Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 324: Cùng Thẩm Tân Dung hẹn hò bị Chu Dung Dung đánh vỡ, nội tâm mở ra thế giới mới (2)

Chương 324: Hẹn hò cùng Thẩm Tân Dung bị Chu Dung Dung phá đám, mở ra thế giới mới trong nội tâm (2)
Ở một diễn biến khác, Quách Hạo Thần và Quách Hạo Hiên cũng đang vừa chơi game vừa trò chuyện.
"Trước giờ chưa từng phát hiện mụ mụ là đại mỹ nữ như vậy, còn xinh đẹp hơn cả nữ chính trong phim."
Quách Hạo Hiên cũng rất tán thành.
"Ta cảm thấy chúng ta nên xin lỗi mụ mụ."
"Phải tạo mối quan hệ tốt với mụ mụ mới đúng, trước đây chúng ta quá bất hiếu."
Hai đứa con hiếu thảo giờ phút này đang bàn luận làm thế nào để Đinh Bách Khiết tha thứ.
Bất quá, bọn hắn không biết rằng, trái tim Đinh Bách Khiết đã bị bọn hắn làm tổn thương sâu sắc.
Bất kể bọn hắn làm gì.
Đều khó có khả năng kéo gần Đinh Bách Khiết lại gần.
...
Đến giữa trưa, ba người cùng nhau ăn cơm hộp rồi tiếp tục chiến đấu.
Mãi cho đến hơn hai giờ, Lý Tri Ngôn dự định xuất phát đi bơi cùng Lý Phù Chân.
Bất quá, hắn còn chưa kịp đi, Lý Phù Chân đã gọi điện thoại tới.
"Tiểu Ngôn, ngươi đang ở đâu?"
"Ta đến nhà ngươi, mụ mụ ngươi nói ngươi không có ở nhà."
"Ta đang ở quán net của huynh đệ."
Lý Tri Ngôn dùng tiếng Hàn lưu loát trao đổi với Lý Phù Chân.
Điều này khiến cho Vương Tự Thông và người kia trong lòng vô cùng hâm mộ.
Ngôn ca biết nhiều thứ thật đấy.
"Được, vậy ngươi đến đây đi."
Lý Tri Ngôn cúp điện thoại, không lâu sau, chiếc Rolls-Royce chuyên dụng của Lý Phù Chân đã dừng ở cửa quán net.
Mặc dù địa vị của nàng trong Tam Tinh kém xa đại ca của nàng.
Nhưng dù sao cũng là đại tiểu thư hàng thật giá thật của Tam Tinh.
Mua một chiếc Rolls-Royce vẫn là vô cùng dễ dàng.
"Tiểu Ngôn, chúng ta đi thôi."
Lý Phù Chân trực tiếp đi về phía Lý Tri Ngôn.
Thấy cảnh này, Vương Tự Thông cũng có chút kinh ngạc.
Ngôn ca quả nhiên thâm bất khả trắc như mình tưởng tượng!
Đây chính là đại tiểu thư Tam Tinh.
Điều khiến hắn ngạc nhiên nhất không phải là Lý Phù Chân và hắn là bạn bè.
Mà là Lý Phù Chân vậy mà lại đến trong nước.
Năng lượng ẩn chứa trong đó đáng sợ cỡ nào, Vương Tự Thông nghĩ đến mà trong lòng không ngừng suy đoán.
...
Cả buổi chiều, Lý Tri Ngôn đều cùng Lý Phù Chân đi dạo quanh hồ Thiên Nga.
Trong lòng hắn nghĩ tới rất nhiều chuyện cũ.
Nơi này đúng là có không ít ký ức của hắn.
Theo cuộc trò chuyện của hai người, tình cảm của hai người cũng tăng tiến không ít.
Đến chạng vạng tối, sau khi đưa Lý Phù Chân đi ăn tối ở phố quà vặt, hai người mới tách ra.
"Rốt cục có thể đi gặp Thẩm a di..."
Trong số nhiều a di.
Người phụ nữ có thể khiến Lý Tri Ngôn chỉ cần sờ chân thôi cũng cảm thấy vô cùng k·ích t·hích.
Chỉ có Thẩm Tân Dung, bởi vì nàng thật sự quá mức xinh đẹp.
Ngồi trong xe, Lý Tri Ngôn bấm số Thẩm Tân Dung.
Bởi vì đã nói trước với Chu Dung Dung tối nay sẽ về muộn.
Cho nên Lý Tri Ngôn biết tối nay là một đêm vô cùng tự do.
"Thẩm a di, xong việc chưa ạ?"
"Ừm..."
"Xong rồi, tiểu Ngôn, ngươi đang ở đâu, a di đi tìm ngươi."
"Thẩm a di, ta đến công ty đón ngài đi, buổi tối chúng ta ăn cơm thật ngon."
"Sau đó đi dạo khắp nơi."
Quà vặt Lý Tri Ngôn cũng không ăn quá nhiều, trong lòng hắn vẫn nghĩ đến buổi hẹn hò tối nay với Thẩm Tân Dung.
"Được..."
Lý Tri Ngôn mang theo tâm trạng hưng phấn, đi đến công ty Thẩm Tân Dung.
Rất nhanh, hắn nhìn thấy Thẩm Tân Dung đung đưa đôi chân dài tất đen quyến rũ đi về phía xe của mình.
Vừa lên xe, Lý Tri Ngôn liền đặt tay lên đôi chân tất đen của Thẩm Tân Dung.
Cái xúc cảm mềm mại phi thường đó, khiến cho Lý Tri Ngôn có cảm giác say mê.
Loại cảm giác này thật sự rất tốt.
"Thẩm a di, đôi chân này thật sự mềm... Tất đen thật sự rất trơn."
Nhìn Lý Tri Ngôn say mê như vậy, Thẩm Tân Dung cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Đứa nhỏ này.
"Ngươi chỉ nghĩ đến chân a di thôi à."
"Đương nhiên... Bất quá không chỉ riêng là chân, chúng ta đi ăn cơm thôi."
Lý Tri Ngôn cũng biết nhiều người nhãn tạp ở đây.
Phải đến nơi yên tĩnh mới có thể vuốt ve âu yếm.
Lái xe đưa Thẩm Tân Dung rời đi, Lý Tri Ngôn khẽ hỏi: "Thẩm a di, hiện tại ngài đã thuận tiện chưa ạ."
Thẩm Tân Dung gật đầu một cái.
"Hiện tại đã ổn rồi."
Nàng biết, Lý Tri Ngôn là người hưng phấn nhất, bởi vì hắn có thể muốn làm gì thì làm.
"Thẩm a di..."
"Thật hy vọng có một ngày nó không còn tới nữa."
Thẩm Tân Dung cũng nhẹ nhàng nhéo lỗ tai Lý Tri Ngôn.
"Ngươi cái đồ ngốc này, a di mà mang thai thì ngươi tính sao."
"Cả ngày chỉ nghĩ đến việc khiến a di mang thai."
Trong giọng nói của nàng cũng mang theo một chút bất đắc dĩ.
Chính mình ở cùng Lý Tri Ngôn đã vô cùng không dễ dàng, thế nhưng Lý Tri Ngôn còn cả ngày nghĩ đến việc khiến mình mang thai, đây thật sự là có chút quá điên cuồng.
"Thẩm a di."
"Ta đương nhiên muốn ngài mang thai..."
Nhìn tấm gương mặt xinh đẹp của Thẩm Tân Dung.
Lúc này Lý Tri Ngôn thậm chí hận không thể lập tức thực hiện được nguyện vọng này.
Đương nhiên hắn vô cùng rõ ràng, mình bây giờ khẳng định là không có cách nào thuyết phục được Thẩm Tân Dung.
Dù sao...
"Tiểu t·ử thúi, còn dám nói."
Thẩm Tân Dung liếc mắt, lại nhéo lỗ tai Lý Tri Ngôn một cái.
Bất quá nàng không dùng lực.
Thẩm Tân Dung trong lòng thủy chung là vô cùng thương yêu Lý Tri Ngôn.
"Thẩm a di, dù sao ta cũng muốn ngài sinh con cho ta."
"Không thể nào, hừ..."
Trên gương mặt xinh đẹp của Thẩm Tân Dung, ửng đỏ càng ngày càng rõ ràng.
Sau đó, nàng lật túi xách, nhìn những món đồ mà hôm nay chính mình mua cho Lý Tri Ngôn.
Trong lòng cũng tương đối kiên định.
Tiểu t·ử này ý nghĩ thật sự là có chút quá điên cuồng.
Cho nên bất luận thế nào chính mình cũng không thể đáp ứng hắn.
Chính mình mang thai con của hắn, chuyện này...
Chuyện này sao có thể...
Nhìn Thẩm Tân Dung ý chí kiên định, Lý Tri Ngôn cũng không nói thêm.
Đến một nhà hàng, Lý Tri Ngôn đưa Thẩm Tân Dung tìm một chỗ ngồi khuất.
Thẩm Tân Dung biết, Lý Tri Ngôn khẳng định là muốn làm gì đó.
Sau khi gọi món, Thẩm Tân Dung khẽ hỏi.
"Tiểu Ngôn, sao lại chọn chỗ vắng vẻ thế này."
Lý Tri Ngôn nắm tay đặt lên chân tất đen của Thẩm Tân Dung.
"Như vậy dễ dàng sờ chân hơn."
Thẩm Tân Dung trong lòng cảm thấy thật sự bất đắc dĩ.
"Nhìn ngươi kìa, thật là không có chút đứng đắn nào."
Nàng không có cách nào với Lý Tri Ngôn, nếu như mình không ở cùng Lý Tri Ngôn.
Thì chính là trưởng bối của hắn, có thể giáo dục hắn.
Nhưng hiện tại chỉ có thể để cho Lý Tri Ngôn tùy ý trêu ghẹo mình.
Hơn nữa lát nữa đến khách sạn, mình còn phải...
Nghĩ đến đó mặt nàng liền đỏ lên.
Bữa tối trôi qua hơn nửa, tay Lý Tri Ngôn đều cảm nhận xúc cảm của tất đen.
Cảm giác lén lút như vậy, khiến Thẩm Tân Dung cảm thấy tim mình đập rất nhanh.
Tiểu t·ử thúi này, chính là thích làm những chuyện khiến cho mình đỏ mặt tim đập.
"Thẩm a di, tại sao ngài không muốn mang thai."
Cảm nhận xúc cảm tất đen, Lý Tri Ngôn khẽ hỏi.
"Đừng sờ nữa, tên nhóc..."
"A di sắp bị ngươi sờ rách tất đen rồi."
Trong lòng nàng thật sự cảm nhận được Lý Tri Ngôn si mê tất đen đến mức nào.
Hắn chỉ thích những thứ như vậy.
Nhẹ nhàng gỡ tay Lý Tri Ngôn ra.
Lý Tri Ngôn rất nhanh lại đưa tay đặt lên.
Điều này khiến Thẩm Tân Dung không có cách nào.
"A di không thể mang thai."
"Dù sao cũng đừng nghĩ nhiều như vậy."
"Nếu như mang thai bị người khác phát hiện, a di sống thế nào."
Hai người trò chuyện, sau khi bữa tối kết thúc.
Lý Tri Ngôn đưa Thẩm Tân Dung rời khỏi nhà hàng, tản bộ bên ngoài.
"Thẩm a di, lát nữa mở khách sạn gần đây đi."
"Chúng ta thư giãn một chút."
"Ừm..."
Thẩm Tân Dung nhẹ nhàng gật đầu, mặt đã bắt đầu nóng lên.
Chính mình lại muốn cùng Lý Tri Ngôn...
Mỗi lần nghĩ tới, trong lòng nàng đều cảm thấy có chút không thể đối diện.
Mà vào lúc này, Chu Dung Dung vừa mua sắm xong từ một cửa hàng quần áo đi ra, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
Đó không phải là con trai mình sao...
Hắn cùng người phụ nữ này sao lại thân mật như vậy!
Nàng lặng lẽ đi theo, muốn quan sát xem chuyện gì xảy ra.
...
"Thẩm a di, ngài thật sự rất xinh đẹp, ta muốn hôn..."
Lý Tri Ngôn nắm tay Thẩm Tân Dung nói.
"Tiểu Ngôn, đợi lát nữa đến khách sạn có được không."
Hôn ở bên ngoài, đối với Thẩm Tân Dung mà nói vẫn có cảm giác không thể chấp nhận được.
Nhưng nếu đến khách sạn.
Vậy thì làm chuyện gì cũng không sao cả.
Bởi vì Thẩm Tân Dung và Lý Tri Ngôn đã sớm vượt qua mọi giới hạn.
Cho nên bất kể làm gì.
Nàng đều cảm thấy không quan trọng, hơn nữa trong lòng nàng là thật yêu Lý Tri Ngôn đến tận xương tủy.
Trừ việc mang thai, những chuyện còn lại nàng đều nguyện ý làm vì Lý Tri Ngôn.
Thậm chí không thể mang thai...
Cũng chỉ là vì một chút cố kỵ.
"Thẩm a di, không có chuyện gì."
"Chúng ta đang ở trong góc, ngài nhìn chỗ này vắng vẻ như vậy, sẽ không có người phát hiện đúng không."
Lý Tri Ngôn nhẹ giọng nói.
Thẩm Tân Dung vô cùng kháng cự, nhưng Lý Tri Ngôn rất nhanh đã hôn lên.
"Tên nhóc..."
"Ô..."
Không phản kháng lại được, Thẩm Tân Dung cũng đáp lại.
Là một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, trong lòng nàng tự nhiên vô cùng tịch mịch.
Đối với một số chuyện trong lòng cũng tràn đầy khát vọng.
Hai người cứ như vậy ôm hôn nhau.
Hết thảy những điều này đều bị Chu Dung Dung nhìn thấy, nàng cảm thấy như là mở ra một cánh cửa thế giới mới.
Con trai mình quá đa tình.
"Con trai!"
Nàng không nhịn được hô.
Tiếng gọi này, khiến cho Lý Tri Ngôn và Thẩm Tân Dung đều sững sờ.
Mụ mụ của Lý Tri Ngôn đến, lại bắt gặp mình cùng con trai của hắn hôn nhau, vậy phải làm sao bây giờ!
Thẩm Tân Dung trong lòng hoàn toàn hoảng loạn.
"Mẹ..."
Lý Tri Ngôn trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái.
Tại sao hệ thống không nhắc nhở, nhưng nghĩ nghĩ chính mình làm chuyện gì mụ mụ cũng sẽ bao dung.
Chuyện của Ngô a di nàng cũng không nói gì, Lý Tri Ngôn đã cảm thấy không kỳ quái.
Hắn và Thẩm Tân Dung tách ra.
Sau đó kéo tay Thẩm Tân Dung đi tới trước mặt Chu Dung Dung.
"Mẹ, đây là bạn gái của con."
"Tên nàng ấy là Thẩm Tân Dung, lớn hơn con một chút, mẹ sẽ không để ý chứ."
Thẩm Tân Dung cũng đã hoàn hồn.
Loại thời điểm này, trốn tránh vô dụng.
Mụ mụ của Lý Tri Ngôn thoạt nhìn là một người phụ nữ rất cởi mở, nàng hẳn là có thể chấp nhận đoạn tình cảm có chênh lệch tuổi tác tương đối lớn này.
"Ngươi hảo, ta gọi là Thẩm Tân Dung..."
Chu Dung Dung trầm mặc một hồi, nhẹ giọng nói: "Ngươi hảo, Thẩm Tân Dung nữ sĩ."
Hai người phụ nữ xinh đẹp bắt tay nhau.
Chu Dung Dung giờ phút này không muốn ở lại đây, nàng kéo tay Lý Tri Ngôn.
"Con trai, cùng mẹ về nhà!" (Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận