Phục Thiên Thị

Chương 2371: Lại sánh vai

Chương 2371: Lại sánh vai
Người tu hành ở thư viện Thiên Dụ đương nhiên quen thuộc thân ảnh đang đến này, hắn đã từng như hình với bóng cùng Diệp Phục Thiên, chính là huynh đệ tốt nhất. Mặc dù ở bên ngoài, danh tiếng không lớn bằng Diệp Phục Thiên, nhưng những người lâu năm ở thư viện Thiên Dụ đều biết, lực chiến đấu của hắn cực mạnh, không hề kém cạnh Diệp Phục Thiên.
Hơn nữa, Ma Tướng Mai Đình của Ma giới, chính vì hắn mà đến, giáng lâm thư viện Thiên Dụ.
Sau đó, khi Cố Đông Lưu và những người khác đến Thần Châu, hắn bị mang tới Ma giới. Bây giờ, Hoa Giải Ngữ một mình rời đi Thần Châu để tu hành đã trở về, Dư Sinh tu hành ở Ma giới, cũng đã trở lại.
Tất cả những việc này nhìn như là trùng hợp, nhưng có lẽ không phải vậy. Bởi vì bây giờ Nguyên giới chấn động, cường giả các thế giới giáng lâm mà đến. Vô luận là Hoa Giải Ngữ tu hành ở Thần Châu hay Dư Sinh ở Ma giới, hẳn là đều lần lượt nhận được tin tức, cho nên trở về vào lúc này, cũng là chuyện bình thường.
Hiện tại, ánh mắt các thế giới, đều hội tụ ở Nguyên giới.
"Hắn ở Ma giới, thân phận ra sao?" Các cường giả nhìn về phía Dư Sinh thầm nghĩ trong lòng. Nhiều cường giả Ma giới hộ pháp như vậy, vây quanh Dư Sinh ở giữa, đây là đãi ngộ gì? Giống như Tiêu Mộc giáng lâm thư viện Thiên Dụ trước đó.
Hẳn là, hắn cũng được Ma Đế thu làm đệ tử thân truyền?
Không hẳn vậy, trước đó Dư Sinh còn chưa tới Ma giới tu hành, Ma Tướng Mai Đình của Ma giới đã đích thân đến thư viện Thiên Dụ tìm Dư Sinh, đồng thời mang Dư Sinh đến Ma giới, điều này có nghĩa là Dư Sinh, trước khi đến Ma giới, đã có nguồn gốc với Ma giới.
Địa vị của hắn ở Ma giới, có khả năng liên quan tới thân thế của hắn, như vậy, Dư Sinh rốt cuộc là thân phận ra sao?
Nếu Dư Sinh có thân thế siêu phàm, vậy Diệp Phục Thiên, lại có thân phận gì?
Hai người bọn họ quen biết nhau thế nào, vì sao cùng nhau trưởng thành? Trong này, rốt cuộc ẩn giấu điều gì?
Diệp Phục Thiên cũng nhìn về phía bên kia, trong đôi mắt lộ ra một tia ý cười, gia hỏa này, cũng đã quay về.
Hơn nữa, hắn trở nên khác hẳn lúc trước, gia hỏa khôi ngô đã từng một mực đi theo bên cạnh hắn, giờ đây cả người toát ra khí khái vô biên bá đạo, cũng giống như mình, bây giờ Dư Sinh đã là Nhân Hoàng nhân vật đứng đầu, đứng ở tầng cao nhất của tu hành giới.
Hắn tới Ma giới, tất nhiên tiến bộ cực lớn, xem ra lựa chọn của hắn là đúng.
Chỉ là, Diệp Phục Thiên cũng không khỏi tự mình nghĩ đến, nghĩa phụ là ai? Dư Sinh, hắn rốt cuộc có quan hệ gì với Ma giới.
Bất quá, những điều này trước mắt đều không quan trọng, sau này hắn tự khắc sẽ biết, giờ phút này, quan trọng nhất chính là, người hắn yêu nhất và huynh đệ tốt nhất, đều đã trở về, xuất hiện ở bên cạnh hắn.
Phảng phất, quay về rất nhiều năm trước.
"Dư Sinh." Diệp Phục Thiên cười gọi.
"Dư Sinh!" Những thế lực đứng đầu nhất kia của Thần Châu nghe được cái tên này liền nhớ tới một người, khi bọn hắn điều tra quỹ tích trưởng thành của Diệp Phục Thiên đã phát hiện có một người cũng cực kỳ xuất chúng, so với thê tử của Diệp Phục Thiên là Hoa Giải Ngữ, hắn hiển nhiên hấp dẫn ánh mắt của người khác hơn. Người này theo sát quỹ tích nhân sinh của Diệp Phục Thiên, một đường trưởng thành, từ đầu đến cuối luôn ở bên cạnh hắn, hơn nữa, nghe nói sức chiến đấu của hắn siêu phàm, không hề kém Diệp Phục Thiên.
Sau đó, khi một nhóm người ở thư viện Thiên Dụ đến Thần Châu thì tin tức về hắn không còn. Trong truyền thuyết, hắn được Ma Tướng Mai Đình của Ma giới xem trọng, bởi vì có thiên phú Ma Đạo siêu cường, bị mang đến Ma giới tu hành, hắn khả năng sinh ra đã định là ma tu.
Bây giờ, hắn cũng đã trở lại, hơn nữa cảm nhận được khí tức của hắn cùng vị trí hắn đang đứng, đám người ý thức được, hắn ở Ma giới, cũng đã có được địa vị phi phàm.
Hẳn là, cũng được Ma Đế thu làm đệ tử thân truyền sao?
Nếu đúng như vậy, mang ý nghĩa thiên phú Ma Đạo của hắn còn cao hơn so với tưởng tượng, nếu không đã chẳng thể nào được Ma Đế xem trọng ngay khi vừa đến Ma giới.
Tuy nhiên, ánh mắt của một số cường giả Cổ Thần tộc lại lấp lóe, tựa hồ đang liên tưởng đến một khả năng khác.
Tất cả những điều này quá kỳ lạ, nếu nói Dư Sinh có thiên phú siêu tuyệt như vậy, Diệp Phục Thiên cũng giống vậy, hai người đều là tồn tại yêu nghiệt cấp độ đứng đầu nhất thế gian, nhân vật như vậy, xuất hiện một người đã là khó gặp một lần, Cổ Thần tộc chưa chắc đã có người phong lưu cấp bậc này. Thế nhưng, hai người như vậy lại xuất hiện cùng một chỗ, đồng thời cùng nhau trưởng thành, việc này quả thực có chút ý vị sâu xa.
Cũng trở lại với suy đoán trước đó của bọn hắn, liên quan tới thân thế của Diệp Phục Thiên, trên người hắn ẩn giấu bí mật gì?
"Càng ngày càng thú vị." Tây Trì Dao nhìn thấy tất cả những chuyện trước mắt, đôi mắt đẹp mang theo một tia ý cười, đầu tiên là Hoa Giải Ngữ, sau đó là Dư Sinh dẫn theo cường giả Ma giới giáng lâm, cục diện ở đây trở nên càng ngày càng phức tạp.
Dư Sinh nghe được thân ảnh Diệp Phục Thiên, trực tiếp hư không dậm chân mà đi, hắn tuy không trả lời, nhưng lại hướng về phía vị trí của Diệp Phục Thiên mà đến, sau lưng, nhân vật đứng đầu Ma giới lẳng lặng nhìn, không đi theo bước chân của Dư Sinh, bọn hắn ở đây, ai dám tùy tiện động đến người của Ma giới?
Những người Thần Châu này, còn chưa có lá gan đó.
Dư Sinh trực tiếp x·u·y·ê·n qua đám người, tiến vào bên trong chiến trường, đi tới trước mặt Diệp Phục Thiên và Hoa Giải Ngữ.
Hắn tự nhiên đã sớm nhìn thấy Hoa Giải Ngữ, thấy hai người trùng phùng, trong lòng hắn cũng vô cùng cao hứng.
"Không tệ, tu vi lại còn vượt qua ta." Diệp Phục Thiên đấm một quyền lên người Dư Sinh, trên mặt lại lộ ra nụ cười xán lạn, hắn tự nhận tốc độ tu hành của mình đã cực nhanh, hơn nữa, có rất nhiều kỳ ngộ, đạt được truyền thừa của mấy vị Đại Đế, mỗi một lần, đều khiến tu vi của hắn tinh tiến.
Nhưng Dư Sinh, vậy mà không chút nào kém hơn hắn, đồng dạng bước vào thất cảnh Nhân Hoàng, cũng không biết là tu hành thế nào.
Tu vi của Hoa Giải Ngữ tuy mạnh, nhưng đó vốn là ngoại lệ, không phải do tu hành bình thường mà có, còn Dư Sinh, hẳn là từng bước một đi lên trên con đường tu hành.
Dư Sinh cũng hiếm khi lộ ra một tia ý cười, gặp lại lần nữa, nội tâm của hắn đương nhiên cũng vô cùng cao hứng, về phần tu vi của hắn, sau khi tới Ma giới tu hành, tài nguyên tu hành mà hắn nhận được có lẽ không phải là điều mà Diệp Phục Thiên có thể tưởng tượng được, tiến bộ tự nhiên cực nhanh. Hắn còn tưởng rằng Diệp Phục Thiên sẽ bị bỏ lại phía sau.
"Ta tới chậm."
Dư Sinh mở miệng, câu nói đầu tiên lại có chút tự trách, hắn tới chậm.
Ở chỗ này, Diệp Phục Thiên lại bị người Thần Châu vây công khi dễ.
Từ lúc sinh ra đến bây giờ, Diệp Phục Thiên chính là nghịch lân của hắn. Lúc còn bé, trước mặt phụ thân, Diệp Phục Thiên đã bảo vệ hắn. Đến thời đại thiếu niên ở bên ngoài, đều là hắn bảo vệ cho Diệp Phục Thiên. Phụ thân nói hắn sinh ra là tướng tài, chắc chắn sẽ dùng cả đời để bảo vệ thanh niên trước mắt. Điều này từ sớm đã trở thành tín niệm của hắn, không hề dao động, hơn nữa Diệp Phục Thiên đối với hắn làm hết thảy, khiến hắn không muốn dao động tín niệm này. Vốn là huynh đệ gắn bó sinh tử, vô luận là ai, đều sẽ nguyện ý không tiếc bất cứ giá nào để thủ hộ đối phương.
"Không muộn, tới đúng lúc." Diệp Phục Thiên cười nói: "Đã bao nhiêu năm, ngươi ta huynh đệ đều chưa từng thống khoái chiến đấu qua một trận, bây giờ, có người cậy vào tu vi cường đại, liền khinh người như vậy, ngươi đã tới, vừa vặn cùng nhau giải quyết."
Người Thần Châu hùng hổ dọa người, thậm chí còn muốn ra tay với Hoa Giải Ngữ, một mực bức bách hắn, trận chiến này, không đánh không được.
"Tốt!" Dư Sinh gật đầu, giống như trước đây, không có lời thừa thãi, chỉ có một chữ!
PS: Chúc mừng năm mới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận