Ta Thật Không Có Nghĩ Hạ Cờ Vây A!

Chương 69: Cờ vây Tây Nại Sơn

Chương 69: Cờ vây Tây Nại Sơn
Nhìn thấy nước cờ này, nam sinh đối diện cũng không cần suy nghĩ gì thêm, lập tức hạ cờ đáp trả.
15 ngang 17 dọc, dài!
Du Thiệu cũng kẹp quân cờ, gần như là ngay khoảnh khắc quân đen rơi xuống, liền lập tức đặt quân trắng.
Cộc!
14 ngang 16 dọc, dài!
Hai nước cờ này có thể nói đều là chiêu bắt buộc, căn bản không cần suy nghĩ.
"Nước cờ tiếp theo, là nhảy ra hay bay ra ngoài?"
"Bay, ở góc dưới bên phải đương nhiên sẽ vững chắc hơn, cũng càng ổn thỏa, nhưng mà nhảy ra sẽ tích cực hơn, có ý đồ bên ngoài, thậm chí phát triển về phía trung ương, bao vây tiêu diệt quân trắng, cuối cùng hình thành đại thế có khả năng!"
Ánh mắt nam sinh đối diện lóe lên, suy nghĩ hai giây, đưa tay vào hộp cờ, kẹp quân cờ rồi lập tức hạ xuống.
13 ngang 17 dọc, nhảy!
"Nhảy ra ngoài!"
"Quân đen lựa chọn cách đi hung hãn nhất!"
Thấy nước cờ này, tất cả mọi người đều không khỏi căng thẳng trong lòng, cảm nhận được hơi thở nguy hiểm.
"Nếu như bay ra ngoài, cờ của quân đen sẽ rất vững chãi, nhưng quân đen vẫn lựa chọn nhảy ra!"
Có người kinh hãi nhìn bàn cờ: "Cách đi này thật quá hung ác!"
"Đúng vậy, đây có thể nói là cách đi không nể nang ai, cường ngạnh nhất, quả thực là hung hổ dọa người!"
Còn ở một bên khác.
"Cùm cụp."
Khi quân đen vừa hạ xuống, Du Thiệu không hề nghĩ ngợi liền đưa tay vào hộp cờ, theo tiếng va chạm của quân cờ, chậm rãi gắp ra.
Sau một khắc, quân cờ rơi xuống bàn cờ.
Cộc!
Khi quân cờ hạ xuống, tất cả mọi người không khỏi ngơ ngác nhìn, thân thể đều bất giác hơi nghiêng về phía trước!
14 ngang 4 dọc! Kiên Trùng!
"Đối mặt với cách đi nhảy ra đầy cường ngạnh này của quân đen, quân trắng... lại càng chọn cách bỏ mặc, mà chọn đi trước? !"
Toàn trường ngơ ngác nhìn!
Thiếu niên đã từng xông đoạn ngồi đối diện Du Thiệu, khi thấy nước cờ này cũng sững sờ trong nháy mắt, rất lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.
Hắn không chọn bay mà lại nhảy, đương nhiên là một chiêu cường ngạnh.
Nhưng, hắn hoàn toàn không nghĩ ra, quân trắng đáp lại, còn cường ngạnh hơn hắn!
Quân trắng trực tiếp bỏ mặc hình cờ ở góc dưới bên phải, hoàn toàn không dây dưa với quân đen, trực tiếp đi trước Kiên Trùng, muốn cùng quân đen quyết chiến ở góc trên bên phải!
Lá gan ở đâu ra vậy?
Sau một lúc, hắn mới tỉnh táo lại, lập tức nổi lên một cơn tức giận vô danh, nghiến răng kẹp quân cờ rồi nhanh chóng hạ xuống!
15 ngang 4 dọc, áp!
Mặc dù nước cờ đi trước Kiên Trùng của quân trắng khiến hắn cực kỳ muốn công kích mạnh trả thù góc dưới bên phải.
Nhưng -
Hắn dù sao cũng là một thiếu niên đã từng xông đoạn, cho nên lập tức ý thức được quân đen hoàn toàn không có đủ thủ đoạn tiếp theo để bao vây tiêu diệt quân trắng ở góc dưới bên phải một cách nhanh chóng.
Cho nên, mặc dù có chút không tình nguyện, hắn vẫn là tỉnh táo lựa chọn đáp trả nước cờ Kiên Trùng này, hồi đáp lại chiêu Kiên Trùng cường ngạnh kia!
Ánh mắt Du Thiệu lóe lên, từ hộp cờ gắp quân cờ, lại hạ xuống lần nữa.
14 ngang 6 dọc, nhảy!
Hai bên xuống cờ như bay, rất nhanh đã liên tiếp giao quân, quân đen quân trắng, cứ như hồng thủy, nhanh chóng lan rộng khắp bàn cờ.
Cộc!
Cộc!
Cộc!
Quân cờ, liên tiếp rơi xuống.
Nhưng khi xuống cờ, biểu hiện của nam sinh ngồi đối diện Du Thiệu dần dần thay đổi, có chút kinh ngạc, lại có chút...khó tin!
Lúc đầu hắn xuống cờ như bay, nhưng dần dà tốc độ hạ cờ càng lúc càng chậm.
"Đây là..."
Còn Hà Vũ và Trịnh Cần đang chăm chú theo dõi bàn cờ này thì trong lòng ngày càng rung động, càng thêm khó hiểu.
"Tại sao có thể như vậy!"
Trong lòng hai người, gần như đồng thời nảy ra câu hỏi này!
Dần dần, không chỉ Hà Vũ và Trịnh Cần, mà những người xung quanh cũng nhận ra thế cờ vi diệu lúc này, ai nấy trên mặt đều không khỏi lộ vẻ kinh ngạc!
Lúc này, Du Thiệu lại hạ quân cờ.
Cộc!
13 ngang 7 dọc, đè!
Âm thanh hạ cờ, thanh thúy vang dội.
Một quân cờ rơi xuống, nam sinh ngồi đối diện Du Thiệu ngạc nhiên nhìn thế cờ, tay vừa định hạ xuống, chợt dừng lại giữa không trung.
Xung quanh không biết từ lúc nào, đã trở nên im phăng phắc.
Vẻ mặt mọi người đều có vẻ vừa hoang mang, lại vừa rung động.
Từ sau khi quân trắng đi trước Kiên Trùng, mọi người đã kinh ngạc phát hiện, khi ván cờ diễn tiến, không biết vì sao quân đen ngày càng trở nên bị động.
Bây giờ quan sát kỹ thế cờ, liền sẽ phát hiện, thế cục lúc này, tốc độ bố trận của quân trắng cực nhanh, đang tích tụ sức mạnh chờ phát động, trái lại quân đen, tiềm lực phát triển tổng thể đã bị hạn chế!
Quân đen, ở giai đoạn khai cuộc, đã rơi vào thế yếu rất lớn!
"Không."
Nam sinh ngồi đối diện Du Thiệu nhìn bàn cờ, vẻ mặt mờ mịt.
"Cái này...không thể nào..."
"Sao có thể như vậy?!"
Tuy rằng quân trắng đi trước Kiên Trùng nằm ngoài dự liệu của hắn, nhưng nước đáp trả sau đó của hắn đều rất hoàn hảo.
Hắn rất tự tin là sau đó hắn không hề phạm bất cứ sai lầm nào.
Sao lại càng đánh càng đánh, thế trận đột nhiên biến thành thế này?
Đối diện, Du Thiệu im lặng nhìn bàn cờ.
Ở kiếp trước, trí tuệ của cờ vây đã đạt tới đỉnh cao, mang lại cho giới cờ vây một sự thay đổi mang tính đột phá cùng... tuyệt vọng.
Giống như bàn cờ có hình thái Thác Tiểu Mục Vô Ưu Giác này, ban đầu mọi người cho rằng quân đen hình thành Song Vô Ưu Giác, thế cờ quá vững chắc không có sơ hở, cho nên chọn Tiểu Phi Quải để phá vỡ thế cờ của quân đen.
Khi thời đại phát triển, các kỳ thủ lần lượt nhận ra được nhược điểm của Vô Ưu Giác, vì thế nước cờ Tiểu Phi Quải bắt đầu bị cho là cờ yếu, bị đào thải bởi thời đại.
Nhưng sự xuất hiện của trí tuệ nhân tạo cờ vây, gần như đảo ngược tất cả những hiểu biết của kỳ thủ về cờ vây.
Vô Ưu Giác không phải chắc chắn là không có gì đáng lo, nhưng chiêu chiếm góc kia vẫn là một chiêu tốt!
Những biến hóa khai cuộc mà kỳ thủ loài người từng tự hào, sự lý giải của kỳ thủ về cờ vây, những cách đi mà kỳ thủ loài người cho là nên loại bỏ... tất cả đều trở nên nực cười và hoang đường!
Cái này giống như đang nói rằng, trong hàng trăm thời đại, vô số cao thủ cờ vây căn bản không hiểu về cờ vây, nhưng oái ăm thay, mọi người hoàn toàn bất lực không thể phản bác.
Đây thực sự mới là điều mà AI cờ vây gây ra vết thương nặng nhất cho kỳ thủ loài người, một loại cảm giác lòng tự tin hoàn toàn sụp đổ cùng cảm giác bất lực sâu sắc...
Ngươi cho rằng ngươi đang tiến lên, nhưng trên thực tế thì không, thậm chí có khả năng ngươi đang thụt lùi lại một bước, hơn nữa nó còn nói cho ngươi biết là ngay từ đầu ngươi đã đi sai đường.
Điều này làm người ta không khỏi sinh ra một loại... hoang đường và tuyệt vọng không biết nên khóc hay nên cười.
AI cờ vây đứng trên đỉnh Tây Nại Sơn, giống như thần linh cao cao quan sát kỳ thủ loài người, tất cả những gì mà kỳ thủ tự hào đều bị nó tàn nhẫn chà đạp dưới chân.
Thời gian trôi qua, nam sinh ngồi đối diện Du Thiệu nhìn bàn cờ, lâm vào trầm tư dài.
Những người xung quanh trầm mặc chờ đợi quân đen hạ cờ, vẻ mặt không chút thiếu kiên nhẫn nào.
Bởi vì bọn họ cũng đang suy nghĩ, suy ngẫm về việc vì sao khi đánh càng đánh thì quân đen lại rơi vào thế yếu, tình hình hiện tại khiến họ có chút sợ hãi khi suy xét kỹ càng.
Bởi vì không phải quân đen đột nhiên rơi vào thế khó tại một nước cờ nào đó, mà là trong tình huống rõ ràng là không có bất kỳ sai sót nào, thế cục bắt đầu không ngừng trở nên xấu đi.
Một hồi lâu sau, nam sinh ngồi đối diện Du Thiệu cắn môi dưới.
"Tuy vẫn chưa thể hiểu hết, rốt cuộc vì sao lại bị rơi vào thế yếu trong giai đoạn khai cuộc."
"Nhưng đừng tưởng rằng có được ưu thế trong giai đoạn khai cuộc là có thể thắng ta."
Hắn hít sâu một hơi, trong mắt dường như có ngọn lửa nóng bỏng đang thiêu đốt.
"Thứ thật sự quyết định thắng bại của thế cờ, mãi mãi là trung cuộc và tàn cuộc!"
Mặt hắn đầy vẻ không cam lòng, cuối cùng lại đưa tay vào hộp cờ lấy quân, rồi đưa lên, sau đó nặng nề hạ xuống!
"Nơi đó mới thực sự là trường giác đấu!"
Cộc!
Quân cờ rơi xuống bàn!
13 ngang 8 dọc, đoạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận