Ta Thật Không Có Nghĩ Hạ Cờ Vây A!
Chương 105: Ngươi mẹ nó có thể tuyệt đối đừng thật thành chức nghiệp kỳ thủ a!
Chương 105: Ngươi mẹ nó có thể tuyệt đối đừng có thật trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp đấy!
Đầu tháng bảy, theo nhiệt độ không khí ngày càng nóng lên, tiếng ve kêu ồn ào cũng bắt đầu vang lên không ngớt.
Giải đấu định đoạn cờ vây thường niên, sau những trận chiến kịch liệt, đã hoàn toàn khép lại, đồng thời, một học kỳ học tập cũng cuối cùng đã đến hồi kết.
Nghỉ hè, sắp tới rồi.
"Sau khi nghỉ hè trở lại, các ngươi sẽ lên lớp mười một, hai tháng nghỉ này, nghỉ ngơi cho tốt đồng thời, cũng phải chú ý an toàn, mặc dù thời tiết ngày càng nóng, cũng đừng chạy ra bờ sông chơi đùa."
Trên bục giảng, Lý Khang nói: "Được rồi, chúc các em có một kỳ nghỉ hè vui vẻ."
"A, thông suốt!"
Nghe vậy, dù Lý Khang vẫn chưa rời đi, đám học sinh dưới bục cũng không thể nhịn được mà vung tay hoan hô, trên mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ vui sướng.
Lần này Lý Khang ngược lại tùy ý cho học sinh náo loạn, cũng không hề lên tiếng ngăn cản, khó khăn lắm mới được nghỉ hè, không có áp lực học hành, cũng nên cho học sinh có cơ hội giải tỏa cảm xúc.
Sau khi Lý Khang rời khỏi phòng học, một đám học sinh lập tức càng làm ầm ĩ hơn, thậm chí có người còn bắt chước những cảnh trong phim, xé sách giáo khoa, ra sức thể hiện cái sự điên cuồng của tuổi trẻ.
"Này bạn, cậu bị điên rồi hả, đây là lớp mười, không phải lớp mười hai, sang năm chúng ta lại không phải chia lớp, chủ nhiệm lớp vẫn là Lý Khang, mà lại đây là đồ dùng để làm bài tập hè mà!"
"Ngọa Tào, băng dính! Nhanh lên, ai có băng dính không? Cho tôi mượn một cái!"
Cậu bạn xé sách lập tức trừng lớn mắt, luống cuống tay chân thu gom mảnh vụn sách, đồng thời vội vã tìm người mượn băng dính.
"Lão Du, cậu xem kết quả giải định đoạn cờ vây năm nay chưa?"
Du Thiệu đang dọn dẹp túi xách, thì Chu Đức bên cạnh đột nhiên ghé lại, mở miệng hỏi.
"Không rõ, sao vậy?"
Du Thiệu vừa bỏ bài tập về nhà vào túi xách, vừa hỏi.
"Chính là người hôm trước đã bắt chuyện với cậu ở vòng loại giải cờ vây ấy, anh ta thành kỳ thủ chuyên nghiệp rồi!"
Chu Đức vẻ mặt thán phục, nói: "Nghe nói anh ta từ vòng loại, đấu bán kết, chung kết, đều không thua trận nào, giữ thành tích toàn thắng, hai ngày nay trên m·ạ·n·g mọi người đang bàn tán xôn xao về anh ta đấy!"
"Anh ta định đoạn rồi à..."
Du Thiệu đối với kết quả này cũng không quá bất ngờ, cậu nghĩ, với trình độ chơi cờ của Trịnh Cần, nếu chỉ nghĩ tới chuyện định đoạn, thì xác thực không có gì khó khăn.
Dù sao trước đây, lúc Du Thiệu chơi cờ chấp hai bàn với Trịnh Cần, vì quá khinh địch, suýt chút nữa bị Trịnh Cần lật ngược thế cờ, cuối cùng chỉ có thể chọn cách ra tay ác độc.
"Chuyện này cậu cũng không biết à?"
Chu Đức có chút khó tin, nói: "Hằng năm, việc định đoạn thành công của một kỳ thủ chuyên nghiệp sẽ gây ra một sự chấn động không nhỏ, giống như trạng nguyên thi đại học vậy."
"Đừng nói lần này anh ta còn định đoạn với toàn thắng, chuyện này chẳng khác nào đạt điểm tối đa tất cả các môn thi đại học, hôm qua tôi có tra thử, trong khu thi của chúng ta, lần trước xuất hiện người toàn thắng định đoạn đã là chuyện của năm năm về trước rồi!"
Lúc này, một bạn học ngồi trước mặt Du Thiệu cũng quay người lại, hỏi: "Các cậu đang nói Trịnh Cần hả? Chuyện này tớ cũng biết, hai ngày nay lướt video, tí là lại thấy anh ta, đều lên cả top tìm kiếm rồi."
"Thật hay giả vậy?"
Du Thiệu có chút không tin nổi.
Du Thiệu luôn biết, ở cái thế giới này, cờ vây tuy không quá phổ biến, nhưng vì cờ vây từ rất sớm đã được truyền bá đi khắp thế giới, bởi vậy tầm ảnh hưởng của nó trên quốc tế là rất lớn, bầu không khí cờ vây vô cùng nồng đậm.
Nhưng mà, Trịnh Cần chỉ mới định đoạn thành công, dù cho là toàn thắng định đoạn, mà lại có thể lên đến top tìm kiếm, đây hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của Du Thiệu.
Phải biết rằng, ở kiếp trước, kỳ thủ chuyên nghiệp muốn lên được top tìm kiếm một lần, thì ít nhất cũng phải vô địch thế giới.
Mà vô địch thế giới với định đoạn toàn thắng… Hai cái này có khoảng cách khác biệt một trời một vực, nó không sai biệt lắm khác nhau như Trúc Cơ kỳ và Thánh Nhân kỳ vậy!
"Có gì mà phải lừa cậu chứ?"
Cậu nam sinh hàng trước lấy điện thoại từ trong túi ra, mở mục top tìm kiếm trên Microblog, sau đó đưa điện thoại cho Du Thiệu, nói: "Cậu xem đi, thứ ba mươi hai này."
"Tên kia, cậu mang theo điện thoại, còn không nộp lên đi!" Chu Đức bắt được điểm mấu chốt, lập tức ra vẻ bắt được kẻ trộm, nghiêm giọng quát lớn.
Cậu nam sinh hàng trước không hề sợ hãi: "Cậu à, dù sao hiện tại cũng đã nghỉ hè rồi."
Du Thiệu liếc mắt nhìn điện thoại, phát hiện cái tin xếp thứ ba mươi hai, quả thực là tin về Trịnh Cần định đoạn — 【Định đoạn thành công sơ đoạn với thành tích toàn thắng!】
Du Thiệu chuẩn bị thu tầm mắt lại, thì lại ngạc nhiên phát hiện, lúc này đang đứng thứ bảy trên top tìm kiếm cũng là một tin tức liên quan đến cờ vây.
Đằng sau cái top tìm kiếm này, còn có thêm một chữ "Bạo" màu đỏ, hiển nhiên là mức độ phổ biến vô cùng khủng bố, top tìm kiếm này có lẽ còn sẽ tiếp tục tăng cao— 【Trang Vị Sinh xông vào giải đấu thách thức danh hiệu Thiên Nguyên!】
"Trang Vị Sinh..."
Du Thiệu đã nghe thấy cái tên này rất nhiều lần, cũng từng xem không ít các ván cờ của Trang Vị Sinh, ấn tượng về Trang Vị Sinh cũng không hề ít.
"Không có lừa cậu đúng không?"
Cậu nam sinh hàng trước lấy điện thoại về, rồi nhướng mày, cười hỏi: "Du Thiệu, thấy người ta định đoạn toàn thắng, áp lực ập đến hả? Muốn thành kỳ thủ chuyên nghiệp, cũng không đơn giản vậy đâu."
Trước đây, Du Thiệu, ba người bọn họ tại vòng loại giải cờ vây trường cấp ba, đánh bại hai người đã từng tham gia định đoạn, những thiếu niên đến từ Hoa Nam Tam Trung, giành được chức quán quân.
Bởi vậy trong trường có một bộ phận người cảm thấy, Du Thiệu có lẽ có khả năng trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp.
Nhưng cũng có không ít người cho rằng, Du Thiệu không có tư chất để trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp, dù sao chỉ là thắng một thiếu niên đã từng tham gia định đoạn, chả nói lên được gì cả.
Bất quá tất cả mọi người, vô luận là cảm thấy Du Thiệu có khả năng trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp, hay là cho rằng Du Thiệu không có khả năng đó, đều có một ý nghĩ chung—
Ngươi mẹ nó tuyệt đối đừng có mà thực sự trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp đấy!
Không ai hy vọng thấy tận mắt đồng học mình lại trở thành bộ dạng "con nhà người ta" cả, dù sao tự mình thất bại đã đủ làm người ta uể oải, nhưng thấy người khác thành công thì còn khó tiếp nhận hơn!
Du Thiệu cười cười, cũng không phản bác, chỉ nói: "Tớ vẫn còn đang thi cấp thôi, đẳng cấp nghiệp dư cũng còn chưa xác định đây, xem xem có định được nghiệp dư ngũ đoạn không rồi nói tiếp, chưa chắc gì đã lên được nghiệp dư ngũ đoạn ấy chứ."
"Đúng vậy."
Lúc này, Chu Đức ra vẻ tán thành, gật gù đầu, rồi nói với cậu nam sinh hàng trước: "Lão Du tuy có chút thực lực, nhưng để làm kỳ thủ chuyên nghiệp thì quá khó khăn, nhưng vì ủng hộ người anh em tốt của mình, tớ nguyện ý tin cậu ấy, hay là hai ta cá cược đi?"
"Hả?"
Cậu nam sinh hàng trước ngẩn người, hỏi: "Cược thế nào?"
Chu Đức vẻ mặt vì bạn bè sẵn sàng hy sinh, đại nghĩa lẫm liệt nói: "Cược xem lão Du có làm kỳ thủ chuyên nghiệp được hay không ấy, tớ cược một trăm, coi như tặng cho cậu, một trăm đồng này đại biểu cho mong ước tốt đẹp của tớ dành cho lão Du!"
Du Thiệu im lặng liếc nhìn Chu Đức, lắc đầu, rồi nói: "Thôi, tớ về trước đây, khai giảng gặp lại."
Nói xong, Du Thiệu khoác cặp lên vai, không đợi Chu Đức trả lời, liền rời khỏi phòng học.
Không lâu sau đó, về đến nhà, Du Thiệu đi vào phòng ngủ, bỏ cặp xuống, chậm rãi thở ra một hơi, rồi bắt đầu suy tư.
Năm tới, đến khi giải định đoạn bắt đầu, có lẽ chính là lại trải qua một lượt thi cấp và thăng đoạn, độ khó thì không có, nhưng chỉ hơi rắc rối một chút.
Nhưng mà, năm nay nhất định không thể cứ như vậy mà nhàn rỗi, mình đã quyết định ở kiếp này nâng cao năng lực sát phạt, bổ khuyết nhược điểm, nhất định phải chơi nhiều cờ hơn mới được.
"Vậy thì... chơi cờ trên m·ạ·n·g, luyện một chút năng lực công s·á·t?"
Du Thiệu nghĩ ngợi, đi đến trước máy vi tính, mở máy, bắt đầu tìm kiếm các trang web chơi cờ trên m·ạ·n·g.
Rất nhanh, Du Thiệu đã có kết quả.
Trước mắt, trang web chơi cờ được yêu thích nhất trong nước là Cờ Xuân Thu, nhưng ở phạm vi thế giới, thì trang cờ vây phổ biến nhất là Nineteen, cũng chính là 19, ý chỉ bàn cờ vây có 19 đường ngang dọc.
Nói cách khác, Cờ Xuân Thu là server nội địa, còn Nineteen là server quốc tế.
Mặc dù Nineteen là server quốc tế, nhưng nó cũng giống như game vậy, trong server quốc tế chắc chắn cũng có không ít kỳ thủ trong nước chơi.
Du Thiệu trầm ngâm một chút, rất nhanh liền đưa ra quyết định, nhẹ nhàng nhấn chuột, tải app Nineteen, đồng thời nhanh chóng đăng ký tài khoản.
Rất nhanh, giao diện chọn tên người dùng hiện lên.
Nineteen là nền tảng quốc tế, ID không thể có chữ tiếng Trung, Du Thiệu nghĩ mãi, cũng không biết nên đặt tên gì cho hay, dứt khoát đánh bừa một chuỗi ký tự.
Shdiide
"Được, cái này đi."
Du Thiệu không quá quan tâm ID là gì, nhẹ nhàng nhấn chuột, hiện lên thông báo không trùng tên, vậy là đăng ký thành công.
Sau đó, Du Thiệu lại nhấn chuột, bắt đầu tìm đối thủ ghép cặp.
Chẳng mấy chốc, Du Thiệu đã tìm được đối thủ.
Du Thiệu liếc nhìn ID đối phương, cảm thấy hơi buồn cười, bởi vì ID của đối phương, cũng là một chuỗi ký tự lộn xộn như mình, tên là Seitahjg, đồng thời số ván cờ cũng bằng 0, chắc hẳn là cũng vừa mới tải ứng dụng này về.
"Ồ, còn có thể đoán trước sao?"
Du Thiệu khẽ "ồ" lên một tiếng, có hơi kinh ngạc.
Thông thường, khi chơi cờ online, sau khi ghép cặp với đối thủ, bên nào cầm quân đen quân trắng sẽ được hệ thống phân phối ngẫu nhiên, không hề có đoán trước.
Nhưng hiện tại, dù cậu tạm thời bị phân cho quân đen, lại hiển thị có thể dùng chuột để nhấn một quân đen hoặc hai quân đen, để dự đoán chẵn lẻ.
Du Thiệu điều khiển chuột, nhấn chọn hai quân đen, chọn đoán số chẵn.
Rất nhanh, kết quả đoán của đối phương cũng xuất hiện.
Đối phương tất cả nhấn hai quân trắng, cũng là số chẵn.
Điều này có nghĩa, ván này Du Thiệu sẽ là người cầm quân đen đi trước.
Du Thiệu nhẹ nhàng nhấn chuột, rất nhanh đã đặt quân đen ở góc phải phía trên bàn cờ.
16 ngang 4 dọc, tinh.
Cạch.
Ngay khoảnh khắc Du Thiệu nhấn chuột đặt quân cờ xuống, âm thanh tiếng cờ hạ xuống cũng vang lên, như thật.
Thấy quân đen đã được đặt xuống, đối phương cũng rất nhanh đặt quân trắng xuống.
4 ngang 16 dọc, tinh.
Hai bên đều bắt đầu bằng Tiểu Mục ở góc và Nhị Liên Tinh, sau đó đều xuống cờ như bay, tốc độ xuống cờ rất nhanh, chỉ một lát đã xuống đến mười nước cờ.
"Cũng được đấy, không phải người mới."
Du Thiệu âm thầm gật đầu, vốn dĩ cậu còn cho rằng mới bắt đầu gặp được những người mới chơi như Chu Đức, không ngờ, bây giờ chỉ nhìn từ bố cục, thì đối phương rõ ràng là vẫn có trình độ nhất định.
Nhưng trình độ chính xác đến đâu, thì sau một vài nước đi, trước mắt Du Thiệu tạm thời chưa thể phán đoán.
Du Thiệu suy nghĩ, rồi lại nhấn chuột đặt quân cờ xuống.
Cạch.
16 ngang 9 dọc, Phi Áp.
Nước đi này, có chút vượt quá dự đoán của đối phương, đối phương không có ngay lập tức xuống cờ mà rơi vào trầm tư.
Một lát sau, quân trắng mới rốt cục được hạ xuống.
12 ngang 4 dọc, Phi Áp!
"Cũng Phi Áp lên?"
Du Thiệu hơi có chút ngoài ý muốn, nước đi Phi Áp của quân trắng vô cùng cứng rắn, khi đối mặt với quân đen thăm dò bằng Phi Áp, lại không hề để ý mà chọn cách đáp trả lại bằng quân đen, Phi Áp ngay lên quân đen, đối đầu gay gắt.
Bất quá, Du Thiệu cũng không nghĩ quá nhiều, nhanh chóng di chuột đặt quân cờ xuống.
Ngay lập tức, âm thanh tiếng cờ rơi liên tiếp bắt đầu không ngừng vang vọng khắp căn phòng.
...
PS: Buổi chiều còn một chương nữa.
Đầu tháng bảy, theo nhiệt độ không khí ngày càng nóng lên, tiếng ve kêu ồn ào cũng bắt đầu vang lên không ngớt.
Giải đấu định đoạn cờ vây thường niên, sau những trận chiến kịch liệt, đã hoàn toàn khép lại, đồng thời, một học kỳ học tập cũng cuối cùng đã đến hồi kết.
Nghỉ hè, sắp tới rồi.
"Sau khi nghỉ hè trở lại, các ngươi sẽ lên lớp mười một, hai tháng nghỉ này, nghỉ ngơi cho tốt đồng thời, cũng phải chú ý an toàn, mặc dù thời tiết ngày càng nóng, cũng đừng chạy ra bờ sông chơi đùa."
Trên bục giảng, Lý Khang nói: "Được rồi, chúc các em có một kỳ nghỉ hè vui vẻ."
"A, thông suốt!"
Nghe vậy, dù Lý Khang vẫn chưa rời đi, đám học sinh dưới bục cũng không thể nhịn được mà vung tay hoan hô, trên mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ vui sướng.
Lần này Lý Khang ngược lại tùy ý cho học sinh náo loạn, cũng không hề lên tiếng ngăn cản, khó khăn lắm mới được nghỉ hè, không có áp lực học hành, cũng nên cho học sinh có cơ hội giải tỏa cảm xúc.
Sau khi Lý Khang rời khỏi phòng học, một đám học sinh lập tức càng làm ầm ĩ hơn, thậm chí có người còn bắt chước những cảnh trong phim, xé sách giáo khoa, ra sức thể hiện cái sự điên cuồng của tuổi trẻ.
"Này bạn, cậu bị điên rồi hả, đây là lớp mười, không phải lớp mười hai, sang năm chúng ta lại không phải chia lớp, chủ nhiệm lớp vẫn là Lý Khang, mà lại đây là đồ dùng để làm bài tập hè mà!"
"Ngọa Tào, băng dính! Nhanh lên, ai có băng dính không? Cho tôi mượn một cái!"
Cậu bạn xé sách lập tức trừng lớn mắt, luống cuống tay chân thu gom mảnh vụn sách, đồng thời vội vã tìm người mượn băng dính.
"Lão Du, cậu xem kết quả giải định đoạn cờ vây năm nay chưa?"
Du Thiệu đang dọn dẹp túi xách, thì Chu Đức bên cạnh đột nhiên ghé lại, mở miệng hỏi.
"Không rõ, sao vậy?"
Du Thiệu vừa bỏ bài tập về nhà vào túi xách, vừa hỏi.
"Chính là người hôm trước đã bắt chuyện với cậu ở vòng loại giải cờ vây ấy, anh ta thành kỳ thủ chuyên nghiệp rồi!"
Chu Đức vẻ mặt thán phục, nói: "Nghe nói anh ta từ vòng loại, đấu bán kết, chung kết, đều không thua trận nào, giữ thành tích toàn thắng, hai ngày nay trên m·ạ·n·g mọi người đang bàn tán xôn xao về anh ta đấy!"
"Anh ta định đoạn rồi à..."
Du Thiệu đối với kết quả này cũng không quá bất ngờ, cậu nghĩ, với trình độ chơi cờ của Trịnh Cần, nếu chỉ nghĩ tới chuyện định đoạn, thì xác thực không có gì khó khăn.
Dù sao trước đây, lúc Du Thiệu chơi cờ chấp hai bàn với Trịnh Cần, vì quá khinh địch, suýt chút nữa bị Trịnh Cần lật ngược thế cờ, cuối cùng chỉ có thể chọn cách ra tay ác độc.
"Chuyện này cậu cũng không biết à?"
Chu Đức có chút khó tin, nói: "Hằng năm, việc định đoạn thành công của một kỳ thủ chuyên nghiệp sẽ gây ra một sự chấn động không nhỏ, giống như trạng nguyên thi đại học vậy."
"Đừng nói lần này anh ta còn định đoạn với toàn thắng, chuyện này chẳng khác nào đạt điểm tối đa tất cả các môn thi đại học, hôm qua tôi có tra thử, trong khu thi của chúng ta, lần trước xuất hiện người toàn thắng định đoạn đã là chuyện của năm năm về trước rồi!"
Lúc này, một bạn học ngồi trước mặt Du Thiệu cũng quay người lại, hỏi: "Các cậu đang nói Trịnh Cần hả? Chuyện này tớ cũng biết, hai ngày nay lướt video, tí là lại thấy anh ta, đều lên cả top tìm kiếm rồi."
"Thật hay giả vậy?"
Du Thiệu có chút không tin nổi.
Du Thiệu luôn biết, ở cái thế giới này, cờ vây tuy không quá phổ biến, nhưng vì cờ vây từ rất sớm đã được truyền bá đi khắp thế giới, bởi vậy tầm ảnh hưởng của nó trên quốc tế là rất lớn, bầu không khí cờ vây vô cùng nồng đậm.
Nhưng mà, Trịnh Cần chỉ mới định đoạn thành công, dù cho là toàn thắng định đoạn, mà lại có thể lên đến top tìm kiếm, đây hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của Du Thiệu.
Phải biết rằng, ở kiếp trước, kỳ thủ chuyên nghiệp muốn lên được top tìm kiếm một lần, thì ít nhất cũng phải vô địch thế giới.
Mà vô địch thế giới với định đoạn toàn thắng… Hai cái này có khoảng cách khác biệt một trời một vực, nó không sai biệt lắm khác nhau như Trúc Cơ kỳ và Thánh Nhân kỳ vậy!
"Có gì mà phải lừa cậu chứ?"
Cậu nam sinh hàng trước lấy điện thoại từ trong túi ra, mở mục top tìm kiếm trên Microblog, sau đó đưa điện thoại cho Du Thiệu, nói: "Cậu xem đi, thứ ba mươi hai này."
"Tên kia, cậu mang theo điện thoại, còn không nộp lên đi!" Chu Đức bắt được điểm mấu chốt, lập tức ra vẻ bắt được kẻ trộm, nghiêm giọng quát lớn.
Cậu nam sinh hàng trước không hề sợ hãi: "Cậu à, dù sao hiện tại cũng đã nghỉ hè rồi."
Du Thiệu liếc mắt nhìn điện thoại, phát hiện cái tin xếp thứ ba mươi hai, quả thực là tin về Trịnh Cần định đoạn — 【Định đoạn thành công sơ đoạn với thành tích toàn thắng!】
Du Thiệu chuẩn bị thu tầm mắt lại, thì lại ngạc nhiên phát hiện, lúc này đang đứng thứ bảy trên top tìm kiếm cũng là một tin tức liên quan đến cờ vây.
Đằng sau cái top tìm kiếm này, còn có thêm một chữ "Bạo" màu đỏ, hiển nhiên là mức độ phổ biến vô cùng khủng bố, top tìm kiếm này có lẽ còn sẽ tiếp tục tăng cao— 【Trang Vị Sinh xông vào giải đấu thách thức danh hiệu Thiên Nguyên!】
"Trang Vị Sinh..."
Du Thiệu đã nghe thấy cái tên này rất nhiều lần, cũng từng xem không ít các ván cờ của Trang Vị Sinh, ấn tượng về Trang Vị Sinh cũng không hề ít.
"Không có lừa cậu đúng không?"
Cậu nam sinh hàng trước lấy điện thoại về, rồi nhướng mày, cười hỏi: "Du Thiệu, thấy người ta định đoạn toàn thắng, áp lực ập đến hả? Muốn thành kỳ thủ chuyên nghiệp, cũng không đơn giản vậy đâu."
Trước đây, Du Thiệu, ba người bọn họ tại vòng loại giải cờ vây trường cấp ba, đánh bại hai người đã từng tham gia định đoạn, những thiếu niên đến từ Hoa Nam Tam Trung, giành được chức quán quân.
Bởi vậy trong trường có một bộ phận người cảm thấy, Du Thiệu có lẽ có khả năng trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp.
Nhưng cũng có không ít người cho rằng, Du Thiệu không có tư chất để trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp, dù sao chỉ là thắng một thiếu niên đã từng tham gia định đoạn, chả nói lên được gì cả.
Bất quá tất cả mọi người, vô luận là cảm thấy Du Thiệu có khả năng trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp, hay là cho rằng Du Thiệu không có khả năng đó, đều có một ý nghĩ chung—
Ngươi mẹ nó tuyệt đối đừng có mà thực sự trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp đấy!
Không ai hy vọng thấy tận mắt đồng học mình lại trở thành bộ dạng "con nhà người ta" cả, dù sao tự mình thất bại đã đủ làm người ta uể oải, nhưng thấy người khác thành công thì còn khó tiếp nhận hơn!
Du Thiệu cười cười, cũng không phản bác, chỉ nói: "Tớ vẫn còn đang thi cấp thôi, đẳng cấp nghiệp dư cũng còn chưa xác định đây, xem xem có định được nghiệp dư ngũ đoạn không rồi nói tiếp, chưa chắc gì đã lên được nghiệp dư ngũ đoạn ấy chứ."
"Đúng vậy."
Lúc này, Chu Đức ra vẻ tán thành, gật gù đầu, rồi nói với cậu nam sinh hàng trước: "Lão Du tuy có chút thực lực, nhưng để làm kỳ thủ chuyên nghiệp thì quá khó khăn, nhưng vì ủng hộ người anh em tốt của mình, tớ nguyện ý tin cậu ấy, hay là hai ta cá cược đi?"
"Hả?"
Cậu nam sinh hàng trước ngẩn người, hỏi: "Cược thế nào?"
Chu Đức vẻ mặt vì bạn bè sẵn sàng hy sinh, đại nghĩa lẫm liệt nói: "Cược xem lão Du có làm kỳ thủ chuyên nghiệp được hay không ấy, tớ cược một trăm, coi như tặng cho cậu, một trăm đồng này đại biểu cho mong ước tốt đẹp của tớ dành cho lão Du!"
Du Thiệu im lặng liếc nhìn Chu Đức, lắc đầu, rồi nói: "Thôi, tớ về trước đây, khai giảng gặp lại."
Nói xong, Du Thiệu khoác cặp lên vai, không đợi Chu Đức trả lời, liền rời khỏi phòng học.
Không lâu sau đó, về đến nhà, Du Thiệu đi vào phòng ngủ, bỏ cặp xuống, chậm rãi thở ra một hơi, rồi bắt đầu suy tư.
Năm tới, đến khi giải định đoạn bắt đầu, có lẽ chính là lại trải qua một lượt thi cấp và thăng đoạn, độ khó thì không có, nhưng chỉ hơi rắc rối một chút.
Nhưng mà, năm nay nhất định không thể cứ như vậy mà nhàn rỗi, mình đã quyết định ở kiếp này nâng cao năng lực sát phạt, bổ khuyết nhược điểm, nhất định phải chơi nhiều cờ hơn mới được.
"Vậy thì... chơi cờ trên m·ạ·n·g, luyện một chút năng lực công s·á·t?"
Du Thiệu nghĩ ngợi, đi đến trước máy vi tính, mở máy, bắt đầu tìm kiếm các trang web chơi cờ trên m·ạ·n·g.
Rất nhanh, Du Thiệu đã có kết quả.
Trước mắt, trang web chơi cờ được yêu thích nhất trong nước là Cờ Xuân Thu, nhưng ở phạm vi thế giới, thì trang cờ vây phổ biến nhất là Nineteen, cũng chính là 19, ý chỉ bàn cờ vây có 19 đường ngang dọc.
Nói cách khác, Cờ Xuân Thu là server nội địa, còn Nineteen là server quốc tế.
Mặc dù Nineteen là server quốc tế, nhưng nó cũng giống như game vậy, trong server quốc tế chắc chắn cũng có không ít kỳ thủ trong nước chơi.
Du Thiệu trầm ngâm một chút, rất nhanh liền đưa ra quyết định, nhẹ nhàng nhấn chuột, tải app Nineteen, đồng thời nhanh chóng đăng ký tài khoản.
Rất nhanh, giao diện chọn tên người dùng hiện lên.
Nineteen là nền tảng quốc tế, ID không thể có chữ tiếng Trung, Du Thiệu nghĩ mãi, cũng không biết nên đặt tên gì cho hay, dứt khoát đánh bừa một chuỗi ký tự.
Shdiide
"Được, cái này đi."
Du Thiệu không quá quan tâm ID là gì, nhẹ nhàng nhấn chuột, hiện lên thông báo không trùng tên, vậy là đăng ký thành công.
Sau đó, Du Thiệu lại nhấn chuột, bắt đầu tìm đối thủ ghép cặp.
Chẳng mấy chốc, Du Thiệu đã tìm được đối thủ.
Du Thiệu liếc nhìn ID đối phương, cảm thấy hơi buồn cười, bởi vì ID của đối phương, cũng là một chuỗi ký tự lộn xộn như mình, tên là Seitahjg, đồng thời số ván cờ cũng bằng 0, chắc hẳn là cũng vừa mới tải ứng dụng này về.
"Ồ, còn có thể đoán trước sao?"
Du Thiệu khẽ "ồ" lên một tiếng, có hơi kinh ngạc.
Thông thường, khi chơi cờ online, sau khi ghép cặp với đối thủ, bên nào cầm quân đen quân trắng sẽ được hệ thống phân phối ngẫu nhiên, không hề có đoán trước.
Nhưng hiện tại, dù cậu tạm thời bị phân cho quân đen, lại hiển thị có thể dùng chuột để nhấn một quân đen hoặc hai quân đen, để dự đoán chẵn lẻ.
Du Thiệu điều khiển chuột, nhấn chọn hai quân đen, chọn đoán số chẵn.
Rất nhanh, kết quả đoán của đối phương cũng xuất hiện.
Đối phương tất cả nhấn hai quân trắng, cũng là số chẵn.
Điều này có nghĩa, ván này Du Thiệu sẽ là người cầm quân đen đi trước.
Du Thiệu nhẹ nhàng nhấn chuột, rất nhanh đã đặt quân đen ở góc phải phía trên bàn cờ.
16 ngang 4 dọc, tinh.
Cạch.
Ngay khoảnh khắc Du Thiệu nhấn chuột đặt quân cờ xuống, âm thanh tiếng cờ hạ xuống cũng vang lên, như thật.
Thấy quân đen đã được đặt xuống, đối phương cũng rất nhanh đặt quân trắng xuống.
4 ngang 16 dọc, tinh.
Hai bên đều bắt đầu bằng Tiểu Mục ở góc và Nhị Liên Tinh, sau đó đều xuống cờ như bay, tốc độ xuống cờ rất nhanh, chỉ một lát đã xuống đến mười nước cờ.
"Cũng được đấy, không phải người mới."
Du Thiệu âm thầm gật đầu, vốn dĩ cậu còn cho rằng mới bắt đầu gặp được những người mới chơi như Chu Đức, không ngờ, bây giờ chỉ nhìn từ bố cục, thì đối phương rõ ràng là vẫn có trình độ nhất định.
Nhưng trình độ chính xác đến đâu, thì sau một vài nước đi, trước mắt Du Thiệu tạm thời chưa thể phán đoán.
Du Thiệu suy nghĩ, rồi lại nhấn chuột đặt quân cờ xuống.
Cạch.
16 ngang 9 dọc, Phi Áp.
Nước đi này, có chút vượt quá dự đoán của đối phương, đối phương không có ngay lập tức xuống cờ mà rơi vào trầm tư.
Một lát sau, quân trắng mới rốt cục được hạ xuống.
12 ngang 4 dọc, Phi Áp!
"Cũng Phi Áp lên?"
Du Thiệu hơi có chút ngoài ý muốn, nước đi Phi Áp của quân trắng vô cùng cứng rắn, khi đối mặt với quân đen thăm dò bằng Phi Áp, lại không hề để ý mà chọn cách đáp trả lại bằng quân đen, Phi Áp ngay lên quân đen, đối đầu gay gắt.
Bất quá, Du Thiệu cũng không nghĩ quá nhiều, nhanh chóng di chuột đặt quân cờ xuống.
Ngay lập tức, âm thanh tiếng cờ rơi liên tiếp bắt đầu không ngừng vang vọng khắp căn phòng.
...
PS: Buổi chiều còn một chương nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận