Trọng Sinh 2010, Đồng Học Mụ Mụ Nhân Thiết Sập

Chương 180: Nắm được cán! Ân Tuyết Dương quỳ xuống, hạ tiện phục tùng (1)

**Chương 180: Nắm chắc phần thắng! Ân Tuyết Dương qùy rạp, hèn mọn phục tùng (1)**
Ân Tuyết Dương thật sự rất hận Lý Tri Ngôn, cho nên trong lòng Ân Tuyết Dương rất hy vọng có thể làm cho tiệm net của Lý Tri Ngôn sập tiệm...
Như vậy thì có thể khiến Lý Tri Ngôn mất đi nguồn thu nhập trọng yếu nhất.
Cho nên trong lòng Ân Tuyết Dương vô cùng hy vọng có thể làm cho tiệm net của Lý Tri Ngôn đóng cửa.
Quách Phi cũng có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới Ân Tuyết Dương đối với lão bản tiệm net này hận ý lại sâu như vậy, vừa mở miệng chính là muốn đóng cửa.
Xem ra hai người rõ ràng đã kết không ít thù oán, bằng không mà nói, Ân Tuyết Dương tuyệt đối sẽ không đối với Lý Tri Ngôn này hận thấu xương như vậy.
"Sập tiệm mà nói, phải từ từ, Ân tỷ, chị cũng biết đấy."
"Bây giờ giám sát rất nhiều, quán net đó tiểu huynh đệ của ta đã từng đến chơi."
"Về cơ bản khắp nơi đều là camera giám sát, muốn làm cho tiệm net này đóng cửa không dễ dàng như vậy đâu."
Quách Phi ngoài miệng nói như vậy, bất quá hắn lại không có coi trọng cửa hàng của Lý Tri Ngôn, chỉ cần mình nghĩ ra biện pháp, vậy thì cuối cùng việc để cho tiệm net đóng cửa là chắc chắn có thể.
Trước đó có một lão bản quán net đắc tội hắn, chính là bị hắn dùng đủ loại thủ đoạn bẩn thỉu làm cho đóng cửa.
Nếu như không có chút bối cảnh, đối mặt hắn, một tên du côn lưu manh, thật sự không có biện pháp nào tốt.
"Chuyện này giải quyết xong, 20 vạn."
Ân Tuyết Dương ra giá, muốn người khác làm việc, chắc chắn là phải trả một chút thù lao.
Bằng không, người khác làm sao lại tận tâm tận lực, điểm này Ân Tuyết Dương rất rõ ràng.
"Được."
Đối với giá tiền này, Quách Phi rõ ràng vô cùng hài lòng.
"Vậy các người định làm như thế nào? Ta muốn là làm cho tiệm net của hắn không thể tiếp tục mở cửa."
"Cái này rất đơn giản."
Quách Phi vô cùng tự tin.
"Phòng điện của quán net, vào buổi tối, phái người lẻn vào."
"Đem điện ngắt đi, camera tự nhiên cũng sẽ mất hiệu lực."
"Chúng ta liền lén đem dây màn hình toàn bộ cắt hết."
"Đến lúc đó muốn sửa chữa toàn bộ, ít nhất cũng phải mất mấy ngày."
"Trong mấy ngày này, ta có thừa biện pháp để cho tiệm net của hắn không làm ăn được nữa."
Lời nói của Quách Phi, làm cho nội tâm Ân Tuyết Dương có loại khoái ý mơ hồ...
Nếu như tiệm net của Lý Tri Ngôn thật sự đóng cửa, như vậy mình thật sự muốn chúc mừng một phen, để cho cái tên đắc tội con trai, còn làm cho mình nhiều lần mất đi tôn nghiêm, súc sinh này biết tay mình.
"Được, chuyện này liền nhờ cậy các người, các người ăn đi, ta đi trước."
Ân Tuyết Dương cũng không có hứng thú cùng mấy người này ăn cơm, những tên côn đồ này trình độ thật sự là quá thấp, nàng muốn dùng quan hệ thu thập bọn họ thật sự là dễ như trở bàn tay.
Chỉ là, Lý Tri Ngôn cũng không có nhược điểm gì, cho nên quan hệ của Ân Tuyết Dương đối với Lý Tri Ngôn không có tác dụng, đối phó Lý Tri Ngôn, vẫn là phải dựa vào mấy người này.
Ân Tuyết Dương rất nhanh trả tiền rồi rời đi.
Khi nàng đi ra không bao lâu, lại vừa vặn nhìn thấy Lý Tri Ngôn hướng về phía bên này tới.
Lúc này, Ân Tuyết Dương có chút chột dạ, vừa rồi mình ở đây cùng mấy tên lưu manh thảo luận làm thế nào có thể làm cho tiệm net của Lý Tri Ngôn sập tiệm.
Đi ra ngoài lại đụng phải Lý Tri Ngôn, Lý Tri Ngôn không phải là biết chuyện gì rồi chứ.
Cho nên bây giờ Ân Tuyết Dương nhìn Lý Tri Ngôn, ánh mắt đều có chút trốn tránh.
"Dì Ân, đã lâu không gặp."
Lý Tri Ngôn trực tiếp đi lên nắm lấy tay ngọc của Ân Tuyết Dương.
Nhớ tới khi uy mình ăn cơm trưa, đôi tay ngọc này bận rộn không ngừng, Lý Tri Ngôn trong lòng cũng không khỏi có chút hoài niệm...
Bất quá, bây giờ muốn Ân Tuyết Dương uy mình ăn cơm.
Rõ ràng là không thực tế.
"Lý Tri Ngôn."
Bị Lý Tri Ngôn kéo, lúc này trong lòng Ân Tuyết Dương không hiểu sao lại có loại cảm giác muốn phục tùng Lý Tri Ngôn.
Cảm giác này làm cho Ân Tuyết Dương trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu, vì sao mình lại có ý nghĩ như vậy.
Lý Tri Ngôn chỉ là một kẻ tự cao tự đại.
"Dì Ân, ta muốn hôn."
Lời nói của Lý Tri Ngôn làm cho Ân Tuyết Dương giận dữ, một giây sau, Lý Tri Ngôn đã trực tiếp hướng lên đôi môi đỏ mọng của nàng hôn lên.
Đột nhiên bị Lý Tri Ngôn chặn miệng, sắc mặt Ân Tuyết Dương có chút tái nhợt.
Lần nữa có loại cảm giác tôn nghiêm bị chà đạp, Lý Tri Ngôn này thật đáng giận.
Đem tôn nghiêm của mình cho đè xuống đất mà qua lại ma sát.
Thế nhưng là sau khi Lý Tri Ngôn thật sự hôn lên, Ân Tuyết Dương lại đáp lại.
Trong lòng nàng suy nghĩ, Lý Tri Ngôn cũng không thể đắc ý được mấy ngày nữa.
Về sau mình nhất định phải để Lý Tri Ngôn qùy gối trước mặt mình liếm giày cao gót của mình.
Một lát sau, Ân Tuyết Dương đột nhiên ý thức được mình đang ở đâu cùng Lý Tri Ngôn hôn.
Mình, người phụ nữ 41 tuổi này, cùng Lý Tri Ngôn ở đây hôn nồng nhiệt.
Nhìn xung quanh, may mắn không có ai nhìn thấy.
"Ta đi trước."
Ân Tuyết Dương trực tiếp lên xe của mình, bởi vì chột dạ, cho nên Ân Tuyết Dương không có nổi giận.
Vừa mới lên xe, lại là có một mùi vị quen thuộc truyền đến.
Điều này khiến Ân Tuyết Dương vội vàng lái xe rời đi, trong lòng nàng đối với hành vi ngang ngược của Lý Tri Ngôn có thể nói là càng thêm hận mấy phần.
Đồng thời Ân Tuyết Dương cũng vô cùng thống hận chính mình, vì cái gì lại không có chí tiến thủ như vậy, lại còn đáp lại nụ hôn của Lý Tri Ngôn.
Suy nghĩ một chút trong lòng liền cảm thấy vô cùng xem thường chính mình.
Bởi vì lúc trước cùng Lý Tri Ngôn giao ước những điều kiện kia, cho nên bây giờ Ân Tuyết Dương đã có chút thích ứng với cảm giác cùng Lý Tri Ngôn hôn môi.
Cho nên vừa rồi mới có thể theo bản năng mà trả lời, chính mình thật sự là một kẻ thấp hèn, người đàn bà không biết xấu hổ.
Lái xe trong chốc lát.
Đến một con đường yên tĩnh, Ân Tuyết Dương dừng lại.
Đem ghế ngả ra sau, Ân Tuyết Dương từ từ nằm ở đó, nhắm hai mắt lại.
"Lý Tri Ngôn... Ngươi tên súc sinh này..."
"Ngươi... đồ súc sinh..."
Trong miệng không ngừng mắng, lúc này trong lòng Ân Tuyết Dương đối với Lý Tri Ngôn cũng là càng ngày càng chán ghét.
...
Mà Lý Tri Ngôn lại trở về chỗ vừa rồi hôn, người phụ nữ này mặc dù rất xấu.
Nhưng mà đúng là một尤物 (vưu vật) cực phẩm, dáng người, nhan sắc đều không thể chê, trong miệng vẫn là thơm thơm...
Sau đó, Lý Tri Ngôn đi vào trong quán ăn.
Hắn rất là tùy ý đem camera gỡ xuống, mà Quách Phi mấy người đang vui vẻ ăn uống cũng không có chú ý Lý Tri Ngôn.
Đem chứng cứ bảo quản tốt, Lý Tri Ngôn cũng không có vội...
Hiện tại bọn hắn thuộc về là phạm tội chưa hoàn thành, cho nên cho dù báo cảnh sát, tác dụng cũng không lớn bao nhiêu, vẫn là phải sớm chuẩn bị camera ghi lại bọn hắn ở quán net phá hoại chứng cứ mới được.
Sau đó, Lý Tri Ngôn đi tới một cửa hàng bán camera.
Muốn mấy cái camera nhìn đêm có sạc điện, như vậy thì có thể hoàn chỉnh đem chứng cứ bảo tồn lại.
Đến khi chạng vạng tối, hết thảy đều chuẩn bị xong.
Ngô Thanh Nhàn nhìn Lý Tri Ngôn đang lắp camera, trong lòng cũng cảm thấy có chút kỳ quái.
"Tiểu Ngôn, nơi này có nhiều camera như vậy, tại sao còn muốn thêm camera nữa?"
"Vì an toàn, Ngô a di, gần đây có người muốn gây sự với tiệm net chúng ta, bất quá ngài không cần lo lắng."
"Bọn hắn chỉ dám âm thầm giở trò."
"Camera mới là loại sạc điện, mất điện cũng có thể ghi hình 5 ngày, như vậy sẽ rất an toàn."
Ngô Thanh Nhàn gật đầu, nhân viên công tác trong tiệm net vẫn là rất nhiều.
"Cẩn thận một chút thì tốt hơn."
Ngô Thanh Nhàn đối với tiệm net này vô cùng coi trọng, đây là sản nghiệp của Lý Tri Ngôn, cũng là nơi mình cùng hắn lưu lại vô số kỷ niệm ngọt ngào.
Từ khi cùng Lý Tri Ngôn ở cùng nhau đến bây giờ, Lý Tri Ngôn đến nơi đây, lại đi tới nhà cũ Trương Hồng Lỗi, đã mang quá nhiều đồ.
"Ngô a di, con về trước đây."
"Được."
"Trên đường lái xe chậm một chút."
Ngô Thanh Nhàn nhìn bốn phía không có ai chú ý tới Lý Tri Ngôn, liền kề sát môi Lý Tri Ngôn.
Hai người lẫn nhau thưởng thức một chút hương vị nụ hôn.
Sau đó nhanh chóng tách ra.
"Mau trở về đi thôi."
Cảm thụ được Lý Tri Ngôn đối với mình có hai mươi phần yêu thích, Ngô Thanh Nhàn thúc giục nói, nàng biết, khuê mật của mình Chu Dung Dung đang chờ con trai về nhà ăn cơm đây.
Kể từ khi Lý Tri Ngôn lên đại học, hai mẹ con bọn họ không thể giống như trước kia, sớm chiều ở chung được nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận