Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Chương 140. Dụ rắn ra khỏi ổ

Chương 140. Dụ rắn ra khỏi ổ
Chương 140: Dụ rắn ra khỏi ổ
"Mẹ Phi Phi, hôm nay sao rảnh rỗi vậy, không đi làm ở nhà Tiểu Dục sao?”
Đang lúc Cổ Dục ở giữa núi sâu tìm được ổ rắn, ở một bên khác tại thôn Cổ gia, thừa dịp hôm nay nghỉ ngơi nên Lý Vân Vân quyết định quét dọn dẹp nhà cửa. Cô bưng một chậu nước bẩn đi ra cửa chính, rồi đổ vào bên trong một rãnh thoát nước. Sau đó cô thấy một người phụ nữ trung niên đang ăn hạt dưa đi tới, vẻ mặt bát quái nhìn về phía cô hỏi.
“A, là do hôm trước mới chuyển các xong, nên tôi cùng Tiểu Lôi được nghỉ hai ngày.”Nghe được cái này lời nói, Lý Vân Vân cũng nghiêng đầu nở nụ cười.
Cô biết người đàn bà này, trong thôn bà ta luôn nổi danh là một trong những người nhiều chuyện ở trong thôn.
Về cơ bản không chỉ có ở trong thôn, mà ở thành thị trong mỗi khu chung cư đều có một đám người ưa thích nói chuyện nhà người khác. Cứ vào đầu giờ chiều thì mấy vị bà tám này lại kéo ra tụ tập cùng nhau nói chuyện bát quái của nhà người ta.
Thôn Cổ gia cũng không ngoại lệ, nơi các bà tụ tập chính là tại cửa thôn bên dưới cây đại thụ, ở đó có một quán ăn nhỏ. Bây giờ cũng gần đến giờ trưa rồi, chắc người đàn bà này lại đi tụ tập nữa đây.
Nhà người đàn bà này cách nhà Lý Vân Vân hai căn, cho nên cũng được coi là hàng xóm với nhau.
Người đàn bà này tính tình thật sự không xấu, hơn nữa còn rất nhiệt tình. Trước đó khi Lý Vân Vân bận việc bà ta còn giúp giữ Lưu Phi Phi. Thật ra cũng chỉ là do bà ta nói chuyện hơi đanh đá chua ngoa mà hôi.
"Ài, tôi nghe nói Tiểu Dục tuy nhìn thế nhưng lại là một người rất có tiền. Mỗi lần bán cá đều bán được cả mấy trăm ngàn.” Nghe Lý Vân Vân nói như vậy, người đàn bà này không khỏi tò mò liền đến gần thăm dò.
“Cũng có thể lắm.” Nhìn người đàn bà kia một mặt tò mò, Lý Vân Vân chỉ nở nụ cười. Thế nhưng cũng không nói thêm cái gì. Chuyện xe cá của Cổ Dục có thể bán được mấy trăm ngàn là do bị Cổ Nhạc Thành chọc ra, nên toàn thôn đều biết. Đương nhiên, mấy người bọn họ có tin hay không thì Cổ Dục cũng không quan tâm.
Về phần Lý Vân Vân, cô cũng không thể nào nói chuyện liên quan tới vấn đề trong nhà của Cổ Dục được.
“Cô cùng Tiểu Lâm làm việc ở nhà hắn, một tháng hắn cho hai người bao nhiêu tiền vậy?” Dù sao cũng nhiều năm làm hàng xóm, người đàn bà này cũng biết, muốn từ Lý Vân Vân thăm dò tin tức của Cổ Dục thì đó là điều không thể. Nên bà ta lập tức chuyển sang chủ đề khác.
"Quả thực là không nhiều, chỉ có 5,000 tệ thôi.” Chuyện này cũng không có gì phải dấu giếm cả. Trước đây Cổ Dục đã từng tìm đến Chú Ba nói qua cái vấn đề tiền lương này, thím Ba cũng đã nói với những người khác ,nên cũng không ít người biết chuyện này. Ở đây, mỗi tháng Cổ Dục trả năm 5,000 tệ, số tiền này đối với bọn họ có thể nói là không ít.
“Năm ngàn sao? Ai da, cái này cũng không ít nha, vậy ở đó cô phải làm nhiều việc lắm sao?” Lý Vân Vân còn chưa kịp nói có thêm tiền thưởng là 2,500 tệ nữa, thì người đàn bà này lại nói tiếp.
"Thực ra cũng nhiều việc lắm.” Thấy người đàn bà này mang theo ánh mắt tò mò, Lý Vân Vân cũng đơn giản chỉ muốn nói một lần. Đương nhiên cô không nói mình cùng Lâm Lôi thời gian rảnh sẽ giúp Cổ Dục thu dọn nhà cửa, cô nói cũng là chuyện xoay quanh công việc bên ao cá.
Mà sau khi nghe Lý Vân Vân nói xong, người đàn bà này cũng không khỏi nghi hoặc nhìn về phía Lý Vân Vân.
Sống như vậy, chỗ nào là bận rộn cơ chứ, rõ ràng là không dính dáng đến chút nào bận rộn?
Ở trong mắt bà, có thể nói 5,000 tệ này là giống như là cho không. Đương nhiên, nói là lấy không thì cũng không đúng, bởi vì cần phải đến đó đi làm và còn phải mất hết thời gian một ngày.
“Tiểu Dục đối với các cô tốt như vậy, không phải là hắn có ý đồ gì đó chứ. ” Nghĩ tới đây, người đàn bà này càng thêm nghi ngờ, không khỏi nhỏ giọng lẩm bẩm.
“Đừng nói nhảm, tôi đã là người góa chồng rồi, làm sao mà có thể xứng với gia đình Tiểu Dục được.” Mặc dù người này thì thầm không lớn, nhưng Lý Vân Vân lại nghe rõ ràng. Nghe những lời này, khuôn mặt cô đỏ lên, tiếp đó lại gắt gỏng, có chút không vui nói.
"Ài, có điều kiện như Tiểu Dục, tìm một cô gái con nhà lành là đều có thể. Cô cũng đừng nói vậy, lỡ như hắn vừa mắt các cô, mà nếu không làm vợ lớn được thì làm vợ bé cũng đâu có sao đâu!”Nghe Lý Vân Vân nói như vậy, người đàn bà còn gật đầu một cái, nhưng sau đó liền mở miệng cười cợt. Tiếp đó né tránh Lý Vân Vân đánh về phía tay của bà rồi cười ha hả đi ra hướng cửa thôn. Nhìn thấy bà ta đung đưa bóng lưng rời đi, Lý Vân Vân cũng chỉ lắc đầu rồi đi vào nhà.
Tuy nhiên, sau khi đặt chậu nước xuống, cô lại không nhịn được mà suy nghĩ lời của người đàn bà này nói.
Cô đột nhiên nhớ tới vài lúc cô phát hiện Cổ Dục đang len lén nhìn chính mình cùng Lâm Lôi, chẳng lẽ chú ấy thật sự......
"Này, nghĩ gì thế! Làm tốt công việc của mình đi, Phi Phi sắp trở về rồi, mình phải chuẩn bị cơm tối thôi!” Sau khi thầm nhắc nhở chính mình, Lý Vân Vân nhỏ giọng oán trách một tiếng. Thực ra cô cũng không biết nếu như Cổ Dục thật sự thích cô, cô sẽ phải làm thế nào đây?
Nếu như là người khác, cô chắc chắn sẽ không đồng ý, bởi vì cô còn có Phi Phi. Thế nhưng nếu là Cổ Dục… Cổ Dục rất thích Phi Phi, con bé cũng rất thích Cổ Dục. Chú ấy dáng dấp rất đẹp trai, rất có học vấn, thể lực rất tốt, tính khí lại còn dễ chịu, không hút thuốc lá, không uống rượu, là người có năng lực cũng còn rất có tiền...
Được rồi! Không được suy nghĩ nữa, càng nghĩ trong lòng Lý Vân Vân lại càng loạn. Mặc dù hiện tại xuân xanh đều sắp trôi qua, nhưng dù sao hiện tại vẫn là mùa xuân mà đúng không?
Mà lúc này Cổ Dục không biết trong thôn phát sinh chuyện gì. Hắn hiện tại đang ở phía xa chỗ khe núi kia, ở đây hắn phát hiện một chỗ lõm xuống trên tảng đá, trông giống như là một cái chén nhỏ. Nhìn thấy vật này, Cổ Dục nảy ra chủ ý, tiếp đó từ trong không gian lấy ra một bình nước giếng. Tuy nhiên khi nước giếng vừa mới lấy ra, ở bên cạnh một nhà của Gấu nâu lập tức có chút không chịu được.
Đối với cả nhà Gấu nâu vật này chính là đồ ngon, bọn chúng rõ hơn bất kỳ ai.
“Những thứ này được chuẩn bị để dụ đám rắn kia, tí nữa tao sẽ cho tụi bay.” Nhìn một nhà ba người, Cổ Dục dùng sức đẩy cái đầu to của con Gấu. Nghe được Cổ Dục nói như vậy, Gấu nâu mới miễn cưỡng liếm liếm miệng của mình. Tiếp đó có chút lưu luyến nhưng cũng đi đến đứng cạnh Vua núi, mà Vua núi nhìn thấy dáng vẻ của một nhà Gấu nâu, trong mắt lại toát ra một sự khinh bỉ sâu sắc.
Loại nước này, nó biết Cổ Dục muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Nó một ngày ba bữa đều uống cái thứ này, những thứ này còn chưa gặp thì không xứng cùng nó làm bạn....
Nghĩ tới đây, Vua Núi nhìn sang Gấu nâu sau đó lại nhích xa ra chút nữa để muốn phân rõ ranh giới.
Nhìn bốn tên kia đều ổn định ở phía sau, lúc này Cổ Dục mới đem nước giếng đổ xuống bát đá kia. Tiếp đó còn dư một chút, hắn trực tiếp đổ về phía bên kia bụi cỏ.
Lần theo nước giếng tiến vào trong bụi cỏ, hàng trăm hàng ngàn con rắn lần lượt xuất hiện. Hầu như trong nháy mắt hắn cảm nhận được nước giếng kia đang phát huy tác dụng. Tiếp đó bọn chúng bắt đầu lè lưỡi, bò hướng về phía chỗ bát đá.
Nhìn thấy hình ảnh trước mặt mình, chân Cổ Dục đã bắt đầu tê dại, ba chân bốn cẳng vội vàng chạy về phía bọn Vua Núi. Tiếp đó hắn nhìn thấy những con rắn kia trực tiếp nằm lên bát đá bắt đầu liếm nước giếng.
Đến khi con rắn cuối cùng rời khỏi bụi cỏ, Cổ Dục cũng hít sâu một hơi. Tiếp đó nắm lấy bột Hùng hoàng mà hắn mang theo, chạy thật nhanh về vị trí đám nhân sâm.
Dịch: Thư Đỗ
Bạn cần đăng nhập để bình luận