Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 285: Trịnh Nghệ Vân khuất nhục, chủ động quỳ xuống đằng sau (1)

**Chương 285: Trịnh Nghệ Vân khuất nhục, chủ động quỳ xuống phía sau (1)**
Trong lòng Lý Tri Ngôn cảm thấy có chút mê mang, mặc dù nói không tin.
Nhưng trong lòng hắn vẫn bắt đầu hoài nghi, người đàn bà diêm dúa lòe loẹt kia nói một cách nghiêm túc và thề son sắt như vậy.
Thân thế của mình có phải thật sự có ẩn tình gì hay không.
Lúc này, trong lòng Lý Tri Ngôn không hiểu sao cảm thấy có chút sợ hãi và mờ mịt.
...
Chạng vạng tối, sau khi tan học, suy nghĩ của Lý Tri Ngôn mới khôi phục bình thường, hắn biết, mình muốn cùng Tô Mộng Thần đi làm một chuyện phi thường trọng đại.
Khi hai người ở bên ngoài trường học, tại địa điểm đã hẹn gặp mặt.
Lý Tri Ngôn nhìn Tô Mộng Thần mặt đã bắt đầu đỏ lên.
Hắn biết, trong lòng Tô Mộng Thần là phi thường thẹn thùng và khẩn trương, kiếp trước nàng sợ hãi đến mức toàn thân phát run.
"Thần Thần."
"Bây giờ ngươi đi đường thật sự triệt để tự tin rồi."
Tô Mộng Thần gật đầu, nàng đi đến bên người Lý Tri Ngôn, chủ động nắm lấy tay hắn.
"Ừm..."
"Cảm giác này thật sự rất tốt, nếu không phải là ngươi."
"Đời ta đều khó có khả năng trải qua được khoảng thời gian bình thường."
"Chỉ là đi tới đâu cũng có người nhìn ta, có chút không quen."
"Trước kia người khác nhìn ánh mắt của ta đều rất kỳ quái, bây giờ hình như lại càng kỳ quái hơn."
Lý Tri Ngôn sờ đầu Tô Mộng Thần, hắn cũng vô cùng cưng chiều nàng.
"Không có việc gì, Thần Thần, nhìn ngươi là bởi vì ngươi quá đẹp, đây là một loại bản năng."
"Bọn họ hâm mộ ngươi, nhưng mà Thần Thần, về sau nếu không phải cùng ta hoặc là cùng bạn học, thì không nên tùy tiện đi lại ở bên ngoài trường học."
Lý Tri Ngôn biết ở gần đây vẫn có một vài tiểu lưu manh.
"Được..."
Lúc này, Ân Cường và Lưu Tử Phong trong lòng đều cảm thấy một hồi mừng thầm.
Bọn họ nằm mơ đều không nghĩ đến.
Chính mình có một ngày còn có thể trèo lên trên những đỉnh cấp đại thiếu như Chu Vân Phi, về sau đi theo hắn tuyệt đối là 'phong sinh thủy khởi'.
Dù sao thân phận địa vị của bọn hắn so với Chu Vân Phi hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Chỉ là, người phụ nữ ngồi trong lòng Chu Vân Phi nhìn cũng gần năm mươi, nếp nhăn đầy mặt.
Điều này khiến trong lòng bọn họ cảm thấy có chút kỳ quái, chẳng lẽ Chu Vân Phi thích loại phụ nữ bốn năm mươi tuổi này hay sao.
Bất quá bọn họ cũng không dám hỏi đến chuyện của Chu Vân Phi.
"Lưu Tử Phong, Ân Cường, các ngươi uống nhiều một chút, buổi tối hôm nay thả lỏng một chút."
"Ta mời các ngươi một chén."
Ân Cường và Lưu Tử Phong càng cảm thấy thụ sủng nhược kinh.
Lần này là thật sự phát đạt.
Hai người vội vàng uống cạn.
Nhìn hai người uống rượu, Chu Vân Phi cảm thấy hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay, chính mình chỉ cần không ngừng ân huệ Ân Cường và Lưu Tử Phong.
Như vậy sau này bọn họ khẳng định sẽ dâng hiến mẹ của bọn họ.
Có hai đứa con trai trợ công, chính mình cầm chắc Ân Tuyết Dương cùng Nhiêu Thi Vận còn không phải dễ như trở bàn tay, vô cùng đơn giản sao?
Mà giờ khắc này Trịnh Nghệ Vân tâm tình cũng tương đối không tệ.
Từ đường hổ trên xe xuống, Phan Vân Hổ nói với cô ta, hôm nay hắn tìm một vài tên lưu manh, dự định sẽ tiến hành đập phá cửa hàng của Lý Tri Ngôn.
Lý Tri Ngôn mặc dù lợi hại, nhưng không thể nào đồng thời bảo vệ tốt nhiều địa phương như vậy.
Lần này nhất định phải làm Lý Tri Ngôn tổn thất nặng nề.
"Lão công, anh nói lần này có làm được không..."
Đối với Phan Vân Hổ, hiện tại trong lòng Trịnh Nghệ Vân đã triệt để thất vọng.
Thậm chí trong lòng của nàng, Phan Vân Hổ chính là một cái đồ bỏ đi chính hiệu, lần này nếu như vẫn không được, thì khủng hoảng kinh tế trong nhà sẽ đạt tới một mức độ mới.
Lúc đó cuộc sống của mình có lẽ sẽ triệt để rời xa mình.
"Yên tâm đi, lần này bao gồm cả nhà máy vật liệu gỗ của Lý Tri Ngôn."
"Ta cũng sẽ đem máy móc của hắn đập nát, hắn thích dùng những thủ đoạn bỉ ổi khiến chúng ta tổn thất."
"Vậy thì nhất định phải cho Lý Tri Ngôn biết sự lợi hại."
"Bằng không mà nói, hắn không biết sợ hãi."
Đôi bàn tay trắng như phấn của Trịnh Nghệ Vân cũng nắm chặt lại.
"Lần này em cũng sẽ đi."
"Ừm."
Phan Vân Hổ nhìn người vợ dáng vóc nổi bật của mình, hắn quyết định sự tình lần này thành công, sẽ dùng phương thức vận động cùng Trịnh Nghệ Vân phát tiết một chút oán khí trong lòng hắn bấy lâu nay.
Đồng thời chính mình cũng muốn để cho Trịnh Nghệ Vân biết.
Sự lợi hại của hắn!
...
Đi tới một nhà hàng cao cấp.
Lý Tri Ngôn mang theo Tô Mộng Thần đến phòng, đối với Lý Tri Ngôn hiện tại đã tự do tài chính.
Việc tiêu xài như này căn bản không tính là gì...
Mà Tô Mộng Thần, xem như ngậm thìa vàng ra đời đại tiểu thư, hiển nhiên cũng rất bình thường đối với việc tiêu xài thế này.
Chọn món xong, Lý Tri Ngôn ngồi bên cạnh Tô Mộng Thần, hắn phát hiện Tô Mộng Thần còn chưa tới khách sạn đã có chút phát run.
"Thần Thần, rất sợ hãi sao."
"Ừm..."
"Em sợ đau..."
Nghe giọng nói thẹn thùng của Tô Mộng Thần, Lý Tri Ngôn cũng hiểu nàng, chính mình cùng Tô Mộng Thần trừ một bước cuối cùng, còn lại đều đã phát sinh.
Cho nên Tô Mộng Thần trong lòng sợ hãi là rất bình thường, dù sao nàng biết sự kinh khủng của mình.
Kiếp trước, mình cũng không có hệ thống.
"Không có việc gì, Thần Thần, từ từ sẽ tốt thôi..."
Ôm Tô Mộng Thần vào trong lòng an ủi, Lý Tri Ngôn nghĩ tới rất nhiều sự việc ở kiếp trước.
"Thần Thần..."
Không nhịn được hôn lên, đại não đang run rẩy của Tô Mộng Thần có chút ngây ngốc, nhưng rất nhanh, nàng đáp lại nụ hôn của Lý Tri Ngôn.
Hiện tại Tô Mộng Thần hôn đã tương đối thành thạo.
Lúc trước khi Lý Tri Ngôn đi giúp Tô Mộng Thần trị liệu, tại gian phòng của nàng xoa bóp, trên cơ bản vừa tiếp xúc với hôn chính là mấy giờ đồng hồ, hai người đều vô cùng chuyên tâm, không hề cảm thấy mệt mỏi.
Thẳng đến tiếng gõ cửa của nhân viên phục vụ vang lên, Tô Mộng Thần mới vội vàng tách ra khỏi Lý Tri Ngôn.
Trong bữa tối, Tô Mộng Thần nghĩ cũng là chuyện sắp xảy ra kế tiếp.
Hơn bảy giờ, hai người tới khách sạn.
Khi vào phòng, Tô Mộng Thần dũng cảm cởi bỏ áo khoác.
Sau đó cùng Lý Tri Ngôn hôn lên nhau, nàng biết, mặc dù sợ hãi, nhưng chuyện tối nay mình vẫn phải đối mặt, chính mình cùng Lý Tri Ngôn nhất định là muốn ở cùng nhau.
Hôn Tô Mộng Thần, Lý Tri Ngôn bế nàng lên.
Sau đó đặt lên giường.
Nhìn xuống Tô Mộng Thần, Lý Tri Ngôn nhẹ giọng hỏi: "Thần Thần, chuẩn bị xong chưa."
"Ừm..."
Tô Mộng Thần ôn nhu gật đầu.
Sau đó, hết thảy đều không gì sánh được hiển nhiên.
...
Hơn tám giờ, Lý Tri Ngôn cõng Tô Mộng Thần về trường học.
Khi đến cửa ký túc xá, Lý Tri Ngôn nhẹ giọng hỏi: "Còn đau không..."
"Không đau, anh đi làm việc của anh đi."
Giọng nói Tô Mộng Thần vô cùng ôn nhu, nàng biết Lý Tri Ngôn lát nữa muốn ra ngoài làm việc, cho nên cũng không quấn lấy muốn hắn ở lại cùng.
"Được, Thần Thần, đợi em khôi phục rồi, chúng ta lại tiếp tục..."
Lý Tri Ngôn ghé vào tai Tô Mộng Thần nói rất nhiều, rất nhanh Tô Mộng Thần đỏ mặt chạy vào trong ký túc xá, lúc này Tô Mộng Thần thoạt nhìn mặt mày rạng rỡ, so với trước đó đẹp hơn không ít.
Lý Tri Ngôn biết, đây là bởi vì năng lực của hệ thống.
"Nên đi chấp hành nhiệm vụ rồi."
Lái chiếc Mercedes S, Lý Tri Ngôn thẳng tiến đến nhà máy bỏ hoang nơi chấp hành nhiệm vụ.
Trên đường, trong lòng hắn nghĩ tất cả đều là chuyện người phụ nữ kia cùng mình nói trên Wechat, trong lòng có vô số nghi vấn.
Cũng nghĩ không thông, nếu như là thật, vậy tại sao kiếp trước nàng không tìm đến mình, mà ở kiếp này là bởi vì mình có tiền, nên mới muốn nhận lại mình.
Nhìn nhiệm vụ của Phan Vân Hổ, Lý Tri Ngôn thu lại suy nghĩ của mình.
"Được rồi, hiện tại vẫn là làm nhiệm vụ đã."
"Đối với ta mà nói đây mới là chính sự."
Buộc chính mình bình tĩnh lại, Lý Tri Ngôn lái chiếc xe sang S, chạy tới nhà máy bỏ hoang nơi thực hiện nhiệm vụ.
Ở trên đường, hệ thống lại ban bố nhiệm vụ mới.
"Mới tuyên bố nhiệm vụ, công ty của Lưu Tử Kiện sẽ cùng công ty Đằng Long đạt thành hợp tác."
"Mời lợi dụng mạng lưới Nhất Ngôn chặn đứng hợp tác cùng công ty Đằng Long."
"Đồng thời để cho Lý Mỹ Phượng mượn cơ hội này bao nuôi Lưu Tử Kiện."
"Nhiệm vụ ban thưởng, tiền mặt hai trăm vạn nguyên."
Nhiệm vụ lần này, khiến Lý Tri Ngôn cảm thấy vô cùng bất ngờ.
"Rất nhiều người mặc dù nhìn có vẻ có tiền, nhưng một khi mắt xích tài chính đứt gãy, một cái sản nghiệp sinh ra vấn đề liền có thể dẫn đến toàn diện sụp đổ."
"Trong nháy mắt từ đại lão bản được mọi người hâm mộ, trở thành một người nợ nần mà đến chó cũng không thèm để ý."
"Nhưng lần này có thể làm Lý a di thoải mái một chút."
Lý Mỹ Phượng từ khi mới quen đến bây giờ đã giúp Lý Tri Ngôn rất nhiều việc...
Thậm chí còn nhiều lần muốn từ Lý Cẩm Phượng hóa giải chuyện giữa mình và Chu Vân Phi.
Cho nên trong lòng Lý Tri Ngôn đúng là tương đối cảm kích Lý Mỹ Phượng, lần này cũng coi như làm một chuyện 'thuận nước đẩy thuyền'.
"Cái này Lý Cẩm Phượng như thế nào còn không ra tay?"
Khi Lý Tri Ngôn cảm thấy nghi ngờ, hắn lái xe đến nhà máy bỏ hoang, đỗ xe theo chỉ dẫn của hệ thống, sau khi giấu kỹ, hắn một mình mang theo bút ghi âm tiến vào nhà máy.
Vừa mới đi vào, liền nghe thấy tiếng ô tô lái tới từ phía xa.
Lý Tri Ngôn đặt bút ghi âm xong, nhanh chóng ẩn nấp, lần này hắn dự định tự mình chứng kiến vở kịch này.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận