Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 130: Lão mụ ở bên cạnh, vụng trộm cùng Ngô a di (2)

**Chương 130: Mẹ ở bên cạnh, vụng trộm cùng Ngô a di (2)**
Khoảng cách đến mục tiêu năm kiếm ngàn vạn ngày càng gần, bản thân mình thực hiện giấc mộng của mẹ cũng là hoàn toàn có thể.
"Tiểu Ngôn, công việc của mẹ thực ra không tăng ca thì vẫn rất nhẹ nhàng, chỉ là kiếm tiền ít hơn một chút thôi."
"Chỉ là một công việc văn phòng mà thôi, hơn nữa con vừa mới mua nhà, vẫn nên tiết kiệm một chút tiền để dành về sau còn dự phòng."
Lý Tri Ngôn vừa cười vừa nói: "Không sao, con có tiền mà mẹ."
"Đúng rồi, nói với mẹ chuyện này, con ở bên cạnh trường học mở một tiệm cà phê internet mới."
"Cũng chính là loại quán net cao cấp hơn một chút, chờ mấy ngày nữa khai trương."
"Khi nào mẹ rảnh con dẫn mẹ đi xem nhé."
Đứng ở một bên nhìn mẹ nấu cơm.
Lý Tri Ngôn càng cảm thấy yên tâm và hạnh phúc.
"Cái gì."
Chu Dung Dung đôi mắt to tròn mang đầy vẻ kinh ngạc, con trai mình vậy mà lại ưu tú đến vậy.
Trước đó mở một tiệm net và tiệm trà sữa đã là vô cùng khiến cho bản thân mình cảm thấy không thể tin nổi, bây giờ nhi tử lại muốn mở tiệm mới.
Sờ lên khuôn mặt Lý Tri Ngôn, Chu Dung Dung tán dương: "Con trai thật giỏi, qua bên kia ngồi chờ đi, điểm tâm sắp xong rồi."
Ngồi xuống sau, Chu Dung Dung đánh giá con trai bảo bối của mình, còn có loại cảm giác như đang nằm mơ giữa ban ngày, con trai hiện tại rốt cuộc kiếm được bao nhiêu tiền.
Bất quá nàng cũng không hỏi nhiều.
"Con trai, con yên tâm đi, nếu như mẹ cảm thấy không vui hay là mệt mỏi, mẹ tuyệt đối sẽ từ chức."
"Có được không."
"Ân..."
Sau khi ăn điểm tâm xong, Chu Dung Dung đi tới cửa, thay giày cao gót đi làm.
Lý Tri Ngôn ngồi ở đó, mở điện thoại, thưởng thức một chút ảnh chụp xinh đẹp trong bộ sườn xám của Ngô a di.
"Ngô a di thật xinh đẹp a..."
Một lát sau, Phương Tri Nhã gọi điện thoại đến.
"Bảo bối, buổi chiều a di được nghỉ, về nhà không?"
Căn phòng Lý Tri Ngôn và Phương Tri Nhã thuê bây giờ chính là nhà riêng của hai người bọn họ, cho nên lúc không có việc gì làm, Phương Tri Nhã chỉ hy vọng Lý Tri Ngôn có thể trở về nhà riêng xem.
"Được, Phương a di, buổi chiều con sẽ đi tìm a di."
"Chúng ta cũng phải cố gắng chuẩn bị mang thai."
Bây giờ Lý Tri Ngôn cảm thấy rất hạnh phúc, thời điểm ở trường học, hắn trên cơ bản là không trở về ký túc xá.
Bởi vì quá muốn Phương Tri Nhã mang thai con của mình, cho nên mỗi tối đều phải cố gắng mới được.
"Ân."
"Được, a di chờ con."
Cúp điện thoại xong, Phương Tri Nhã trong lòng vô cùng mong đợi, nhìn xem bộ đồ lót màu đen trên ghế sofa, nàng thay một bộ quần áo che kín người, còn khoác thêm một chiếc áo khoác.
Thời tiết này đôi lúc có gió lạnh, đã là sẽ cho người cảm nhận được chút hơi lạnh.
......
Buổi sáng, Lý Tri Ngôn đi tới tiệm net của bạn, dự định đem tin tức tốt mình muốn mở quán net ở gần trường học nói với bạn mình là Lý Thế Vũ.
Vừa qua tới liền thấy hắn đang lướt diễn đàn.
Ở một diễn đàn nọ, chủ bài viết đăng bài hỏi thăm chính mình muốn đi ngắm hoa anh đào thì nên làm cái gì, lấy tên gì cho hay.
Lý Thế Vũ đang gõ chữ ở dưới: "Anh đạo tùng trì."
"Không tệ, cái tên này đặt hay, có chút ý nghĩa của Hanamichi." (Hanamichi Sakuragi là một nhân vật trong bộ truyện tranh Slam Dunk)
"Ngươi bây giờ thực sự là càng ngày càng loạn a."
Lý Thế Vũ nhìn thấy Lý Tri Ngôn tới, vô cùng hưng phấn nói: "Ngôn ca, uống Coca lạnh, thượng hạng!"
"Đi, sáng hôm nay chơi cho đã."
"Ai, Ngôn ca, ta bây giờ thực sự cảm thấy muốn gặp được ngươi càng ngày càng không dễ dàng."
"Nghỉ hè chúng ta còn có thể mỗi ngày khoái hoạt ở quảng trường Ngũ Nhất, khu thành trấn đen tối."
"Bây giờ không giống."
"Công việc làm ăn của ngươi càng ngày càng lớn, thực sự rất lợi hại."
Chuyển giao diện máy tính sang trình duyệt web Đấu Phá Thương Khung, Lý Thế Vũ nhìn có chút thích thú.
"Đi thôi, về sau ở trường học, vào buổi tối chúng ta cũng có thể cùng nhau chơi đùa một lát ở tiệm net mới của ta."
"Bây giờ đang trang trí, qua mấy ngày nữa sẽ khai trương."
Lý Tri Ngôn mở hệ thống ra xem một chút, tiến độ trang trí quán net và tiến độ phối trí máy tính đã hoàn thành hơn phân nửa, chờ một chút là có thể khai trương.
Bất quá cũng không thể gấp gáp như vậy, nếu không, phòng tập thể hình vừa mới chuyển đi, tiệm cà phê internet liền dựng lên, thực sự là quá gây chú ý.
"Không phải chứ, Ngôn ca, ngưu bức vậy!" (ngưu bức: ý chỉ giỏi, cừ)
"Ta thực sự cảm thấy khoảng cách giữa ta và cuộc đời của ngươi càng lúc càng lớn a, quán net của ngươi tên là gì."
"Nhất Ngôn cà phê Internet."
"Mấy hôm nữa, ta dẫn ngươi đi xem."
"Được, Ngôn ca!"
Lý Thế Vũ uống hết một chai Coca lạnh, cũng vì bạn mình mà vui vẻ.
Lý Tri Ngôn vốn là muốn khuyên hắn uống ít đồ uống một chút, tránh cho về sau phải mắc bệnh tiểu đường hay là sỏi mật, bất quá nghĩ nghĩ 18 tuổi chính là một độ tuổi rất kiên cường.
Cuối cùng hắn vẫn là không nói, 18 tuổi, hay là cứ khoái hoạt đi, độ tuổi này không sung sướng, về sau muốn khoái hoạt cũng khó.
Lúc đang chơi game, hệ thống ban bố nhiệm vụ mới.
"Không lâu nữa, chồng cũ của Nhiêu Thi Vận sẽ có được một ngày nhàn rỗi trở lại Hoàn Thành."
"Dự định cùng Nhiêu Thi Vận hâm nóng tình cảm một chút."
"Sau đó lại thảo luận một chút về chuyện phục hôn."
"Xin hãy nghĩ biện pháp để cho Nhiêu Thi Vận tới tìm ngươi, hơn nữa dây dưa đủ thời gian để hai người không có cơ hội thân mật."
"Phần thưởng nhiệm vụ, tiền mặt 20 vạn nguyên."
Nhiệm vụ lần này có phần thưởng 20 vạn nguyên, khiến cho Lý Tri Ngôn hơi sửng sốt một chút.
Hắn nhận thấy, vô luận như thế nào nhiệm vụ này cũng cần phải hoàn thành trăm phần trăm.
Lý Tri Ngôn vô cùng tinh tường, trong tất cả các a di thì Nhiêu a di có tình cảm với chồng cũ sâu đậm nhất.
Nếu không, sau chuyện dưới cây liễu lần trước, nàng đã không có loại biểu hiện áy náy kia.
Trong mối tình 20 năm của bọn họ, mình thuộc về người đến sau.
Cho nên vô luận như thế nào đều phải ngăn cản Nhiêu a di cùng chồng cũ nảy sinh ý định phục hôn.
Lý Tri Ngôn nội tâm vô cùng kiên định.
Nghĩ tới vóc người nở nang hoàn mỹ của Nhiêu a di, còn có sự ôn nhu của nàng đối với mình.
Lý Tri Ngôn chính là hiểu rõ, lòng chiếm hữu cực mạnh của bản thân không có khả năng đem nàng giao cho người khác.
Cho dù là chồng trước của nàng, cũng không có khả năng.
Bản thân mình muốn đi đầu tư một chút vào công ty của Lưu Tử Phong, tuyệt đối không thể để cho những người khác có cơ hội đầu tư.
Giống như thường ngày, Lý Tri Ngôn một bên chơi game, một bên làm người quản lý thời gian đại sư nói chuyện phiếm.
Bởi vì hôm nay dì của Tô Mộng Thần có chút đau, nàng thông báo cho Lý Tri Ngôn biết mình không được thoải mái.
Thời gian hẹn hò của hai người được ấn định vào ngày mai.
Nguyên nhân này mặc dù Tô Mộng Thần không nói, nhưng mà Lý Tri Ngôn lại biết vô cùng rõ ràng.
Kỳ kinh nguyệt của Thần Thần, mình làm sao có thể không biết.
Hơn 11 giờ, Lý Tri Ngôn chào hỏi bạn bè một tiếng rồi rời đi.
"Ngôn ca, chờ quán net của ngươi dựng xong nhất định phải mang ta đi xem a!"
"Yên tâm đi."
Sau đó, Lý Tri Ngôn bắt xe đi thẳng đến phố buôn bán.
Vừa rồi hắn đã gọi điện cho Khương Nhàn, muốn đến tiệm quần áo ăn cơm, điều khiến hắn có chút tiếc nuối là, Khương a di bây giờ không tiện lắm.
Vẫn còn có Phương a di, cuộc sống của các nàng là so le nhau, cho nên sau này mình mỗi ngày đều có thể thư giãn một chút.
Đến phố buôn bán, Lý Tri Ngôn tới trước phòng tập thể hình.
Mở cửa ra, bên trong máy tính đang không ngừng được mua thêm, nhìn vô cùng có tính khoa học kỹ thuật.
Nếu như không phải hệ thống ghi chú là tuyệt đối không có khả năng bị người khác phát hiện, Lý Tri Ngôn đều lo lắng một màn này sẽ bị người chụp lại trở thành bí ẩn chưa có lời giải.
"Hệ thống này thực sự là cường đại a, lúc ta vừa mới trùng sinh còn quá trẻ."
Nhìn một hồi, Lý Tri Ngôn đến tiệm trà sữa của mình làm hai phần chè xoài bưởi, nhân viên phục vụ nhìn Lý Tri Ngôn bằng ánh mắt vô cùng sùng bái.
Một người trẻ tuổi vừa đẹp trai lại có bản lĩnh như ông chủ của bọn họ.
Thật là quá khó tìm, đối với loại ánh mắt này Lý Tri Ngôn đã sớm quen thuộc.
Mang theo chè xoài bưởi đi tới tiệm quần áo của Khương Nhàn.
Khương Nhàn rất vui vẻ nhận lấy ly chè xoài bưởi của Lý Tri Ngôn, ly đồ uống này là loại ấm, rõ ràng Lý Tri Ngôn rất cẩn thận.
"Khương a di, tâm tình không tệ lắm."
"Ân, hôm nay kinh doanh thuận lợi, có không ít nữ sinh đến mua quần áo."
Lý Tri Ngôn kéo tay Khương Nhàn nói: "Đương nhiên, chủ nhật không giống như Quốc Khánh, phần lớn sinh viên không trở về nhà, lúc này lưu lượng khách ở phố buôn bán là cao nhất."
Khương Nhàn bị Lý Tri Ngôn kéo tay, chủ động hôn lên mặt hắn một cái, Khương Nhàn phát hiện, từ khi mình ở cùng Lý Tri Ngôn.
Dường như trong cuộc đời không còn chuyện gì đáng buồn nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận