Ta Thật Không Có Nghĩ Hạ Cờ Vây A!

Chương 195: Hướng chết mà sinh

Chương 195: Hướng c·h·ết mà sinh “Nếu như trên sàn đấu cờ và bàn cờ trực tuyến thể hiện, thì có lẽ hơi khó đấy…” Nghe vậy, Du Thiệu âm thầm suy nghĩ trong lòng.
Sau vài ván cờ với Ngô Chỉ Huyên trên bàn cờ trực tuyến, Du Thiệu cảm nhận rõ sự khác biệt giữa Ngô Chỉ Huyên và Từ Tử Câm.
Tuy Ngô Chỉ Huyên cũng không yếu, được xưng tụng là t·h·i·ê·n tài t·h·iếu nữ, nhưng nàng thiếu ý chí chiến đấu giành chiến thắng. Nước cờ của nàng thường có thừa sự linh hoạt, nhưng lại thiếu đi sự t·à·n nhẫn. Điều này thể hiện ở việc nàng thiếu sự quan s·á·t nhạy bén, khi rơi vào thế bất lợi lại không đủ quyết liệt. Nếu đối thủ có tài cờ ngang nàng, thì dù nàng có ưu thế cũng không thể gây áp lực quá lớn.
Nếu so cờ với Từ Tử Câm, hắn không thể chơi thoải mái như vậy được. Vừa rồi, nước cờ sai lầm đó Ngô Chỉ Huyên không nhận ra, nhưng có lẽ Từ Tử Câm đã có thể phát hiện ra.
Tuy nhiên, đây chỉ là cờ trực tuyến, cả hai bên đều không có ý chí cầu thắng quá cao, chỉ giao lưu là chính, nên Du Thiệu cũng không thể phán đoán chính xác được.
Có lẽ vì từng bại dưới tay Từ Tử Câm nên Ngô Chỉ Huyên sẽ thay đổi khi thi đấu trên sàn?
Hai người vừa trò chuyện vừa đánh, do Ngô Chỉ Huyên trước đó đã hớ hênh một nước lớn nên không lâu sau, ván cờ kết thúc.
Du Thiệu cùng Ngô Chỉ Huyên phục bàn lại một chút, trong tai nghe vang lên giọng nói tạm biệt của Ngô Chỉ Huyên: “Lần sau rảnh lại đánh nhé, đói c·h·ết mất thôi, ta đi ăn cơm đây, tạm biệt…!”
“Tạm biệt.”
Du Thiệu nói tạm biệt với Ngô Chỉ Huyên, sau đó tháo tai nghe, đặt trên bàn máy tính.
Nghĩ về cục diện cờ vây của thế giới này, ánh mắt Du Thiệu lấp lánh.
“Không chỉ có Nhật Bản, Hàn Quốc liên tục xuất hiện nhân tài, mà ngay cả ở Châu Âu và Châu Mỹ cũng không thiếu những kỳ thủ mạnh. Thế giới cờ vây này, nhất định sẽ không nhàm chán.”
Nghĩ tới đây, Du Thiệu không khỏi có chút mong chờ.
Giờ hắn đang đi trên một con đường hoàn toàn trái ngược với kiếp trước. Để đi xa hơn trên con đường này, hắn nhất định phải liên tục đấu với những đối thủ mạnh, ma luyện mình trong thời khắc sinh t·ử.
May mắn thay, ở thế giới này, vì cờ vây phát triển mạnh mẽ, những cuộc thi đấu cờ vây mang tầm cỡ thế giới được tổ chức thường xuyên. Các kỳ thủ của các quốc gia rất đông đảo, cao thủ như mây.
Không chỉ có những lão tướng cờ kỳ cựu đã thành danh từ lâu, mà còn có các kỳ thủ trẻ tuổi mới nổi, tất cả đều đang khổ luyện để theo đuổi cảnh giới cờ cao hơn!
Tuy thế giới này không có cờ vây AI, nhưng sự xuất hiện của hắn đã làm giới cờ bắt đầu âm thầm biến động.
Có một ngày, khi hắn bù đắp được những nhược điểm của mình, có lẽ thật sự có cơ hội đặt chân đến lĩnh vực mà kiếp trước chưa từng chạm đến!
Dù sao ở kiếp này hắn còn trẻ, chỉ mới vừa tròn mười bảy tuổi!
Du Thiệu nghĩ ngợi, cầm điện thoại đang để trên bàn máy tính lên, tìm Wechat của Từ Tử Câm, sau đó nhắn tin hỏi: “Nghe nói hôm qua cậu thua trận à?”
Hai người là bạn học, đều là kỳ thủ chuyên nghiệp, cũng đã quen biết nhau từ lâu, hôm qua sau khi Từ Tử Câm thua cả giải đấu chuyên nghiệp thì sao hắn cũng phải hỏi một tiếng chứ.
Gửi tin xong, Du Thiệu liền để điện thoại xuống, vừa định chơi game một chút thì điện thoại trên bàn khẽ rung.
“Hả?”
Du Thiệu hơi k·i·nh· ·d·ị, cầm điện thoại lên xem, phát hiện người trả lời tin nhắn quả thật là Từ Tử Câm.
Từ Tử Câm: “Ừ.”
Câu trả lời của Từ Tử Câm rất ngắn gọn.
Du Thiệu nhắn tin hỏi: “Trả lời nhanh vậy?”
Đối diện rất nhanh hiện lên dòng chữ “Đối phương đang nhập tin nhắn…” không lâu sau, một tin nhắn trả lời tới.
Từ Tử Câm: “Bạn bè trên Wechat của tôi không nhiều.”
Thấy tin nhắn này, Du Thiệu hơi kinh ngạc, có chút không kịp phản ứng. Việc ít bạn trên Wechat, với việc trả lời tin nhắn nhanh thì có liên quan gì?
Tuy nhiên, sau khi suy nghĩ một chút, Du Thiệu nhanh chóng hiểu ý của Từ Tử Câm.
Vì bạn bè trên Wechat không nhiều, nên khi nhận được tin nhắn Wechat, cho dù đang có việc, nàng vẫn sẽ ưu tiên cầm điện thoại lên xem tin nhắn.
Nếu như bạn bè trên Wechat không ít, thì có lẽ Từ Tử Câm đang bận, dù có tin nhắn tới nàng cũng sẽ không lập tức xem ngay.
Nói vậy, ý ngầm của câu nói này là, vừa rồi nàng đang rảnh.
Sao giống như đọc hiểu quá vậy?
Du Thiệu có chút im lặng, nhưng vẫn chưa chắc chắn, nhắn tin hỏi: “Vừa nãy cậu bận à?”
“Ừm, đang phục bàn ván cờ hôm qua.”
Từ Tử Câm khẳng định lời Du Thiệu, sau đó liền gửi cho Du Thiệu một tệp tài liệu, tiếp theo lại gửi thêm một câu: “Lần sau tôi sẽ thắng.”
Du Thiệu mở tệp tài liệu, phát hiện đó là một bản kỳ phổ.
Đây rõ ràng là kỳ phổ ván cờ ngày hôm qua Từ Tử Câm thua trước Nghê Thắng Ngang, Từ Tử Câm chắc đã ghi lại kỳ phổ ngay khi vừa đánh xong để tiện phục bàn, phòng khi để quá lâu sẽ quên.
… …
Một nơi khác, trong một khu chung cư cao cấp nào đó ở Giang Lăng.
Thấy Du Thiệu không tiếp tục nhắn tin lại, Từ Tử Câm đặt điện thoại xuống, lần nữa nhìn về phía bàn cờ trước mặt.
“Ai nhắn tin vậy?”
Bên cạnh, Thường Yến như cười như không nhìn Từ Tử Câm, lên tiếng hỏi: “Lúc nãy phục bàn, có người nhắn Wechat cho cô, cô chỉ trả lời có một câu đang bận rồi không trả lời tiếp.”
“Du Thiệu.”
Vẻ mặt Từ Tử Câm tỏ ra rất bình tĩnh, không biết trong lòng có thật sự bình tĩnh như vẻ ngoài không, nàng khẽ vén tóc bên tai, nói: “Cậu ấy hỏi tôi có phải hôm qua thua cờ không.”
“Du Thiệu à…”
Nhắc tới Du Thiệu, Thường Yến liền không nhịn được nhớ tới hình thái Yêu đ·a·o, lắc đầu, nói: “Đáng tiếc thật, không nhiều người đánh được loại hình thái lớn này đâu, gần đây ta toàn không gặp ai đánh Yêu đ·a·o cả.”
Nói rồi, trên mặt Thường Yến bỗng hiện lên một nụ cười ranh mãnh, nói: “Thật muốn biết đám gia hỏa đó sẽ có biểu hiện gì khi phát hiện hình thái Yêu đ·a·o này không đúng nhỉ!”
“Tôi từng đánh một lần ở giải tam đoạn Sở Hùng Đỉnh.”
Từ Tử Câm nói: “Nếu không phải là do đánh ra Yêu đ·a·o, có thể tôi đã không thắng ván đó. Nhưng hình như Sở Hùng Đỉnh tam đoạn không nhận ra được gì cả, chỉ thấy là do mình đi cờ sau không tốt thôi.”
“Vậy thì đúng rồi, vì trình cờ của cậu ta chưa đủ mà.”
Thường Yến không chút ngạc nhiên, nói: “Trình cờ càng cao thì phát hiện vấn đề càng nhanh. Với đối thủ cao đoạn, chiêu đó chỉ dùng được một lần.”
“Một khi đánh chiêu đó trong một trận đấu có sự theo dõi của những kỳ thủ cao đoạn, có lẽ ngày hôm sau các biến hóa của nó sẽ gây xôn xao bàn tán, ngày thứ ba, chuyện Yêu đ·a·o không thành lập sẽ bị phát hiện, và ngày thứ tư thì sẽ gây chấn động cả thế giới!”
Nói xong, Thường Yến có chút cảm thán nói: “Tên nhóc Du Thiệu đó thật là một quái tài, không hiểu trong đầu cậu ta nghĩ gì mà lại lao vào một nước cờ nhìn sơ qua đã thấy thua thiệt rõ như vậy.”
Nghe vậy, Từ Tử Câm nhất thời im lặng.
Thường Yến để ý thấy sự thay đổi trạng thái của Từ Tử Câm, mỉm cười nói: “Yên tâm, với thiên phú của cô, chắc chắn sẽ đuổi kịp được, kỳ thủ nữ bọn ta cũng đâu có nhất thiết phải thua kém kỳ thủ nam!”
Từ Tử Câm không nói gì, lắc đầu, sau đó lại nhìn về phía bàn cờ, trầm ngâm một lát rồi đưa tay di chuyển quân cờ trên bàn, nói: “Lúc nãy chị nói cắt đứt ở bên phải thì sẽ có lợi hơn sao?”
“Đúng, đó chính là điểm then chốt, cô đã đi không đúng ở nước đó, dẫn tới bị rơi vào thế yếu.”
Thường Yến cũng nhìn vào bàn cờ, khẽ gật đầu, đưa tay đặt quân cờ, nói: “Đánh ở chỗ này, quân trắng chồm lên, quân đen cắt giống như là một nước cờ bắt buộc, nhưng kỳ thực vẫn còn có thể chắn.”
“Chắn?”
Từ Tử Câm nhanh chóng nhận ra diệu ý của nước đi này, con ngươi khẽ sáng, nói: “Thì ra là vậy, thoạt nhìn là xâm nhập trận địa của đối phương, nhưng kì thực lại ép đối phương hình thành sự chuyển đổi.”
“Đúng.”
Thường Yến nhìn Từ Tử Câm, khẽ gật đầu. Tuy sớm đã biết ngộ tính của Từ Tử Câm hơn người, nhưng thấy Từ Tử Câm nhanh chóng nhận ra thâm ý của nước cờ này như vậy, vẫn không khỏi kinh hãi.
“Nếu đối phương ép quá gắt, không nhất định phải đấu nhau sống c·h·ết, hoàn toàn có thể hình thành sự chuyển đổi, mình c·hết một quân, đối thủ c·hết một quân, với cách chơi như thế này, bàn cờ sẽ trở nên đơn giản hơn để giành ưu thế.”
Thường Yến nhìn bàn cờ, tiếp tục nói: “Nước đi này, trước đây cô không nhìn ra cũng bình thường thôi, có lẽ phải tới kỳ thủ thất đoạn trở xuống mới nhìn ra được.”
“Chắn, biến hóa tiếp theo là…”
Từ Tử Câm đưa tay, chuẩn bị bày ra biến hóa sau khi quân đen chắn thì điện thoại đột nhiên khẽ rung một cái, một tin nhắn Wechat đến.
Tay Từ Tử Câm liền khựng lại giữa không trung.
Thấy cảnh này, Thường Yến lập tức nhịn không được cười, nói: “Cô trả lời tin nhắn trước đi.”
Nghe vậy, Từ Tử Câm mới thu tay về, lại cầm điện thoại lên, mở Wechat, nhìn thoáng qua tin nhắn.
Khi thấy tin nhắn này, Từ Tử Câm liền ngẩn người.
“Hả?”
Thường Yến nhạy cảm nhận ra vẻ mặt của Từ Tử Câm thay đổi, đôi mắt phượng hơi nheo lại, hỏi: “Tử Câm, sao vậy? Ai nhắn tin?”
“Du Thiệu.”
Từ Tử Câm nhìn điện thoại, lại nhìn bàn cờ, hơi nhíu mày nói: “Cậu ấy nói, nếu ở nước thứ một trăm hai mươi bảy, mà đi Đại Phi trước, có lẽ sẽ là một khảo nghiệm rất lớn với quân trắng.”
“Nước thứ một trăm hai mươi bảy?”
Nghe vậy, Thường Yến có chút kinh ngạc nhìn về phía bàn cờ.
Lúc nãy cô cùng Từ Tử Câm đang thảo luận nước thứ chín mươi ba, còn nước thứ một trăm hai mươi bảy là sau khi Từ Tử Câm trong thực chiến đã chọn cường c·ô·ng vị mỏng của đối thủ, dẫn tới một chuỗi c·h·é·m g·iết liều m·ạ·n·g với đối phương.
Việc Du Thiệu không nhìn ra nước chuyển đổi thứ chín mươi ba, Thường Yến cũng không quá bất ngờ, quả thật không phải ai cũng có thể nhìn ra nước đó.
Nhưng... Nước thứ một trăm hai mươi bảy?
Và khi nhìn thấy vị trí của quân đen thứ một trăm hai mươi bảy trên bàn cờ, Thường Yến lập tức ngây người.
“Nơi này đi trước… Đại Phi?”
Thường Yến có chút mờ mịt, có chút không kịp phản ứng.
Nếu ở cục diện này, chọn cách đi Đại Phi trước, chẳng phải một mảng lớn quân đen ở góc dưới bên trái sẽ c·h·ết sao?
Thường Yến cẩn t·h·ậ·n nghĩ lại, cuối cùng có thể khẳng định, nếu như ở cục diện này mà đi trước Đại Phi, thì quân đen ở góc dưới bên trái có khả năng sẽ c·h·ết s·ạch!
Chỉ cần quân trắng tiến lên tấn công mạnh vào góc dưới bên trái, thì chắc chắn quân đen ở góc dưới bên trái sẽ c·h·ết toàn bộ!
Vậy thì quân đen bỏ quân cờ đó rồi?
Không, nếu là bỏ cờ thì ít nhất phải có chỗ đền bù chứ, nhưng ở đây thì đền bù vào đâu? Trong cục diện này, việc quân đen bỏ quân cờ không có lợi gì cả, chỉ thêm nguy hiểm, hoàn toàn vô lý!
Chẳng lẽ khả năng sống c·h·ết cơ bản của Du Thiệu không được tốt cho lắm sao?
Từ Tử Câm hiển nhiên cũng không hiểu điều này, nhìn bàn cờ, hàng lông mày đẹp càng nhăn lại, cũng rơi vào trầm tư.
“Chờ một chút!”
Thường Yến nhìn bàn cờ, nhìn một hồi thì bỗng ý thức được điều gì đó.
“Đây là…”
Thường Yến nhìn bàn cờ, đôi mắt đẹp từ từ mở to!
“Tìm, tìm được c·h·ết t·ử mượn dùng!”
Trong đầu Thường Yến, dường như có một bàn cờ không ngừng hiện lên đủ loại biến hóa của quân đen thoát trước, các loại công thủ phức tạp, cuối cùng tìm được con đường đi không thể tưởng tượng của quân đen kia!
“Nghĩ kỹ lại, mảnh quân đen này hoặc là không c·h·ết… Hoặc là cho dù có c·h·ết, thì cũng -- ”
“C·h·ết cũng không hề hấn gì!”
Nghĩ tới đây, Thường Yến không kìm được mà ngẩng đầu lên, nhìn về phía Từ Tử Câm đối diện.
Lúc này, Từ Tử Câm vẫn đang cau mày nhìn bàn cờ, hiển nhiên vẫn chưa hiểu rõ ý đồ của việc quân đen thoát trước.
“Biến hóa sau khi thoát trước sẽ là như vậy.”
Thường Yến hít sâu một hơi, đưa tay, lập tức bày ra biến hóa của quân đen sau khi thoát trước cho Từ Tử Câm.
Nhìn quân cờ không ngừng đặt lên bàn cờ, lông mày Từ Tử Câm không khỏi càng nhăn càng chặt, nhưng càng nhìn, dường như nàng rốt cuộc đã nhận ra điều gì, có chút giật mình tại chỗ.
“Vô luận mảnh quân đen này có c·h·ết hay không, cục diện ít nhất sẽ biến thành thế lực ngang nhau.”
Một lát sau, Từ Tử Câm với danh tiếng của một kỳ thủ tài giỏi, chậm rãi mở miệng: “Mảnh quân đen này, giống như bỏ đi mà không bỏ, giống như c·h·ết mà không c·h·ết.”
“Ừ.”
Thường Yến khẽ gật đầu, dường như rất bình tĩnh nói: “Một nước đi rất tốt.”
Nhưng trong lòng nàng không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài, thậm chí có thể nói là nổi lên kinh đào hải lãng!
Rốt cuộc thì Du Thiệu là không nhìn ra nước trấn chuyển đổi thứ chín mươi ba, hay không chỉ thấy được nước trấn đó, mà còn thấy được nước Đại Phi này, và cho rằng đây mới chính là mấu chốt để xoay chuyển cục diện?
Nước trấn của cô, có thể buộc quân trắng tiến hành chuyển đổi, tránh cho quân đen rơi vào thế yếu.
Còn nước Đại Phi thoát trước này, đủ để giúp quân đen vốn đang trong thế yếu trở nên khởi t·ử hồi sinh!
“Nhưng mà, loại nước đi này quá đáng, thậm chí có thể nói là khoa trương, tuyệt đối không phải là mạch tư duy của những kỳ thủ bình thường!”
“Đơn giản là hướng c·h·ết mà sinh!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận