Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 235. Long Diên Hương

Chương 235. Long Diên Hương
Chương 235: Long Tiên Hương
“Được, quyết định vậy đi, ngày mai chúng ta đi thành phố Tuy Hóa rồi nói tiếp.”
Cúp điện thoại, Cổ Dục khẽ vuốt tóc, lại một chuyện nữa đã được giải quyết. Ban đầu còn cho là có thể tiếp tục cuộc sống cá ướp muối, thế nhưng bây giờ lại có chuyện phải đi ra ngoài một chuyến rồi. Nhưng mà cũng không cần quá vội vã, chí ít thì hôm nay Cổ Dục còn có thể tiếp tục nghỉ ngơi thêm một chút.
Trong nháy mắt đã là ngày hôm sau. Vẫn như thường lệ, sáng sớm Cổ Dục sau khi thức dậy thì đi ra giếng nước ở sân sau. Nhiều ngày rồi không có câu đồ vật, đoán chừng hôm nay sẽ câu được không ít đồ tốt.
Khi cần đầu tiên đi xuống, Cổ Dục lại ngây ngẩn cả người. Bởi vì, dây câu này vừa mới xuống được 5-6m thì đã ngừng lại, điều này khiến cho Cổ Dục vô cùng bất ngờ.
Bởi vì nếu cách nhiều ngày không câu, đồ vật câu lên không phải kỹ năng thì cũng là vật để nâng cấp không gian bí mật. hoặc ít ra cũng là một món đồ cổ nào đó. Thế nhưng những thứ này chỉ có ở đáy biển, còn cái này dính câu chỉ mới có 5-6m mà thôi???
Đang lúc Cổ Dục vô cùng tò mò thì phát hiện đồ vật được câu lên rất nặng, dựa theo cảm giác của hắn thì cái này phải nặng hơn 5kg, điều làm cho hắn càng thêm nghi ngờ.
Mang tâm tình tò mò, Cổ Dục đem đồ vật kéo lên, kết quả phát hiện vật này giống như một hòn đá, màu xám trắng. Hơn nữa sau khi lấy nó ra còn có một mùi rất khác thường.
“Đây là...........Long Diên Hương?” Nhờ vào ánh sáng chiếu từ đèn flash của điện thoại di động, Cổ Dục khẽ liếc mắt nhìn. Dựa vào kỹ năng bậc thầy Đông y của Cổ Dục, sau khi nhìn một lúc thì hắn lập tức phát hiện vật này là cái gì. Sau đó hắn có chút ghét bỏ ném vật này sang bên cạnh.
Long Diên Hương, nghe cái tên tưởng như là đồ vật gì rất lợi hại, nhưng thật ra cái này chính là đồ vật hình thành bên trong cơ thể của cá Nhà táng được nó bài tiết ra ngoài, sau đó thì hình thành lên cái vật này.
Dựa theo tiếng địa phương vùng Đông Bắc, vật này chính là cứt…
Nhưng vấn đề chính là cứt này rất có giá trị.
Cái thứ này có thể nói giống như là vàng vậy, bởi vì nó có các thành phần không thể thiếu bên trong nước hoa. Hầu như phụ nữ yêu thích các loại nước hoa đều biết đến việc này, mà những loại nước hoa cao cấp đương nhiên là không thể thiếu thứ này bên trong. Ừm! Có phải mọi người nên suy nghĩ một chút hay không, phụ nữ cả ngày thích đem cái thứ này xịt lên người???
Nhưng mà đây đúng là sự thật.
Một khối Long Diên Hương trong tay Cổ Dục nặng khoảng 20kg, cứ dựa theo ba trăm tệ một gram mà tính thì một khối này trị giá cũng được 6 triệu tệ.
“ Cái thứ này, cũng không biết từ đâu mà ra.” Nhìn vật này, Cổ Dục nở nụ cười, sau đó một lần nữa thả cần câu xuống giếng. Kết quả lần này cũng là 5-6m ngừng lại, kéo lên Cổ Dục biết có lẽ vẫn là vật này.
Quả nhiên, sau khi kéo lên thì lại thêm một khối này nữa. Cổ Dục lập tức đoán, mặc dù đây không phải là khối thứ nhất nhưng nó cũng không phải là khối cuối cùng. Bởi vì tiếp đó đúng như dự đoán của Cổ Dục, lần câu thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ bảy.... hết thảy câu được mười lần, tất cả đều là cái thứ cứt này.
Đủ loại hình thù cứt của cá Nhà táng, dựa theo ước tính của Cổ Dục thì tất cả thứ này cũng khoảng gần 200kg, giá trị xấp xỉ 60 triệu tệ.
Ai nói những thứ này không đáng tiền chứ? Thứ này quả thật đều rất có giá trị đó nha. Còn đối với Cổ Dục mà nói, mặc dù thứ này có giá trị nhưng mà hắn thật sự có cảm giác không thích cho lắm.
Đem những vật này sắp xếp lại một chút rồi cất vào một cái rương trong không gian bí mật, sau đó Cổ Dục lại bắt đầu câu thêm một lần nữa.
Lần này dây câu trực tiếp chìm xuống khoảng chừng hai trăm mét thì mới dừng lại.
Trong lúc Cổ Dục đang suy nghĩ có không ít cá ở vùng nước sâu kiểu này, tiếp đó hắn kéo lên một phát thì phát hiện lưỡi câu rất nhẹ...
“Không phải như vậy chứ? Đây lại là cái gì? Sâu hai trăm mét như thế, chẳng lẽ là xui xẻo đến mức câu được tảo biển đấy chứ! Không đúng, nếu là tảo biển thì cũng không nhẹ như vậy.” Nhìn dây câu đang được kéo lên, Cổ Dục vừa lẩm bẩm một mình, vừa nhanh chóng thu dây câu vào.
Rất nhanh lưỡi câu được kéo lên khỏi mặt nước giếng, Cổ Dục nhìn xuống một chút phát hiện là một cái đồng hồ. Thấy được vật này, Cổ Dục có một chút bối rối, đồng hồ???… cái quỷ gì đây?
Mặc dù rất tò mò, nhưng hắn vẫn cầm cái đồng hồ này lên rồi tra trên mạng một chút, sau đó hắn không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Chiếc đồng hồ đeo tay này là của thương hiệu Patek Philippe, có lẽ có không ít người biết vật này giá cực kỳ đắt đỏ. Nhưng tại sao lại xuất hiện dưới đáy biển, rất có thể người sở hữu cái đồng hồ này đánh rơi khi đang lái du thuyền đi chơi, hoặc có thể khi đang lặn xuống biển làm thất lạc.
Hơn nữa không thể không nói, vận may của cái đồng hồ này đúng là không tệ. May mắn là nó chỉ nằm ở độ sâu mới có hai trăm mét, nếu là sâu hơn thì có lẽ đã bị áp lực nước làm hư. Sau khi Cổ Dục tra cứu một chút thì xác định cái đồng hồ này hẳn là Patek Philippe chức năng siêu cấp phức tạp, là series 5002P một cái duy nhất, đồng hồ màu platinum.
Đồng hồ này có giá bán ở trên mạng là 17,6 triệu tệ.
Đúng vậy, hắn không có nhìn lầm, đồng hồ đeo tay nhưng không có đính một viên kim cương nào mà giá bán là 17 triệu. Trên thế giới, kiếm tiền của người có tiền quả nhiên là chuyện quá dễ.
Loại đồng hồ này Cổ Dục không phải không mua nổi, nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không mua thứ này.
“Mặc dù cái này rất đắt, nhưng dù sao cũng là người khác đã đeo qua. Chậc chậc, thật phiền phức.” Cổ Dục vừa nhìn chiếc đồng hồ đeo tay này vừa nhỏ giọng lẩm bẩm nói.
Hắn có chút rầu rĩ về chiếc đồng hồ này. Nếu rơi xuống biển chắc chắn sẽ không phải là một chiếc đồng hồ mới, khẳng định là người khác đã đeo qua, mà người khác đã đeo qua thì Cổ Dục lại không muốn đeo. Nhưng đồng hồ này là loại động hồ cơ, đây chính là loại di chuyển thì nó mới có năng lượng để hoạt động, nếu không di chuyển thì nó cũng đứng im.
Nếu trực tiếp ném thẳng vào không gian thì có chút lãng phí, vứt ở nhà thì sẽ rất dễ hỏng. Cổ Dục xoa xoa nó ba lần, cuối cùng quyết định bỏ nó vào trong túi của mình, cũng thật sự không phải không có chỗ để cất đúng không?
Sau khi đem đồng hồ cất đi, Cổ Dục lại bắt đầu câu lần nữa. Lần này thì đã trở lại với những hải sản quen thuộc, đầu tiên là cá ngừ vây xanh, nói đến cá ngừ vây xanh Cổ Dục cũng đã có rất nhiều. Bây giờ cũng phải có hơn 40 con cá ngừ vây xanh trong bể nước bí mật rồi. Cổ Dục chuẩn bị xem con này có thể sinh sản ở trong bể nước bí mật được hay không, nếu như không được vẫn là bán ra đổi tiền thì tốt hơn.
Những con cá này giá trị cũng là một triệu tệ một con, chỗ này hơn 40 con vậy cũng hơn 40 triệu tệ rồi.
Vừa nghĩ, Cổ Dục vừa đem cá hôm nay đã câu được lên sắp xếp một chút.
Những con quý giá không thể xuất hiện thì đều bị ném vào trong bể nước bí mật. Những con tôm, cua, tôm hùm ít quý hơn thì ném vào lầu hai chỗ của riêng chúng, những con cá bình thường và những thứ tương tự được ném vào ao cá. Giải quyết xong xuôi, tiếp đó thì đi ăn sáng. Lúc này Lý Vân Vân và Lâm Lôi các cô ấy cũng đã đến làm.
Hôm nay, Cổ Dục cũng không có thời gian rảnh rỗi để chơi cùng Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi. Bởi hắn đã có hẹn với Khổng Hạo Văn hôm nay phải lái xe đi thành phố Tề Tề Cáp Nhĩ, sau đó đi tàu cao tốc đến thành phố Tuy Hóa, ở bên đó mới có các loại xe mà hắn muốn mua.
Vừa nghĩ đến việc muốn mua xe gì, Cổ Dục vừa lái xe đi đến thành phố Tề Tề Cáp Nhĩ. Dựa theo lời nói của Khổng Hạo Văn, hôm nay chắc là hắn không thể trở về được, ngày mai cũng thế. Cũng may mọi chuyện đều giao cho Lý Vân Vân các cô ấy, Cổ Dục cũng có thể yên tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận