Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 128. Cá Mẫn

Chương 128. Cá Mẫn
Chương 128: Cá Mẫn
Đêm đó, lúc Khổng Hạo Văn rời đi, trên mặt hắn biểu hiện rất phức tạp.
Đầu tiên chính là hắn rất mệt mỏi, dù sao dựa trên thân phận của hắn thì đời này hắn chưa từng làm việc gì nặng nhọc. Hết một ngày ngồi rửa quả đào, nói không mệt thì đó là điều không thể nào.
Nhưng cùng lúc này hắn lại rất vui vẻ, bởi vì Cổ Dục cuối cùng vẫn đồng ý đề nghị của hắn. Hắn đồng ý vì chính phủ cung cấp thực phẩm, giá cả hay những vấn đề khác cần đi đàm phán một chút mới được. So với việc giúp anh hai Khổng Hạo Văn, kỳ thực hắn càng muốn giúp Cổ Dục hơn.
Bởi vì giúp Khổng Hạo Quân thì chính là người một nhà, nhân tình này giúp cũng là giúp không.
Nhưng nếu như giúp Cổ Dục..... Vậy thì......
Thế nhưng nếu nói việc làm hắn vui vẻ nhất, phải kể đến chính là cái gương phía sau. Trong cái gương đó chứa 20 chai nước đào mà Cổ Dục tặng cho hắn.
Thân là một lão ăn hàng, rõ ràng không có thứ gì có thể quan trọng hơn so với những thứ này.
Mấy chai nước đào này, hắn cũng sẽ không độc chiếm một mình. Hắn chuẩn bị cất lại 10 chai, tiếp đó cho ông nội 5 chai, còn 5 chai hắn cho cha mình, đúng là hoàn mỹ!
Khổng Hạo Văn đã đi, thế nhưng công việc Cổ Dục vẫn còn chưa kết thúc.
Sáng sớm hôm sau, nhóm Cổ Dục tiếp tục làm nước đào. Thế nhưng hôm nay hắn gọi thêm Phùng Thư Nhân tới giúp đỡ, cô bé này lúc ăn chực không bao giờ thiếu, nhưng mà nếu phải làm việc thì không thấy tăm hơi đâu. Điều này không thể chấp nhận, thế là Cổ Dục lập tức gọi cô bé tới hỗ trợ.
Nhưng mà mới giúp được hai ngày, cô bé lập tức muốn bỏ chạy. Thế nhưng cô cũng biết ‘chạy hòa thượng được, miếu không chạy được’ cho nên dựa theo ý nghĩ ‘bạn bè chết, tôi không chết’ cô cũng gọi đến Lữ Thi Văn cùng Đơn Đình Đình hai cô bạn của mình đến hỗ trợ, hai người này Cổ Dục cũng đã gặp qua một lần.
Vốn dĩ cô nghĩ rằng hai người bạn của mình tới hỗ trợ, chẳng mấy chốc sẽ phải chạy mất.
Thế nhưng là đợi một ngày, cô thấy hai cô bạn này không những không chạy, trái lại ngày thứ hai còn chủ động gọi điện thoại cho cô, nói là muốn qua hỗ trợ tiếp…
Do đó cô cũng đi theo hỗ trợ ngày tiếp theo, thế nhưng cô lập tức phát hiện hai cô bạn của mình làm việc thì làm việc. Nhưng mà trong lúc làm việc, đôi mắt không ngừng nhìn về phía Cổ Dục, liếc mắt đưa tình.
Cũng là hồ ly ngàn năm, hai con ký sinh trùng nhỏ bé này vừa muốn nhấc lên cái mông, Phùng Thư Nhân lập tức biết các cô là có ý định gì. Mặc dù nói cô và Cổ Dục ở giữa cũng không có quan hệ gì đặc biệt.
Thế nhưng con gái chính là như vậy, đồ của mình mặc dù mình có thể không thích, nhưng người khác muốn chiếm đoạt thì không được. Thế là Phùng Thư Nhân cũng chạy đến giúp Cổ Dục một tay, hơn nữa còn là không muốn thù lao gì cả.
Nhưng cho dù nói thế nào, có thể ba người lao động. Hơn 3,000 kg đào của Cổ Dục không đến một tuần thì đã làm xong toàn bộ.
Sau khi làm xong, Cổ Dục muốn thật tốt chiêu đãi bọn họ một trận ăn uống linh đình, bởi vì năm cô gái mấy ngày nay làm mệt muốn chết. Đương nhiên, không thể chỉ có một bữa cơm là có thể giải quyết.
Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân thì rất dễ nói, lúc trả lương thì tăng thêm chút tiền thưởng là được. Nhưng ba người nhóm Phùng Thư Nhân bên kia không muốn nhận tiền, chỉ có điều Cổ Dục cũng không thèm để ý, hắn ở trong phòng chat Livestream tặng cho một người 3 cái hỏa tiễn.
Thứ này 1 cái tương đương 1,000 tệ, khi về đến trong tay các cô cũng thu được 500. Hơn nữa còn có thể giúp các cô tăng lên một chút người xem đến cướp lì xì, điều này cũng là rất tốt.
Có thể chính là bởi vì như vậy, cho nên ba cô gái nói đến cùng cũng không có từ chối.
Sau khi đem hơn 6,000 chai nước đào toàn bộ đều chứa vào bể nước bí mật, Cổ Dục cũng nhàn nhã hai ngày. Thế nhưng sau đó Khổng Hạo Văn lập tức gửi đến tin tức.
Hắn nói ở bên kia trên cơ bản đã bàn xong, giấy phép nuôi dưỡng động vật hoang dã không thành vấn đề. Hơn nữa, giá cả các loại thực phẩm của Cổ Dục, có thể dựa theo giá cả của hắn mà tính.
Nhưng mà bên kia muốn cử người xuống thử trước một chút thực phẩm trong nhà của Cổ Dục.
Mặc dù nói cá đù vàng của Cổ Dục không ít người đã ăn qua, nhưng mà ‘tai nghe là giả, mắt thấy là thật’ cho nên trước đó họ muốn cử xuống vài người tới khảo sát một chút. Hơn nữa vì để tránh việc gian lận, cho nên bọn họ đi lúc nào và làm sao đến đều sẽ không báo trước cho Cổ Dục hay Khổng Hạo Văn biết. Bọn họ chính là muốn đột nhiên tập kích mà không báo trước.
Đối với điều này Cổ Dục cũng không thành vấn đề, vàng thật thì không sợ lửa. Cho nên hắn cũng không hề để ý mấy vấn đề nhỏ này. Cứ như vậy, lại qua thêm mấy ngày. Bây giờ đã là giữa tháng năm, trong vô thức đã tiến vào mùa hè, hơn nữa hôm nay lại là thứ bảy.
Đêm qua Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi đã tan học, đoán chừng sáng sớm hôm nay sẽ muốn tới tìm Cổ Dục chơi. Cho nên dù đã là thứ bảy, Cổ Dục cũng không có ngủ nướng mà tranh thủ rời khỏi giường, chuẩn bị trước tiên đi câu cá.
Mấy ngày trước hắn lại có bán một đợt cá, hiện tại trong ao cá số lượng cá cũng không nhiều, hôm nay có lẽ sẽ câu thêm một chút để bù vào.
Câu lên lần thứ nhất chính là một con cá Sủ Vàng, con cá này có thể so với con cá lúc trước hắn câu lên còn muốn to hơn. Nếu nói con cá kia có giá 5 triệu thì con cá này cũng phải xấp xỉ 6 triệu, nhưng vấn đề là chúng đều là động vật được bảo vệ cấp độ 2, không thể bán. Nhưng Cổ Dục vẫn có thể nuôi bọn chúng trong bể nước bí mật, hơn nữa quan trọng chính là…
Nếu sau này hắn thu được giấy phép nuôi dưỡng động vật hoang dã, vậy thì những thứ khác giống như cá Sủ Vàng hắn cũng không cần phải phóng sinh. Hắn có thể bày ra trước mặt người khác, nghĩ đến điều này hắn không còn phải đau lòng nữa…
Cần thứ hai chính là một con Huyết Long…
Cần thứ ba là một con cá ngừ vây xanh…
Cần thứ tư là một con cá Cờ…
Thứ năm là một con Hắc Mẫn.
Nói đến Hắc Mẫn, con cá này không phải là lần thứ nhất Cổ Dục câu được. Bởi vì từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói, nó và cá Sủ Vàng là cùng một phân lớp.
Loại cá này tên khoa học gọi là cá gạo.... Đúng vậy, Cổ Dục kỳ thực cũng không biết con cá này phải gọi gì, con cá này người ta hay gọi nó là cá gạo, cá sủ, cá mẫn đều tên chung của nó. Loại cá này chủ yếu sinh sống ở
ngươi có thể quản nó gọi mét cá, cũng có thể gọi gạo cá, hay là cá sủ, mẫn cá, cũng là nó, loại cá này chủ yếu sinh hoạt tại Hoàng Hải, Nam Hải.
Cái cách gọi này, kỳ thực là cách gọi của ngư dân nơi đó. Nó cùng cá đù vàng, cá sủ vàng đều thuộc về lớp cá lù đù, hơn nữa hình dạng và kích thước cũng không khác nhau nhiều lắm.
Chia nhỏ ra thì có ô xác mẫn, hắc mẫn, thủy mẫn các loại. Chất thịt cũng có chút khác biệt, nhưng thật ra ăn vào trong miệng, Cổ Dục cảm thấy hương vị cũng rất giống với cá đù vàng.
Cá đù vàng sở dĩ ăn ngon như vậy, là do phiêu cá của nó. Cá lớn bong bóng cá không gọi là phiêu, mà gọi là bong bóng cá hoặc hoa giáo. Cá sủ vàng giá cả cao như vậy hơn phân nửa là do bong bóng cá cùng với môi trên, thịt cá so với mấy con cá trên đều không có khác biệt gì mâý, ít nhất theo cách nhìn của Cổ Dục là như vậy.
Cũng không biết có phải trùng hợp hay không, hôm nay Cổ Dục thọc trúng ổ cá mẫn. Kể từ con cá mẫn đầu tiên được câu lên, hắn liên tục câu lên thêm 20 con nữa. Bình thường hay câu được cá mú, thế nhưng hôm nay một con cũng không câu lên được. Thế nhưng hắn cũng không thèm để ý, sau khi đem mấy con cá này và một số cá nước ngọt khác quăng vào ao cá bên cạnh. Hắn lập tức đi làm bữa sáng.
Khi hắn làm bữa sáng và ăn xong, bên kia Lý Vân Vân, Lâm Lôi cũng đã tới đi làm. Nhưng hôm nay ngoại trừ các cô, Phùng Thư Nhân , Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi cũng đều tới.
Hơn nữa không chỉ có các cô tới, mà mỗi người cũng đều mang theo một cái xô nhỏ. Lúc này cả bọn đang tươi cười đứng ở cửa nhìn Cổ Dục.
Dịch: 100min
Bạn cần đăng nhập để bình luận