Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 279: Thân tử giám định Chu Dung Dung trời sập, Ân Tuyết Dương: Ngươi ăn không đủ a! (1)

Chương 279: Thân tử giám định Chu Dung Dung suy sụp, Ân Tuyết Dương: Ngươi ăn không đủ no à! (1)
【 Lần nữa thanh minh, tất cả các tác phẩm của lão Lý đều không tồn tại bất kỳ tình huống nào là "nón xanh" (bị cắm sừng) hoặc là "ẩn lục" (ngoại tình), không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy, cũng sẽ không có bất kỳ tình huống nào là "đưa nữ" (cho con gái người khác). 】
Lý Cẩm Phượng và Ân Tuyết Dương có thể xem là bạn bè không tồi.
Đối với người bạn này của mình, Ân Tuyết Dương vẫn là vô cùng hiểu rõ, nữ nhân này bất kỳ lúc nào cũng vô cùng cao ngạo, sẽ không cúi đầu trước bất kỳ ai.
Cho dù là lưng có gãy, nàng cũng sẽ không hướng người khác cúi đầu.
Nhưng hôm nay Ân Tuyết Dương lại vì Lý Tri Ngôn mà qùy xuống cầu xin mình tha thứ.
Hơn nữa còn rơi nước mắt, có thể thấy được, trong lòng nàng thật sự xem Lý Tri Ngôn là một người vô cùng quan trọng.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
"Ngươi trước đứng dậy đi."
"Đừng như vậy."
Lý Cẩm Phượng thanh âm không lớn, nhưng lại có một loại không thể nghi ngờ.
"Chuyện của Lý Tri Ngôn, đã không có khả năng có bất kỳ điều hòa nào, lúc trước nếu như hắn đáp ứng điều kiện của con trai ta."
"Như vậy ta có lẽ sẽ dàn xếp ổn thỏa."
"Nhưng hiện tại hắn đem con trai ta đánh thành như vậy, còn để cho nó vào đồn công an."
"Ta làm sao có thể bỏ qua cho Lý Tri Ngôn."
"Ta có việc, đi trước, ngươi rời khỏi nhà ta đi."
Dần dần, Lý Cẩm Phượng thanh âm trở nên có chút lạnh nhạt, mặc dù nàng và Ân Tuyết Dương là bạn bè, nhưng cũng không có khả năng vì vậy mà bỏ qua chuyện của con trai mình.
Ân Tuyết Dương nhìn Lý Cẩm Phượng xoay người rời đi, nàng biết, mình muốn kết thúc chuyện này, căn bản là không thể.
Một loại cảm giác tuyệt vọng nổi lên trong lòng, Ân Tuyết Dương quay người rời khỏi nhà Lý Cẩm Phượng.
Trong lòng nàng đã hoàn toàn mờ mịt, không biết phải làm sao bây giờ.
Lái xe trên đường, Ân Tuyết Dương gọi điện cho người của mình, bảo người ta chú ý động tĩnh của Lý Cẩm Phượng.
Nàng biết, mình bây giờ có thể làm có lẽ là tìm hiểu một chút tin tức.
...
Một chiếc Audi A6 màu đen dừng trước cửa nhà Lý Cẩm Phượng, bên cạnh xe phải dựa một mỹ phụ thành thục, khí chất phi phàm.
Tài xế đeo bao tay trắng xuống xe, sau đó vô cùng cung kính mở cửa xe cho Lý Cẩm Phượng.
"Chị dâu."
"Chúng ta đi tòa cao ốc nói chuyện đi."
"Ừm."
Nhìn đệ muội của mình, Dư Hồng Mai, người cùng cấp bậc với tiểu thúc tử Chu Thiên Hoa của mình, chỉ một ý niệm có thể quyết định bát cơm của vô số người.
Lý Cẩm Phượng cảm thấy ý nghĩ của con trai mình rốt cuộc điên cuồng đến mức nào, nếu như hắn thật sự phát điên, mười cái mạng cũng không đền đủ.
Trên đường đi, Dư Hồng Mai vẫn luôn nghe điện thoại, sau Tết có rất nhiều việc cần phải làm.
Lý Cẩm Phượng nghĩ đến chuyện Ân Tuyết Dương vừa rồi quỳ xuống cầu xin mình.
Trong lòng nàng cảm thấy vô cùng không thoải mái, Lý Tri Ngôn này rốt cuộc có ma lực gì, có thể khiến cho em gái và bạn bè của mình đều cầu xin hắn.
Em gái càng là cầu xin mình tha thứ không chỉ một lần.
Lúc này, Chu Vân Phi gọi điện thoại đến.
"Mẹ."
"Hôm nay Ân Tuyết Dương tìm mẹ là muốn làm gì?"
"Là bàn chuyện của Lý Tri Ngôn."
"Vậy mẹ lừa nàng một chút, buổi tối ngủ cùng con, con liền bỏ qua cho Lý Tri Ngôn."
Chu Vân Phi hiển nhiên là không thể nào buông tha Lý Tri Ngôn, nhưng hiện tại đối với những mỹ thục nữ bên cạnh này, hứng thú của hắn thật sự hoàn toàn tăng cao.
"Con có bản lĩnh thì tự mình đi làm đi, về sau không muốn nói những chuyện như vậy nữa!"
Lý Cẩm Phượng trong lòng vẫn nhớ tới tình nghĩa trước đây với Ân Tuyết Dương, bảo nàng làm chuyện như vậy nàng khẳng định là không làm được.
Hơn nữa ở bên cạnh đệ muội nói những lời như vậy, thật sự là không thích hợp.
Điện thoại bị cúp máy, Chu Vân Phi đứng cạnh chiếc Ferrari cũng có vẻ mặt mờ mịt.
Hắn không ngờ rằng, mẹ mình lại có thái độ như vậy, hắn vốn cho rằng chỉ cần mình nói chuyện này, mẹ già nhất định sẽ giúp mình có được Ân Tuyết Dương.
Sau đó mở rộng hậu cung, kết quả không ngờ mẹ mình đối với mình thái độ thậm chí không tốt lắm.
"Xem ra muốn giải quyết Ân Tuyết Dương, chỉ có thể dựa vào chính mình."
Mặc dù biết chỉ có thể dựa vào chính mình, nhưng lúc này Chu Vân Phi cũng có niềm tin tuyệt đối.
"Vẫn là đi tìm mụ mụ Tang trước đã."
Chu Vân Phi không nghĩ nhiều nữa, quay người rời đi.
Chiếc Audi A6 rất nhanh lái đến một tòa nhà lớn trang nghiêm.
Mà một số thương nhân có gia sản phá ức nhìn thấy xe sang của Dư Hồng Mai đến đây, tất cả đều vô cùng nhiệt tình chào đón.
Hôm nay Dư Hồng Mai đến giúp Lý Cẩm Phượng phê duyệt văn kiện, đối với những thương nhân này không có chút hứng thú nào.
"Các ngươi muốn làm thủ tục, mời đi theo con đường chính quy mà xin."
Đuổi những người này đi, Dư Hồng Mai mới cùng Ân Tuyết Dương tiến vào tòa nhà.
...
Buổi trưa, Lý Tri Ngôn tìm Hàn Tuyết Oánh cố gắng một phen, sau đó đi đến quán net của huynh đệ tiếp tục chơi game.
Sau khi ba người ăn cơm trưa xong, Lý Tri Ngôn dự định đi chấp hành nhiệm vụ.
Trước đó, hắn đến trường học một chuyến.
Gần đến khai giảng, không ít học sinh đã sớm trở lại trường, cho nên trong trường học ngược lại cũng vô cùng náo nhiệt, bác gái quản lý ký túc xá cũng đã sớm trở về.
Lý Tri Ngôn cảm thấy mình muốn tùy ý ra vào ký túc xá nữ như trước kia thật sự không dễ dàng như vậy.
Tuy nhiên, sau khi Lý Tri Ngôn đưa chút quà tặng, bác gái quản lý ký túc xá không làm khó hắn, thả hắn đi vào, đồng thời căn dặn nhất định phải nhanh chóng ra ngoài.
Rất nhanh, Lý Tri Ngôn đi tới ký túc xá của Tô Mộng Nguyệt.
Tô Mộng Nguyệt vừa mới giặt quần áo xong, buộc tóc đuôi ngựa đôi.
Đang định phơi quần áo, Tô Mộng Nguyệt nhìn thấy Lý Tri Ngôn đến, trong đôi mắt đẹp rõ ràng tràn đầy vẻ mừng rỡ.
"Ca ca!"
"Sao anh lại tới đây!"
"Ta tới thăm Nguyệt Nguyệt một chút."
Tô Mộng Nguyệt đi lên phía trước chủ động ôm Lý Tri Ngôn, sau đó tiếp tục phơi quần áo.
Đối với nàng mà nói, có thể trong suốt ở bên cạnh Lý Tri Ngôn như vậy.
Lý Tri Ngôn có thể thỉnh thoảng nhìn nàng một cái, đối với nàng mà nói thật sự là một chuyện vô cùng hạnh phúc.
Còn những chuyện khác, Tô Mộng Nguyệt không hề nghĩ nhiều.
Nhìn bóng lưng Tô Mộng Nguyệt, Lý Tri Ngôn đi tới, điều này khiến Tô Mộng Nguyệt trong lòng không khỏi có chút bối rối mà hỏi: "Ca ca, anh muốn làm gì..."
"Ta chỉ là muốn kéo tóc đuôi ngựa đôi của em một chút."
Lý Tri Ngôn nhớ tới kiếp trước Tô Mộng Thần cũng rất thích tóc đuôi ngựa đôi.
Chỉ là đời này, Thần Thần tự tin không ngừng được bồi đắp, hình như là muốn đi theo con đường ngự tỷ.
Tuy nhiên, vòng 1 của Thần Thần vô cùng đầy đặn, có thể so sánh với Nhiêu a di.
Cho nên ngự tỷ thật sự rất thích hợp với nàng.
"Vậy anh kéo đi..."
Lý Tri Ngôn không khách khí, nhẹ nhàng nắm lấy tóc đuôi ngựa đôi của Tô Mộng Nguyệt.
Sau đó ôm lấy nàng từ phía sau.
"Ca ca..."
Xoay người lại, Tô Mộng Nguyệt nhào vào trong ngực Lý Tri Ngôn, sau đó Lý Tri Ngôn trực tiếp hôn lên Tô Mộng Nguyệt.
Mặc dù nàng mới trưởng thành được nửa năm, nhưng cùng Lý Tri Ngôn cũng coi như có chút kinh nghiệm.
Cho nên phản ứng của nàng vô cùng rõ ràng.
"Ca ca, bây giờ trong ký túc xá đã có một ít nữ sinh trở về."
"Hơn nữa cửa chính còn có a di quản lý ký túc xá nữa."
"Nguyệt Nguyệt, vậy chúng ta nhanh lên một chút."
Lý Tri Ngôn đi tới cạnh cửa, khóa trái cửa ký túc xá lại, sau đó lại ôm lấy Tô Mộng Nguyệt, mặt Tô Mộng Nguyệt cũng càng ngày càng đỏ.
...
Buổi chiều, Lý Tri Ngôn đi tới Lâm Phủ Nhai theo chỉ định, khu vực Lâm Phủ Nhai này bây giờ cơ bản đều là các cơ sở dạy thêm.
Bởi vì gần đó có không ít trường học trọng điểm.
Cho nên rất nhiều cơ sở huấn luyện cũng lựa chọn mở ở đây.
"Dạy thêm vẫn luôn là một ngành nghề siêu lợi nhuận."
"Bất quá, ba trăm vạn chi phí đúng là có chút cao."
"Dạy thêm mấu chốt chính là đội ngũ giáo viên..."
Thuê phòng khẳng định là không cần tốn nhiều tiền.
Lý Tri Ngôn biết quan trọng nhất vẫn là có thể thuê được loại giáo viên nào, chuyện quan trọng nhất này, Lý Tri Ngôn quyết định trực tiếp dùng mạng lưới tin tức của Nhất Ngôn với mức lương cao để tuyển dụng một số sinh viên giỏi tốt nghiệp từ Thanh Bắc đến đây.
Nếu như vậy, nhất định có thể khiến cho cơ sở dạy thêm của Phan Vân Hổ đóng cửa, dù sao giáo dục đối với người trong nước mà nói có thể nói là chuyện quan trọng nhất.
"Có một công ty mạng, rất nhiều chuyện liền trở nên vô cùng thuận tiện."
"Tin tức tuyệt đối là thứ đáng giá nhất trong xã hội này."
"Thêm vào đó dùng chiến lược giá thấp, nhất định phải làm cho cơ sở huấn luyện của Phan Vân Hổ chết không có chỗ chôn."
Đối với việc kiếm tiền hay không, Lý Tri Ngôn cảm thấy căn bản không quan trọng, dù sao hệ thống ban thưởng là năm trăm vạn tệ, mở một cơ sở dạy thêm như vậy, mình có thể kiếm được hai trăm vạn tệ.
Đi trên đường, Lý Tri Ngôn nhìn thấy một bóng hình quen thuộc, trong lòng hắn cảm thấy có chút kỳ diệu.
Mình và Trịnh Nghệ Vân, cô nàng hám giàu này, thật đúng là vô cùng hữu duyên.
Hắn cảm thấy Trịnh Nghệ Vân và mẹ mình thật sự là kẻ địch trời sinh, trước kia khi đi học là cừu nhân của mẹ.
Mà bây giờ Trịnh Nghệ Vân lại trở thành cừu nhân của mình, mà lần này, Trịnh Nghệ Vân cũng phát hiện ra Lý Tri Ngôn, sắc mặt biến đổi.
Trịnh Nghệ Vân không ngờ rằng mình sẽ gặp Lý Tri Ngôn ở đây, hắn muốn làm cái gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận