Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 250. Tránh mưa

Chương 250. Tránh mưa
Chương 250: Tránh mưa
Họp phụ huynh ư? Mặc dù Cổ Dục là lần thứ nhất đi tham dự, nhưng cơ bản quá trình như thế nào thì hắn cũng biết.
Đầu tiên là nói một chút về thành tích học tập, đương nhiên Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi cũng chỉ là học sinh lớp một, khai giảng này mới là lớp hai. Do đó thành tích học tập cũng không có gì nhiều để nói, rất nhanh thì đã kết thúc.
Tiếp theo chính là nói về một số bạn học nghịch ngợm muốn phụ huynh về quản giáo kĩ một chút. Trước đây, khi Cổ Dục còn đi học, cha mẹ hắn không thích mục này nhất, bởi vì mỗi lần tham dự thì lần nào Cổ Dục cũng là người bị điểm danh phê bình.
Nhưng Cổ Tú Tú xem ra vẫn tốt, cô bé này can đảm cẩn trọng, lúc ở trường là một cô bé vui vẻ luôn nhiệt tình giúp đỡ mọi người. Hơn nữa, còn giúp một bạn học bị chảy máu xuống phòng y tế, vì vậy mà cô bé được cô giáo khen ngợi.
Tiếp theo là mục vô cùng quan trọng. Đó là cô giáo nói một lần về bài tập hè, một số bài tập hè còn phải nhờ phụ huynh giúp đỡ để các bé hoàn thành.
Vừa nghe tới đây, Cổ Dục cảm thấy đầu mình có chút đau nhức, hắn chỉ giúp Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi làm bài tập có một lần, vậy mà bị ám ảnh đến tận bây giờ. Đây đúng là một việc mang tính khiêu chiến rất cao.
Tất cả việc cần nói đều đã nói xong, cô giáo lập tức tiễn các vị phụ huynh ra về. Mà khi đối mặt với Cổ Dục, cô giáo lập tức bày ra nụ cười rực rỡ. Tốt thật! Cổ Dục đoán, có lẽ cha mẹ hắn từ trước tới giờ chưa từng tiếp nhận những lời khen ngợi thế này.
Cổ Dục đi theo nhóm phụ huynh rời khỏi phòng học, ở ngoài thì Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi đang đợi ở trước cổng trường. Sau khi Cổ Dục cùng Lý Vân Vân và hai cô nhóc lên xe thì mọi người bắt đầu lên đường trở về nhà.
“Chúng tôi về trước nhé.” Mở cửa sổ xe ra, Cổ Dục nói với Cổ Tấn một tiếng.
“Mọi người về trước đi, tôi còn muốn dẫn mấy đứa nhỏ đi đến siêu thị ở gần đây. Thật khó mới có một chuyến như thế này, dù sao cũng phải mua chút đồ rồi mới trở về.” Nghe được Cổ Dục nói bên này Cổ Tấn cũng cười đáp lại.
Đúng là ở trong thôn những đồ dùng sinh hoạt cơ bản thì đều có đầy đủ hết.
Rau quả, thịt, trứng, lương thực….. trên cơ bản là đều có thể tự cung tự cấp.
Nhưng cũng có rất nhiều đồ vật trong thôn không mua được. Giống như hải sản, quần áo, thịt dê bò… còn những những đứa bé này sang năm phải đi học, dĩ nhiên là cần mua một số đồ dùng văn phòng phẩm như túi xách, vở,… Vì vậy khi lên thị trấn lẽ dĩ nhiên là phải đi mua đủ.
Mà trong nhà Cổ Dục không thiếu những thứ này, bởi vì Cổ Dục đều mua cho Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi rất nhiều đồ rồi, chính vì vậy bọn họ không cần mua thêm gì, thế nên trực tiếp đi về nhà là được.
Theo tiếng động cơ vang lên, Cổ Dục lái xe nhanh chóng rồi khỏi thị trấn. Nhưng lúc đang trên đường trở về thôn Cổ Gia thì trời bỗng nhiên tối sầm lại.
Không nên hiểu lầm, không phải là trời tối mà là trời muốn mưa.
Lúc trước đã từng nói qua, trời ở vùng đông bắc thay đổi giống như khuôn mặt của nữ nhân, thay đổi bất thường. Khi nhìn thấy trời tối lại, Cổ Dục lập tức lấy điện thoại ra xem.
Quả nhiên buổi sáng vẫn báo trời nắng, thế nhưng bây giờ liền báo trời mưa có sấm chớp.
“Hy vọng là tới nhà kịp.” Nhìn sắc trời thế này, Cổ Dục nhỏ giọng nói một câu, nhưng không biết có phải miệng hắn là miệng quạ đen hay không. Mà khi hắn vừa lẩm bẩm xong thì trời đã bắt đầu đổ mưa, lại còn có cả sấm chớp, hoàn toàn không có dấu hiệu chuyển tiếp mà trời đã mưa tầm tã. Có thể nói, cơn mưa này như tẩy rửa sạch sẽ mặt đất.
Hơn nữa, cơn mưa này đến cũng rất nhanh, Cổ Dục phát hiện mặt đất bên ngoài đang bốc lên hơi nước, điều này càng chứng tỏ một điều là trời đang nắng thế nhưng bỗng nhiên đổ mưa. Cổ Dục có thể nhìn ra cơn mưa này không giống như mưa bụi.
Mặc dù Cổ Dục là bậc thầy lái xe, hắn không sợ đường trơn, cũng không sợ đường khó đi, chỉ cần có đường đi thì hắn hoàn toàn có thể lái qua được. Nhưng hiện tại bên ngoài tầm mắt đã bị che mờ, nên hắn vẫn có chút lo ngại, chính vì vậy hắn đánh tay lái dừng lại ở bên đường.
“Mưa quá lớn! Chúng ta dừng ở đây một chút rồi lát nữa lại đi.” Khi Cổ Dục dừng xe xong hắn hướng về phía mọi người mà nói.
“Được! Chúng ta cũng không có vội gì, an toàn là trên hết.” Nghe thấy Cổ Dục nói như vậy, Lý Vân Vân cũng gật đầu đồng ý, mà ở phía sau Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi cũng không nói gì, hai cô nhóc đang ghé đầu vào cửa sổ xe nhìn ra trời mưa bên ngoài.
Chẳng qua, nhìn trời mưa một thì sự vui vẻ ban đầu dần chuyển thành chán nản.
Không lâu sau đó, hai cô nhóc này rất nhanh đã ngủ thiếp đi, mà Lý Vân Vân ở bên cạnh cũng có chút buồn ngủ.
Thấy vậy Cổ Dục nhanh chóng chỉnh nhiệt độ điều hòa lớn hơn một chút để tránh bọn họ bị cảm mạo.
Nhưng chuyện này rất khó khống chế, cho dù là Rolls Royce đi chăng nữa thì khi chỉnh nhiệt độ thấp thì nó sẽ lấy gió ở bên ngoài, cũng sẽ gây cảm mạo, còn khi nâng nhiệt độ thì bản thân chiếc xe sẽ nóng lên sinh ra nhiệt lượng, điều này sẽ khiến trong xe có chút nóng.
Lúc đậu xe Cổ Dục nằm ở vị trí ghế lái của mình nghịch điện thoại, kết quả khi chơi được một lúc hắn cảm giác trên mặt mình đã đầy mồ hôi. Khi hắn lau mồ hôi thì phát hiện ở cửa sổ đều bị hơi nước che khuất, khiến hắn không thể nhìn thấy bên ngoài.
Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi thì còn tốt, bởi vì là trẻ con nên bọn chúng không cảm thấy nóng, vẫn còn đang nằm ở phía sau ngủ ngon lành.
Rolls Royce của Cổ Dục là xe năm chỗ, cho nên không gian khá rộng rãi, hai đứa nhóc ở phía sau nằm ngủ ngon lành.
Mà Lý Vân Vân thì có vẻ rất nóng, vị trí của cô lúc này là ở bên ghế phụ, trên đầu không ngừng chảy mồ hôi nhưng đã ngủ thiếp đi. Khi ánh mắt Cổ Dục nhìn Lý Vân Vân đang ngủ ở bên cạnh, hắn không tự chủ mà nhìn xuống phía dưới.
Hôm nay Lý Vân Vân mặc một bộ đồ màu trắng ngắn tay rộng rãi, bộ quần áo này trước đó cô cũng đã mặc qua. Thế nhưng hắn cũng chẳng cảm thấy gì đặc biệt, nhưng hiện tại bởi vì nhiệt độ quá nóng mà mồ hôi chảy ra vô cùng nhiều. Cho nên bộ quần áo này dán chặt nên người của cô, hơn nữa bộ quần áo này màu trắng nên khi ướt có chút trong suốt, có thể nhìn xuyên qua được lớp ý phục màu trắng này.
Khi nhìn qua Lý Vân Vân, Cổ Dục bèn nhìn thấy vật không nên nhìn thấy.
Lại thêm Lý Vân Vân đang ngồi ở ghế phụ cũng đang đeo dây an toàn, trước đó ngồi ở bên cạnh ghế lái của Cổ Dục đều là Phùng Thư Nhân. Cô gái này không hề có chút nảy nở nào, cùng lắm cũng chỉ là cúp B, so với Lý Vân Vân là cúp F hoàn toàn không thể so sánh. Hơn nữa, lúc này nó còn đang bị dây an toàn giữ lại, khiến Cổ Dục không khỏi nuốt nước miếng, thầm than một tiếng.
Mắt thấy trên trán Lý Vân Vân có một giọt mồ hôi đang dần dần trượt xuống, khẽ lướt qua gương mặt hoàn mỹ kia, theo chiếc cằm trượt đến cái cần cổ thon dài… Sau đó bị quần áo hấp thụ, Cổ Dục cảm thấy cổ họng mình càng ngày càng khát…
Dường như hắn không thể khống chế cơ thể của mình, chậm rãi tiến dần về phía Lý Vân Vân, về phần hắn nhìn thấy gì cũng sẽ không nói, chỉ có thể nói rằng tần suất nuốt nước miếng của hắn càng lúc càng nhanh..
Trong lúc hắn chuẩn bị tới gần để thấy rõ thì đột nhiên có tiếng sấm nổ. Cổ Dục nhìn thấy mí mắt Lý Vân Vân bỗng nhúc nhích khiến hắn giật mình rụt người trở về…
------
Cầu phiếu đề cử a!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận