Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 104. Gia đình đoàn tụ

Chương 104. Gia đình đoàn tụ
Đa tạ đạo hữu Phamkhanh đã đẩy kim phiếu! Bạo 1 chương, thêm một chương bạo của đạo hữu Thu1808 nữa là 2 nhé.
Chương 104: Gia đình đoàn tụ
“Còn ai vẫn chưa đến?” Phía trước cửa một tòa nhà lúc này đang có một người đàn ông vừa hút thuốc, vừa mở miệng hỏi một cô gái đứng ở bên cạnh.
“Còn nhà của dì nữa ạ. Bố ơi, con lên nhà nhé!” Nghe thấy lời của người đàn ông trung niên, cô gái này có chút không thể nhịn được nữa mà mở miệng nói.
“Nói gì vậy hả. Nhà chúng ta mời khách, khách còn chưa tới đủ mà con đã muốn lên nhà rồi à? Nhỡ có chuyện gì xảy ra thì sao? Chờ thêm một lúc nữa đi.” Nghe thấy lời của con gái, người đàn ông trung niên liếc cô một cái rồi tiếp tục nói. Mà cô gái ấy cũng nhếch miệng, cúi đầu xuống tiếp tục nghịch điện thoại.
“Nhà chị gái anh vẫn còn chưa đến sao? Bây giờ là mấy giờ rồi?” Nhưng vào lúc này, một cô gái có phần đanh đá đi từ trong nhà ra, trên mặt giống như không đợi được nữa mà hỏi người đàn ông trung niên.
“Đúng rồi đó mẹ. Con muốn lên nhà mà bố lại không cho. Xem ra chúng ta đều lên hết cả thôi. Nhà dì ấy cũng không phải là không tới sao.” Nghe thấy lời của người đàn bà, cô gái cũng không nhịn được mà nhếch miệng lên, gương mặt không vui nói. Mà khi người đàn ông trung niên nghe thấy vợ mình và con gái đều nói vậy thì cũng có chút dao động.
Nhưng cũng rất nhanh, đủ đến khiến ông ta chưa kịp đổi ý. Bởi vì ngay lúc ngày, có hai chiếc đang phóng tới từ phía xa. Trong đó, người dẫn đầu đương nhiên là Cổ Dục và chiếc xe bán tải của mình. Mà ở phía sau xe của Cổ Dục có một con Mercedes-Benz E300 AMG mới tinh đi theo sau. Đây chính là chiếc xe mà Cổ Dục mua cho bố của mình.
Vốn Cổ Dục không thích những loại như Mercedes, Ferrari, Audi các thứ cho lắm. Bởi vì chúng khá là phổ biến, và có thể được nhìn thấy ở khắp nơi. Điều này hắn không thích cho lắm.
Nhưng hắn vẫn là đã đánh giá thấp cái tính thích sĩ diện của bố mình. Khi đến cửa hàng 4S thì lão đã để ý ngay đến con Mercedes-Benz này rồi. Sau khi nói chuyện cùng bạn Sales, mẹ của Cổ Dục và Cổ Dục một lúc thì lão bảo là muốn con Mercedes-Benz E300 AMG này. Lão còn chẳng thèm liếc nhìn con Mercedes-Benz S-class lấy một cái, chỉ khăng khăng muốn mua chiếc này thôi.
Đương nhiên Cổ Dục sẽ không để cho cha mình phải thất vọng. Hắn lập tức mua luôn con xe đó. Nhưng con xe này cần phải vận chuyển từ thành phố Thẩm Dương tới. Buổi sáng hôm nay thì vừa đến nơi.
Hôm nay là ngày mà cậu của Cổ Dục mời khách tới chơi......
Bên họ nội của Cổ Dục chỉ là nhà một con, không có anh chị em gì cả. Cho nên ở quê mới không có bất cứ thái độ gì với Cổ Dục cả.
Nhưng mà nhà mẹ của Cổ Dục là một đại gia đình. Tất cả có sáu chị em. Cho nên Cổ Dục có tất cả là 3 người cậu và 2 người dì. Người lớn nhất và cũng là cậu cả của Cổ Dục tên là Tô Minh Kiệt. Đứng thứ hai là dì cả Tô Lan Dung. Sau đó là dì hai Tô Lâm Tuyết. Tiếp theo là cậu hai Tô Minh Hoa. Sau đó là mẹ của Cổ Dục là Tô Hiểu Hạ và cậu nhỏ nhất là Tô Minh Kỳ. (đoạn này xưng hô khá rối rắm với những ai ở miền Bắc. Còn ở miền Nam thì có lẽ đều hiểu cả. Cho nên đoạn nào cần giải thích thì tại hạ sẽ giải thích kĩ)
Có thể là vì bố của Cổ Dục là một công nhân bình thường, ông nội cũng xuất thân từ nông thôn, cho nên dẫn tới việc gia đình của Cổ Dục không được chào đón ở bên ngoại cho lắm.
Mỗi lần gia đình đoàn tụ, nhà Cổ Dục cũng trở nên khá là vô hình.
Cũng có thể bởi vì chính điều đó đã khiến cho bố của Cổ Dục, người thường ngày rất dễ tính, khăng khăng muốn lấy xe ngay sau đó.
“Ôi chao, xin lỗi mọi người. Tiểu Dục vừa mới mua xe cho tôi, sáng nay xe mới tới. Ban đầu tôi còn tưởng đề xe nhanh lắm cơ. Xin lỗi vì tới trễ nhé!” Khi hai chiếc xe dừng lại trước mặt của nhà cậu Cổ Dục thì cả nhà Cổ Dục cũng bước xuống xe. Bố Cổ Dục cười ha ha rồi nói với cậu của Cổ Dục. Mà lúc này nhà cậu của Cổ Dục cũng ngẩn người ra.
Tình huống gì đây? Sao nhà Cổ Dục lại lái tận hai chiếc xe đến? Cái quỷ gì?
“Không sao, không sao cả. Lúc này vẫn chưa tới thời gian quy định. Nào nào nào, mau lên lầu thôi!” Đơ ra một lúc, cậu của Cổ Dục mới tươi cười rồi đi tới đón, rồi dẫn cả nhà Cổ Dục đi lên trên lầu.
Mặc dù nhà ngoại đối xử không tốt với bố của Cổ Dục cho lắm ,nhưng đối với mẹ của Cổ Dục, họ vẫn cư xử rất tốt. Đó cũng là nguyên nhân mà người cậu này vẫn đợi ở bên ngoài. Nhưng tình huống hiện tại không thích hợp cho lắm.
Mang theo sự hoài nghi, cả nhà của cậu Cổ Dục dẫn theo gia đình Cổ Dục đi lên trên lầu, tiến vào bên trong phòng khách.
Ở bên trong phòng khách, người nhà mẹ đẻ của mẹ Cổ Dục đều đã đến và đang ngồi đó nói chuyện tán gẫu với nhau. Khi thấy bố của Cổ Dục, hai người chú của Cổ Dục đều chủ động đứng lên. Có thể là vì thân phận không khác nhau cho lắm (đều làm rể) mà bọn họ nói chuyện rất thân với bố của Cổ Dục. Về phần Cổ Dục, hắn đương nhiên bị mấy người trẻ tuổi kéo đi mất.
“Lão Cổ, ông tới hơi muộn rồi đó!” Khi cả nhà của Cổ Dục đều ngồi xuống, ông chú bên kia cũng cười ha hả rồi hỏi bố của Cổ Dục.
“Haizz. Con trai nó mua cho tôi một chiếc xe. Sáng nay người ta mới giao tới?” Vừa mở miệng oán trách Cổ Dục, ông ấy vừa bỏ chiếc chìa khóa xe lên trên bàn. Khi chiếc chìa khóa xe được đặt xuống, những người đàn ông có mặt ở đó đều không khỏi ngây người. Nhìn dáng vẻ hãnh diện của bố, Cổ Dục cũng bắt đầu cười.
Cái sự sĩ diện đã là thiên tính của con người rồi. Quả thật không dễ để xóa bỏ nó đi.
“Anh? Anh phát tài rồi sao?” Lúc này con gái của cậu Cổ Dục, cũng chính là em họ của Cổ Dục mới phản ứng, tò mò nhìn Cổ Dục hỏi.
Mà khi nghe thấy lời đó, những người anh họ, chị họ, em gái họ, em trai họ cũng đều nhìn qua, trong mắt tràn đầy sự hiếu kỳ. Phải biết nhà ông ngoại Cổ Dục vốn là một người làm ăn. Mặc dù lời lãi không lớn, nhưng so với người bình thường thì cũng coi như là có chút tiền.
Mặc dù sản nghiệp của ông ngoại đều để lại cho con trai, nhưng bà dì cả và dì hai đều đã cưới chồng. Chú lớn của Cổ Dục (cưới dì cả) trước đây làm cảnh sát giao thông, là người ăn cơm nhà nước.
Chú hai của Cổ Dục (cưới dì hai) buôn bán quần áo. Ông ấy cũng là một người có chỗ đứng trong thị trường bán sỉ. Nên nhớ, mua bán qua mạng thời đó vẫn chưa phát triển như bây giờ, chỗ đứng đó là biểu trưng cho thân phận của bản thân.
Chỉ có nhà của Cổ Dục là khó khăn nhất. Cho nên bọn họ mới có chút xem thường bố của Cổ Dục.
“Cũng xem như hơi phát tài!” Nhìn ánh mắt của những người này, Cổ Dục cũng cười cười.
“Sao chú lại lái Mercedes mà anh chỉ lái mỗi con xe bán tải thôi vậy? Nếu anh là người làm ăn, vậy thì phải lái chiếc Mercedes-Benz kia mới đúng chứ?” Nghe thấy Cổ Dục thừa nhận mình cũng hơi phát tài, lúc này người em họ của Cổ Dục càng khó hiểu, tò mò hỏi thêm.
“Éc. Thật ra xe của anh đắt tiền hơn cả cái xe của bố anh đó.”
“Bịp trẻ con à? Chiếc bán tải kia không phải chỉ có mấy chục ngàn tệ thôi sao? Chiếc xe Mercedes-Benz của chú ấy ít nhất cũng phải hơn 500 ngàn tệ (1.7 tỷ VNĐ) đó!” Liếc mắt khinh bỉ Cổ Dục một cái, cô em họ mở miệng nói.
Đối với một cô gái mới chỉ hơn 20 tuổi, việc không biết rõ về những chiếc xe là điều hoàn toàn bình thường.
“Có phải em mua một chiếc Raptor......” Nhưng cô không hiểu, không có nghĩa là người khác cũng không hiểu. Lúc này anh họ của Cổ Dục cũng mở miệng nói chuyện, trong lời nói tràn đầy cảm giác không thể tưởng tượng nổi. Đắt hơn cả Mercedes thì chỉ có thể là dòng Raptor mà thôi.
“Còn cao cấp hơn cả dòng Raptor cơ. Nó là một con F150 Series.”
“Cái gì? Em cứ nói giá của nó ra xem nào.”
“Con xe đó gần 1.2 triệu. Giá tiền khi nổ máy cũng phải 1.5 triệu tệ đó!”
“Cái gì......”
Dịch: Harem King
Bạn cần đăng nhập để bình luận