Ta Thật Không Có Nghĩ Hạ Cờ Vây A!

Chương 104: Thẩm Dịch duy nhất thua một ván cờ?

Chương 104: Thẩm Dịch duy nhất thua một ván cờ? Nước cờ của hắn khi mở cuộc luôn như gió bão, cực kỳ mạnh mẽ, giỏi dùng các nước cờ dày đặc để tiếp tục tấn công, thường giống như thanh trọng kiếm không có mũi nhọn, vừa nhanh vừa mạnh, thường xuyên trong giao tranh trung cuộc có thể đánh đối thủ tan tác đến mức phải buông cờ đầu hàng. Nhưng mà, hắn ở phương diện đại cục và cân bằng lại hơi yếu, không quen với kiểu chiến đấu tỉ mỉ triền miên, những nước đi cuối tương đối thô ráp, một khi thế trận rơi vào thế bất lợi, thường thường sẽ rất khó đuổi theo. Có lẽ cũng chính bởi vì Thẩm Dịch ở phương diện này hắn có cố gắng đến đâu cũng không thể sánh kịp, cho nên hắn đối Thẩm Dịch cực kỳ kính phục. Rất nhanh, Khổng Tử liền tìm ra được vô số bài viết nghị luận về thiệp mời này, đồng thời tìm được kỳ phổ. Ban đầu, lông mày Khổng Tử nhíu lại rất chặt. Nhưng càng xem, vẻ mặt Khổng Tử không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc."Chiếm góc?""Quân trắng điểm góc nhỏ Phi đao về sau, quân đen trực tiếp chiếm góc...Thế mà còn có thể đi cờ như vậy sao?" Vẻ mặt Khổng Tử trở nên ngưng trọng, bất tri bất giác đã chìm đắm vào ván cờ này."Quân trắng, thật sự đi rất có phong cách của Thẩm Dịch." Khổng Tử chăm chú nhìn kỳ phổ trên điện thoại di động, nhìn tấm kỳ phổ này, dù là hắn cũng không khỏi kinh hãi. Dù chỉ là xem kỳ phổ, hắn cũng có thể cảm nhận được sự kịch liệt trong ván đấu, cảm giác giằng co và căng thẳng đến nghẹt thở của hai bên! "Phong cách đánh cờ của Thẩm Dịch, là khó bắt chước nhất, bởi vì cảnh giới không đủ thì căn bản không thể bắt chước, người giỏi thực sự có hiểu biết thâm sâu, nhưng số người có thể phát huy tốt cái hiểu biết đó trong thực tế không có mấy ai." "Mà Thẩm Dịch, chính là một cường giả về khả năng phát huy sự hiểu biết sâu rộng trong lòng, thường hay tạo vây đặc biệt, đi ra kiểu cờ bố cục lớn, khiến người ta trực tiếp cảm nhận được sự áp bức." "Nhưng mà...Quân trắng, lại có thể cho người ta cảm giác áp bức này." Khổng Tử nhíu mày chăm chú, lâm vào suy tư. "Mặc dù đây không thể nào là ván cờ Thẩm Dịch đã từng đánh, nếu không kỳ phổ sau này của Thẩm Dịch, không thể nào không có cách đánh chiếm góc như này được." "Nhưng mà, quân trắng vẫn có một trình độ cực kỳ cao siêu, rất giống Thẩm Dịch, điều này không thể phủ nhận." "Vậy quân đen là ai, mà có thể khiến một người đánh cờ cực kỳ giống Thẩm Dịch bị ép đến mức độ này..." "Nước đi chiếm góc như này, đơn giản khiến người ta phải câm nín." Lông mày Khổng Tử càng lúc càng nhăn, điếu thuốc trên tay đã cháy hết mà hắn không hề hay biết. Ở một nơi khác."Trang Vị Sinh lão sư, Lý Thông Du thất đẳng năm nay phát huy xuất sắc như vậy, vẫn thua trước ngài, xem ra lần này ngài quyết tâm đoạt lại danh hiệu Thiên Nguyên rồi!" Một thanh niên tầm hai mươi tuổi, cười nói với người đàn ông dáng người oai hùng vừa bước vào. Trang Vị Sinh lắc đầu, bình tĩnh mở miệng nói: "Còn chưa lọt vào trận đấu khiêu chiến, bây giờ nói cái này còn quá sớm, huống chi dù lọt vào trận đấu khiêu chiến, Khổng Tử Thiên Nguyên cũng là một đối thủ không thể coi thường." "Trang lão sư, ngài vẫn khiêm tốn như vậy. "Thanh niên hơi xúc động nói:"Người khác đều nói để cướp danh hiệu thập đẳng từ tay ngài còn dễ hơn cướp cúp quán quân từ tay anh ta!" "Quá khen rồi."Nghe vậy, trên mặt Trang Vị Sinh cũng không khỏi nở một nụ cười nhạt, nói: "Chỉ là trùng hợp phát huy tốt một chút tại trận tranh tài thập đẳng mà thôi." "Trùng hợp, chuyện này có thể trùng hợp suốt hai mươi năm." Thanh niên tựa hồ đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nói: "Đúng rồi, Trang Vị Sinh lão sư có thấy gần đây trên mạng đang xôn xao chuyện Thẩm Dịch bại trận không?" "Thẩm Dịch bại trận?" Trang Vị Sinh có chút bất ngờ, cười nói: "Đúng là một cụm từ mới mẻ. Trang Phi năm sau sẽ tham gia kỳ thi định đoạn, mấy ngày này ngoại trừ chuẩn bị cho giải Thiên Nguyên, ta chỉ đánh cờ cùng nó, không có lên mạng." "Con trai ngài cuối cùng cũng muốn tham gia kỳ thi định đoạn sao?" Thanh niên kinh ngạc nói:"Nó rõ ràng đã có thực lực của kỳ thủ chuyên nghiệp từ sớm rồi, lại cứ khăng khăng không định đoạn, sao đột nhiên lại quyết định định đoạn vào năm sau?" "Bởi vì nó luôn cảm thấy thực lực của mình chưa đủ, muốn tiếp tục rèn luyện bản thân, giành chiến tích toàn thắng trong kỳ thi định đoạn, nói rằng nếu như nó chưa tiến lên được chuyên nghiệp đã thua thì sẽ làm ta mất mặt, bây giờ nó cảm thấy đã ổn rồi." Trang Vị Sinh mở miệng nói:"Năm nay nó đúng là tiến bộ rất nhiều." "Con trai ngài đây là muốn điên cuồng tăng cấp à?" Thanh niên tặc lưỡi nói:"Hai cha con nhà các người, một người thì tăng cấp ở cấp cao, một người lại tăng cấp ở cấp thấp, có để người khác sống không vậy?" Nói xong, thanh niên vỗ vỗ bộ ngực, một mặt may mắn nói:"May mà ta đang ở mức giữa giữa, tạm thời chưa bị cuốn vào." "Đâu có khoa trương như vậy?" Trang Vị Sinh lắc đầu, hỏi:"Đúng rồi, ngươi vừa nói Thẩm Dịch thua ván cờ, là như thế nào?" "Trên mạng đồn thổi rằng, sau khi kỳ nghệ của Thẩm Dịch đạt đến đỉnh cao, thật ra vẫn có thua một ván, còn lan truyền cả kỳ phổ, gần đây làm ầm ĩ cả lên." Thanh niên cười nói:"Mặc dù chuyện này chắc chắn là giả, nhưng cách đánh của quân trắng thực sự có bóng dáng của Thẩm Dịch, hơn nữa ván kỳ phổ đó, Trang lão sư ngài xem có lẽ còn sẽ giật mình, muốn ta cho ngài xem không?" "Ngươi nói ta xem còn sẽ giật mình, vậy không xem chẳng phải rất bất lịch sự sao?" Trang Vị Sinh cười nhạt một tiếng, đi tới cạnh thanh niên, nói:"Vậy ta xem thử xem." "Được rồi."Thanh niên vui vẻ, tựa hồ rất chờ mong Trang Vị Sinh thấy kỳ phổ này sẽ phản ứng thế nào, rất nhanh gắp quân cờ từ trong hộp ra, không ngừng thay phiên hạ. Khi thanh niên gắp quân đen, đặt vào vị trí cạnh quân trắng điểm tinh vị, Trang Vị Sinh không khỏi sững sờ."Trực tiếp chiếm góc rồi?" Rất nhanh, khi thanh niên sắp xếp xong góc trái bên trên cùng những biến hóa liên quan, ánh mắt Trang Vị Sinh không khỏi híp lại, cả người lại ẩn ẩn để lộ một cảm giác nguy hiểm. Trang Vị Sinh là một người có tính cách tương đối trầm ổn, không dễ dàng biểu lộ cảm xúc, nhưng người quen biết hắn đều hiểu rõ, khi Trang Vị Sinh híp mắt lại, có nghĩa là, hắn đang tập trung cao độ. Không lâu sau đó, thanh niên cuối cùng đã xếp xong kỳ phổ, sau đó cười nhìn về phía Trang Vị Sinh, hỏi:"Trang Vị Sinh lão sư, đối với ván cờ này, ngài đánh giá như thế nào?" Trang Vị Sinh không trả lời. Hắn vẫn nhìn xuống bàn cờ, một lát sau mới lên tiếng hỏi:"Người đi quân đen, còn có người đi quân trắng, là ai?" "Không biết rõ ạ, nếu biết thì sao trên mạng lại đồn là Thẩm Dịch bại trận."Thanh niên lặng lẽ nói:"Chỉ có điều kiểu đánh triền miên đáng kinh ngạc của quân trắng, còn có kiểu đi cờ bố cục lớn như vậy, thực sự quá giống..." "Tuyệt đối không thể là kỳ phổ từ thời đại của Thẩm Dịch, nếu không chiêu chiếm góc tinh vị này, không có chuyện hơn trăm năm lại gần như không có người nhắc tới."Trang Vị Sinh vẫn nhìn vào bàn cờ, mở miệng nói:"Chắc chắn là kỳ phổ được tạo ra gần đây." "Tôi cũng nghĩ vậy."Thanh niên gật đầu, sờ cằm nói:"Nhưng mà so với quân trắng, tôi càng tò mò về người đi quân đen, mà lại có thể ép được một người giống Thẩm Dịch như vậy đến mức đó." "Quan trọng hơn là, chiêu chiếm góc tinh vị này quá...kinh dị." Thanh niên suy nghĩ hồi lâu, mới tìm được một từ có thể so sánh và phù hợp để miêu tả những nước cờ chiếm góc tinh vị. Trang Vị Sinh nhìn bàn cờ, hồi lâu sau, mới mở miệng nói:"Không quan trọng." "Cũng không cần suy đoán bọn họ là ai, nếu thật sự có hai kỳ thủ, lại đồng thời bộc lộ thực lực như vậy trên bàn cờ này... "Rất nhanh, bọn họ sẽ chủ động xuất hiện trước mặt nhóm kỳ thủ chuyên nghiệp chúng ta." "Khi đó, đáp án sẽ tự khắc lộ rõ!" PS: Cầu nguyệt phiếu nha, cầu theo dõi đọc trước nha, giơ cái chén vỡ xin ăn nè!
Bạn cần đăng nhập để bình luận