Phục Thiên Thị

Chương 2340: Cường thế

Trên trời cao, Diệp Phục Thiên đứng sừng sững, Hoa Quân Lai bị đánh xuống phía dưới, vị trí hai người phảng phất hoán đổi. Các nhân vật đứng đầu của thế lực phía dưới nhìn chiến trường Hư Không, trong lòng dấy lên gợn sóng. Hoa Quân Lai của Hạo Thiên tộc lại bị Diệp Phục Thiên của Nguyên giới nghiền ép. Trong cuộc đối đầu giữa hai kẻ mạnh này, hắn đã phải chịu một đòn nặng nề, bị thương không nhẹ. Rõ ràng, cường độ thân thể của hai người không cùng đẳng cấp, Diệp Phục Thiên vượt xa Hoa Quân Lai. Xét cho cùng, Diệp Phục Thiên chỉ là thất cảnh, còn Hoa Quân Lai là Nhân Hoàng bát cảnh. Trong hoàn cảnh này mà bị nghiền ép thì chênh lệch tự nhiên không nhỏ. Chỉ thấy lúc này, Diệp Phục Thiên đứng hiên ngang trên không trung, đạo quang quanh thân tỏa sáng rực rỡ, không ai sánh bằng, tựa như Đại Đế chân chính giáng thế. Diệp Phục Thiên tự xưng là Thiên Đạo Thần Thể, giờ phút này nhìn thân thể kia, quả thật khiến người ta phải kinh diễm. Thân thể này là được tôi luyện dựa trên cảm ngộ Thần khu của Thần Giáp Đại Đế. Nhìn Hoa Quân Lai, sau khi bị đánh xuống phía dưới, hắn cũng không chịu bỏ cuộc. Hắn ngẩng đầu nhìn Diệp Phục Thiên trên không trung, ánh mắt lạnh lùng, sát niệm dâng trào. Từng tia sáng thần thánh từ ngoài trời giáng xuống, rơi thẳng vào người hắn, khiến thân ảnh càng thêm rõ ràng, tựa như Hạo Thiên Đại Đế chuyển thế.
Giữa thiên địa đột nhiên vang lên những âm thanh mơ hồ, ầm ầm như sấm rền. Đại đạo phong bạo đang tàn phá bừa bãi, bao phủ cả vùng hư không vô tận. Trên trời cao cũng xuất hiện một hư ảnh thần thánh, chính là hư ảnh của Hạo Thiên Đại Đế. Dường như cả thế giới này đều là Đại Đế lĩnh vực được tạo ra từ Hạo Thiên Đại Đế. Hai tay Hoa Quân Lai kết ấn, lập tức trong thế giới Chư Thiên, từng hư ảnh Đại Đế đồng thời kết ấn. Tựa như vô số tấm gương sáng loáng, phản chiếu ra vô số ấn pháp giống hệt nhau. Cả thế giới, dường như chỉ còn lại ấn pháp này tồn tại.
Cường giả của Hạo Thiên tộc đều nhìn về phía chiến trường. Bọn họ không nhúng tay vào đại chiến kiểu này, cho dù Diệp Phục Thiên thắng, cũng không dám làm gì Hoa Quân Lai. Hơn nữa, Diệp Phục Thiên hùng mạnh cũng là một lần thử thách với Hoa Quân Lai. Tuy trong lòng bọn họ đều khó chịu với Diệp Phục Thiên, nhưng không thể phủ nhận Diệp Phục Thiên là một đối thủ rất tốt. Lực chiến đấu của hắn không hề kém cạnh những nhân vật yêu nghiệt của Cổ Thần tộc, thực lực hơn người. "Ầm ầm. . ."
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Đại đạo thân thể của Diệp Phục Thiên gầm thét. Trên Chư Thiên xuất hiện một thế giới tinh không. Vô số tinh tú xoay tròn, nhật nguyệt giữa trời, rải xuống ánh sáng thần thánh vô tận, chiếu sáng tinh thần. Cảnh tượng này tựa như một thế giới độc lập, nguồn lực lượng này trực tiếp va chạm với Chư Thiên Thần ảnh, giống như muốn giành quyền kiểm soát vùng thiên địa này. "Vù!"
Ánh sáng của nhật nguyệt vương vãi, tinh thần lưu chuyển. Những tinh thần ấy vậy mà lại xoay quanh vùng thiên địa này, lấy Diệp Phục Thiên làm trung tâm, tốc độ ngày càng nhanh. Thiên địa gào thét, thế giới tinh không vận động, mỗi một viên tinh thần đều ẩn chứa lực lượng vô song.
Vô số thần quang chiếu xuống, rơi xuống người Diệp Phục Thiên. Giờ khắc này, hắn như Chúa Tể tuyệt đối của thế giới này, là Nhật Nguyệt Chi Vương, là Tinh Thần Chi Chủ, nắm giữ quy tắc vận hành của Chư Thiên Tinh Thần.
Hư ảnh Tử Vi Đại Đế hiện lên, giáng lâm thế gian, dung hợp với thân thể Diệp Phục Thiên, tựa hồ có ý chí Đại Đế giáng lâm. Uy áp giáng xuống, cùng tồn tại với ý chí của Hạo Thiên Đại Đế giữa vùng thiên địa này. Cỗ ý chí cường đại đến cực điểm khiến cho ánh sáng của đế ảnh Hạo Thiên Đại Đế xung quanh cũng phải ảm đạm đi không ít.
“Đây là lực lượng truyền thừa của Tử Vi Đại Đế sao?". Các cường giả phía dưới chứng kiến cảnh tượng này thì thầm nghĩ. Tử Vi Đại Đế trong thời cổ đại chính là một trong những Đại Đế mạnh nhất, nắm giữ thế giới Tử Vi tinh vực, là Chư Thiên Tinh Thần chi thần, chưởng quản quy tắc vận hành của Tinh Thần Đại Đạo.
Lúc này, từ trên người Diệp Phục Thiên, bọn họ phảng phất nhìn thấy loại lực lượng quy tắc ấy. Sự vận hành của Chư Thiên Tinh Thần giống như ẩn chứa thiên đạo, càng ngày càng hư ảo. Hoa Quân Lai ngẩng đầu nhìn cảnh tượng rực rỡ trên không trung. Giờ khắc này, trong lòng hắn đã không còn sự tự tin như lúc trước. Vẻ kiêu ngạo trong mắt cũng biến mất. Hắn dường như thực sự ý thức được, vị Nguyên giới chi vương thất cảnh này có sức chiến đấu mạnh hơn hắn. Trong mắt lóe lên vẻ không cam lòng, Hoa Quân Lai ngưng tụ Hạo Thiên Ấn, đưa tay tấn công. Chư Thiên cộng minh, vô số thần ấn đồng thời đánh xuống, muốn đánh nát bầu trời này, đánh thẳng vào Diệp Phục Thiên. Nhưng vào lúc này, Chư Thiên Tinh Thần quanh người Diệp Phục Thiên điên cuồng lưu động, tạo thành một không gian lĩnh vực phong bế tuyệt đối. Khi Chư Thiên Thần ấn đánh xuống, thiên địa sụp đổ. Tiếng nổ kinh thiên động địa khiến mảnh không gian này rung chuyển dữ dội. Phong bạo khủng khiếp phá hủy tất cả, bắn về phía không gian vô tận, lan ra xa vô cùng.
Nhưng mà, tuy Chư Thiên Tinh Thần xoay quanh người Diệp Phục Thiên bị phá hủy không ít, nhưng vẫn tiếp tục vận hành theo quy tắc của riêng mình. Lại có thêm nhiều hơn nữa những ánh sáng thần thánh rực rỡ nở rộ từ thế giới tinh thần ấy.
Diệp Phục Thiên liếc nhìn thiên địa xung quanh, sau đó đưa tay điểm vào hư không. Tinh thần lập tức chuyển động, va chạm về phía thiên địa. "Phanh, phanh, phanh…"
Âm thanh kinh khủng khiến trời đất sụp đổ. Từng hư ảnh đế ảnh bị băng diệt, phá toái. Ánh sáng tinh tú kết nối với nhau, giống như mang theo ánh sáng thần thánh của nhật nguyệt, dễ dàng phá hủy tất cả Đế ảnh, khiến cho đại đạo lĩnh vực của đối phương sụp đổ hoàn toàn. Cả người Diệp Phục Thiên tỏa sáng chói lọi như Đại Đế giáng thế. Ánh mắt hắn nhìn về phía Hoa Quân Lai ở phía dưới, đưa tay điểm một cái, lập tức một thanh Tinh Thần Thần kiếm xuyên qua hư không, áp chế tất cả. Hoa Quân Lai đánh ra thần ấn, nhưng lại trực tiếp bị băng diệt, vỡ vụn. Tinh Thần Thần kiếm thế như chẻ tre, trong nháy mắt đã đến trước mặt Hoa Quân Lai. “Oanh!” Một luồng phong bạo đáng sợ quét ngang. Tinh Thần Thần kiếm dừng lại trước mặt Hoa Quân Lai. Luồng phong bạo hủy diệt đáng sợ kia càn quét trên người hắn, khiến áo trắng trên người hắn phần phật, tóc dài bay lên. Hoa Quân Lai vẫn mở to hai mắt, nhìn chằm chằm vào thanh Thần kiếm suýt nữa đã đâm trúng mình trên đỉnh đầu. Trong mắt hắn mang theo vài phần ý vị cô độc. Hắn thua rồi, hơn nữa còn thua rất thảm. Lúc trước đều là hắn mượn Đại Đế chi ý để chiến đấu. Mà khi Diệp Phục Thiên thực sự thúc động Đại Đế chi ý, hắn không thể ngăn cản nổi công kích của đối phương. Diệp Phục Thiên kế thừa ý chí của Tử Vi Đại Đế, mạnh mẽ hơn bọn họ tưởng tượng rất nhiều.
Lúc này, rất nhiều cường giả đều nghĩ đến lời Diệp Phục Thiên đã nói trước đó. Nếu hắn muốn vào bí cảnh Động Thiên của Di tộc để tu hành, hắn chỉ cần một mình phá trận là được, căn bản không cần phải dùng thủ đoạn khác để lấy lòng Di tộc. Hắn hoàn toàn có thể đánh vỡ Bàn Thạch chiến trận do cường giả thất cảnh của Di tộc bố trí, dùng thực lực để chứng minh. Không ai nghi ngờ lời Diệp Phục Thiên nói, bởi vì hắn thật sự có thể làm được.
Diệp Phục Thiên nhìn Hoa Quân Lai, phất tay một cái, lập tức Thần kiếm bay trở lại. Cuối cùng, hắn cũng không giết Hoa Quân Lai. Dù sao thì ân oán giữa hai người cũng không quá lớn. “Đừng đổ lỗi cho người khác khi bản thân có lòng tham. Nếu Thần Di đại lục này là vùng đất vô chủ không ai quản lý thì các vị muốn tranh giành thế nào cũng được. Nhưng nơi này là đại lục của Di tộc, do bọn họ trấn giữ và bảo vệ nhiều năm qua. Dù thế nào thì chúng ta cũng không nên đi cướp đoạt, làm chuyện trái với đạo nghĩa”, Diệp Phục Thiên cao giọng nói. Tuy nhiên, những lời này cũng không thể nào thay đổi được suy nghĩ của những người tu hành thuộc các thế lực đỉnh tiêm kia. Bọn họ đã tu hành vô số năm tháng, thậm chí rất nhiều người đã trải qua thời kỳ hỗn loạn ba, bốn trăm năm trước, chứng kiến cảnh tượng tu hành giới tan hoang.
Diệp Phục Thiên, có lẽ là quá mức lý tưởng.
Thế giới tu hành vốn dĩ tàn khốc, những chuyện như thế này quá đỗi bình thường. Nếu có một ngày, bọn họ rơi vào hoàn cảnh tương tự, chắc chắn sẽ không có ai đồng tình, cũng sẽ lựa chọn cướp đoạt mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận