Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 272. Vua Núi chiến đấu với Vua Sói

Chương 272. Vua Núi chiến đấu với Vua Sói
Chương 272: Vua Núi chiến đấu với Vua Sói
“Rống!.....Gâu…!” So về lực bộc phát, Vua Núi mạnh hơn Cổ Dục nhiều, dù sao cũng là bốn cái chân, tốc độ kia không phải là thứ Cổ Dục có thể so được.
Nhìn thấy đàn sói lao tới, Vua Núi đánh đòn phủ đầu. Nó sủa to một tiếng, rồi ngay lập tức lao lên phía trước đâm vào một con sói, nhưng con sói kia cũng không phải thứ tầm thường. Con sói này tương đương với cao thủ đi săn, lúc Vua Núi đang lao tới chỉ vừa mới được một nửa quãng đường thì con sói này đột nhiên nghiêng đầu. Sau đó há miệng định táp vào gáy của Vua Núi, chiêu này vừa ra có thể nói là vô cùng hung hiểm. Thế nhưng khi xem thấy cảnh này, Cổ Dục cũng không hề có chút lo lắng nào.
Nếu như nó mà bị thương vì một chiêu này thì đã không gọi nó là Vua Núi!
“Ô!” Nhìn thấy con sói kia đang nghiêng đầu định cắn về phía mình, lúc này chỉ thấy Vua Núi đột nhiên đổi hướng, tiếp đó nó lao lên ở trên không chuyển người cắn về phía con sói kia.
Lực cắn của Vua Núi vô cùng mạnh mẽ, thậm chí so với con hổ Đông Bắc cũng không hề thua kém. Vua Núi cắn trúng con sói kia một cái, Cổ Dục lập tức nghe được tiếng xương vỡ. Tiếp đó Vua Núi ném con sói này sang một bên, trúng vào một cây cổ thụ rồi trượt xuống. Con sói này xem như đã mất hy vọng sống sót, bốn chân không ngừng cào loạn xuống đất, hoàn toàn không thể đứng lên nổi nữa.
Tình huống của con sói này chỉ có Cổ Dục nhìn thấy, à không còn có Tiết Thanh Huyến đang ở trên cây nhìn thấy được. Sau khi xử lý xong con sói đó, lúc này Vua Núi lại đang lao lên tấn công con sói thứ hai.
Mà vào lúc này lại có một con sói lao tới bên phía Cổ Dục, Vua Núi có thể dễ dàng giải quyết mấy con sói này, huống chi là Cổ Dục. Nhìn thấy con sói đang lao đến, Cổ Dục thậm chí có thể ngửi thấy mùi hôi thối từ miệng của nó. Chân hắn khẽ chuyển, ở ngay tình huống nguy hiểm nhất khẽ lách thân người, nhẹ nhàng tránh được cú táp của con sói. Đồng thời tay phải của Cổ Dục cũng nện một cú thật mạnh vào bên hông của con sói này.
Sói, hoặc là tất cả các loài động vật họ chó đều có chung nhược điểm, chính là ở đầu và đuôi thì cứng như sắt nhưng ở bên hông thì mềm như đậu hũ.
Khi cú đấm này của Cổ Dục nện lên người con sói, thế là nó rơi xuống đất rồi không thể động đậy được nữa. Một cú đấm này chuẩn xác đánh vào bên hông chỗ cái eo mảnh khảnh của nó, khiến vùng bụng bị rách toạc. Thậm chí còn rơi cả nội tạng ra ngoài, cho nên con sói này chết thẳng cẳng không nhúc nhích được nữa.
Mà vào lúc này Vua Núi cũng đã tát bay con sói thứ hai, hơn nữa khiến con sói thứ hai này đụng trúng thân con sói thứ ba. Thừa dịp hai con sói này còn chưa trở lại vòng chiến, nó đã lao quá cắn vào cổ họng của con sói thứ tư.
Vua Núi hoàn toàn xứng đáng với cái tên “cỗ máy giết chóc”. Mặc dù nếu so bì lực lượng hay hình thể thì nó không đánh bại được hổ hay báo, thế nhưng bàn về kỹ xảo chiến đấu thì có thể nói nó là tồn tại cao cấp nhất.
“Ô…” Nhìn thấy trong đàn sói chớp mắt đã mất đi ba con, lúc này trong đàn sói truyền đến tiếng sói tru, những con sói đang vây quanh lúc này lập tức lùi lại đến một chỗ khác. Mà nghe theo tiếng sói tru, Cổ Dục nhìn sang bèn phát hiện được hai con sói đang đứng ở giữa bầy.
Hai con sói này so về hình thể thì rõ ràng to hơn những con sói bình thường khác. Nhất là con cao lớn nhất, con sói này cao khoảng 1m50 có lông màu xám đậm. Trên mặt, trên thân của nó đều có không ít vết thương, nếu như không có gì bất ngờ thì đây chính là con sói đầu đàn.
Mà bên cạnh nó chắc hẳn là con sói cái.
Lúc này hai con sói đang hung tợn mà nhìn Vua Núi, mà lúc này Vua Núi cũng đang híp mắt nhìn hai con sói.
“Bọn bay sao rồi?” Dẫn theo Vua Núi đi tới chỗ con hổ Đông Bắc cùng gấu nâu, khi hai con vật này nhìn thấy Cổ Dục, Cổ Dục có thể nhìn ra chúng có vẻ thở phào nhẹ nhõm.
Trấn an hai con vật này một chút, Cổ Dục lập tức đi vào xem tình huống của bốn con non ở bên trong hốc cây. Mà nhìn bốn con non này lông mày Cổ Dục không khỏi nhíu chặt lại.
Lúc này chỉ còn lại bốn con non ở bên trong hốc cây, ba con thì không có vấn đề gì lớn. Trong đó hai con gấu nhỏ cùng một hổ con là không sao, chỉ bị trầy ngoài da nhưng có một con hổ con bị thương khá nghiêm trọng. Trên thân nó có bốn dấu răng đã xuyên thủng da, hơn nữa ở dưới bụng còn có một vết thương không nhỏ, chắc hẳn nó là đối tượng bị đàn sói kia công kích.
“Tình huống không tốt lắm!” Nhìn con hổ con bị máu thấm ướt cả lông, Cổ Dục nhỏ giọng lẩm bẩm một câu, bây giờ phải tiến hành phẫu thuật. Dùng cơ thể để chặn tầm nhìn của Tiết Thanh Huyến, đảm bảo cô ấy không thể nhìn thấy. Tiếp đó Cổ Dục lấy ra dao găm Thụy Sỹ của mình cùng nước giếng.
Trước tiên cho hổ con uống một chút nước giếng để đảm bảo tính mạng của nó. Tiếp đó bắt đầu cạo lớp lông ở khu vực bị thương đi để dễ cho việc xử lý vết thương.
“Gào….gào…” Cảm nhận được động tác của Cổ Dục, hổ con giống như chú chó nhỏ gào khóc lên. Nhưng lúc này hổ Đông Bắc và gấu nâu cũng không nhìn về bên này, bởi vì bọn chúng tin tưởng Cổ Dục, mà dĩ nhiên Cổ Dục cũng không để bọn chúng thất vọng.
“Yên tâm đi! Có tao ở đây, mày sẽ không sao đâu.” Nở nụ cười, Cổ Dục sờ đầu hổ con rồi nói, tiếp đó bắt đầu xử lý vết thương.
Mà ở bên kia có Vua Núi, hổ Đông Bắc cùng gấu nâu, cho nên đàn sói cũng có chút kiêng dè. Bọn chúng đã tổn thất ba con sói tinh nhuệ, dù sao chúng cũng là sói tinh nhuệ nên chúng rất thông minh, rõ ràng chúng cảm thấy lúc này đang lâm vào thế khó. Hiện tại bọn chúng có chút chần chừ, nhưng vì có sói đầu đàn nên chúng vẫn còn ở, vẫn chưa rút đi. Bọn chúng đang đi lòng vòng xung quanh để tìm kiếm nhược điểm của đám Cổ Dục.
“Ô!!!!” Mà đúng vào lúc này, Vua Núi bỗng tiến lên trước một bước, nhìn về phía sói đầu đàn bên kia kêu lên một tiếng. Nghe được tiếng kêu của Vua Núi đàn sói bên kia đang có chút ồn ào thì đều yên tĩnh trở lại, tiếp đó nhìn về thủ lĩnh của bọn chúng.
“Đây là muốn khiêu chiến sói đầu đàn sao?” Nghe thấy tiếng kêu của Vua Núi, Cổ Dục cũng không khỏi quay đầu lại nhìn, hắn cho rằng Vua Núi sẽ không khiêu chiến vậy mà không nghĩ nó dám khiêu chiến với sói đầu đàn.
“Ngao ô!” Cảm nhận được những con sói khác đang nhìn mình, lúc này sói đầu đàn cũng đứng dậy lớn tiếng kêu lên. Sau khi tiếng kêu vừa dứt thì trong đàn sói cũng chủ động nhường đường để sói đầu đàn đi qua, mà lúc này Vua Núi cũng đi về phía bãi đất trống. Nhìn thấy tình huống này, con hổ Đông Bắc bỗng chầm chậm cúi người, nó đây là muốn phục kích con sói đầu đàn kia, nhưng mà Cổ Dục đã lập tực vỗ vào lưng nó.
“Giao cho Vua Núi đi, cứ tin tưởng nó.”
“Gào….!” Nghe thấy Cổ Dục nói như vậy, con hổ này lập tức ngồi xuống, tiếp đó khẽ liếm miệng của mình. Nhưng hai mắt của nó vẫn nhìn chằm chằm vào con sói đầu đàn kia.
Rõ ràng lúc này con hổ Đông Bắc đang có tâm lý trả thù, con của nó bị thương thành dạng này. Mặc dù đã có Cổ Dục giúp đỡ giữ lại tính mạng, nhưng không có nghĩa là nó sẽ bỏ qua cho những con sói kia.
Nếu như hôm nay Cổ Dục không tới thì xem ra bốn con non kia đều không qua khỏi, lấy sức mạnh của hổ Đông Bắc và gấu nâu thì giết một đường trốn ra khỏi vòng vây thì không thành vấn đề. Mà sau khi chúng dưỡng thương xong thì sẽ không tránh khỏi việc tìm đàn sói này trả thù.
Bây giờ chỉ chết sáu con sói, sau đó trực tiếp khiêu chiến sói đầu đàn, xem như là tiện nghi cho bọn chúng rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận