Phục Thiên Thị

Chương 1482: Chiến Y Thiên Dụ

**Chương 1482: Chiến Y Thiên Dụ**
"Tần tiên tử là bạn tốt của ta, tự nhiên cùng ta có quan hệ." Diệp Phục Thiên nhìn về phía Y Thiên Dụ nói, trên cơ thể hắn có âm thanh của Tượng Minh truyền ra, vang vọng đất trời. Trên Huyền Thiên Các, tất cả mọi người dường như cảm nhận được vạn tượng lao nhanh qua.
Trong khoảnh khắc, một cơn bão táp đại đạo đáng sợ quét sạch ra, va chạm vào nhau trong hư không, khiến nhiều người thầm run rẩy trong lòng. Diệp Phục Thiên, tuy đối mặt với Y Thiên Dụ, nhưng hẳn là cũng muốn một trận chiến sao?
Y Thiên Dụ thần sắc như điện, phong mang lộ rõ, hắn mở miệng nói: "Nơi này là Huyền Thiên Các của Phạm Tịnh Thiên, không nên giao chiến ở đây."
Nói xong, hắn liếc Diệp Phục Thiên một cái, rồi quay người bước đi, hướng phía bên ngoài Huyền Thiên Các.
Diệp Phục Thiên tự nhiên hiểu ý, thân hình lóe lên, đạp chân lên hư không, cũng hướng phía bên ngoài mà đi.
Thấy động tác của hai người, lập tức rất nhiều thân ảnh trên Huyền Thiên Các dậm chân theo, rời khỏi Huyền Thiên Các, khí tức cuồn cuộn hướng ra ngoài, vô cùng tráng lệ, rất nhanh trên Huyền Thiên Các chỉ còn lại một số ít người.
Tần Hòa ngẩng đầu nhìn về phía bên kia, nàng không đi. Người của Phạm Tịnh Thiên vẫn còn ở đây. Huyền Thiên Thần Nữ nhìn về phía Tần Hòa, sau đó nói với người bên cạnh: "Đưa Tần Hòa về Phạm Tịnh Thiên."
Giọng nói của nàng vẫn bình tĩnh như trước, không nghe ra hỉ nộ, không ai biết ý nghĩ của nàng, dù là đệ tử Phạm Tịnh Thiên cũng không rõ ràng.
"Vâng." Mấy người tiến lên, đi đến bên cạnh Tần Hòa. Ánh mắt Tần Hòa nhìn về phía Huyền Thiên Thần Nữ, vẫn lộ vẻ mờ mịt không hiểu, còn có một chút thất lạc.
Huyền Thiên Thần Nữ nhìn nàng, nói: "Sau này hãy hảo hảo tu hành."
Nói rồi, nàng cất bước đi ra ngoài.
Trong đôi mắt đẹp của Tần Hòa lộ ra một tia khác lạ. Nàng vẫn không hiểu, không rõ ý của Huyền Thiên Thần Nữ.
Vì sao, lại bảo nàng hảo hảo tu hành?
Lúc này, phía dưới Huyền Thiên Các, vô số người rung động trong lòng, ngẩng đầu nhìn lên trời cao, chấn động nội tâm.
Đó là, thái tử Y Thiên Dụ của Thiên Dụ thần triều và Diệp Phục Thiên, hai người họ rốt cục muốn va chạm sao?
Trước đó, người của Thiên Dụ giới đều cho rằng lần này Tần Hòa chọn đạo lữ sẽ là cuộc đọ sức giữa hai người họ, nhưng lại không nghĩ đến sẽ bằng phương thức chiến đấu. Dù sao tu vi của hai người không giống nhau.
Diệp Phục Thiên tuy phong hoa tuyệt đại, nhưng vẫn chỉ là Vô Hạ chi thánh. Còn thái tử Y Thiên Dụ của Thiên Dụ thần triều đã chứng đạo Niết Bàn, thậm chí có thể là người mạnh nhất dưới Nhân Hoàng của Thiên Dụ giới. Đến đẳng cấp, cảnh giới này, rất khó vượt qua.
Vậy thì chiến thế nào?
"Thập Phương Thần Tượng Hoàng cốt." Có người nhận ra khí thế đang bùng nổ trên người Diệp Phục Thiên, nói. Hai bóng người dậm chân trên bầu trời, rời khỏi Huyền Thiên Các, đến khu vực bên ngoài. Trên bầu trời như có vô số Thần Tượng hư ảnh, khí tức trên người Diệp Phục Thiên đã có thể so với cấp độ Niết Bàn.
"Diệp Phục Thiên mượn Thập Phương Thần Tượng Hoàng cốt này hoàn toàn có thể so sánh với thực lực cấp Niết Bàn, ngược lại có thể một trận chiến." Rất nhiều người sắc bén, nói. Đây là đạo cốt của tiên tổ Thần Tượng tộc, uy lực cực mạnh. Diệp Phục Thiên lại tu hành ở Thần Tượng tộc, học được tuyệt học, có thể cộng hưởng với Thập Phương Thần Tượng Hoàng cốt, bộc phát ra sức mạnh siêu cường.
Y Thiên Dụ cũng duy trì trạng thái đỉnh phong như khi chiến đấu với Tần Hòa. Mệnh hồn Thiên Dụ Thần Đồ nở rộ, Đại Đạo Thần Quang không ngừng hội tụ về thân thể hắn, khiến hắn hóa thân thành Đại Đạo Thần Thể, không ai sánh bằng.
Hình ảnh trên trời cao vô cùng đáng sợ.
Y Thiên Dụ, được vinh dự là Chí Tôn trời sinh của Thiên Dụ thần triều, sinh ra đã bất phàm, gánh vác sứ mệnh phục hưng Thiên Dụ thần triều.
Diệp Phục Thiên, tự xưng là Thiên Đạo Thần Thể.
Hai người như vậy, cuộc chiến của họ sẽ như thế nào?
Những cường giả thế lực đỉnh cấp nhao nhao hạ xuống các vị trí khác nhau, đều chăm chú nhìn chiến trường, nhất là cường giả của Trảm Viên và Tử Kim Thử tộc, đặc biệt chú ý trận chiến này.
Hôm nay, dù Y Thiên Dụ không thể có được phương tâm của Tần Hòa, thông gia với Phạm Tịnh Thiên, nhưng mâu thuẫn giữa hắn với Diệp Phục Thiên và cường giả Hạo Thiên Tiên Môn cũng coi như sâu sắc hơn. Lần này, e rằng Y Thiên Dụ và Thiên Dụ thần triều sẽ không dễ dàng buông tay.
Một cỗ sát khí cuồng bạo đến cực điểm quét sạch thiên địa. Trên trời cao, Y Thiên Dụ mặc thần giáp chiến y, tròng mắt màu vàng óng sắc bén đến cực điểm, ngón tay ấn vào hư không, lập tức trên trời cao xuất hiện một chi Thiên Thu bút đáng sợ, hướng thẳng xuống không trung truy sát, trong nháy mắt phá không. Hàng ngàn hàng vạn sát lục khí lưu hóa thành Đại Đạo Thần Quang, thẳng tắp hướng về phía Diệp Phục Thiên.
Trong hư không truyền ra tiếng gào thét chói tai, đâm vào màng nhĩ. Những cường giả đứng ở đằng xa cũng cảm nhận được cỗ sát ý mãnh liệt kia. Nếu có cơ hội, Y Thiên Dụ sợ là thật sự sẽ giết Diệp Phục Thiên.
Diệp Phục Thiên đưa tay đấm ra một quyền, Băng Diệt đại đạo phá hủy tất cả, đánh nát hư không. Lấy thân thể Diệp Phục Thiên làm trung tâm, xung quanh hắn xuất hiện một cảnh tượng đáng sợ, hàng ngàn hàng vạn Thần Tượng băng đằng mà qua, ép qua thiên khung, nghiền nát tất cả những sát lục khí lưu kia.
Trên bầu trời nổi lên một cơn bão táp đại đạo đáng sợ. Hai người chỉ vừa ra tay đã tạo nên thế kinh thiên động địa.
"Thập Phương Thần Tượng Hoàng cốt." Y Thiên Dụ tự nhiên cảm nhận được khí thế trên người Diệp Phục Thiên, thậm chí ẩn ẩn có uy áp của Hoàng Đạo. Vô số Thần Tượng ép qua hư không, ẩn chứa ý chí của Yêu Hoàng.
Thiên Dụ Thần Đồ gào thét trong hư không, ngưng tụ đại đạo của thiên địa, một bức họa bao phủ chư thiên thế giới. Thiên Dụ Thần Đồ điên cuồng khuếch trương, che khuất bầu trời, bao trùm lên chiến trường của hắn và Diệp Phục Thiên.
Trong nháy mắt, thiên khung rủ xuống vô tận sát lục khí lưu, từng nhánh Thiên Thu bút ngưng tụ hiện ra. Trong lòng bàn tay Y Thiên Dụ như xuất hiện một chi Thần bút, có thể chém chết đại đạo.
Khoác thần giáp chiến y, hắn như hậu duệ của Thiên Thần, tay cầm thủ bút, chém xuống không trung. Vô số Thiên Thu bút gào thét chém xuống, muốn mai táng toàn bộ thương khung trong giết chóc. Thân ảnh Diệp Phục Thiên như trở nên nhỏ bé.
Diệp Phục Thiên ngẩng đầu, nhìn lên vô số Thần bút từ thương khung giáng xuống. Mỗi một bút đều ẩn chứa sức mạnh sát phạt của đại đạo, gào thét, chém về phía hắn.
Diệp Phục Thiên nghiêm nghị, Tham Đồng Khế bộc phát, đại đạo quy nhất. Trên thân thể xuất hiện một tôn Thần Tượng Vương, Kim Giáp Thần Tượng. Một tiếng tượng minh, chư thiên gào thét chấn động, như muốn băng diệt. Tim nhiều người đập mạnh, rung động nội tâm.
"Thật mạnh." Mọi người nhìn về phía chiến trường, nhất là những người trên Huyền Thiên Các trước đó. Bọn họ phát hiện trận chiến này còn cuồng bạo hơn trận chiến giữa Y Thiên Dụ và Tần Hòa. Hai người vừa ra tay đã kinh thiên động địa.
Kim Giáp Thần Tượng bao phủ Diệp Phục Thiên, hóa thân thành Thần Tượng Hoàng, vạn tượng băng đằng, hướng về thương khung, so đấu với Thiên Thu bút. Thậm chí, có vô số sát lục khí lưu và Thiên Thu bút đáp xuống Kim Giáp Thần Tượng khổng lồ, lại không thể lay chuyển nó mảy may.
"Tráng lệ." Người của Phạm Thiên thành dưới hạ không nhìn trận chiến này, nội tâm chấn động kịch liệt. Bức họa này quá mức rung động. Thần Tượng Vương một đường hướng về phía trước, hướng về phía Y Thiên Dụ.
Rõ ràng, Diệp Phục Thiên không định phòng thủ mà chủ động tấn công Y Thiên Dụ, thái tử của Thiên Dụ thần triều.
"Phanh." Thần Tượng Đạp Thiên Thuật nở rộ, nghiền ép hư không, giẫm nát đại đạo. Kim Giáp Thần Tượng một đường lao tới, thân thể cao lớn vụng về, nhưng dường như trong nháy mắt đã đến trước mặt Y Thiên Dụ.
"Nghe nói ngươi là Chí Tôn trời sinh, không biết có mấy phần thực lực." Diệp Phục Thiên lớn tiếng, bá đạo tuyệt luân. Hắn giơ tay, đấm về phía Y Thiên Dụ, hư không như muốn vỡ nát. Giữa hắn và Y Thiên Dụ, tất cả mọi thứ đều vỡ nát, nổ tung.
Y Thiên Dụ cũng cảm nhận được công phạt lực lượng cường hoành bá đạo của Diệp Phục Thiên. Hắn bước lên phía trước, chi Thiên Thu bút khổng lồ đâm ra, vô tận sát lục khí lưu hội tụ thành phong bạo, hướng thẳng về phía trước, va chạm với uy lực của cú đấm kia.
"Oanh, oanh..."
Hai cỗ lực lượng giao hội, thiên địa thất sắc.
"Phanh." Diệp Phục Thiên tiếp tục bước lên, Thần Tượng khổng lồ chà đạp thương khung. Cánh tay hắn lần nữa nối liền trời đất, tung ra một quyền, dường như xuất hiện vô số quyền ảnh. Mỗi một quyền đều có thể đánh nát mảnh trời này. Uy lực của Thần Tượng Liệt Không Quyền có thể khiến một vùng không gian vỡ nát.
Thiên Dụ Thần Đồ tách ra thần quang loá mắt, bao phủ Y Thiên Dụ. Lấy thân thể hắn làm trung tâm, một cơn bão táp đại đạo nổi lên. Thiên Dụ Thần Thư nở rộ, hàng ngàn hàng vạn lực lượng sát phạt dường như đều bị Đại Đạo Thần Đồ nuốt vào, xóa bỏ thành hư vô.
Hắn ngưng thị Diệp Phục Thiên, đồng tử vẫn ngạo nghễ.
"Thiên Dụ thần thuật." Diệp Phục Thiên cúi đầu nhìn hắn, tiên quang trên người sáng chói, có tiên hồn ngưng tụ, Tiên Hồn Dẫn cũng theo đó phóng thích!
PS: Chỉ có thể viết nhiều như vậy, đang ở sân bay gõ chữ, đang giục lên máy bay, tối về đến nhà…
Bạn cần đăng nhập để bình luận