Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 388: Cẩm a di, xuyên tất chân là cố ý câu dẫn ta đi; Nhiêu Thi Vận lại phát dục! (1)

Chương 388: Cẩm dì, dì mặc tất chân là cố ý quyến rũ ta phải không?; Nhiêu Thư Vận lại phát dục! (1)
Ngửi mùi thơm trên thân Lý Cẩm Phượng, trong lòng Lý Tri Ngôn vô cùng say mê.
Nữ nhân này, đúng là vô cùng hư hỏng.
So với loại nữ nhân hư hỏng như Ân Tuyết Dương còn muốn hư hỏng hơn nhiều, nhưng mà vóc dáng, gương mặt này, thật sự có thể xưng là hoàn mỹ.
Hắn nhắm môi đỏ của Lý Cẩm Phượng mà hôn lên.
Tay Lý Tri Ngôn cũng vuốt ve cặp đùi đẹp của Lý Cẩm Phượng.
"Lý Tri Ngôn..."
Lý Cẩm Phượng đẩy Lý Tri Ngôn ra, nội tâm khuất nhục lần nữa dâng cao, bất quá loại cảm giác hưng phấn kia cũng theo đó lan tràn.
Nàng càng ngày càng mê luyến loại cảm giác này.
"Ta tới là để cảnh cáo ngươi!"
"Cẩm dì, không muốn lừa mình dối người."
"Lời dì cảnh cáo ta, hoàn toàn có thể cảnh cáo ta qua điện thoại."
"Hà tất gì phải tự mình đến trước cửa tiệm net huynh đệ chờ ta."
"Nhìn dì mặc váy ngắn như vậy."
"Chính là cố ý tới quyến rũ ta đi."
Lý Cẩm Phượng cúi đầu, cảm thụ được nhiệt độ của Lý Tri Ngôn trên đùi, lúc này nàng không dám ngẩng đầu nhìn Lý Tri Ngôn.
"Nói bậy..."
"Mới... Mới không phải."
Trước nay luôn cường thế không gì sánh được, Lý Cẩm Phượng lúc này lại lộ ra vô cùng bối rối.
Ở trước mặt Lý Tri Ngôn, nàng luôn có cảm giác không có cách nào tỉnh táo lại.
"Cẩm dì."
Lý Tri Ngôn không nóng nảy cùng Lý Cẩm Phượng hôn, hắn vô cùng thích cảm giác đánh tan phòng tuyến tâm lý của Lý Cẩm Phượng như thế này.
"Dì không chỉ mặc váy ngắn, còn mặc tất chân."
"Đây không phải là cố ý tới quyến rũ ta sao, còn có giày cao gót này, ta rất thích."
"Ta bình thường cứ mặc như vậy, Lý Tri Ngôn, ngươi không muốn chết!"
Lý Cẩm Phượng rất muốn lấy ra khí tràng bình thường của mình.
Nhưng ở trước mặt Lý Tri Ngôn, trong lòng Lý Cẩm Phượng chính là có loại cảm giác có sức lực nhưng không có cách nào đánh tới.
Loại cảm giác khuất nhục kia không khỏi lại càng sâu hơn một chút.
"Cẩm dì, ta cũng không muốn chết, ta muốn cùng dì hôn."
Nhìn môi đỏ của Lý Cẩm Phượng, Lý Tri Ngôn rốt cục cũng không còn cách nào khắc chế chính mình.
Nhắm Lý Cẩm Phượng mà hôn lên.
"Ô... Đồ hỗn đản..."
Lúc này Lý Cẩm Phượng đặc biệt muốn cự tuyệt yêu cầu vô lý của Lý Tri Ngôn đối với mình.
Nhưng bản năng của nàng vẫn là vô cùng thành thật.
Lúc đầu còn đang nỗ lực kháng cự Lý Tri Ngôn.
Nhưng đến về sau, đã biến thành vô cùng chủ động phối hợp.
Qua hồi lâu, hai người mới tách ra.
Lý Tri Ngôn nhìn Lý Cẩm Phượng trước mặt, tiếp tục nhục nhã nói: "Cẩm dì, dì thật đúng là một nữ nhân thấp hèn a."
"Ngoài miệng nói không muốn, nhưng lại thành thật như vậy."
"Ta có chút đói bụng."
Lý Tri Ngôn kéo tay Lý Cẩm Phượng nói.
Thời khắc này nội tâm Lý Cẩm Phượng cảm thấy vô cùng sỉ nhục.
Nàng không ngừng mắng chính mình trong nội tâm, mắng mình không có tiền đồ!
Rõ ràng Lý Tri Ngôn chính là đang nhục nhã chính mình, nhưng vì cái gì mình lại không có cách nào kháng cự nụ hôn cùng hắn.
Tiếp tục như vậy, chính mình quả thực là trở thành... của hắn
Nhưng mà yêu cầu của Lý Tri Ngôn, Lý Cẩm Phượng cũng không cách nào kháng cự.
Chủ động lấy ra đồ ăn vặt từ một bên đưa cho Lý Tri Ngôn.
Lý Tri Ngôn cười cười, loại cảm giác để Lý Cẩm Phượng nghe lời này, thật sự làm cho hắn cảm thấy mê muội.
Sau đó Lý Tri Ngôn cũng cho Lý Cẩm Phượng một phần đồ ăn vặt.
Hết thảy cũng vô cùng tự nhiên.
...
Lúc Lý Tri Ngôn trở lại tiệm net huynh đệ chơi game.
Lý Cẩm Phượng cũng để tài xế lái xe rời khỏi nơi này.
Về tới văn phòng công ty của mình, Lý Cẩm Phượng có chút vô lực nằm ở trên ghế sô pha.
Trong lòng nàng cảm thấy vạn phần khó chịu.
Chẳng lẽ mình chính là một nữ nhân thấp hèn như vậy sao, vì cái gì Lý Tri Ngôn mỗi lần muốn làm cái gì với mình, mình cũng không có cách nào kháng cự.
Bưng chén nước lên, súc miệng xong, trong lòng Lý Cẩm Phượng không ngừng nghĩ đến những hình ảnh Lý Tri Ngôn nhục nhã chính mình.
Vì cái gì mình lại chờ mong như vậy.
Lời Lý Tri Ngôn nói là sự thật sao, kỳ thật mình chính là cái đồ thấp hèn, nữ nhân có nội tâm khát vọng được Lý Tri Ngôn nhục nhã cùng mệnh lệnh.
"Nếu như..."
"Nếu như..."
Nghĩ đến một vài chuyện, Lý Cẩm Phượng nhắm mắt lại, sâu trong linh hồn nàng có chút run rẩy, đó là một loại khát vọng phát ra từ nội tâm mà trước nay nàng chưa từng có.
...
Lúc buổi trưa chơi game, Lý Tri Ngôn đã sớm phát tin tức cho Nhiêu Thư Vận.
Nhiêu Thư Vận ở nhà dưỡng thai vô cùng vui vẻ.
Nàng thật sự có thể cảm nhận rõ ràng được tình yêu của Lý Tri Ngôn dành cho nàng.
Lý Tri Ngôn bận rộn như vậy, nhưng đối với sự quan tâm của mình, thật sự cho tới bây giờ đều chưa từng thiếu, mỗi ngày đều sẽ cùng mình trò chuyện trên mạng.
Trước đó lúc mình cảm thấy không quá thoải mái, hắn cũng lập tức lái xe tới.
Lúc Lý Tri Ngôn nói buổi trưa cùng nàng đi mua thức ăn.
Nhiêu Thư Vận ngồi trước bàn trang điểm, trang điểm, mà đồ trang điểm của nàng đã sớm đổi thành đồ chuyên dụng cho phụ nữ có thai.
Rất lâu trước đó, Lý Tri Ngôn liền mua cho đám dì một bộ đồ trang điểm chuyên dụng cho phụ nữ có thai như vậy.
...
"Huynh đệ, ta đi trước."
Vỗ vai đồng bọn, Lý Tri Ngôn xuất phát.
Mặc dù buổi sáng cũng làm cho Lý Cẩm Phượng thả lỏng giúp một chút, nhưng trong lòng Lý Tri Ngôn luôn cảm thấy chưa đủ tận hứng.
Xác thực, có vài thứ, phương thức bất đồng, hiệu quả cũng khác.
Lý Tri Ngôn không hề sốt ruột cùng Lý Cẩm Phượng đột phá triệt để, hắn chỉ thích cảm giác làm cho Lý Cẩm Phượng mỗi ngày trôi qua trong sự dày vò nội tâm, khi hoài nghi mình là một nữ nhân có lòng thấp hèn.
Đợi đến thời cơ thích hợp.
Liền để Lý Cẩm Phượng đi ở trong căn phòng bệnh Ân Tuyết Dương từng ở một thời gian ngắn.
Hơn nữa, về sau chỉ có nàng chủ động cầu xin mình.
Mình mới sẽ từ phía sau đến trước cùng Lý Cẩm Phượng hòa giải, ngẫm lại thôi hắn đã cảm thấy trong lòng phi thường chờ mong.
Lái xe tới nhà Nhiêu Thư Vận.
Mở cửa ra, Lý Tri Ngôn liền thấy Nhiêu Thư Vận mặc một đầu váy trắng.
Tiến vào, Lý Tri Ngôn ôm lấy Nhiêu Thư Vận, vòng hai tay ở trên lưng Nhiêu Thư Vận ôm lấy nàng.
Ngửi mùi thơm trên thân Nhiêu Thư Vận, Lý Tri Ngôn nhắm môi nàng mà hôn lên.
Nhiêu Thư Vận, người đã sớm cùng Lý Tri Ngôn phát sinh qua tất cả, lúc này cũng căn bản không có bất kỳ cố kỵ nào.
Vô cùng nhiệt tình hôn lại Lý Tri Ngôn.
Hưởng thụ nụ hôn của Nhiêu Thư Vận, Lý Tri Ngôn nhẹ nhàng ôm nàng đến trên ghế sô pha.
"Nhiêu dì."
Cùng Nhiêu Thư Vận tách ra xong, Lý Tri Ngôn cũng không có tính toán tiếp tục giày vò Nhiêu Thư Vận, dù sao trong thời gian mang thai đúng là có chút vất vả.
Dù sao tuổi của Nhiêu Thư Vận cũng ở đó.
Thuộc diện sản phụ cao tuổi, mang thai so với nữ nhân trẻ tuổi là muốn vất vả hơn.
"Ta cảm thấy dì gần đây thật giống lại phát dục, có thể hay không về sau đến F a."
Lý Tri Ngôn cảm thán nói, hắn cảm thấy thứ đồ thần kỳ như thư kích thích tố thật sự có thể sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích.
"Có thể đi..."
Mặt Nhiêu Thư Vận ửng hồng, nàng thật không biết tương lai sẽ thế nào.
"Tiểu Ngôn, chúng ta đi mua đồ ăn đi, chuẩn bị cơm trưa cho ngươi."
"Muốn ăn cái gì dì đều làm cho ngươi."
"Dì hiện tại đang mang thai, vẫn là chúng ta cùng nhau làm đi, dì làm thịt kho tàu bào ngư cho ta là được."
"Tốt.."
Lý Tri Ngôn nắm tay Nhiêu Thư Vận ra cửa.
Lúc ở trên đường, người qua đường cũng đều nhao nhao chú ý tới Lý Tri Ngôn cùng Nhiêu Thư Vận.
Bất quá cũng không có người cảm thấy kỳ quái.
Tuổi hai người chênh lệch, đại khái chính là mẹ cùng con lớn cùng ra ngoài, bất quá không có ai biết, Lý Tri Ngôn cùng Nhiêu Thư Vận thật ra lại là quan hệ tình lữ.
Kéo ngọc thủ đầy đặn của Nhiêu Thư Vận.
Lý Tri Ngôn vừa cười vừa nói: "Nhiêu dì, phía trước dì lúc nào cũng lo lắng người khác sẽ dùng ánh mắt khác thường xem chúng ta, nhưng là vẫn luôn không có chứ."
"Tuổi tác chênh lệch, đi cùng một chỗ cho dù có dắt tay người khác cũng không cảm thấy kỳ quái."
"Người khác sẽ nhầm tưởng dì là mẹ của ta."
Nhiêu Thư Vận ừ một tiếng.
Thoạt nhìn có đôi khi đúng là mình suy nghĩ nhiều, mình cùng Lý Tri Ngôn ra ngoài mỗi lần đều dắt tay cũng không có người chú ý.
Đi vào siêu thị.
Nhiêu Thư Vận khẽ nói: "Tiểu Ngôn, đi, dì dẫn ngươi đi chọn bào ngư."
"Sau đó lại mua chút đồ ăn vặt."
Lý Tri Ngôn khẽ nói bên tai Nhiêu Thư Vận: "Nhiêu dì, bình thường cũng là ta mang đồ ăn vặt cho dì."
"Hôm nay trở về ta cũng muốn ăn linh thực của dì."
"Được không..."
"Vậy thì có gì không được, cẩn thận một chút không có chuyện gì."
Lý Tri Ngôn cùng Nhiêu Thư Vận dạo, trò chuyện bên trong siêu thị, hết thảy cũng vô cùng ấm áp.
Lúc Nhiêu Thư Vận lựa chọn bào ngư, Lý Tri Ngôn nhận được điện thoại từ Lôi Quân.
Mặc dù hai người còn chưa lên tiếng, Lý Tri Ngôn liền biết, khẳng định là Mã Hoa Đằng gần đây có động tác gì.
Giao điểm lợi ích lớn nhất của mình cùng Lôi Quân chính là Mễ Liêu.
Cho nên tìm mình khẳng định là chuyện của Mễ Liêu, về phần nhập cổ phần điện thoại Gạo Kê, Lý Tri Ngôn là không có kỳ vọng.
Đồng thời hắn cũng cảm thấy không quan trọng, tài sản hiện tại của mình đã là khá là khủng bố.
Đối với những kỳ ngộ đầu tư kia, Lý Tri Ngôn cảm thấy thuận theo tự nhiên chính là lựa chọn tốt nhất.
Có thể kiếm được tiền mình liền đầu tư, không kiếm được tiền mình cũng không quan trọng, vẫn làm nhiệm vụ của hệ thống, cũng như vậy đủ rồi.
Kém cỏi nhất là hiện tại tiền cũng đầy đủ cho mình nằm xuống hưởng thụ nhân sinh.
"Alo, Lôi tổng."
"Lý tổng."
"Gần đây cậu có bận không?"
Ngữ khí Lôi Quân có chút thận trọng, hắn biết, quan hệ của Vu Phồn Chi và Lý Tri Ngôn không bình thường.
Cho nên hắn cũng rất khách khí với Lý Tri Ngôn.
Lôi Quân ở trong vòng tư bản cũng coi như là người vô cùng có danh tiếng, phần lớn nhà đầu tư đối với hắn đều vô cùng khách khí.
Nhưng mà thân phận, địa vị của Vu Phồn Chi thật không phải là người hắn có thể trêu chọc.
Lúc trước Vu Phồn Chi muốn nhập cổ phần Mễ Liêu, hắn cũng không dám lắc đầu.
Cho nên trong một ngày, Vu Phồn Chi liền thành đại cổ đông của Mễ Liêu, bất quá cũng may nàng không có hứng thú với việc vận hành Mễ Liêu.
"Thong thả, Lôi tổng muốn nói là chuyện liên quan tới Wechat đi."
"Lý tổng quả nhiên là đoán được."
Trong lòng Lôi Quân rất là sợ hãi thán phục.
Trước đó hắn luôn cảm giác mình phi thường ghê gớm, nhưng bây giờ so ra với Lý Tri Ngôn, vậy thì chênh lệch thật sự không phải là một điểm nửa điểm lớn a.
Hắn còn chưa tới 19 tuổi đã có được thành tựu như hiện tại, còn có thể giúp mình, sắp tới còn có thể cùng Tencent đánh một trận có qua có lại trên thị trường thông tin.
Thậm chí là mơ hồ chiếm thế thượng phong.
Điểm này, Lôi Quân ngẫm lại đã cảm thấy rất mộng ảo, dù sao mảng này vẫn luôn là thế mạnh tuyệt đối của Tencent.
"Là như thế này, cuối tuần, ta cùng Mã Hoa Đằng sẽ tới tìm Lý tổng, đến lúc đó chúng ta cùng nhau nói chuyện một chút về sự tình tranh đoạt thông tin tức thời này."
"Tiểu Mã Ca trong lòng nghĩ chính là lấy tiền thu mua Mễ Liêu của chúng ta."
"Đương nhiên, cụ thể làm thế nào vẫn là để Lý tổng quyết định đi."
Liên quan tới chuyện của Mễ Liêu, hiện tại Lôi Quân hoàn toàn tin tưởng Lý Tri Ngôn, dù sao lúc chính mình vận hành Mễ Liêu.
Thật sự là bị Wechat đánh cho liên tục bại lui.
Sau khi Lý Tri Ngôn gia nhập Mễ Liêu, hiện tại Mễ Liêu mới có chuyển biến tốt đẹp cùng biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đây hết thảy cũng là nhờ Lý Tri Ngôn.
Ở phương diện này chính mình không am hiểu, cho nên tương lai của Mễ Liêu thế nào, vẫn là xem Lý Tri Ngôn đi!
"Được, đến lúc đó Lôi tổng tùy thời liên hệ với ta."
"Đúng rồi, Lý tổng, lần trước ta cũng đã nói, ngựa vận Mã lão sư vẫn luôn muốn kết giao bằng hữu với cậu. Đến lúc đó cùng đi."
"Cậu không ngại đi."
"Đương nhiên không ngại, ta đã sớm nghĩ dần dần hai con ngựa này."
Ở niên đại này, sự nghiệp của hai người cũng là phong sinh thủy khởi, Lý Tri Ngôn đúng là rất muốn nhìn một chút song mã đắc chí vừa lòng.
"Tốt, đến lúc đó chúng ta liên hệ."
Sau khi cúp điện thoại.
Nhiêu Thư Vận đang chọn lựa bào ngư ở một bên, trong đôi mắt đẹp cũng có dị sắc đang nhấp nháy.
Trong lúc bất tri bất giác, chuyện làm ăn của tiểu Ngôn đều làm đến trình độ này.
Mã lão sư cùng Tiểu Mã Ca, đó cũng đều là những cự đầu internet nổi danh cả nước, đại lão bản.
Tiểu Ngôn hiện tại cũng đã tiếp xúc đến nhân vật như vậy.
"Tiểu Ngôn, ngươi còn nhớ rõ lúc dì mới quen ngươi không?"
Lý Tri Ngôn cũng không khỏi nhớ tới bữa tiệc ở khách sạn Hâm Nguyên.
Đương nhiên, nếu đã nhớ tới bữa tiệc.
Liền tự nhiên sẽ nghĩ tới Liễu Thụ, nơi câu chuyện kia bắt đầu.
Mỗi lần nhớ tới, trong lòng Lý Tri Ngôn đều không khống chế nổi ý nghĩ kỳ quái của chính mình.
"Nhớ kỹ a."
"Lúc đó dì còn cảm thấy trong nhà người đặc biệt nghèo, cảm thấy ngươi đáng thương."
Lúc trước Lý Tri Ngôn là đứa trẻ độc thân trong gia đình, còn như thế tiến tới.
Sẽ lập trình, hiểu tiếng Pháp, ngẫm lại Nhiêu Thư Vận đã cảm thấy trong lòng phi thường chua xót, lúc đó nàng thật sự cảm thấy Lý Tri Ngôn đáng thương.
Cho nên rất nhiều lần đều muốn nhận Lý Tri Ngôn làm con nuôi.
Nhưng Lý Tri Ngôn cho tới bây giờ cũng không nguyện ý nhận nàng làm mẹ nuôi.
Lúc trước vì chuyện này Nhiêu Thư Vận còn cảm thấy rất đau đầu.
Mà bây giờ, Lý Tri Ngôn đã triệt để trở thành phú hào cấp bậc đỉnh tiêm.
Chưa đến một năm thời gian, từ một học sinh tốt nghiệp trung học bình thường, biến thành đại lão bản có thể cùng song mã nói chuyện làm ăn như hiện tại.
Điểm này thật là quá lợi hại.
"Bất quá bây giờ, dì của tiểu Ngôn chỉ có thể ngửa mặt trông lên ngươi."
Lý Tri Ngôn cười nói: "Nhiêu dì, lát nữa sau khi trở về vẫn là ta ngửa mặt trông lên dì, trước làm bào ngư cho ta ăn đi, ta đói."
Lý Tri Ngôn kéo tay Nhiêu Thư Vận, nhẹ nhàng liếm một lần lòng bàn tay của nàng rồi nói.
"Ừm."
"Tốt."
Nhìn bộ dáng mặt ửng hồng của Nhiêu Thư Vận, trong lòng Lý Tri Ngôn cũng cảm thấy tâm động không thôi.
Dáng người đầy đặn của Nhiêu dì thật sự có lực hấp dẫn trí mạng đối với hắn.
Sau khi về tới nhà, Lý Tri Ngôn đem đồ ăn đặt trên mặt đất.
Liền ôm lấy Nhiêu Thư Vận.
So với nữ nhân bình thường, dì Nhiêu có dáng người đầy đặn, thể trọng cao hơn một chút.
Bất quá đối với Lý Tri Ngôn thân thể vô cùng khỏe mạnh, hơn nữa tinh lực vô hạn mà nói, đây là chuyện dễ dàng.
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận