Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 428: Trịnh Nghệ Vân cùng Ngô Thanh Nhàn ở chung hòa thuận

**Chương 428: Trịnh Nghệ Vân và Ngô Thanh Nhàn chung sống hòa thuận**
Bị Lý Tri Ngôn đè lên người, Chu Phi Phi cảm thấy tim mình đập rất nhanh.
Mặt cũng bắt đầu nóng bừng lên.
"Ngươi nhìn thấy a di liền thân a di à."
"Cái này đương nhiên, Phi di, ta đây là thích ngài thích không được."
Nói xong, Lý Tri Ngôn hôn lên môi Chu Phi Phi.
"Tiểu Ngôn, đừng có gấp..."
Bất quá Chu Phi Phi vừa nói ngược lại đã triệt để cho Lý Tri Ngôn thời cơ lợi dụng.
Trực tiếp bắt đầu cùng Chu Phi Phi hôn nồng nhiệt.
Mới lúc đầu, Chu Phi Phi trong lòng còn cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, nhưng theo nội tâm một hồi khô nóng, Chu Phi Phi vẫn là đáp lại Lý Tri Ngôn một cách vô cùng nhiệt tình.
Bất kể như thế nào, mình cũng phải chiếu cố một chút cảm thụ của tiểu Ngôn.
Lý Tri Ngôn nghĩ gì trong lòng, Chu Phi Phi trong lòng vẫn là vô cùng rõ ràng.
Hôn Chu Phi Phi, Lý Tri Ngôn nhẹ nhàng ôm Chu Phi Phi lên giường.
Hai tay nhẹ nhàng cảm nhận ở tất chân đen của Chu Phi Phi, cảm thụ loại xúc cảm này.
"Hài tử hư, liền thích tất chân đen..."
Chu Phi Phi có chút bất đắc dĩ nói, bất quá vẫn là tiếp tục nhiệt tình đáp lại Lý Tri Ngôn.
...
Hồi lâu sau, Chu Phi Phi về nhà.
Lúc ra đi nàng uống không ít nước, mà Lý Tri Ngôn cũng đã hỗ trợ Chu Phi Phi một chút.
Nhẹ nhàng nắm cổ tay, Lý Tri Ngôn tiến vào mộng đẹp.
Ngày thứ hai, Lý Tri Ngôn tỉnh lại, rửa mặt như thường lệ.
Mà hắn cũng tiện thể thưởng thức một lần 7. 8 ức tiền tiết kiệm của mình.
Mặc dù không quá hứng thú với tiền, bất quá đối với việc đột phá một tỷ tiền tiết kiệm, Lý Tri Ngôn nội tâm vẫn rất mong đợi.
Mà trước mắt nhiệm vụ của hai người sẽ tiếp tục mang đến cho Lý Tri Ngôn bốn ngàn vạn tiền tiết kiệm.
Hôm nay là thứ bảy, đi tới phòng ăn ở lầu một, nhìn ánh mặt trời sáng rỡ chiếu vào ngoài cửa sổ cùng lão mụ đang đợi mình ăn cơm, Lý Tri Ngôn nội tâm cảm thấy hạnh phúc.
"Mụ mụ!"
Đi ra phía trước ôm lão mụ một cái, Chu Dung Dung sờ lên đầu con trai.
Lúc ở chung một chỗ với Lý Tri Ngôn, nàng thật sự cảm thấy vô cùng an toàn!
"Nhi tử, nhanh ăn cơm đi, đã gần chín giờ."
"Tốt, mẹ, hôm nay ngài đi tìm Ngô a di còn có Trịnh a di à."
"Không đi, hôm nay mụ mụ muốn ở nhà nghỉ ngơi một chút."
Lý Tri Ngôn nhìn ra, có lẽ đây là bởi vì sự tình của Lý Sơn Hải còn có Lâm Dật Trần, mới khiến cho mẹ tâm tình kém như vậy.
"Tốt, ta đã biết mẹ."
"Buổi tối nhớ về ăn cơm."
"Yên tâm đi mụ mụ, ta lúc nào về cũng sẽ chào hỏi ngài, ngài cứ yên tâm."
"Ân, nhi tử, ăn nhiều một chút, ở bên ngoài nhất định phải cẩn thận, hiện tại có hai người kia đều muốn đối phó ngươi."
"Yên tâm đi mẹ, bên cạnh ta có người bảo vệ."
Hai mẹ con trò chuyện, sau khi ăn sáng, Lý Tri Ngôn đi tiệm net huynh đệ.
Bình thường chủ nhật, Lý Tri Ngôn kiểu gì cũng sẽ tới chơi một lúc, đây là khoảng thời gian chơi game dài nhất trong một tuần của hắn.
Mà hắn dự định buổi chiều hôm nay sẽ đi bồi Trịnh Nghệ Vân thật tốt.
Dù sao hắn và Trịnh Nghệ Vân còn chưa hoàn thành mục tiêu chung, cho nên vẫn cần phải cố gắng.
Ở chung với Trịnh a di nhiều thời gian một chút vẫn rất cần thiết, hiện tại Lý Tri Ngôn đã đặt phần lớn tinh lực lên Trịnh Nghệ Vân còn có Lý Phù Chân.
Đi tới tiệm net huynh đệ, đồng đảng vẫn ở đó chơi game.
Sau khi không phải chấp hành nhiệm vụ, trạng thái tinh thần của Lý Thế Vũ rõ ràng tốt hơn nhiều.
"Ngôn ca, uống Coca!"
Đồng đảng vô cùng vui vẻ đưa một lon Coca lên.
"Ân, bây giờ trên quốc bảo trực tiếp có bao nhiêu lượt đặt mua rồi?"
"Hiện tại, hơn bốn vạn, Vương thiếu nói chờ ta trực tiếp làm xong nội dung sẽ đẩy cho ta lên hai mươi vạn fan."
"Không sai."
"Chơi game đi, DNF hay là CF?"
"CF đi, Ngôn ca, chúng ta đi chơi quảng trường năm mới."
Lúc chơi game tử vong, Lý Tri Ngôn cũng đảm nhiệm nhân vật đại sư quản lý thời gian, cùng đám a di trò chuyện.
Lúc nói chuyện phiếm cùng Trịnh Nghệ Vân.
Lý Tri Ngôn nói cho nàng tin tức giữa trưa sẽ đến nhà hàng Tây tìm nàng.
Trịnh Nghệ Vân cảm thấy vô cùng vui vẻ, đồng thời, cũng nói cho Lý Tri Ngôn Ngô Thanh Nhàn cũng ở đây.
Quan hệ giữa Ngô Thanh Nhàn và Trịnh Nghệ Vân có thể nói là tăng lên một cách nhanh chóng, hai người ở một mức độ nào đó cũng coi là thân như tỷ muội.
Điều này khiến Lý Tri Ngôn tâm tình rất không tệ.
Hiện tại Nhiêu Thi Vận và Cố Vãn Chu quan hệ rất tốt, các nàng vô cùng ăn ý.
Mà Phương Tri Nhã cùng Khương Nhàn quan hệ tốt càng giống như thân tỷ muội, Lý Tri Ngôn biết đây đại khái là bởi vì các nàng có kinh nghiệm không sai biệt lắm, cho nên quan hệ mới có thể hài hòa như thế.
Mà Ngô Thanh Nhàn còn có Trịnh Nghệ Vân đại khái là bởi vì đã từng là bạn học, cho nên ở chung mới hòa hợp như thế.
Đây cũng là một chuyện tốt.
Chơi đến 11 giờ, Lý Tri Ngôn cáo biệt đồng đảng, đi tới cửa ra vào xe lao vụt S.
Trước khi lên đường, Lý Tri Ngôn gọi một cú điện thoại cho Dư Hồng Mai.
Hắn vẫn muốn thân cận với Dư Hồng Mai một chút.
Nếu như vậy chính mình mới có thể đi văn phòng nàng để ngăn cản Chu Thiên Hoa hạ dược.
Sau khi bấm điện thoại của Dư Hồng Mai.
Lý Tri Ngôn nghe được thanh âm quen thuộc của Dư Hồng Mai.
"Dư a di."
"Tiểu Ngôn, sao lại nghĩ đến việc gọi điện thoại cho a di."
"A di bây giờ đang làm việc ở nơi khác."
Lý Tri Ngôn biết nhiệm vụ của Dư Hồng Mai rất nặng, cho nên ở ngoại địa cũng là chuyện bình thường.
"Dư a di, ta chỉ là nhớ ngài, cho nên gọi điện thoại cho ngài."
"Ân, a di cũng nhớ ngươi."
Dư Hồng Mai nhẹ nói, đối với việc Lý Tri Ngôn nhớ mình ngược lại không có bao nhiêu tị hiềm.
Dứt bỏ quan hệ đặc thù với Lý Tri Ngôn không nói, Dư Hồng Mai biết mình và Lý Tri Ngôn còn có quan hệ trưởng bối và vãn bối, hữu nghị giữa hai người cũng vô cùng thâm hậu.
Việc mình nhớ vãn bối này cũng rất bình thường.
"Dư a di, ngài lúc nào về a, ta muốn ăn cơm ngài nấu."
"A di gần đây khả năng không có thời gian, thật ra a di cũng đặc biệt muốn nấu cơm cho ngươi ăn."
Lý Tri Ngôn biết Dư Hồng Mai không phải kiếm cớ, mà là xác thực như thế.
Dù sao thân phận Dư Hồng Mai là ở chỗ này, công tác bình thường của nàng nặng nề một chút thật sự là không thể bình thường hơn được.
"A, Dư a di, ta đã biết, vậy ngài có thể cho ta làm một cái giấy thông hành văn phòng của ngài không."
"Tiểu Ngôn, ngươi muốn giấy thông hành văn phòng a di làm gì a."
"Ta nghĩ lúc không có việc gì làm đi văn phòng của ngài nhìn ngài, cùng ngài tâm sự, ngài thấy được không."
Lý Tri Ngôn nhẹ nói, lời này khiến Dư Hồng Mai trong lòng cảm thấy vô cùng khó xử, giấy thông hành văn phòng của nàng thật không phải tùy tiện cho.
Bất quá nghĩ đến quan hệ giữa mình và Lý Tri Ngôn, Dư Hồng Mai vẫn là đáp ứng.
"Tốt, a di biết."
"Ngươi yên tâm đi."
"Chuyện này a di chờ một lát sẽ cho người liên hệ ngươi."
Sau khi Dư Hồng Mai đáp ứng, Lý Tri Ngôn thở ra một hơi, nếu như vậy nhiệm vụ của mình sẽ tương đối đơn giản.
Lần này mình nhất định phải dọn dẹp tên súc sinh Chu Thiên Hoa này một trận mới được.
Từ khi Dư Vân Phi bán Cố a di, khiến Chu Thiên Hoa để mắt tới Cố a di, tên súc sinh này đã gây cho mình quá nhiều phiền phức, Lý Tri Ngôn trong lòng đối với Chu Thiên Hoa thật là tương đối thống hận.
Hắn đặc biệt muốn thu thập Chu Thiên Hoa một trận.
Lần này là một cơ hội tuyệt vời.
Dù sao chuyện như vậy hắn tuyệt đối là không dám lộ ra.
"Bất quá, Dư a di, ta thật sự rất nhớ ngài, rất muốn ăn đồ ăn ngài làm a, còn muốn cho ngài ăn cơm."
"Ngươi thích a di làm cơm như vậy à."
"Đương nhiên, Dư a di, mặc dù ngài không hay nấu cơm, nhưng cơm ngài nấu thật là đặc biệt ngon, ta yêu c·hết cái mùi vị đó, lần sau gặp ngài, ta phải ôm ngài thật chặt."
"Ngươi đứa nhỏ này, miệng thật ngọt."
Áp lực công việc gần đây đúng là có chút lớn, dù sao khắp nơi kêu gọi đầu tư cũng không phải chuyện dễ dàng.
Mặc dù Lý Tri Ngôn đã giúp nàng một tay đặc biệt lớn, nhưng muốn tiến thêm một bước.
Tình huống trước mắt còn chưa đủ.
Lý Tri Ngôn nói xong những lời nhớ nhung.
Khiến cho Dư Hồng Mai nội tâm không khống chế nổi cảm thấy rất ấm áp.
"Dư a di, dù sao ta rất nhớ ngài."
"A di biết, chuyện giấy thông hành, a di cái này sẽ cho ngươi."
Sau khi cúp điện thoại, Lý Tri Ngôn xuất phát đi tìm Trịnh Nghệ Vân ở nhà hàng Tây.
Hiện tại nhà hàng Tây của Trịnh Nghệ Vân buổi tối khẳng định chật kín, ăn cơm trưa còn thuận tiện một chút, dù sao thời tiết quá nóng, ban ngày không thích hợp ra ngoài.
Bất quá, khiến hắn bất ngờ chính là, không quá năm phút đồng hồ.
Có người gọi điện thoại tới.
"Alo, Lý tổng, ngài ở đâu, tôi mang giấy thông hành của ngài qua."
"Nhanh như vậy."
"Dư nữ sĩ đã giao phó, chúng ta những nhân vật nhỏ này làm việc phải nhanh."
Hơn 20 phút sau, Lý Tri Ngôn lấy được giấy thông hành tiến vào văn phòng Dư Hồng Mai, tất cả địa phương hắn đều có thể thông suốt.
Đặt giấy thông hành vào hộp đựng đồ ở ghế phụ.
Lý Tri Ngôn lái xe thẳng đến nhà hàng Tây của Trịnh Nghệ Vân.
Đi tới cửa nhà hàng, Lý Tri Ngôn dừng xe lại, chỉ chớp mắt đã thấy văn phòng trước cửa sổ, Trịnh Nghệ Vân và Ngô Thanh Nhàn đang nhàn nhã nói chuyện phiếm ở đó.
Trong tay hai người còn có một ly nước ép trái cây tươi.
"Ngô a di, Trịnh a di."
Lý Tri Ngôn chào hỏi một tiếng, hai người cũng lập tức chú ý tới Lý Tri Ngôn.
"Tiểu Ngôn, mau lên đây."
"Ta cái này đi lên."
Lý Tri Ngôn cảm thấy có chút đói bụng, thuận tay mua một ít đồ ăn vặt ở siêu thị ven đường mang theo lên.
Đi vào nhà hàng Tây, nhân viên phục vụ đã rất quen thuộc Lý Tri Ngôn, ai cũng biết, Lý Tri Ngôn là một vãn bối vô cùng quan trọng của Trịnh tổng.
Rất nhiều người đều phỏng đoán Lý Tri Ngôn có phải là con riêng của nàng hay không, bằng không không thể đối với hắn tốt như vậy.
Lên lầu văn phòng Trịnh Nghệ Vân, Lý Tri Ngôn đi tới bên cạnh hai người.
Nhìn bụng Ngô Thanh Nhàn, Lý Tri Ngôn nội tâm cảm giác thành tựu lại lần nữa hiện lên.
"Ngô a di, Trịnh a di, hiện tại quan hệ của các ngươi thật là tốt a."
"Đúng vậy a, dù sao chúng ta cũng là bạn học cũ, bây giờ còn có mối liên hệ này, có thể không tốt sao."
Giữa hai người phất tay đều tràn đầy ăn ý.
Loại ăn ý này, Lý Tri Ngôn đã thấy ở Khương Nhàn cùng Phương Tri Nhã.
Ngày mai phải đi xem hai người kia, dù sao tháng lớn nhất, cũng là cần mình quan tâm nhiều nhất.
"Ngô a di, tới trên ghế sofa, ta nghe một chút thanh âm của hài tử."
Kéo Ngô Thanh Nhàn ngồi lên ghế sofa, Lý Tri Ngôn dán lỗ tai lên bụng Ngô Thanh Nhàn đang mặc sườn xám, sau đó lẳng lặng nghe thanh âm của nữ nhi.
Bất quá tháng của Ngô Thanh Nhàn, hiện tại hài tử đúng là tương đối yên tĩnh một chút, phần lớn thời gian đều đang ngủ.
Ngô Thanh Nhàn nhẹ nhàng sờ đầu Lý Tri Ngôn, ánh mắt tràn đầy cưng chiều.
Một màn vô cùng ấm áp này, rơi vào trong mắt Trịnh Nghệ Vân, tràn đầy hâm mộ.
Mục tiêu của mình khi nào mới có thể thực hiện a.
Thoạt nhìn phải phấn đấu rất nhiều mới có thể đạt thành mục tiêu cuộc sống.
Sau đó, Lý Tri Ngôn đứng lên, lấy ra đồ ăn vặt đã chuẩn bị ở siêu thị.
Đưa cho Ngô Thanh Nhàn, nói: "Ngô a di, Trịnh a di, các ngươi cùng ăn đi."
"Trước khi ăn cơm ăn chút đồ ăn vặt bổ sung dinh dưỡng."
Ngô Thanh Nhàn ừ một tiếng, mà Trịnh Nghệ Vân cũng đi lên phía trước, cùng Ngô Thanh Nhàn bắt đầu ăn.
Sau khi ăn xong đồ ăn vặt.
Trịnh Nghệ Vân gọi nhân viên phục vụ vào.
"Thanh Nhàn, tiểu Ngôn, chúng ta gọi món đi, mỗi người chọn một món, chờ một lát chúng ta đi phòng ăn."
Mặc dù đã ăn đồ ăn vặt, nhưng đồ ăn vặt dù sao không phải bữa ăn chính, không no bụng, ăn cơm bổ sung thể lực vẫn là vô cùng quan trọng.
Ba người đều đặt đồ ăn xong, mới quay về phòng đi đến.
Phòng này được trang trí vô cùng xa hoa.
Ba người ngồi xuống ghế sofa, lẳng lặng chờ mang thức ăn lên.
"Trịnh a di, buổi chiều chúng ta vẫn phải hảo hảo trò chuyện một lần về chuyện bộ môn."
"Ta cho ngài bơm tiền."
Trước đó Lý Tri Ngôn và Trịnh Nghệ Vân đã định mục tiêu chung là lập nghiệp, mở một công ty mới.
Hôm nay cũng phải tâm sự thật tốt.
"Cũng không thể chỉ cho a di đầu tư, ngươi cũng phải cho Ngô a di của ngươi đầu tư mới được."
"Đó là đương nhiên, Trịnh a di, ngài yên tâm đi."
Rất nhanh, từng món cơm Tây mỹ vị đã được bưng lên.
Ba người ngồi cùng một chỗ trò chuyện.
Trịnh Nghệ Vân hỏi: "Tiểu Ngôn, gần đây tâm tình Dung Dung có vẻ như thật không tốt, nàng không sao chứ."
Hiện tại Trịnh Nghệ Vân cùng Chu Dung Dung quan hệ cũng cực kì tốt.
Cho nên một cách tự nhiên sẽ quan tâm chuyện của Chu Dung Dung.
Ngô Thanh Nhàn cũng chăm chú nhìn Lý Tri Ngôn, muốn biết tình hình gần đây của Chu Dung Dung.
"Là như thế này, vong phu của mẹ ta."
"Hoặc là nói là Lý Sơn Hải, đã trở về."
Sau khi Lý Tri Ngôn nói ra tin tức này, Ngô Thanh Nhàn và Trịnh Nghệ Vân đều ngây ngẩn tại chỗ.
Các nàng nằm mơ đều không có nghĩ đến, Lý Sơn Hải vậy mà không c·hết.
Lúc trước Lý Sơn Hải là nhân vật phong vân trong trường học, thật sự là nam thần của trường, đại bộ phận nữ sinh trong trường đều thầm mến hắn.
Lúc Lý Sơn Hải truyền đến tin c·hết, mọi người trong lòng đại bộ phận đều cảm thấy vô cùng đáng tiếc.
Thế nhưng ai có thể ngờ, Lý Sơn Hải vậy mà không c·hết, hơn nữa còn sống rất tốt!
Tin tức này, thật là nằm mơ đều khiến người ta không ngờ!
"Lý Sơn Hải không c·hết? Sao có thể."
Trịnh Nghệ Vân cảm thấy không thể tin được.
Ngô Thanh Nhàn cũng hỏi theo: "Điều đó không có khả năng, lúc trước Lý Sơn Hải tại Yến thành truyền đến tin c·hết."
"Dung Dung suýt chút nữa đã đi theo, lúc đó ta an ủi nàng còn có ngươi mà nàng cần nuôi lớn."
"Về sau, nàng cả ngày ôm ngươi buồn bực không vui."
"Còn may ngươi rất được người khác yêu thích, dần dần, Dung Dung mới từ trong tuyệt vọng dần dần đi ra."
Bạn cần đăng nhập để bình luận