Phục Thiên Thị

Chương 2391: Dư Sinh thân phận?

**Chương 2391: Thân phận của Dư Sinh?**
Thiên Dụ thư viện sau khi được trùng kiến đã bố trí pháp trận, đồng thời sử dụng lực lượng đại đạo để tạo dựng một vài kết giới trên khu phế tích. Tuy nhiên, nhìn chung, Thiên Dụ thư viện vẫn là một vùng đất hoang tàn, đổ nát.
Diệp Phục Thiên đứng trên mảnh đất hoang tàn này, ánh mắt nhìn về phía xa xa. Tu vi càng mạnh, người tiếp xúc càng nhiều, đối thủ gặp phải cũng vậy, xem ra, chỉ khi thực sự đứng ở đỉnh cao, mới không còn phải trải qua những chuyện thế này.
"Diệp Hoàng thực sự định giữ lại mảnh đất hoang tàn này, để Thiên Dụ thư viện huy hoàng năm xưa cứ như vậy sao?" Sau lưng Diệp Phục Thiên, Tây Trì Dao đi tới hỏi, mặc dù nàng hiểu quyết tâm của Diệp Phục Thiên, nhưng cách làm này vẫn có chút khó lý giải.
Diệp Phục Thiên quay đầu nhìn Tây Trì Dao, khẽ gật đầu. Tây Trì Dao cười nói: "Trước đó Diệp Hoàng đã đồng ý cho ta nhập Thiên Dụ thư viện tu hành, nhưng bây giờ, ta không thể làm gì khác ngoài việc đi theo Diệp Hoàng. Diệp Hoàng tu hành ở đâu, ta liền đi đó tu hành."
Nàng vừa dứt lời, đột nhiên cảm nhận được một luồng khí lạnh, đôi mắt chuyển qua, liền nhìn thấy nữ tử bên cạnh Diệp Phục Thiên quét ánh mắt lạnh lùng về phía nàng. Niệm lực mạnh mẽ đó có tính công kích rất cao, điều này khiến Tây Trì Dao sững sờ, sau đó cười yếu ớt.
"Diệp phu nhân chớ trách, ta không có ý gì khác." Tây Trì Dao giải thích.
Hoa Giải Ngữ không nhìn nàng nữa, ánh mắt dời đi. Diệp Phục Thiên vươn tay, kéo nàng, hai người đan tay vào nhau, đều có thể cảm nhận được hơi ấm của đối phương. Tây Trì Dao thoáng nhìn qua tay của hai người, đạt đến cảnh giới này rồi, vẫn có thể có tình cảm nồng nhiệt như vậy thật không dễ dàng. Có lẽ là do xa cách đã lâu mới trùng phùng, cùng trải qua sinh tử.
"Còn có một chuyện muốn nhắc nhở Diệp Hoàng." Tây Trì Dao tiếp tục nói. Diệp Phục Thiên nhìn về phía nàng hỏi: "Trì Dao tiên tử, mời nói."
"Sau trận chiến này, các thế lực Thần Châu tất nhiên sẽ tăng cường điều tra thân thế của Diệp Hoàng, đặc biệt là lai lịch của vị bằng hữu này." Tây Trì Dao nói chuyện, ánh mắt hướng về phía thân ảnh khôi ngô bên cạnh Diệp Phục Thiên, đó chính là Dư Sinh. Ba người bọn họ vẫn đứng cùng một chỗ.
"Trước kia, người tu hành ở Thần Châu đã hoài nghi thân thế của Diệp Hoàng, bây giờ, vị bằng hữu này của Diệp Hoàng lại biểu hiện siêu phàm như vậy, người Thần Châu đều có thể nhìn ra, hắn ở Ma giới e là có địa vị cao. Một người như vậy lại là hảo hữu chí giao của Diệp Hoàng, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đối với người Thần Châu mà nói, đây có thể trở thành một đầu mối quan trọng. Diệp Hoàng cần phải cảnh giác." Tây Trì Dao nói.
Nói chuyện, ánh mắt của nàng từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Diệp Phục Thiên, tựa hồ như ngoài việc nhắc nhở, bản thân nàng còn có một chút ý thăm dò.
Tuy nhiên, nàng lại thất vọng, trong đôi mắt thâm thúy của Diệp Phục Thiên, nàng không nhìn thấy bất kỳ gợn sóng nào, giống như là không có cảm xúc, nhắc đến thân thế, Diệp Phục Thiên cũng không phản ứng.
Nàng không biết, ngay cả bản thân Diệp Phục Thiên cũng không rõ ràng thân thế của mình, hắn rốt cuộc là ai?
Vì sao nghĩa phụ lại bảo vệ mình, Dư Sinh là ai?
Tuy nhiên, Tây Trì Dao nói không sai, Dư Sinh hôm nay biểu hiện ra hết thảy, vừa nhìn liền biết tại Ma giới có địa vị cao. Một vị ma đầu có thể chống lại thành chủ Thiên Diễm thành, lại thủ hộ bên cạnh Dư Sinh, có thể tưởng tượng đây là nhân vật tầm cỡ nào.
Dư Sinh ở Ma giới có địa vị như vậy, thân phận của nghĩa phụ có thể tưởng tượng được, vậy, chính hắn là ai?
Tại sao lại ở cùng nghĩa phụ và Dư Sinh, rất hiển nhiên, hắn không phải là một ma tu.
Xem ra, cần phải hỏi Dư Sinh một chút, hắn tiến vào Ma giới, không biết là có hay không biết được chuyện gì.
"Đa tạ tiên tử đã nhắc nhở, nếu tiên tử nguyện ý đi theo Diệp mỗ tu hành, Diệp mỗ tự nhiên không ngại." Diệp Phục Thiên đáp lại, sau đó nói: "Có điều, ta còn có chút việc muốn bàn bạc, tiên tử có thể lánh mặt một chút được không."
"Đương nhiên." Tây Trì Dao cười, sau đó rời đi. Người tu hành của Thiên Dụ thư viện cũng thức thời rời khỏi, giữ một khoảng cách nhất định với ba người Diệp Phục Thiên, Phương Cái thậm chí còn trực tiếp ra tay bố trí một vùng không gian kết giới. Nhờ đó, cuộc nói chuyện của Diệp Phục Thiên bọn họ không đến mức bị người khác nghe được, Phương Cái làm việc ngược lại phi thường thận trọng.
Trên phế tích, Diệp Phục Thiên nhìn cảnh tượng trước mắt, cười khổ nói: "Không ngờ các ngươi trở về lại thấy Thiên Dụ thư viện như thế này."
Nói rồi, hắn quay sang Giải Ngữ, một bàn tay vẫn nắm chặt lấy tay nàng, trong đôi mắt lộ ra một nụ cười rạng rỡ. Hai người nhìn nhau, phảng phất như hết thảy lời nói đều chất chứa trong ánh mắt, có thể cảm giác được cảm xúc của đối phương.
Trước đó, bọn hắn ý niệm tương thông, đã hiểu rõ lẫn nhau, rất nhiều lời, không cần phải nói.
Tay còn lại vươn ra, khẽ vuốt ve mái tóc của Hoa Giải Ngữ, trong ánh mắt Diệp Phục Thiên mang theo vài phần cưng chiều và vô vàn nhu tình.
Cười cười, hắn không nói gì, mà là quay người nhìn về phía Dư Sinh, nói: "Dư Sinh, ở Ma giới, thế nào?"
"Đi Ma giới xong, vẫn luôn tu hành." Dư Sinh đáp lại.
"Có tin tức gì của nghĩa phụ không?" Diệp Phục Thiên đột nhiên hỏi. Dư Sinh nhíu mày, lắc đầu.
"Thân phận của ông ấy, có biết được không?" Diệp Phục Thiên lại hỏi.
Tuy nhiên, Dư Sinh vẫn lắc đầu, phảng phất như không biết gì cả.
"Còn ngươi, ở Ma giới thân phận ra sao, cũng không biết?" Diệp Phục Thiên tiếp tục truy vấn.
Dư Sinh nhìn hắn, vẫn lắc đầu.
" . . ." Diệp Phục Thiên trợn mắt há mồm nhìn hắn, hơn hai mươi năm, ở Ma giới tu hành, có tu vi và địa vị như ngày hôm nay, Dư Sinh, hắn vậy mà cái gì cũng không biết?
Cái này. . .
"Ta tiến vào Ma giới xong, Ma Đế tiếp kiến ta, tại Ma Đế cung, từ đó về sau, Ma Đế truyền thụ cho ta tu hành ma công, thậm chí để cho ta đi theo hắn cùng tu hành, tự mình tương truyền. Đồng thời an bài ta tại Ma giới thí luyện, điều động cường giả đi theo ta. Tại Ma Đế cung, ta tựa hồ có chút khác biệt, rất nhiều người suy đoán là do thiên phú của ta được Ma Đế coi trọng, cho nên muốn bồi dưỡng ta trở thành truyền nhân, là đệ tử đích truyền của Ma Đế."
Dư Sinh nói: "Tuy nhiên, Ma Đế chưa bao giờ thực sự nói thu ta làm đệ tử, thậm chí, ngoài tu hành ra, rất ít khi nói chuyện với ta. Đệ tử khác của Ma Đế, đối với ta cũng có địch ý, liên quan tới thân phận của ta, chưa từng có người nào nói, có lẽ không biết, lại hoặc là, không dám nói."
"Ma Đế hạ lệnh?" Diệp Phục Thiên hỏi.
"Có khả năng." Dư Sinh đáp lại: "Chính ta đã từng hỏi qua Ma Đế, nhưng không nhận được bất kỳ phản hồi nào, cũng từng nghĩ tự mình điều tra, nhưng không tra được gì cả. Tại Ma Đế cung, hết thảy đều chịu Ma Đế khống chế, hắn không muốn để cho ta biết, có lẽ ta sẽ không thể nào biết được, dù có người biết, cũng sẽ giấu kín."
Diệp Phục Thiên nghe Dư Sinh nói, vẻ mặt nghiêm túc. Dư Sinh trở về hơn hai mươi năm, Ma Đế tự mình dạy hắn tu hành, chỉ vì thiên phú, có thể sao?
Ma Đế vô duyên vô cớ bồi dưỡng một người tu hành được mang đến Ma giới?
Hơn nữa, từ thái độ của Ma Đế mà xem, thân phận của Dư Sinh tất nhiên có bí mật, Ma Đế không muốn nói cho hắn biết, nhưng lại tự mình truyền cho hắn phương pháp tu hành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận