Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 296: Trong quần lót chỉ đen, Nhiêu Thi Vận phòng làm việc điên cuồng (2)

Chương 296: Trong quần lót lụa đen, điên cuồng trong phòng làm việc của Nhiêu Thư Vận (2)
Toàn bộ buổi trưa, Lý Tri Ngôn trôi qua vô cùng vui vẻ.
Trong lòng hắn nghĩ, có khi nào cũng có thể cùng Thẩm Tân Dung như vậy hay không.
Chỉ là hiện tại hắn không dám nói chuyện này với Thẩm Tân Dung...
Nếu nàng ta trưng ra dáng vẻ trưởng bối giáo dục mình, thì bản thân còn phải rất cung kính lắng nghe, ai bảo tuổi của nàng ta lớn hơn mình hơn hai mươi tuổi chứ.
Đưa Tô Mộng Thần mặt mày đỏ ửng đến cửa ký túc xá xong.
Lý Tri Ngôn nhìn thấy còn mười phút nữa là đến giờ lên lớp, liền đi đến phòng học.
Vừa mới ngồi xuống, hệ thống liền ban bố nhiệm vụ mới.
"Mới tuyên bố nhiệm vụ."
"Bởi vì đi theo Chu Vân Phi, nên Chu Vân Phi biểu thị sau này có chuyện gì cứ việc tìm hắn, mọi chuyện đều giải quyết ổn thỏa."
"Cho nên Lưu Tử Phong càng thêm phách lối."
"Hắn dự định mượn danh nghĩa họp lớp, để hẹn Dư Tư Tư ra ngoài rồi xâm hại Dư Tư Tư."
"Mời ngăn cản."
"Nhiệm vụ ban thưởng, tiền mặt năm trăm vạn nguyên."
Lại là một nhiệm vụ mới.
Cũng không khỏi làm cho Lý Tri Ngôn ở trong lòng thầm mắng một tiếng Lưu Tử Phong là đồ rác rưởi.
Cái tên Lưu Tử Phong này, đúng là người khác nói gì hắn cũng dám tin.
Thật sự vô nghĩa, chuyện như vậy mà cũng có thể tin tưởng?
Nếu là Lý Cẩm Phượng nói những lời này, thì đúng là có độ tin cậy.
Lý Tri Ngôn nhìn xem thời gian nhiệm vụ cuối tuần, hắn tính toán lên.
Lần này trực tiếp đem Lưu Tử Phong đưa đến chỗ Lý Mỹ Phượng đi ăn canh là tốt rồi.
Nhiều canh đại bổ như vậy, vừa vặn có thể cho hắn bồi bổ thân thể thật tốt.
Lý Tri Ngôn dự định thừa dịp cơ hội lần này sớm đưa Lưu Tử Phong rời khỏi cuộc chơi.
Buổi chiều, mẹ ruột của Lý Tri Ngôn lại gửi tới một tấm ảnh tự chụp.
Cùng một chút lời nói tưởng niệm Lý Tri Ngôn.
Những lời của mẹ ruột nhìn qua rất thành khẩn.
Nhưng Lý Tri Ngôn lại luôn cảm giác được có một loại cảm giác dối trá.
Điều này làm cho tâm tình của hắn vô cùng bực bội.
Sau khi tan học buổi chiều, lái Mercedes S, Lý Tri Ngôn đi đến công ty của Nhiêu Thư Vận chờ đợi chấp hành nhiệm vụ.
Hành động của Chu Vân Phi vô cùng xấc xược.
Ngay tại dưới lầu công ty, thậm chí không có chút nào lén lút.
Hắn muốn đụng Nhiêu Thư Vận thành tàn phế.
Sự càn rỡ như vậy, làm cho Lý Tri Ngôn trong lòng cũng cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Lái xe ở nơi đó chờ đợi, không lâu sau.
Lý Tri Ngôn nhìn thấy một chiếc Bentley lái tới, đỗ ở đối diện đường.
Thị lực của Lý Tri Ngôn rất tốt.
Hắn nhìn thấy, trong xe có Chu Vân Phi và Lưu Tử Phong ngồi.
"Lưu Tử Phong vậy mà cũng tới..."
Cho dù là trong lòng Lý Tri Ngôn cũng cảm thấy vô cùng chấn kinh, cái tên đáng chết Lưu Tử Phong.
Nhiêu Thư Vận là mẹ ruột của hắn cơ mà.
Hắn vậy mà tới tận mắt nhìn thấy mẹ ruột của mình bị ám toán xảy ra tai nạn xe cộ?
Thật là một tên súc sinh trong đám súc sinh!
Vào lúc này, Chu Vân Phi liếc nhìn Lưu Tử Phong một cái rồi nói: "Tử Phong à."
"Ngươi biết, hôm nay ta muốn làm gì không?"
Lưu Tử Phong có chút không hiểu rõ cho lắm.
"Ta muốn đụng Nhiêu Thư Vận thành tàn phế."
"Đến lúc đó, ta liền có thể nuôi nàng ta, để cho nàng ta vĩnh viễn làm đồ chơi của ta."
Lời vừa nói ra, quả thực là dọa Lưu Tử Phong sợ hãi.
"Chu thiếu, sao anh có thể làm như vậy!"
Lưu Tử Phong vẫn còn có chút lương tri.
"Chuyện này chỉ có thể trách mẹ ngươi không biết điều."
"Ta cứ làm như vậy, ai có thể làm gì được ta?"
"Đương nhiên, ngươi cũng có thể mật báo cho nàng ta."
"Nếu như vậy là có thể tránh được trận ngoài ý muốn này."
"Đương nhiên, từ đây hai chúng ta sẽ tuyệt giao."
"Nếu như ngươi làm như không thấy, về sau ngươi có chuyện gì."
"Ta sẽ giúp ngươi giải quyết."
Chu Vân Phi có vẻ mặt bày mưu tính kế.
Hắn cảm thấy mình đang làm một trận khảo nghiệm nhân tính trò chơi, điều này làm cho hắn cảm thấy rất thoải mái.
Hít sâu một hơi, Lưu Tử Phong trầm mặc lại.
Nghĩ tới Nhiêu Thư Vận từ nhỏ đến lớn đều thương hắn như thế.
Lưu Tử Phong cơ hồ là muốn lập tức gọi điện thoại thông báo cho lão mụ.
Thế nhưng, nếu như thông báo, tương lai vinh hoa phú quý cũng không còn quan hệ gì đến mình nữa.
Hiện tại cha liên lạc không được, lão mụ không có khả năng đưa tiền cho mình.
Thế nhưng, đi theo Chu Vân Phi, tương lai mình có thể tùy tiện trộn lẫn cái giá trị bản thân phá vỡ trăm triệu!
Nghĩ đến, nội tâm Lưu Tử Phong đã cảm thấy vạn phần mong đợi.
Sau đó, hình tượng Nhiêu Thư Vận và Lý Tri Ngôn ở cùng một chỗ cũng không ngừng hiển hiện trong nội tâm Lưu Tử Phong.
Mình và nàng ta đã không có bất kỳ quan hệ gì nữa.
Nghĩ tới đây, hắn triệt để trở nên tàn nhẫn.
"Con đĩ thúi này, đáng đời!"
"Chờ nàng ta sau này thành tàn tật, ta phải nhục nhã nàng ta cho thật tốt!"
Thời khắc này, nội tâm Lưu Tử Phong đã triệt để trở nên bệnh hoạn.
"Tốt!"
"Đây mới là hảo huynh đệ của ta."
Chu Vân Phi đối với biểu hiện của Lưu Tử Phong vô cùng hài lòng.
Hắn cảm thấy mình đối với việc chăm sóc dạy bảo Lưu Tử Phong vô cùng thành công.
"Chu thiếu."
"Về sau có việc, anh nhất định phải giúp em."
"Yên tâm, ta Chu Vân Phi nhất ngôn cửu đỉnh!"
Đối với tất cả mọi chuyện sắp phát sinh ở bên ngoài.
Nhiêu Thư Vận hoàn toàn không biết, hiện tại đang làm việc trong công ty, nàng cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Chính mình, cùng Lý Tri Ngôn đã hoàn toàn ở cùng một chỗ.
Mà bây giờ, mình cùng hắn đang nỗ lực để có thai.
Nghĩ đến Nhiêu Thư Vận trong lòng đã cảm thấy có chút ngượng ngùng.
Mặc dù nhi tử cùng chồng trước đều giống như hoàn toàn không tồn tại, không có gì khác biệt.
Nhưng là sinh mệnh có nơi ký thác mới.
Liền là có niềm vui thú để sống tiếp.
Sau khi ký xong văn kiện, Nhiêu Thư Vận đem văn kiện giao cho thư ký.
"Đi thôi, ta tan việc trước."
"Vâng, tha tổng."
Nữ thư ký nhìn Nhiêu Thư Vận đang thu dọn túi xách rồi nói: "Tha tổng."
"Tôi cảm thấy khí sắc của ngài dường như đã khá hơn nhiều, trở nên đẹp hơn rất nhiều đấy."
Nhiêu Thư Vận biết, đây là Lý Tri Ngôn nói, hắn có năng lực Trung y.
"Có lẽ là bởi vì tâm tình tốt, cho nên khí sắc khá hơn một chút đi."
Cùng thư ký tùy ý hàn huyên vài câu.
Nhiêu Thư Vận đi xuống lầu.
Dự định đi đến bãi đậu xe mở chiếc Audi A6 của mình.
Ngay vào lúc này...
Một chiếc xe Hiên Dật tựa như chân ga mất khống chế, trực tiếp lao thẳng về phía Nhiêu Thư Vận.
Nhiêu Thư Vận hoàn toàn phản ứng không kịp, trơ mắt nhìn chiếc xe ngày càng đến gần mình.
Nhìn thấy kế hoạch sắp thành công.
Trong xe Bentley, Chu Vân Phi không nhịn được hưng phấn!
Sắp thành công!
Về sau, mình muốn đem Nhiêu Thư Vận khóa ở trên giường!
Để cho nàng ta triệt để trở thành đồ chơi của mình, giày vò nàng ta thật tốt!
Nghĩ đến, con mắt Chu Vân Phi đều có chút bệnh hoạn đỏ lên.
Tại thời điểm Nhiêu Thư Vận không kịp né tránh.
Chiếc Mercedes S của Lý Tri Ngôn trực tiếp lao đến.
Dùng đầu xe chặn lại trước mặt Nhiêu Thư Vận.
Nhìn thấy Lý Tri Ngôn tới, trong lòng Nhiêu Thư Vận mới chân chính hoảng hốt.
"Tiểu Ngôn, không được!"
Nàng cảm thấy, đối diện chiếc Hiên Dật này tốc độ nhanh như vậy.
Lý Tri Ngôn lái xe cản trước mặt mình.
Có lẽ sẽ bị lực trùng kích đáng sợ đụng phải trọng thương nằm viện.
Thậm chí bị đâm chết tại chỗ.
Nhiêu Thư Vận cho dù bản thân đi chết, cũng tuyệt đối không nguyện ý nhìn thấy Lý Tri Ngôn bị thương tổn.
Nàng đối với Lý Tri Ngôn yêu.
Sớm đã siêu việt thời khắc sinh tử.
"Rầm!"
Tiếng va đập kịch liệt!
Làm cho âm thanh Nhiêu Thư Vận vô cùng chói tai.
Trong lòng của nàng tràn đầy tuyệt vọng.
"Tiểu Ngôn!"
Nhiêu Thư Vận muốn đi lên trước.
Lại phát hiện Lý Tri Ngôn từ trên xe mở cửa đi xuống.
Nhiêu Thư Vận: "..."
Nàng không biết chuyện gì xảy ra, tốc độ va chạm nhanh như vậy, sao hắn không có việc gì.
"Nhiêu a di, ta không sao, đừng sợ hãi như thế."
Nắm lấy tay Nhiêu Thư Vận.
Lý Tri Ngôn mang theo Nhiêu Thư Vận đi tới bên cạnh ghế lái phụ.
Tuy rằng xe bị hư hỏng rất nghiêm trọng, túi khí đều bung.
Ngược lại, chiếc xe đối diện, tựa như thiếu mất một đoạn.
Toàn bộ đầu xe đều bị đụng nát, ba khoang xe biến thành hai khoang, người điều khiển đầu đầy máu, đã bất tỉnh nhân sự, tình trạng đó hẳn là dữ nhiều lành ít.
"Tiểu Ngôn, đã xảy ra chuyện gì..."
"Đây là xe, cứ như vậy thôi."
Lý Tri Ngôn trực tiếp gọi điện thoại báo cảnh sát.
Mà lúc hắn báo cảnh sát, Nhiêu Thư Vận sợ tới mức ôm hắn khóc lên.
Ở trong xe phía xa.
Chu Vân Phi nhìn xem một màn này.
Trong lòng càng thêm tức giận đến cực điểm.
"Đáng chết Lý Tri Ngôn!"
"Lại là cái tên Lý Tri Ngôn này!"
Hắn đối với Lý Tri Ngôn hận ý lại sâu thêm một tầng...
Mà một bên Lưu Tử Phong vốn nội tâm còn đau lòng cho mẹ mình.
Nhưng khi nhìn thấy Nhiêu Thư Vận cứ ôm Lý Tri Ngôn.
Hắn cũng nguyền rủa nói: "Sao không đâm chết con đĩ thúi này!"
Tại thời điểm hai người tức giận không thôi.
Lý Tri Ngôn nhìn về phía hai người trong xe Bentley.
Mặc dù nhìn từ xa...
Nhưng Chu Vân Phi và Lưu Tử Phong trong lòng đều cảm giác được một hồi sợ hãi từ tận đáy lòng.
Đối với Lý Tri Ngôn, bọn họ thật sự sợ hãi đến tận xương tủy.
"Đi mau!"
Chu Vân Phi mặc dù cảm thấy sự tình của mình làm thiên y vô phùng.
Nhưng Lý Tri Ngôn lại vô cùng tinh chuẩn nhìn về phía bên này.
Làm cho hắn cảm thấy Lý Tri Ngôn tựa như biết được một ít chuyện gì đó.
Sau khi lái xe rời đi, nội tâm hắn mới buông lỏng rất nhiều.
...
"Tiểu Ngôn, con đang nhìn cái gì vậy."
Lý Tri Ngôn lau nước mắt ở khóe mắt Nhiêu Thư Vận rồi nói: "Ta thấy được Chu Vân Phi, còn có nhi tử của ngài."
"Vụ tai nạn xe cộ này, là do người làm."
Trong nháy mắt, Nhiêu Thư Vận triệt để sững sờ tại chỗ.
Chính mình thân nhi tử, cũng tham gia chuyện này.
Đối với Lý Tri Ngôn, nàng tuyệt đối tin tưởng.
Trong lúc nhất thời, Nhiêu Thư Vận trong lòng lại là khống chế không nổi một hồi khổ sở.
Rất nhanh, cảnh sát đến hiện trường.
Tài xế bị đưa đến bệnh viện cứu chữa, rút máu kiểm tra ra được nghiêm trọng say rượu lái xe.
Bởi vì thương thế quá nặng.
Cho dù có cứu được cũng chỉ là người thực vật.
Lý Tri Ngôn cảm thấy.
Đây cũng là hắn trừng phạt đích đáng, vì Chu Vân Phi làm việc, tiền bạc cũng không phải dễ cầm như vậy.
...
Khi hai người lần nữa trở lại dưới lầu công ty Nhiêu Thư Vận.
Trời đã khuya lắm rồi.
"Tiểu Ngôn, chúng ta về nhà sao."
Nhiêu Thư Vận cảm thấy nội tâm vô cùng thất vọng, chính mình thân nhi tử vậy mà làm ra chuyện như vậy.
"Nhiêu a di, chúng ta đến phòng làm việc ngồi một chút đi."
"Bên này có máy sưởi, vừa vặn nghỉ ngơi một chút."
"Được..."
Hiện tại, nhân viên công ty đều đã tan làm.
Nhiêu Thư Vận dẫn Lý Tri Ngôn đến văn phòng.
Cởi áo khoác của mình, bật đèn lên.
"Nhiêu a di, kỳ thật, hôm nay ta cũng không nghĩ tới, Lưu Tử Phong sẽ làm ra chuyện như vậy."
"Ta thấy được bọn họ đang mưu đồ bí mật cái gì."
"Không nghĩ tới lại là tai nạn xe cộ, ta lập tức liền lái xe đến đây, may mà xe của ta không có tắt máy."
Nghe Lý Tri Ngôn, Nhiêu Thư Vận ôm lấy Lý Tri Ngôn.
"Ta cũng không nghĩ tới."
"Ta nuôi nhiều năm như vậy thân nhi tử."
"Đến cuối cùng, lại ngấm ngầm mưu tính a di như vậy."
"A di về sau mãi mãi cũng sẽ không gặp lại hắn một lần."
Nhìn con mắt Lý Tri Ngôn, sự việc Lý Tri Ngôn lái xe chặn trước mặt mình không ngừng hiển hiện trong lòng Nhiêu Thư Vận.
Đứa nhỏ này, thật sự có thể vì mình không thèm đếm xỉa tính mạng.
"Đứa nhỏ ngốc, về sau đừng liều mạng như thế..."
"A di chỉ có một mình, con còn có mụ mụ đâu."
"Nhiêu a di, ngài đối với ta mà nói, là quan trọng như sinh mệnh, cho dù nguy hiểm lớn hơn nữa ta cũng sẽ tới cứu ngài."
"Nếu như không có ngài, thế giới này đối với ta thật sự không có bao nhiêu ý nghĩa."
Trong lòng Lý Tri Ngôn, các a di bên cạnh đối với hắn thật sự có tác dụng không thể thay thế.
Thanh âm của hắn vô cùng kiên định.
Điều này khiến Nhiêu Thư Vận cảm giác trái tim mình rung động.
Trên thế giới này, người đối tốt với mình nhất, tuyệt đối là Lý Tri Ngôn, không còn một ai khác.
"Tiểu Ngôn..."
Ôm chặt lấy Lý Tri Ngôn, Nhiêu Thư Vận chủ động nhón chân lên, hôn lên.
"Tiểu Ngôn, chúng ta sinh con đi."
"Tại chỗ này sao..."
Lý Tri Ngôn không nghĩ tới, Nhiêu Thư Vận nhiệt tình như vậy.
"Ân, ngay ở chỗ này..."
"Tốt, Nhiêu a di, ngài mặc quần lót lụa đen sao..."
Nghĩ đến Nhiêu Thư Vận cặp đùi đẹp tuyết trắng, Lý Tri Ngôn cũng vô cùng mong đợi nói.
"Mặc..."
"Có mặc..."
"Ở trong quần jean có mặc."
Nhiêu Thư Vận biết, Lý Tri Ngôn thích quần lót lụa đen.
Nàng cũng không biết ngày nào Lý Tri Ngôn sẽ tới buổi tối, cho nên thường xuyên mặc.
Lý Tri Ngôn rốt cuộc khống chế không nổi.
Mang theo Nhiêu Thư Vận đi tới trước bàn làm việc.
Mà Nhiêu Thư Vận thì nhẹ nhàng đặt hai tay lên trên bàn làm việc. (còn tiếp)
Bạn cần đăng nhập để bình luận