Phục Thiên Thị

Chương 1364: Điêu gia trở về ( bổ canh )

**Chương 1364: Điêu gia trở về (bù chương)**
Diệp Phục Thiên lại không quá để ý đến ánh mắt của mọi người, việc người Tử Tiêu Thiên Cung không cho hắn dùng lôi pháp, vốn dĩ hắn cũng không có nhiều liên hệ với những người tu hành lôi pháp này.
Việc hắn là ai trong mắt đối phương, cũng không quan trọng.
"Xem ra, khiến ngươi khó xử rồi." Bên cạnh, Thanh Dương cung chủ nói với Diệp Phục Thiên, hành động của hắn, có vẻ như có chút ảnh hưởng đến Diệp Phục Thiên.
"Không sao, tiền bối không cần để trong lòng." Diệp Phục Thiên hiểu ý của Thanh Dương cung chủ, hơn nữa, chuyện này vốn là Thanh Dương cung chủ muốn giúp hắn, vô luận thành hay không cũng đều là mang ơn.
Mặt khác, hắn đối với mấy vị Yêu Hoàng dòng dõi cũng không có ác ý gì.
Nơi này vốn là địa bàn của Yêu giới, đối phương không ép buộc đối phó những người tu hành đến đây, mà là ở Thiên Yêu Đài thiết hạ yêu trận, chuyện này cũng không có gì, ngươi tình ta nguyện.
Nếu như là yêu thú đến thế giới tu hành của loài người, cũng tương tự như vậy.
Ngoài ra, có lẽ cũng bởi vì Diệp Thanh Đế và con rồng già kia, khiến hắn cảm thấy Lôi Thần tộc hung thần ác sát lại có chút thân thiện.
"Chúng ta tìm chỗ nghỉ ngơi trước đã, ngày mai lại đến." Diệp Phục Thiên nói, rồi cả đoàn người rời đi nơi này.
Các yêu thú và người tu hành ai đi đường nấy, sau khi rời đi, không ít người tu hành tụ tập lại một chỗ, chuẩn bị liên thủ phá yêu trận.
Tam đại yêu trận này do tứ đại Yêu Hoàng tộc của Thiên Yêu thành tỉ mỉ bố trí, phi thường lợi hại, nếu chỉ chiến thắng một mình rồi phá trận, trừ phi người của các thế lực hàng đầu như Tử Tiêu Thiên Cung ra tay, nếu không sợ là khó, bọn họ liên thủ, khả năng phá trận sẽ cao hơn nhiều.
Thanh Dương cung chủ giúp Diệp Phục Thiên tìm một nơi đặt chân, trong sân, Diệp Phục Thiên và mọi người tùy ý tán gẫu, Thanh Dương Hà cũng ở đó, nàng một mực hỏi han Diệp Phục Thiên về phương pháp tu hành của bọn họ, sau đó, nàng lại luôn ở bên cạnh Tề Huyền Cương, hiển nhiên phát hiện Tề Huyền Cương mới là người am hiểu tu hành nhất.
"Thanh Dương cô nương thật hiếu học." Diệp Phục Thiên cười nói.
"Nàng luôn muốn đến giới tu hành của loài người để tu hành, ta lo lắng nguy hiểm quá lớn nên ngăn cản nàng, bây giờ nhìn thấy các ngươi, làm sao bỏ qua cơ hội này." Thanh Dương cung chủ vừa cười vừa nói.
"Ta cũng có một người bạn Yêu tộc, bất quá hoàn khố vô cùng, nhưng không hiếu học như vậy, chắc hôm nay sẽ đến." Diệp Phục Thiên cười nói, hắn và Tiểu Điêu tâm niệm tương thông, tự nhiên biết Tiểu Điêu đang trên đường, hơn nữa, còn là Khổng Tước Yêu Hoàng tự mình dẫn theo bọn họ.
Bây giờ đã đến Thiên Dụ giới, đang hướng về phía Yêu giới mà đến, không bao lâu nữa sẽ đến nơi này.
"Tên kia muốn tới?" Ánh mắt Hạ Thanh Diên đột nhiên chuyển qua, nhìn chằm chằm Diệp Phục Thiên nói.
"Hả..."
Diệp Phục Thiên nhìn biểu lộ của Hạ Thanh Diên, đây là phản ứng gì?
Sao cảm giác có gì đó lạ lạ?
Nghĩ đến những năm tháng bi thảm của Tiểu Điêu trong hoàng cung, không biết khi gặp lại Hạ Thanh Diên hắn sẽ có biểu tình gì.
"Ừm, Khổng Tước Yêu Hoàng tiền bối tự mình dẫn theo bọn họ đến đây, theo Tiểu Điêu nói, Khổng Tước Yêu Hoàng tiền bối cũng muốn đến đây thăm thú một chút." Diệp Phục Thiên nói, Khổng Tước Yêu Hoàng đã thống ngự một vùng Yêu giới rộng lớn, xưng vương ở nơi đó, chắc hẳn cũng sẽ cô đơn.
Nơi này mới là thiên hạ của Yêu tộc.
"Nói vậy, Khổng Huyên cũng tới." Hạ Thanh Diên nói một câu, Diệp Phục Thiên nhìn nàng, góc độ chú ý của phụ nữ luôn đặc biệt.
Chẳng lẽ vì Khổng Huyên sau khi hóa hình cũng là một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, khiến nàng cảm thấy có chút đối chọi gay gắt?
Nhớ năm đó, Hạ Thanh Diên và Khổng Huyên đã từng bị rất nhiều người đem ra so sánh, còn tham gia Không giới chi chiến cùng thế hệ.
"Ừm." Diệp Phục Thiên gật đầu.
Ánh mắt Hạ Thanh Diên dời khỏi Diệp Phục Thiên, trong ánh mắt hiện lên một vẻ khác, thầm nghĩ nàng ta đến đây làm gì?
Thanh Dương cung chủ bên cạnh nghe được cuộc đối thoại của hai người lại càng cảm thấy Diệp Phục Thiên bất phàm, lại còn có Yêu Hoàng tự thân vì hắn đến một chuyến?
Xem ra, Diệp Phục Thiên phi thường không đơn giản.
Qua rất lâu, Diệp Phục Thiên an tĩnh tu hành trong sân, đột nhiên mở to mắt, ngẩng đầu nhìn về phía xa xăm hư không, trong mắt lộ ra một nụ cười.
Thân hình Thanh Dương cung chủ lóe lên, đi tới bên này.
Phía sau, Tề Huyền Cương, Hạ Thanh Diên cũng lần lượt đi ra, hiển nhiên đều cảm nhận được một cỗ khí tức không bình thường.
Một cỗ khí tức từ đằng xa truyền đến, rất nhanh, một trận gió gào thét thổi qua, một đám thân ảnh xuất hiện trên không trung sân nhỏ.
Người cầm đầu khí chất siêu nhiên, chắp tay đứng trên hư không.
Hai bên người hắn lần lượt là một nữ tử dáng người thon dài mỹ lệ và một đầu yêu thú, phía sau cũng có không ít cường giả đi theo.
Không ai khác chính là Khổng Tước Yêu Hoàng.
Diệp Phục Thiên đứng dậy khom mình hành lễ nói: "Diệp Phục Thiên gặp qua Yêu Hoàng tiền bối."
"Bái kiến Yêu Hoàng." Thanh Dương cung chủ và nhiều người khác cũng hơi cúi người hành lễ, đối mặt với nhân vật cấp Yêu Hoàng, nên có kính ý.
Khổng Tước Yêu Hoàng khẽ gật đầu nói: "Không ngờ ngươi lại đến địa vực Yêu giới, lần này ta đưa Khổng Huyên và Tiểu Điêu đến đây, để Khổng Huyên tạm thời ở bên cạnh ngươi, ta đi trong Yêu giới một chuyến."
"Được." Diệp Phục Thiên gật đầu, Khổng Tước Yêu Hoàng chắc hẳn cũng có Yêu Hoàng quen biết.
"Các ngươi bảo vệ tốt công chúa." Khổng Tước Yêu Hoàng nói với các yêu quái phía sau, sau đó phất tay áo, thần quang lấp lánh, thân hình trực tiếp biến mất tại chỗ.
Sau khi Khổng Tước Yêu Hoàng rời đi, Hắc Phong Điêu còn cố ý quay đầu lại nhìn một chút, dường như xác nhận đối phương đã đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt hắn lóe lên vẻ sắc bén, vỗ cánh đáp xuống trước mặt Diệp Phục Thiên nói: "Lão đại, có nhớ ta không?"
"Ngươi nghĩ ta có nhớ ngươi không?" Diệp Phục Thiên cười nói: "Sao không hóa hình?"
Tiểu Điêu bây giờ đã là một tôn Yêu Thánh, xem như đại yêu.
"Nhan trị quá cao, vượt qua ngươi thì không xong." Hắc Phong Điêu cười nói, Diệp Phục Thiên cười cười, vẫn vô sỉ như trước.
"Công chúa đã lâu không gặp, phong thái vẫn như cũ." Hắc Phong Điêu nhìn về phía Hạ Thanh Diên, mắt sáng lên, dường như còn liếc nhìn xung quanh Hạ Thanh Diên có người Hạ Hoàng hay không, phát hiện không có mới bồi thêm một câu: "Vẫn có nam tính như vậy."
Hạ Thanh Diên nhướng mày, lạnh lùng liếc Hắc Phong Điêu một cái, trở thành Yêu Thánh đúng là khác, lực lượng dường như cũng đủ rồi.
"Công chúa, con Thanh Loan tọa kỵ đâu, Điêu gia còn định cùng nàng tâm sự nhân sinh." Hắc Phong Điêu nghiến răng nói, không quên được sỉ nhục năm đó hết lần này đến lần khác bị cưỡi, hắn đã thề, nhất định phải cưỡi lại.
"Sau này rảnh thì đến Hạ Hoàng cung tâm sự." Hạ Thanh Diên khinh thường nói.
"Được." Hắc Phong Điêu mạnh miệng nói, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Khổng Huyên, sau đó nói với Diệp Phục Thiên: "Đúng rồi lão đại, Khổng Huyên công chúa rất nhớ ngươi, cứ hỏi ta khi nào đến tìm ngươi, nếu không phải Khổng Huyên công chúa, ta đã chuẩn bị tu hành thêm một thời gian nữa."
"Hả..." Mặt Diệp Phục Thiên đen lại, hỗn đản này.
Khổng Huyên phía sau cũng ngẩn người.
???
Nàng lúc nào đòi tìm Diệp Phục Thiên rồi?
Đây là cái gì vậy?
"Đừng nghe tên hỗn trướng này nói bậy bạ." Khổng Huyên lạnh lùng nói, gia hỏa này thật là...
Diệp Phục Thiên cũng im lặng, hắn có thể không rõ tính cách của Tiểu Điêu sao, gia hỏa này mục đích không đơn thuần.
"Ta nói bậy chỗ nào, công chúa ở Yêu Hoàng giới chẳng phải thường xuyên tưởng niệm chủ nhân sao, thậm chí còn trước mặt Yêu Hoàng bệ hạ lẩm bẩm chủ nhân có thiên phú xuất chúng như thế, hy vọng cũng ra ngoài thí luyện, nếu không, vì sao Yêu Hoàng bệ hạ đưa ngươi đến rồi đi thẳng?" Hắc Phong Điêu nói một cách trịnh trọng: "Chẳng phải vì tạo điều kiện cho công chúa sao."
??
Khổng Huyên một mặt mờ mịt.
Cái này cũng bịa được?
"Ngươi ở Yêu Hoàng giới bước vào Thánh Đạo hóa thân Yêu Thánh, chắc hẳn thực lực tăng tiến rất lớn." Lúc này, Hạ Thanh Diên đột nhiên xen vào.
Hắc Phong Điêu ngẩng cao đầu nói: "Đó là đương nhiên."
"Ta thay chủ nhân ngươi khảo nghiệm ngươi những năm này tu hành thế nào đi." Hạ Thanh Diên hướng Hắc Phong Điêu đi tới, Hắc Phong Điêu vẫn vênh váo đắc ý như cũ, hắn sẽ sợ sao?
Cho rằng bây giờ vẫn như năm đó à?
Quang mang lóe lên, trong tay Hạ Thanh Diên xuất hiện một pháp khí, là một đóa hoa sen vàng sáng chói, từ đó lan tràn ra khí tức, lại ẩn ẩn có từng sợi ý của Nhân Hoàng, uy áp bao phủ trên người Hắc Phong Điêu.
Mắt Hắc Phong Điêu chớp chớp, trợn mắt há mồm nhìn Hạ Thanh Diên: "Công chúa đây là ý gì?"
"Điêu gia có thiên phú xuất chúng như vậy, tự nhiên phải có phương pháp khảo nghiệm phi thường." Hạ Thanh Diên lạnh lùng nói, Hắc Phong Điêu cảm nhận được cỗ uy áp kia sắp khóc, vẻ kiêu ngạo trong mắt hắn lập tức biến mất nói: "Thanh Diên công chúa nhiều năm không gặp vẫn mỹ lệ vô song, ba ngàn đại đạo giới khó ai sánh bằng."
"Khụ khụ..." Thanh Dương cung chủ luôn an tĩnh nhìn tất cả, giờ phút này cũng không nhịn được ho nhẹ một tiếng.
Con hàng này, hiếm thấy.
Diệp Phục Thiên xoa xoa đầu, cảm thấy có chút mất mặt.
Hạ Thanh Diên không có ý định buông tha Hắc Phong Điêu, từng bước một đi về phía hắn, Hắc Phong Điêu nơm nớp lo sợ trốn sau lưng Diệp Phục Thiên.
"Bốp."
Diệp Phục Thiên một tay đập vào đầu hắn, thấp giọng mắng: "Ngươi còn hồ ngôn loạn ngữ, tối nay liền ăn thịt nướng."
"Hả..." Hắc Phong Điêu vô cùng đáng thương nhìn Diệp Phục Thiên.
Chẳng lẽ những năm này, Hạ Thanh Diên đã thừa cơ tiến vào sao?
"Hỗn đản này càng ngày càng quá trớn, đừng để trong lòng." Diệp Phục Thiên nói với Hạ Thanh Diên, Hạ Thanh Diên nhìn Diệp Phục Thiên một chút, thu hồi pháp khí, vẫn không quên liếc nhìn Hắc Phong Điêu một cái.
Lúc này Hắc Phong Điêu đã hóa thành hình người, Diệp Phục Thiên quay đầu lại nhìn, bộ dáng thanh niên, mỏ nhọn, mũi dài, trán nhô ra.
"Ngươi hay là biến trở về đi thôi." Diệp Phục Thiên có chút không đành lòng nhìn nhan trị của gia hỏa này.
Quả nhiên, nhan trị cao đến không đành lòng nhìn!
Mặt Hắc Phong Điêu đen lại, Điêu gia tuy kém chủ nhân một chút, cũng không kém đến vậy chứ?
Nghĩ đến đây, đầu hắn biến thành đầu điêu, thân thể người, Diệp Phục Thiên gật đầu nói: "Dạng này thuận mắt hơn nhiều."
Hắc Phong Điêu: "..."
Không thể phản bác.
"Ngươi là yêu thú hóa hình đặc sắc nhất mà ta từng gặp." Một người vỗ vai Hắc Phong Điêu nói, Điêu gia lộ ra vẻ tức giận, quay người định bạo tẩu, thấy là ai sau đó sắc mặt lập tức biến đổi.
Dư Nhị gia ngươi cũng biết nói chuyện hài hước rồi à?
"Tốt rồi, về rồi an phận chút." Diệp Phục Thiên nói một câu, hắn nhìn về phía Khổng Huyên nói: "Mấy năm nay đa tạ công chúa và bệ hạ chiếu cố."
"Không có gì." Khổng Huyên lắc đầu: "Ta định tạm thời đi cùng các ngươi, thế nào?"
"Đương nhiên có thể." Hắc Phong Điêu giành nói, gặp ánh mắt lạnh như băng của Hạ Thanh Diên, hắn mới ngoan ngoãn im miệng.
"Có công chúa ở bên cạnh giúp đỡ chẳng phải càng tốt hơn." Diệp Phục Thiên cười nói, Khổng Huyên cũng mang theo không ít cường giả đến, có thể giúp đỡ lẫn nhau, hơn nữa bọn họ là Yêu tộc, ở nơi này, sẽ dễ dàng hơn!
PS; Chương 3, còn thiếu hai chương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận