Phục Thiên Thị

Chương 2375: Quyết chiến

**Chương 2375: Quyết chiến**
Xung quanh, các cường giả của Cổ Thần tộc liên thủ, vậy mà cảm nhận được áp lực cường đại. Đối mặt với ba người Diệp Phục Thiên, bọn hắn không còn giữ được vẻ tuyệt đối tự tin như trước.
Bất luận là Dư Sinh hay Hoa Giải Ngữ, hoặc bản thân Diệp Phục Thiên, đều nằm ngoài dự đoán của bọn họ. Dư Sinh một kích chặt đứt cánh tay của Kim Cương giới Thần tử, khiến đối phương bị thương, phải rút lui khỏi chiến trường. Hoa Giải Ngữ chỉ một ý niệm đã ngăn cản hai đại cường giả cửu cảnh. Nàng thủ hộ bên cạnh Diệp Phục Thiên, khiến khu vực xung quanh hắn, đạo pháp bất xâm, không ai có thể đả thương hắn.
Mà bản thân Diệp Phục Thiên, Thần Bi Khúc càng ngày càng mạnh. Trong tiếng đàn dường như còn ẩn chứa lực công kích cường đại, có thể phá hủy đại đạo, đồng thời, nỗi bi thương bao phủ thiên địa. Nương theo những âm phù (note nhạc) nhảy múa, cả vùng không gian đều bị âm luật bao phủ.
Nếu chỉ riêng Diệp Phục Thiên dùng Âm Ba chi đạo đàn tấu Thần Bi Khúc, có lẽ không thể tạo thành đả kích cường liệt đối với những người này. Nhưng hắn đang cầm trong tay Thần Cầm 'Tương Tư' – do người thương của Thần Âm Đại Đế biến thành, bên trong còn dung nhập Thần Âm Đại Đế chi hồn, ký thác tình yêu bi thương của bọn họ. Thần Cầm này tự mang một cỗ thương cảm chi ý đến cực hạn, mỗi một đạo âm phù phát ra, đều ẩn giấu bi ý.
Không đến bao lâu, cơn bão âm luật liền khuếch tán đến vô ngần hư không, toàn bộ thế giới, phảng phất đều bị bi thương bao phủ. Dù là Hoa Giải Ngữ cũng vậy, nàng cũng ở trong cơn bão âm luật này, vẫn có thể cảm nhận được cỗ bi thương chi ý kia.
Đương nhiên, những sóng âm kia sẽ không nhằm vào nàng mà công kích, ngược lại, chúng đánh thẳng vào trong đầu những cường giả Thần Châu kia.
Nhân Hoàng bát cảnh đầu tiên liền khó có thể chịu đựng nổi cỗ bi thương chi ý này, ví dụ như Kim Cương giới Thần tử, Vô Lượng cung truyền nhân. Mặc dù ý chí lực của bọn hắn cũng cực kỳ cường đại, nhưng Thần Bi Khúc vang lên, vạn thế đều buồn, cỗ bi ý giấu sâu trong linh hồn bỗng nhiên tuôn trào mãnh liệt, bi thương đến cực hạn, khiến bọn hắn luân hãm trong tâm tình bi thương đó, linh hồn hãm sâu trong đó.
Vị cường giả bát cảnh của Nguyên Thủy cung tu vi cũng cực kỳ cường đại. Trong ánh mắt hắn bắn ra thần mang đáng sợ, thần quang lượn lờ, có ý thần phạt khủng bố từ trên người hắn bộc phát mà ra, muốn khu trừ cỗ bi thương chi ý kia. Thế nhưng cảm xúc của hắn lại không thể khống chế, trong đầu hồi tưởng lại những bức hình ảnh, đều là những tình cảm giấu sâu trong nội tâm.
Hắn vươn tay, muốn cử động, lại phát hiện cánh tay đều tựa hồ trở nên cứng ngắc. Ý chí của hắn muốn khống chế đại đạo chi lực tiến hành công phạt, ý niệm khẽ động, Thần Phạt Chi kiếm gào thét, nhưng nào có uy lực như trước, dường như giảm đi rất nhiều. Ý chí cả người đều không ổn định, làm sao có thể thúc đẩy đại đạo lực lượng?
Ở vị trí của Dư Sinh, một tôn Thiên Ma thân ảnh được triệu hoán mà ra quét qua bên kia, đưa tay chém ra một đao, trực tiếp phá hủy thần phạt kiếm ý, thế như chẻ tre, trực tiếp chém về phía đối phương.
"Cẩn thận." Cường giả Nguyên Thủy cung mở miệng nhắc nhở, có một vị lão giả tóc trắng hét lớn một tiếng, trực tiếp rung động tâm linh đối phương, khiến cho thần hồn của Nguyên Thủy cung truyền nhân chấn động, ý chí dường như tỉnh táo thêm một chút, vận dụng ý chí thanh tỉnh đó, phóng xuất ra Đại Đạo Thần Quang lộng lẫy đến cực điểm. Trước người xuất hiện mấy bức đồ án Thần Phạt kiếm trận, hung mãnh giết ra phía trước.
Ma đao chém xuống, đồ án trực tiếp phá nát, thân thể Nguyên Thủy cung truyền nhân bị đánh bay ra ngoài. Thiên Ma Cửu Trảm bá đạo đến cực điểm, để lại trên người hắn một vết máu.
"Ngăn không được!" Nội tâm cường giả Thần Châu chấn động, tu vi Nhân Hoàng bát cảnh vốn cao hơn Diệp Phục Thiên và Dư Sinh, nhưng trong chiến trường, Dư Sinh dường như thúc giục Ma Thần chi lực, Diệp Phục Thiên lại tế ra Đại Đế Thần Cầm, phối hợp phía dưới, Nhân Hoàng bát cảnh căn bản không phải đối thủ.
Dư Sinh tự nhiên cũng chú ý tới mấy vị cường giả bát cảnh đều chịu ảnh hưởng của âm luật, thân hình hắn bay lên không, sáu tôn Ma Thần thân ảnh được triệu hồi sau lưng đồng thời hội tụ ra Thiên Ma đao. Loạn thiên ma ý bao phủ vô ngần không gian, đồng thời chém xuống, chém giết về các phương vị khác nhau, muốn nghiền ép, loại bỏ Nhân Hoàng bát cảnh trước.
Dưới Thiên Ma Cửu Trảm, thương khung xuất hiện từng đạo Thiên Ma đao ý, giống như loạn thiên đao pháp, bổ ra một phương trời, chém xuống phía dưới. Tại những phương vị khác biệt, mấy vị yêu nghiệt đỉnh tiêm bát cảnh đều dùng thủ đoạn ngăn cản, nhưng kết cục đều giống nhau, bị một đao chấn thương, bay ngược về phía xa.
"Keng. . ." Tiếng đàn tiếp tục xâm lấn, chấn động xuống. Trong Thần Bi Khúc ý, còn ẩn chứa một cỗ thần hồn chấn động lực lượng, trực tiếp đánh trúng vào thần hồn những cường giả bát cảnh kia, khiến bọn hắn đều kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt trắng bệch, tất cả đều bị chấn thương.
Những cường giả Thần Châu này một mực bức bách hắn xuất chiến, lùi lại lại lùi, đối phương hùng hổ dọa người, không chịu bỏ qua, đã như vậy, Diệp Phục Thiên tự nhiên cũng sẽ không khách khí.
Những cường giả bát cảnh này đều là nhân vật yêu nghiệt của các thế lực đỉnh tiêm, mặc dù cũng có át chủ bài, nhưng ở trong loại liên thủ công phạt này, chung quy khó mà ngăn cản, có át chủ bài cũng khó phát huy ra, trực tiếp bị chấn thương đánh lui, thoát ly chiến trường.
Mấy vị cường giả cửu cảnh còn lại cũng không có ra tay giúp đỡ. Bọn hắn nghe được khúc đàn này liền biết, Nhân Hoàng bát cảnh lưu lại cũng không có ý nghĩa. Dưới tiếng đàn bao trùm toàn bộ này, ngay cả tâm tình của bọn hắn đều bị dao động, ý chí thần hồn chịu ảnh hưởng, huống chi là cường giả bát cảnh? Bọn hắn dù có bảo vệ những người kia, cũng chỉ vướng víu mà thôi.
Bởi vậy, bọn hắn mặc cho Diệp Phục Thiên và Dư Sinh đẩy lui mấy vị cường giả bát cảnh ra khỏi chiến trận, thoát ly chiến đấu.
Tiếng đàn vẫn như cũ, nương theo Diệp Phục Thiên đàn tấu, cỗ âm luật kia còn đang không ngừng tăng cường. Mênh mông vô ngần thiên địa, tất cả đều ở dưới âm luật bao phủ. Từng sợi sóng âm vô hình xâm nhập vào trong óc những cường giả cửu cảnh còn ở trong chiến trường. Bọn hắn đều yên lặng đứng đó, trên thân thần quang vẫn như cũ, nhưng ánh mắt lại trở nên ngưng trọng hơn mấy phần.
Hạ Không Chi Địa, đám người tu hành Thần Châu yên lặng nhìn màn trong hư không. Giờ khắc này, chiến trường trở nên yên tĩnh hơn trước đó rất nhiều, nhưng dường như lại càng thêm đè nén. Trong khu vực mênh mông kia, đã không còn mấy người.
Diệp Phục Thiên ba người, bốn vị Nhân Hoàng cửu cảnh Thần Châu, chín người này, đều đã đứng ở đỉnh cao Nhân Hoàng, là những nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy của một vực chi địa Thần Châu, danh chấn thiên hạ.
Bây giờ, bốn đại cường giả, đối mặt Diệp Phục Thiên, Hoa Giải Ngữ và Dư Sinh ba đại cường giả, ba người này, chỉ có một vị cửu cảnh, hai vị thất cảnh. Dường như đây không phải là chiến đấu cùng một cấp độ, nhưng cân nhắc đến việc Diệp Phục Thiên sử dụng Thần Cầm, Dư Sinh phóng xuất ra Ma Thần bí pháp, thúc đẩy tăng cường sức chiến đấu, cho người cảm giác, phảng phất có thể có lực đánh một trận.
Về phía Tây Đế cung, bọn hắn không tham dự trận chiến này. Tây Trì Dao nhìn về phía chiến trường trên không trung, trong lòng có chút cảm khái. Xem ra nàng còn đánh giá thấp Diệp Phục Thiên bọn hắn, trước đó, vốn cho rằng chỉ có Diệp Phục Thiên là một vị đỉnh tiêm cấp độ yêu nghiệt, không nghĩ tới sau đó xuất hiện Hoa Giải Ngữ cùng Dư Sinh, lại cũng là những tồn tại như vậy.
Bất quá, điều này càng củng cố niềm tin cho suy đoán trước đó của nàng, Diệp Phục Thiên tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài, sau lưng hắn tất nhiên có ẩn giấu bí mật!
Bạn cần đăng nhập để bình luận