Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 116: Phát hiện lão mụ cùng Lý Tri Ngôn vụng trộm thân mật, đau đớn Lưu Tử Phong (3)

Chương 116: Phát hiện mẹ ruột và Lý Tri Ngôn vụng trộm thân mật, Lưu Tử Phong đau đớn (3)
"Vương a di."
Vương Thương Nghiên ngược lại vô cùng thoải mái, dù sao bản thân đã ly hôn.
Hơn nữa, mình rất thích đứa bé này, vậy thì tới ôm một cái thật chặt nào.
"Tiểu Ngôn."
Bước lên phía trước, Vương Thương Nghiên chủ động giang hai cánh tay.
Sau đó ôm chầm lấy Lý Tri Ngôn.
"Tiểu Ngôn, a di nhớ ngươi muốn c·hết."
"Mấy ngày nay a di không đến siêu thị, có thể tính ở đây nhìn thấy ngươi."
Nói xong, nàng khẽ hôn lên mặt Lý Tri Ngôn.
Để lại một dấu son môi nhàn nhạt.
Dư Tư Tư nhìn thấy vậy trong lòng có chút không thoải mái, bất quá đây là tình cảm của vãn bối với hài tử, dường như cũng rất bình thường.
Liễu Hoan giống như trước đây, có ý kiến, nhưng lại không dám nói, chỉ có thể giận cá chém thớt mà nổi giận một chút.
"Xem, hai người bọn họ thân mật chưa kìa."
"Tiểu Ngôn, mau ăn hai miếng, rồi hôn đáp lễ Vương a di của ngươi đi."
"Đôi môi đỏ này quyến rũ biết bao, ta cũng động lòng rồi."
Hôm nay Lý Mỹ Phượng ngược lại to gan vô cùng, tự mình làm người được chúc thọ, dù thế nào đi nữa Vương Thương Nghiên cũng sẽ không nổi giận.
Quả nhiên, Vương Thương Nghiên không để ý đến lời nói của nàng.
Chỉ là sờ lên khuôn mặt của Lý Tri Ngôn.
Trong ánh mắt tràn ngập vẻ cưng chiều.
"Đừng đùa, Tiểu Ngôn vẫn chỉ là đứa bé."
Vương Thương Nghiên khẽ cười nói.
Một cảm giác chua xót dâng lên trong lòng Nhiêu Thi Vận, người phụ nữ này bị làm sao vậy.
Nhiều người như vậy, còn là một người phụ nữ có chồng, mặc dù đã ly hôn, thế nhưng chồng trước còn ở ngay bên cạnh, đã thân mật với Lý Tri Ngôn như vậy, thật đúng là người phụ nữ không biết xấu hổ.
Lúc này nàng thậm chí còn muốn kéo Lý Tri Ngôn ra ngoài, để cho cậu rời xa Vương Thương Nghiên một chút.
Cố Vãn Chu trong lòng cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Bởi vì tình huống hiện tại, trên thực tế tự mình có thể xem là bạn gái tạm thời của Lý Tri Ngôn.
Trong tình huống này, Vương Thương Nghiên ở ngay trước mặt mình ôm ôm hôn hôn Lý Tri Ngôn, nghĩ thôi đã thấy không thoải mái.
Mình có phải đã quá nghiêm khắc với Lý Tri Ngôn hay không.
Tỉ như trước kia nói chỉ cho cậu nắm tay, lại không cho sờ chân...
Cũng không cho cậu hôn lên mặt, có phải thật sự là quá đáng rồi không.
Vương Thương Nghiên cũng có thể như vậy.
Giữa trưởng bối và vãn bối, ôm ôm hôn hôn rất bình thường...
Quan hệ giữa mình và Lý Tri Ngôn, chẳng lẽ còn không bằng Vương Thương Nghiên sao.
Cố Vãn Chu bắt đầu nghĩ lại trong lòng.
Sau đó, khách khứa càng ngày càng đông, Lý Mỹ Phượng vốn là người có tính cách hướng ngoại, cộng thêm bà làm ăn, vì thế nên quan hệ xã giao vô cùng rộng.
Một cái sinh nhật, ước chừng có hơn bốn mươi người đến.
Nhiều người, Lý Mỹ Phượng cũng không có tâm trạng đổ thêm dầu vào lửa, bà bắt đầu tiếp đãi những vị khách khác.
"Mọi người, cũng sắp đến giờ cơm, cảm ơn mọi người hôm nay đã đến, mọi người tự tìm chỗ ngồi xuống ăn cơm nhé."
Vương Thương Nghiên hăng hái dẫn đầu, kéo Lý Tri Ngôn ngồi xuống, sau đó sờ đầu Lý Tri Ngôn, kéo cậu vào lòng mình.
Dáng vẻ này, rất giống một người mẹ đang yêu thương con trai.
Trong lòng nàng thật sự rất thích Lý Tri Ngôn.
Sau khi Cố Vãn Chu ngồi xuống bên cạnh Lý Tri Ngôn, Dư Tư Tư cũng đi theo ngồi xuống.
Chậm một bước, Nhiêu Thi Vận chỉ có thể ngồi bên cạnh Vương Thương Nghiên.
Liễu Hoan nhìn cảnh tượng này có chút phiền lòng, sau đó ông đi sang bàn bên cạnh.
Lưu Tử Phong lại ngồi đối diện, nhìn mẹ mình ở khoảng cách gần Lý Tri Ngôn như thế.
Trong lòng vô cùng khó chịu!
...
"Tiểu Ngôn, cậu thật được mọi người hoan nghênh."
"Tiểu Chu, Tiểu Ngôn theo đuổi cháu đã lâu như vậy, hôm nay đông người như thế cháu có phải nên bày tỏ thái độ không."
"Mau đồng ý đi, sinh một đứa con cho Lý Tri Ngôn."
"Gen tốt như vậy của cháu đừng có lãng phí."
Cố Vãn Chu bây giờ có chút không thể chịu đựng được nữa, người phụ nữ này nói chuyện vĩnh viễn đều theo phong cách này.
Mặc dù bản thân đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
Thế nhưng là không chịu nổi lời nói của Lý Mỹ Phượng thật sự quá hỗn loạn.
"Nói bậy bạ gì vậy..."
Nhiêu Thi Vận nghe hai người đối thoại, trong lòng nàng không hiểu sao có chút lo sợ.
Nếu như Cố Vãn Chu thật sự đồng ý, ở chung với Lý Tri Ngôn, vậy bản thân sẽ cảm thấy thế nào.
Chỉ cần nghĩ tới thôi đã khiến nàng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Bất quá, may mắn, rõ ràng Cố Vãn Chu là một người lý trí, sẽ không thể làm ra chuyện cùng Lý Tri Ngôn ở bên nhau.
"Tiểu Ngôn, ăn tôm đi."
Ở một bên, Vương Thương Nghiên dùng móng tay lột tôm cho Lý Tri Ngôn, đem thịt tôm nhét vào trong miệng cậu.
"Cảm ơn Vương a di."
Thưởng thức hương vị tươi ngon của thịt tôm, Lý Tri Ngôn nói lời cảm ơn.
"Cháu xem, Tiểu Chu, ta thấy bây giờ là thời đại mới, trong lòng cháu thích Lý Tri Ngôn, nên thoải mái thừa nhận. Ta thấy Vương Thương Nghiên thích Lý Tri Ngôn như vậy rất thú vị."
"Tiểu Ngôn, cháu cũng dũng cảm lên."
"Trực tiếp hôn Vương a di của cháu, tối nay liền mang đi thuê phòng."
Bởi vì Liễu Hoan đã đi sang bàn khác, hơn nữa bên cạnh vô cùng ồn ào, vì thế Lý Mỹ Phượng nói chuyện không chút kiêng dè.
Ngược lại bà thấy việc càng lớn thì càng náo nhiệt.
Mấy người phụ nữ này tranh giành tình nhân là thú vị nhất, ba người bọn họ đều là phụ nữ trưởng thành, phần lớn thời gian có thể giữ được sự tỉnh táo.
Thế nhưng tranh giành tình nhân là bản tính của phụ nữ.
Trong hoàn cảnh như vậy, không chắc sẽ làm ra những chuyện thiếu lý trí gì đó.
Cái này đều khó mà nói...
Hôm nay mình là đến để hóng chuyện náo nhiệt.
"Nhanh lên Tiểu Ngôn, nhanh hôn Vương a di của cháu, ta đang chờ xem đây."
Đối với tính khí này của Lý Mỹ Phượng, Lý Tri Ngôn cũng có chút không chống đỡ nổi, không nói đến việc tình cảm của mình và Vương a di còn chưa tới bước đó.
Cho dù thật sự đến bước đó, cũng không thể ở trước mặt nhiều người như vậy mà hôn.
"Được rồi, đừng đùa Tiểu Ngôn nữa."
Nhiêu Thi Vận không nhịn được lên tiếng, mặc kệ là quan hệ giữa Vương Thương Nghiên và Cố Vãn Chu với Lý Tri Ngôn, đều khiến trong lòng nàng có cảm giác nguy cơ và ghen tị!
Lúc này không nhịn được ngắt lời Lý Mỹ Phượng.
"Chỉ đùa một chút, mọi người ăn cơm đi."
Lý Mỹ Phượng cảm thấy tình hình đã hòm hòm.
Đợi tìm được thời cơ thích hợp, bản thân lại châm ngòi thổi gió tiếp.
"Đúng rồi, Thương Nghiên, ta cũng có một thời gian không đến trường học, siêu thị trong trường của cô bây giờ lợi nhuận thế nào."
Sau khi nói chuyện làm ăn.
Vương Thương Nghiên ngược lại tự nhiên hơn nhiều, vừa bóc tôm cho Lý Tri Ngôn vừa nói: "Nói chung thì ở mức bình thường, cũng giống như ta dự đoán lúc đầu."
"Mỗi tháng thu nhập mấy vạn đồng."
"Bởi vì trường học không phong tỏa, bên ngoài trường học cũng có khá nhiều cửa hàng, cho nên cũng chỉ tàm tạm."
Nhiêu Thi Vận cũng muốn lột tôm cho Lý Tri Ngôn, nhưng mà nhìn Vương Thương Nghiên không ngừng cho Lý Tri Ngôn ăn tôm.
Nàng cảm thấy lúc này mình dường như có chút dư thừa.
Nhìn mái tóc gợn sóng hơi rối của Vương Thương Nghiên, Lý Tri Ngôn nhẹ nhàng giúp Vương a di vén những sợi tóc vương ra sau tai.
Động tác này làm cho cảm giác nguy cơ trong lòng Cố Vãn Chu càng mạnh hơn.
Quan hệ của hai người kia tốt đến vậy sao.
Vương Thương Nghiên có phải hay không đã cùng Lý Tri Ngôn phát sinh chuyện gì, bọn họ đã hôn nhau?
Hay là, chuyện gì cũng đã xảy ra...
Lý Tri Ngôn là một nam nhân trưởng thành, có đầy đủ năng lực bình thường, mà Vương Thương Nghiên thì càng không cần phải nói, đã chín muồi.
Vì thế, nếu bọn họ thật sự muốn làm gì thì hoàn toàn có khả năng.
Người phụ nữ này có phải đã dùng thủ đoạn gì đó câu dẫn Lý Tri Ngôn, Tiểu Ngôn còn trẻ tuổi, tính tình nóng nảy, e rằng khó tránh khỏi việc bị nàng lừa gạt. Càng nghĩ, Cố Vãn Chu trong lòng càng cảm thấy khó chịu.
"Cô ở trường học thật sự thoải mái, mỗi ngày đều có thể gặp Tiểu Ngôn."
"Ta nhớ trong siêu thị có một căn phòng nhỏ."
"Thành thật khai báo, có hay không cùng Tiểu Ngôn ở trong phòng nhỏ làm chuyện xấu gì!"
Lý Mỹ Phượng nói chuyện đứng đắn chưa được hai câu, lại quay về giọng điệu ban đầu.
Điều này làm cho khuôn mặt của Vương Thương Nghiên đều có chút nóng lên.
Dù nội tâm có mạnh mẽ đến đâu, cũng không thể chống đỡ nổi những lời nói không ngừng của người phụ nữ như Lý Mỹ Phượng.
Hôm nay là sinh nhật của bà, bản thân cũng khó mà nói gì.
"Phòng nhỏ, thiếu niên, thiếu phụ, nghĩ thôi đã thấy thật mong chờ..."
Lời nói của Lý Mỹ Phượng vẫn không ngừng tiếp tục, Nhiêu Thi Vận nghe không nổi nữa, trực tiếp đứng dậy, đi ra đại sảnh, muốn ra ngoài hít thở không khí.
Lý Mỹ Phượng mặc dù là đang nói đùa, hơn nữa đây là phong cách trước sau như một của bà.
Thế nhưng... Những lời nói của bà cuối cùng sẽ tự động xuất hiện trong đầu Nhiêu Thi Vận.
Nàng có chút không thể ở lại được nữa.
"Ghen tị, đây chính là biểu hiện của sự ghen tị."
"Trong lòng nàng thích Lý Tri Ngôn, muốn cho Lý Tri Ngôn ăn, đây chính là chột dạ."
Cố Vãn Chu như có điều suy nghĩ, nàng thật sự đã nhìn thấy sự không vui trong ánh mắt Nhiêu Thi Vận.
Điều này đại biểu trong lòng nàng thật sự có ý gì đó với Lý Tri Ngôn.
Một người phụ nữ 42 tuổi, cũng có ý nghĩ như vậy sao.
Chỉ có thể trách Lý Tri Ngôn thích phụ nữ trưởng thành, hơn nữa lại đủ ưu tú, là kiểu người mà tất cả phụ nữ trưởng thành đều thích.
Một lát sau, Lý Tri Ngôn nói: "Con ra ngoài đi vệ sinh."
Nhiêu a di công việc quá bận rộn, cơ hội ở một mình cùng Nhiêu a di cũng không nhiều.
Vì thế Lý Tri Ngôn dự định phải nắm chắc cơ hội, không buông tha.
"Bọn họ ra ngoài hẹn hò, không chừng lát nữa sẽ tìm một chỗ hôn nhau rồi mới về."
Một câu nói của bà, làm cho nội tâm của Cố Vãn Chu và Vương Thương Nghiên đều có một loại cảm giác áp lực.
Chẳng lẽ Lý Mỹ Phượng nói là sự thật.
Lý Mỹ Phượng cảm thấy hôm nay mình đã phát huy rất tốt!
Đổ thêm dầu vào lửa thật là quá thú vị.
...
Sau khi Lý Tri Ngôn đi ra ngoài, Lưu Tử Phong cũng lặng lẽ đi theo.
Lời của Lý Mỹ Phượng, làm cho hắn tin rằng mẹ mình và Lý Tri Ngôn có quan hệ gì đó.
Vừa ra cửa, Lý Tri Ngôn liền nhìn thấy Nhiêu Thi Vận đang đứng ở cửa sổ thông gió.
"Nhiêu a di..."
Đi đến sau lưng Nhiêu Thi Vận, Lý Tri Ngôn gọi Nhiêu a di.
Nhiêu Thi Vận nghiêng đầu, nàng không ngờ, Lý Tri Ngôn lại đi theo ra ngoài.
"Tiểu Ngôn, sao con lại ra đây."
"Nhiêu a di, con nhớ ngài."
"Có thể ôm ngài một cái không."
Nhìn dáng người đầy đặn và vòng 1 kinh người của Nhiêu Thi Vận.
Lý Tri Ngôn trong lòng dâng lên một cảm giác kích động, ở phương diện này, có lẽ chỉ có bạn thân của mẹ, người thích mặc sườn xám, mới có thể so sánh được với nàng, thế nhưng vẫn có một khoảng cách.
Vòng 1 D+ của Nhiêu a di thật sự là hiếm có, còn có cặp đùi đẹp đầy đặn vừa phải, có da có thịt nhưng lại không có cảm giác béo, có thể kích thích tố của Lý Tri Ngôn, người thích phụ nữ trưởng thành, đến mức cao nhất.
"Được..."
"A di cũng nhớ con."
"Giống như là nhớ con trai vậy."
Nhiêu Thi Vận không thể khống chế được nỗi nhớ nhung của mình, có đôi khi trong giấc mơ.
Trong lòng nàng cũng sẽ mơ thấy Lý Tri Ngôn, vì vậy lúc này nàng muốn ôm Lý Tri Ngôn một chút.
Đồng thời cường điệu, là trưởng bối nhớ nhung vãn bối, chứ không phải là quan hệ nam nữ.
Lý Tri Ngôn tiến lên, ôm lấy eo Nhiêu Thi Vận.
"Nhiêu a di, con nhớ ngài..."
Tham lam hít vào mùi thơm trên người Nhiêu Thi Vận.
Lý Tri Ngôn rất muốn cùng Nhiêu a di ôn lại ký ức dưới gốc cây liễu.
Mà một màn này, vừa vặn bị Lưu Tử Phong đi ra ngoài nhìn thấy hết.
Lý Tri Ngôn, lại dám ôm eo mẹ mình!
Đầu óc của hắn nổ tung, như vậy hắn có phải hay không còn đối với mẹ ruột làm qua chuyện gì khác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận