Phục Thiên Thị

Chương 1523: Ăn cướp

**Chương 1523: Ăn cướp**
Tiểu Phượng Hoàng hung hăng liếc nhìn Diệp Phục Thiên một cái, nhưng nghĩ đến gia hỏa này lợi hại như vậy, nàng liền không khách khí với Diệp Phục Thiên, ném hai quả đạo quả vào miệng.
Trong khoảnh khắc, trên người Tiểu Phượng Hoàng ánh lửa bùng lên dữ dội, giống như Thần Hỏa, một cỗ Thần Hỏa chi quang khủng bố bao phủ vô ngần hư không, thân thể Tiểu Phượng Hoàng giãn ra, giống như cực kỳ hưởng thụ.
"Thần kỳ như vậy?" Diệp Phục Thiên thấy phản ứng của nàng cũng ném đạo quả vào miệng, trong nháy mắt, hắn cảm thấy toàn thân huyết mạch đang cuộn trào, kinh mạch bị thiêu đốt, thân thể hắn không tự chủ được hòa hợp với thiên địa Hỏa Diễm Đại Đạo, vô tận Hỏa Diễm đạo ý hướng về thân thể hắn lao tới.
Huyết mạch giống như hóa thành nham tương chi hỏa, vĩnh hằng thiêu đốt, tạng phủ cũng bị hỏa diễm bao bọc, thậm chí toàn thân gân cốt cũng in dấu đạo ấn hỏa diễm.
Loại phản ứng này kéo dài một lát mới dừng lại, dị thường trong cơ thể biến mất, đồng tử Diệp Phục Thiên giống như bắn ra Đại Đạo Chi Hỏa.
"Đạo dựng thần quả." Diệp Phục Thiên thán phục trong lòng, nhìn thoáng qua cây Hỏa Diễm Thần Thụ kia, đây rốt cuộc là nơi nào?
"Nghe cha ta nói đạo quả ở đây đều sinh ra từ đạo, mười năm mới kết quả một lần, người tu hành đến cảnh giới Niết Bàn đỉnh phong, phục dụng đạo quả có thể phù hợp đại đạo chi luân, khắc đạo cốt, đúc đại đạo huyết mạch, ngưng đại đạo chân thân, Nhân Hoàng chi thân và Nhân Hoàng đạo hồn phù hợp với nhau, cuối cùng mở ra một con đường Đại Đạo Thần Luân, chứng đạo Nhân Hoàng." Tiểu Phượng Hoàng nói.
"Cha ngươi ngược lại dạy ngươi không ít." Diệp Phục Thiên cười, đồng thời cất bước về phía trước, hai người lấp lóe, tiếp tục tiến lên.
Hắn bây giờ đã đến Vô Hà Thánh Cảnh, cách Niết Bàn cũng chỉ một cảnh giới, cảnh giới Nhân Hoàng hắn tự nhiên muốn hiểu rõ, đó là một tầng khác, vô số người phong lưu trên Thánh Đạo muốn đặt chân Nhân Hoàng lại rất khó, cần đúc Nhân Hoàng đạo thân, ngộ Nhân Hoàng đạo hồn, cuối cùng hợp nhất cả hai, mở Đại Đạo Thần Luân.
Thần luân vận chuyển, câu thông Đại Đạo Trường Hà, thông thiên triệt địa, tỏa sáng như nhật nguyệt, thiên địa đồng thọ, chỉ cần không bị giết, liền vĩnh hằng bất diệt, thọ nguyên vô tận.
Hắn cũng hiểu chuyện sư tôn Niết Bàn trùng sinh, phá rồi lại lập ở Đại Ly hoàng triều năm đó, sư tôn ngộ ra đạo hồn, dù nhục thân vẫn trọng thương chưa phục hồi, nhưng dựa vào đạo hồn cũng xem như một chân bước vào Nhân Hoàng cảnh giới, về sau tái tạo nhục thân, cuối cùng tại Hạo Thiên Tiên Môn, Thiên Dụ giới đúc Đại Đạo Thần Luân, đặt chân Nhân Hoàng cảnh giới.
Mà đạo quả này, tựa hồ có thể giúp người có cơ hội lớn hơn để đúc thành Nhân Hoàng đạo thân, giảm độ khó chứng đạo, nên vô số người muốn đến đây, được vinh dự là con đường chứng đạo Đạo Hải.
Sau khi Diệp Phục Thiên phục dụng một viên đạo quả, trong lòng cũng ẩn ẩn sinh ra tham lam, dù chưa đến Niết Bàn, nhưng với Vô Hà Thánh Đạo chi cảnh, vẫn có thể trải đường cho sau này, vừa rồi ăn đạo quả, hắn cảm nhận được biến hóa cực kỳ chân thực.
Có lẽ, nó cũng có thể giúp hắn sớm nhập Niết Bàn.
Huống chi, dù hắn không cần, Nha Nha cũng cần.
Lúc này, có không ít nơi xảy ra chiến đấu cướp đoạt, dãy núi này cực kỳ bao la, mơ hồ có thể thấy một vài Đại Đạo Thần Thụ.
"Nhanh." Tiểu Phượng Hoàng có chút hưng phấn vì nếm được ngon ngọt, hướng về một phương hướng phóng đi.
Trên một dốc núi, có một Thần Thụ vàng óng, mỗi phiến lá cây giống như đúc bằng thuần kim, rung rinh phát ra âm thanh thanh thúy, ngay cả thổ địa xung quanh cũng hóa thành màu vàng. Bốn cường giả đang bộc phát loạn chiến ở đó.
"Ông."
Đúng lúc này, bọn họ cảm giác được gì đó, ánh mắt bỗng nhiên chuyển qua, thấy một đạo kiếm ảnh luồn lách trong hư không, chém xuống trực tiếp một viên đạo quả, tiếp tục vạch qua một đường vòng cung hoa mỹ khác, chém thêm hai viên đạo quả, khiến chúng rơi trên thân kiếm.
Không Gian đạo ý bao bọc, kiếm như có mắt, trong nháy mắt chuyển hướng quay về.
Sắc mặt bốn người đột biến, đình chỉ chiến đấu, lại có kẻ thừa lúc bọn họ chiến đấu để trộm đạo quả, đơn giản là không thể chấp nhận được.
Có người tung ra bàn tay lớn màu vàng óng, bao trùm hư không, nhưng thanh kiếm kia cực nhanh, xuyên qua hư không mà đi, lướt qua không gian trong nháy mắt chưởng ấn đánh xuống, khiến chưởng ấn thất bại.
Tứ đại cường giả cất bước trong hư không, thấy thanh kiếm rơi vào tay một thanh niên áo trắng. Tồi tệ hơn là, bọn họ thấy thanh niên áo trắng mở rộng miệng nuốt liên tục đạo quả.
" ?"
Tiểu Phượng Hoàng bên cạnh há hốc mồm nhìn, miệng có thể lớn như vậy sao?
Nuốt trọn một ngụm?
Đã nói là muốn chiếu cố trẻ con đâu?
Âm thanh răng rắc giòn tan vang lên, Diệp Phục Thiên cắn đạo quả, chỉ thấy cứng rắn vô song, răng như muốn mẻ đến nơi, nhưng sau khi đạo quả vào thể, toàn thân hắn phóng thích thần quang vàng óng, phảng phất hóa thành Đại Đạo Kim Thân.
Tứ đại cường giả trừng mắt há hốc mồm nhìn cảnh này, mắt trừng trừng nhìn hắn.
"Ợ!"
Diệp Phục Thiên ợ một tiếng, bốn đôi mắt kia lập tức có thể phun ra lửa, sát niệm quét sạch hư không.
"Đạo quả đã ăn, phía trước còn, chư vị tiền bối nên tranh thủ thời gian đi tranh đoạt mới phải." Diệp Phục Thiên nhìn về nơi xa nói.
"Vô sỉ, vô sỉ đến cực điểm..." Tiểu Phượng Hoàng bên cạnh đỏ mặt, cướp bóc đã đành, còn vô liêm sỉ như vậy, đơn giản là xấu hổ muốn chết.
"Ngươi muốn c·hết."
Một người trong đó lạnh lùng nói, Hoàng Kim Chiến Kích xuyên qua hư không đâm vào người Diệp Phục Thiên, chùm sáng màu vàng óng kinh khủng đâm thủng cả vùng thiên địa, mang theo tiếng gào thét kinh khủng.
Dù bọn họ hiểu bây giờ nên tranh thủ thời gian, nhưng nuốt không trôi cục tức này.
Toàn thân Diệp Phục Thiên hóa thành màu vàng, không thể phá vỡ, trong cơ thể hắn hình như có dòng sông màu vàng đang chảy, thậm chí Mệnh Hồn Thế Giới Cổ Thụ giờ phút này cũng hóa thành Thần Thụ màu vàng, rung rinh thần quang màu vàng.
Hai tay hắn hợp lại, bàn tay lớn màu vàng óng xuất hiện trong hư không, trong nháy mắt khép lại, trấn áp cả Hoàng Kim Chiến Kích xuyên xuống, chưởng ấn băng diệt vỡ nát, nhưng Hoàng Kim Chiến Kích cũng đứt thành từng khúc.
"Chư vị tiền bối lãng phí thời gian nữa là hết đấy." Diệp Phục Thiên vô tội nói, mấy người thần sắc âm trầm, người này thực lực vậy mà cường hoành phi thường, có thể trực tiếp chống lại Niết Bàn.
"Đi trước, quay đầu tìm hắn tính sổ." Một người nói.
"Tốt, chúng ta tạm thời liên thủ thế nào?" Lại một người đáp, bốn người mỗi người một lời trực tiếp quay người mà đi, bốn người vừa rồi còn đại chiến vì đạo quả vậy mà trong nháy mắt trở thành minh hữu.
Cái này...
"Bội phục." Diệp Phục Thiên nghĩ thầm, thật không biết giờ phút này Tiểu Phượng Hoàng bội phục độ dày da mặt của hắn hơn.
"Thấy thoải mái không?" Tiểu Phượng Hoàng tức giận trừng hắn, vậy mà không chừa cho nàng một viên nào.
Quá phận.
"Ngươi tu hỏa diễm, nhìn cái gì?" Diệp Phục Thiên khinh bỉ nói, nuốt đạo quả ngoài việc no bụng, tự nhiên rất thoải mái, trước đó không lâu hắn muốn đúc thành Hỏa Diễm Thần Mạch trong thể nội, bây giờ lại hóa thành màu vàng.
"Vô sỉ." Tiểu Phượng Hoàng khinh bỉ nói.
"Đi." Thân hình Diệp Phục Thiên lóe lên, phá không mà đi, chuẩn bị tiếp tục ăn cướp. Lần này ngoài những người có được danh ngạch, thần cung còn có không ít đệ tử bình thường, hẳn là muốn cho họ một cơ hội, nhưng phần lớn đệ tử này chỉ là vật làm nền, thậm chí có thể vẫn lạc ở đây.
Nhưng đó là lựa chọn của họ, con đường chứng đạo vốn tàn khốc, đạo quả mười năm nở hoa kết trái, số lượng lại không nhiều, không thể phân phối cho tất cả bọn họ, thậm chí các đệ tử đạo truyền của các cung cũng cần cạnh tranh để có tư cách nhận đạo quả trực tiếp, còn có không ít đệ tử đạo truyền muốn đến đây tranh, cùng các thế lực đỉnh tiêm của Thượng Tiêu giới giành lấy danh ngạch.
Không chỉ Diệp Phục Thiên cướp đoạt, còn có một số nhân vật thực lực mạnh mẽ phi thường cũng đang cướp đoạt đạo quả, ví dụ như những thế lực đỉnh tiêm có được danh ngạch kia, khi họ hành tẩu cùng nhau, đệ tử bình thường của thần cung nếu không liên hợp lại, làm sao tranh với họ?
Huống chi, còn có một số nhân vật cực kỳ mạnh mẽ.
Ví dụ như Cái Thập Thế, lúc này hắn dẫn đầu cường giả Hoàng Kim Thần Quốc một đường tiến về phía trước, cầm trong tay Hoàng Kim Thần Thương, phun ra nuốt vào thần mang vô song, thấy phía trước có người đoạt được đạo quả, hắn bước ra một bước, vượt ngang hư không, quát lạnh: "Đạo quả để lại."
Lời vừa dứt, Thần Thương màu vàng trong tay hắn cách không đâm ra, một thương này giáng xuống, hư không bị thần quang màu vàng xuyên thủng, người cầm đạo quả bên dưới muốn ngăn cản, nhưng thần quang màu vàng chói mắt kia quá bá đạo, trực tiếp phá hủy phòng ngự của đối phương, đâm xuyên qua thân thể, đóng đinh trên mặt đất.
Phía sau hắn, cường giả Hoàng Kim Thần Quốc đi lấy đạo quả, cướp đoạt đạo quả đã cầm trong tay đối phương.
Người Thần Kiếm Lý gia cũng cực kỳ bá đạo, họ ngự kiếm mà đi, không ngừng luồn lách trong hư không, cướp đoạt với tốc độ nhanh nhất.
Ngoài ra, còn có cường giả Táng Thiên Thần tộc. Táng Thiên Thần tộc có thể triệu Tinh Thần Thạch Bia trấn áp thiên địa, bá đạo tuyệt luân, và không biết vô tình hay cố ý, cường giả Thần Kiếm Lý gia và Táng Thiên Thần tộc song hành về phía trước theo các hướng khác nhau, tranh phong tương đối.
"Đạo quả hình kiếm." Lúc này, người Thần Kiếm Lý gia nhìn về phía phía trước một nơi, lập tức tăng tốc độ tối đa, thân thể hóa kiếm mà đi, thẳng đến phía trước.
Cùng lúc đó, Vạn Thủ Nhất, Lạc Nguyệt và một số kiếm tu khác đều đã phát hiện, nhanh như sấm sét, thẳng đến Thần Thụ.
Vô tận khí lưu Kiếm Đạo xuất hiện quanh Thần Thụ, vô số kiếm ý vờn quanh khắp nơi, đặc biệt là bản thân đạo quả, cũng hiện lên hình thái của kiếm.
"Xuy xuy..." Trên trời cao, Thần Kiếm chi quang sáng chói đến cực điểm, chỉ thấy từng chuôi kiếm từ trên trời giáng xuống, chém về phía Vạn Thủ Nhất và Lạc Nguyệt.
"Đắc tội, Thần Kiếm Lý gia xin lĩnh giáo Đạo Tôn chi kiếm." Lý Tầm lên tiếng, đó là kiếm của họ, vừa hay có thể lĩnh giáo kiếm của Thái Huyền sơn, bây giờ rất nhiều người gọi Thái Huyền Đạo Tôn là đệ nhất nhân Kiếm Đạo của Thượng Tiêu giới.
"Sát Na kiếm, cẩn thận." Vạn Thủ Nhất kiếm khí bốc lên trên người, một kiếm vạch qua, phảng phất đại đạo quy nhất, khai thiên lập địa, va chạm với kiếm chém tới trong nháy mắt kia. Trong nháy mắt, hai đạo kiếm ý như xé rách hư không, dấy lên một cỗ khí lưu kinh người.
Cường giả Thần Kiếm Lý gia phất tay, trong nháy mắt, chém không biết bao nhiêu kiếm, mỗi kiếm đều là sát na mà tới, muốn chôn Vạn Thủ Nhất vào đó.
Khí lưu Kiếm Đạo cường đại ở đây tự nhiên thu hút sự chú ý của không ít người, Diệp Phục Thiên đã thấy từ xa.
Tranh phong Kiếm Đạo, đạo quả liên quan đến kiếm, hắn nhất định phải có!
Bạn cần đăng nhập để bình luận