, hắn hôn lên môi nàng.
"Trịnh a di, ta về trước đây."
"Ừm... Tiểu Ngôn, trên đường lái xe chậm một chút."
"Tốt, Trịnh a di, quay đầu ta sẽ lại tìm ngài để cố gắng."
Hiện tại các a di đa số đều không tiện lắm.
Ở chỗ Trịnh Nghệ Vân có thể tùy ý làm bậy, cho nên Lý Tri Ngôn cảm thấy muốn đến tìm Trịnh Nghệ Vân nhiều một chút, tranh thủ sớm ngày thành công.
"Tốt, a di lúc nào cũng đều chờ ngươi."
"Hiện tại a di cơ bản đều ở trong nhà hàng."
Hiện tại vòng sinh hoạt của Trịnh Nghệ Vân đúng là cơ bản đều ở trong nhà hàng.
Nhà hàng Tây kinh doanh không tồi này chính là tất cả nguồn thu nhập của nàng.
Cho nên nàng vô cùng coi trọng hết thảy mọi thứ ở nơi đây.
Sau khi Lý Tri Ngôn rời đi, Trịnh Nghệ Vân từ từ nằm lên ghế salon, hồi tưởng lại hết thảy vừa rồi.
Hết thảy đều tốt đẹp như vậy.
...
Mấy ngày kế tiếp, ngược lại vô cùng yên tĩnh.
Đồng đảng vẫn còn đang chăm chỉ không ngừng đi hoàn thành nhiệm vụ mà chính mình giao phó.
Theo như lời hắn nói, trong một sòng bạc vẫn chưa có đủ chứng cứ hoàn thiện, cho nên nhất định phải thu thập thêm nhiều chứng cứ kỹ càng.
Mới có thể một lần tóm gọn địch nhân.
Đối với thuyết pháp này của tiểu tử.
Lý Tri Ngôn cũng không có vạch trần hắn, dù sao chính mình cũng không nóng nảy.
Để hắn chơi đùa thêm cũng tốt.
Trưa thứ ba, Lý Tri Ngôn ngồi trong phòng học.
Hắn thưởng thức 5. 4 ức tiền tiết kiệm của mình, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng thoải mái.
Hắn chính là thích loại cảm giác như vậy.
Không lâu sau, hắn nhận được tin nhắn Wechat của Viên Lập Vĩ.
"Lý tổng, chúng ta đã lấy được hạng mục của Lưu gia rồi!"
Lý Tri Ngôn trả lời một tiếng "Ân".
Lúc này, trong lòng hắn nghĩ tới Lý Hải Sơn, người còn lại, cho dù là Lâm Dật Trần, đều không có khiến Lý Tri Ngôn đau đầu như vậy.
Bởi vì Lý Hải Sơn là trượng phu của mẹ.
Mà người này cũng không phải là một người tốt, mỗi lần nghĩ tới cái tên này, trong lòng hắn đều sẽ có loại cảm giác vô cùng nhức đầu.
Bất quá mình có hệ thống, hình như cũng không cần phải quá lo lắng bất cứ điều gì.
...
Nhất Ngôn bất động sản, các quản lý cấp cao lúc này đã hưng phấn cuồng hoan.
Viên Lập Vĩ càng là mặt mày hớn hở hô: "Khó trách Lý tổng có thực lực làm công ty bất động sản, hắn thật có thể lấy được hạng mục!"
"Lần này chúng ta phải kiếm lớn rồi!"
"Không sai, năng lực của Lý tổng thật sự vượt xa khỏi tưởng tượng của chúng ta!"
So sánh với sự vui mừng hớn hở của Nhất Ngôn bất động sản.
Cẩm Phượng bất động sản thì lại là một mảnh âm u đầy tử khí, các quản lý cấp cao đều không có nghĩ đến, Lý tổng đích thân xuất mã đều không thể lấy được hạng mục của Lưu gia.
Khu vực này là khu vực tốt nhất, tuyệt đối có thể kiếm lớn!
Nhưng là hiện tại...
Nghĩ lại Lý Cẩm Phượng trong lòng đã cảm thấy vô cùng khó chịu.
Lại là một cuộc điện thoại gọi đến, nàng biết, là người có lợi ích liên quan gọi điện thoại tới chất vấn.
Đã từng Cẩm Phượng bất động sản giống như là một con thuyền lớn, trói buộc rất nhiều người lại với nhau.
Nhưng là sau khi phát sinh chuyện làm ăn bị cướp.
Rất nhiều người đối với việc con thuyền này có còn hoạt động không đã sinh ra rất nhiều nghi vấn.
Việc cần chờ được cho phép khiến Lý Cẩm Phượng trong lòng cảm thấy áp lực nặng nề.
Nàng thật sự nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì khi Dư Hồng Mai bị cảnh cáo, không có cách nào giúp hắn.
Lý Tri Ngôn vẫn còn có thể lấy được hạng mục của Lưu gia.
Hắn dựa vào cái gì có thể làm được điểm này!
Sau khi gọi điện thoại xong, Lý Cẩm Phượng ngồi xuống.
Nàng lúc này thoạt nhìn vô cùng thất vọng, trên thực tế mấy năm nay tiền nàng đã kiếm đủ rồi, hiện tại coi như mỗi ngày trải qua cuộc sống xa xỉ tột bậc cũng không xài hết.
Nàng hưởng thụ là loại cảm giác mình đứng trên mây không gì làm không được.
Thế nhưng sau khi gặp Lý Tri Ngôn, đặc biệt là sau khi trở thành địch nhân với Lý Tri Ngôn.
Nàng phát hiện nhân sinh của mình bắt đầu gặp nhiều trắc trở.
Ngay cả hạng mục Lưu gia cũng bị Lý Tri Ngôn đoạt đi.
Nghĩ lại Lý Cẩm Phượng trong lòng đã cảm thấy không thể nào tiếp thu được, cảm giác như vậy, thật là quá khó tiếp nhận.
"Lý Tri Ngôn, ngươi vì cái gì lợi hại như vậy..."
Lý Cẩm Phượng nhẹ giọng lẩm bẩm.
Đồng thời trong lòng nàng vậy mà lại bắt đầu khát vọng được Lý Tri Ngôn sỉ nhục.
Nàng cảm thấy như thế sẽ khiến cho nàng có một loại cảm giác vui sướng.
"Ta là nữ nhân đê tiện..."
Sau khi tan học, Lý Tri Ngôn dự định đi tìm Lý Cẩm Phượng chơi.
Hắn định mua cho Lý Cẩm Phượng chút đồ ăn vặt rồi qua.
Vừa mới tan học, Lý Tri Ngôn nhận được điện thoại của Dư Hồng Mai.
"Tiểu Ngôn."
"Chúc mừng ngươi đã có được hạng mục của Lưu gia, lần này thật là tài nguyên cuồn cuộn!"
Trong giọng nói Dư Hồng Mai tràn đầy sự sợ hãi thán phục và khó có thể tin được.
Lý Tri Ngôn đúng là quá lợi hại.
Nếu như không có bị cảnh cáo, nàng nhất định sẽ giúp đỡ Lý Tri Ngôn.
Bởi vì quan hệ giữa nàng và Lý Tri Ngôn bây giờ thật sự vô cùng phức tạp, không nói rõ được cũng không tả rõ được.
Hơn nữa trong nội tâm Dư Hồng Mai vẫn luôn cảm thấy mình đối với Lý Tri Ngôn có loại cảm giác thua thiệt.
Bất quá, trong tình huống đó nàng đúng là không thể giúp Lý Tri Ngôn.
Trong nội tâm Dư Hồng Mai theo bản năng đã cảm thấy hạng mục của Lý Tri Ngôn không có cửa.
Khi không có quan hệ của mình.
Lý Tri Ngôn là không có cách nào cạnh tranh qua công ty bất động sản kỳ cựu, Cẩm Phượng bất động sản.
Nhưng là Dư Hồng Mai dù thế nào đều không có nghĩ đến.
Sự tình vậy mà lại phát triển theo hướng này, Lý Tri Ngôn chính là thành công lấy được hạng mục.
Điều này khiến Dư Hồng Mai trong lòng càng thêm nhận thức được Lý Tri Ngôn không đơn giản.
Tiểu tử này, so với những gì mình thấy còn phức tạp hơn rất nhiều.
Nàng đã cảm thấy hoàn toàn không nhìn thấu Lý Tri Ngôn.
"A di vốn dĩ cảm thấy hạng mục này ngươi hẳn là không có hi vọng, nhưng là không nghĩ tới vẫn là bị ngươi lấy được."
"Tiểu Ngôn, a di thật sự là càng ngày càng nhìn không thấu ngươi."
"Ngươi thật sự rất lợi hại, a di đều không nghĩ ra được từ nào có thể hình dung ngươi."
Nghĩ lại một chút ngày mai mình tạm thời rảnh rỗi, Dư Hồng Mai mời nói: "Trưa mai tới nhà a di ăn cơm đi."
"A di làm cho ngươi món thịt kho tàu bào ngư mà ngươi thích ăn."
"Tốt."
Lý Tri Ngôn trong lòng là rất thích Dư Hồng Mai, nữ nhân này đối với hắn đúng là phi thường không tệ.
"Ân, tiểu Ngôn."
"Dư a di, ta nhớ ngài."
"Đến lúc đó ngài đút ta ăn linh thực."
Mặt Dư Hồng Mai hơi ửng đỏ một lần, nàng cũng không hiểu vì cái gì mình lại thân mật với một người trẻ tuổi 18 tuổi như vậy.
Từ khi quen biết Lý Tri Ngôn bắt đầu từ ngày đó.
Hết thảy phát triển đều thần kỳ như vậy.
Nàng không dám tưởng tượng, nếu như tiếp tục phát triển như vậy.
Chính mình và Lý Tri Ngôn cuối cùng sẽ đi theo một xu hướng như thế nào, có lẽ, sẽ đột phá một bước kia đi...
"Tốt."
Thanh âm của nàng trong điện thoại cũng không có bất kỳ dị thường nào.
Hết thảy đều vô cùng tự nhiên.
Sau khi cúp điện thoại, Lý Tri Ngôn lái chiếc xe lao vụt S của mình đến Cẩm Phượng bất động sản, định mua chút đồ ăn mang cho Lý Cẩm Phượng.
Rất nhanh, hắn đã đến dưới lầu Cẩm Phượng bất động sản.
Bảo an nhìn thấy hắn cảm thấy vô cùng đau đầu, ngăn hắn lại ở bên ngoài.
Lý Tri Ngôn trực tiếp gọi một cú điện thoại cho Lý Cẩm Phượng.
"Cẩm a di, ngài hẳn là đang ở công ty đi."
"Ta đang ở."
Sau khi nhận được điện thoại của Lý Tri Ngôn.
Lý Cẩm Phượng lửa giận trong lòng cũng là dần dần bốc lên, đoạt hạng mục bất động sản của mình.
Còn gọi điện thoại cho mình, là muốn sỉ nhục chính mình sao.
"Ngươi gọi điện thoại cho ta là muốn sỉ nhục ta sao!"
"Cẩm a di, ngài như thế này có chút hẹp hòi, nhàn rỗi không có việc gì ta nhục nhã ngài làm gì."
"Ngài giống như là rất thích cái cảm giác bị sỉ nhục này sao."
"Còn có lần trước bị Chu Vân Phi phát hiện, ta cảm thấy cảm xúc của ngài dường như rất cao trào a."
Trong văn phòng Lý Cẩm Phượng mặt lúc này cũng là có chút đỏ bừng.
Lần trước Chu Vân Phi phát hiện, nội tâm của mình giống như đúng là có loại cảm giác vui sướng tăng lên không ít.
Chẳng lẽ mình thật sự chính là đê tiện như trong miệng Lý Tri Ngôn nói sao.
Các loại biểu hiện và nội tâm muốn phục tùng tiềm thức của Lý Tri Ngôn của mình.
Hình như chính xác chỉ có thể dùng từ "đê tiện" này để hình dung.
"Lý Tri Ngôn, ngươi rốt cuộc muốn làm gì!"
"Không có gì, chỉ là ta ở dưới lầu công ty của ngài bị bảo an ngăn lại."
"Ngài thả ta lên đi."
Nghe Lý Tri Ngôn nói như vậy, Lý Cẩm Phượng cũng rơi vào trầm tư.
Nàng cảm thấy đứng ở góc độ bình thường mà nói.
Mình dù thế nào đều không nên để Lý Tri Ngôn đi lên.
Thế nhưng là nàng vừa khát vọng Lý Tri Ngôn đi lên sỉ nhục mình.
"Ngươi lên tới đi..."
Lý Cẩm Phượng thấp giọng nói, sau đó ra lệnh.
Sau khi có mệnh lệnh của Lý Cẩm Phượng, dọc đường đi Lý Tri Ngôn đều thông suốt.
Cho đến văn phòng của Lý Cẩm Phượng, nữ thư ký còn chào hỏi hắn, vô cùng khách khí.
Quan hệ giữa Lý Tri Ngôn và Lý Cẩm Phượng tương đối phức tạp, quan trọng nhất là Lý Tri Ngôn có thể đoạt thức ăn trước miệng cọp.
Điều này chứng tỏ thực lực của hắn tối thiểu cũng ở cùng một cấp độ với Lý Cẩm Phượng.
Một tồn tại đáng sợ như vậy, nàng một thư ký căn bản không trêu chọc nổi, cho nên khách khí một chút là đúng.
Vào cửa.
Lý Tri Ngôn thấy được Lý Cẩm Phượng đang ngồi trên ghế salon, hôm nay Lý Cẩm Phượng mặc một thân váy dài màu đỏ.
Cặp đùi đẹp trắng nõn thoạt nhìn vô cùng hút mắt.
Lý Tri Ngôn đi tới bên cạnh Lý Cẩm Phượng, nhẹ nhàng ngồi xuống.
Sau đó ôm lấy cổ của nàng.
"Lý Tri Ngôn."
"Ngươi rốt cuộc là làm thế nào lấy được mục tiêu của bộ môn đó."
"Rõ ràng Dư Hồng Mai đã khoanh tay đứng nhìn."
Trong giọng nói của Lý Cẩm Phượng tràn đầy nghi hoặc, nàng nghĩ mãi mà không rõ.
"Rất đơn giản, Cẩm a di, ngươi tính đấu thầu như thế nào, ta chính là đấu thầu như thế."
Lúc này Lý Cẩm Phượng cũng ý thức được, Lý Tri Ngôn còn có những quan hệ khác.
Trong lòng nàng khống chế không nổi sinh ra một loại cảm giác sùng bái đối với Lý Tri Ngôn, Lý Tri Ngôn rõ ràng chính là con một trong một gia đình bình thường.
Hơn nữa mới không đến 18 tuổi, nhưng là hắn dựa vào chính mình, liền có thể cạnh tranh cùng mình.
Nếu như Chu Vân Phi có được một nửa của Lý Tri Ngôn, như vậy chính mình cũng không cần nhức đầu.
Vì cái gì một người trẻ tuổi có thể ưu tú đến tình trạng như vậy.
"Tốt, Cẩm a di, tạm thời không nói chuyện này, ta đến tìm ngài là có chuyện khác."
"Chuyện gì..."
Lúc này, Lý Cẩm Phượng trong lòng biết ý nghĩ của Lý Tri Ngôn, nội tâm đã là vô cùng mong đợi.
"Cẩm a di, ta là tới tìm ngài để hôn."
"Ngươi vô sỉ!"
Lý Cẩm Phượng nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, tựa hồ là vô cùng kháng cự Lý Tri Ngôn.
"Ta vô sỉ, ngài đê tiện, vừa đúng là tuyệt phối."
Nói xong, Lý Tri Ngôn liền hôn lên Lý Cẩm Phượng.
Trong nháy mắt Lý Tri Ngôn hôn nàng, Lý Cẩm Phượng nghĩ tới lúc cùng Lý Tri Ngôn hôn trong phòng nghỉ.
Cái loại tràng diện bị phát hiện kia.
Sau đó, nàng chính là bắt đầu đáp lại.
Rất lâu sau, hai người mới tách ra, nhìn Lý Cẩm Phượng mặt mày tràn đầy đỏ ửng.
Lý Tri Ngôn lấy ra đồ ăn vặt đã mua cho Lý Cẩm Phượng.
"Cẩm a di, ngài thật sự là càng ngày càng xinh đẹp."
"Nói cho ta, ngài có phải là đặc biệt thích loại cảm giác lần trước ở trong phòng họp không?"
Lý Cẩm Phượng quay đầu đi, không muốn đối mặt Lý Tri Ngôn.
"Cẩm a di, nếu như ngài không nói lời nào, vậy ta có thể đi đây."
Lý Tri Ngôn quay người định rời đi, lúc này Lý Cẩm Phượng rốt cục luống cuống.
Trong lúc bất tri bất giác, nàng đã mê luyến cái cảm giác bị Lý Tri Ngôn mệnh lệnh và sỉ nhục.
"Đừng đi..."
"Ta thích cảm giác như vậy." (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận