Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ

Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ - Chương 86: Như thế nhiều hệ thống tệ nên xài như thế nào (length: 8311)

Sau khi xem xong tân phòng, Tô Mang không vội trở về. Nàng dự định thu dọn lại hai gian phòng một chút, phòng vừa mới xây xong, bên trong còn rất nhiều vụn gỗ và đất vụn, cần phải chuyển hết ra ngoài.
Cố Kim An và Lý Kiến Quân tiếp tục đóng đồ đạc trong nhà.
Nhìn Tô Mang bận rộn ra vào, Cố Kim An làm việc có chút không yên lòng, thỉnh thoảng lại chạy sang phía Tô Mang nhìn vài lần.
Lý Kiến Quân trêu ghẹo nói:
"Hắc, ta nói huynh đệ, đều là vợ của ngươi rồi, ngươi còn chưa xem đủ sao?"
Cố Kim An nghe vậy có chút đỏ mặt, quay đầu tiếp tục công việc trong tay, cũng không đáp lại lời trêu ghẹo của Lý Kiến Quân.
"Ai, nói cho ta nghe một chút đi, kết hôn có tốt hay không? Có vợ rồi có tốt hay không?" Lý Kiến Quân ghé sát vào Cố Kim An, thần bí hỏi.
Cố Kim An thật sự suy nghĩ nghiêm túc, hắn trầm tư một chút rồi đáp:
"Tốt!"
Xác thực là rất tốt. Trước khi kết hôn, hắn làm bất cứ chuyện gì đều không cảm thấy hứng thú, mỗi ngày trừ việc đi kiếm điểm công, thời gian còn lại đều ở trong phòng riêng đọc sách, hắn đối với cuộc đời mình không có bất kỳ kế hoạch nào cả. Nhưng hiện tại, hắn đã có động lực và có cả sự mong đợi.
"Tốt như thế nào, ngươi nói cho ta nghe một chút đi!" Lý Kiến Quân hiếm khi bát quái một phen.
Vừa nghĩ đến chuyện tình cảm không có chút tiến triển nào của mình, hắn liền muốn lấy chút kinh nghiệm từ Cố Kim An.
"Chờ ngươi kết hôn thì sẽ biết." Cố Kim An trả lời một cách không rõ ràng.
Lý Kiến Quân: "..." Ta mà kết hôn rồi thì còn phải hỏi ngươi sao?
Lý Kiến Quân nhìn nhìn lỗ tai đỏ ửng của Cố Kim An, rất thức thời ngậm miệng lại. Xem ra huynh đệ này của hắn cũng không hiểu biết lắm, hắn vẫn nên về nhà thỉnh giáo Đại ca và Nhị ca thì hơn.
Cố Kim An còn không biết mình bị Lý Kiến Quân coi thường, lúc này trong lòng hắn đang nghĩ đến cuộc sống sau này với Tô Mang.
Sau này sẽ là cuộc sống của mình và Tô Mang, tránh xa những con người đáng ghét và những chuyện chán ghét kia.
Về sau, bọn họ nhất định sẽ rất hạnh phúc, trong nhà cũng sẽ có thêm thành viên mới. Tốt nhất là sinh một trai một gái, con trai hay con gái đều phải lớn lên giống như vợ...
Cố Kim An nghĩ ngợi, khóe miệng nở nụ cười hạnh phúc.
Bỗng nhiên, hắn nhận ra mình và Tô Mang vẫn chưa đến mức ngủ chung một giường, không khỏi có chút ảo não.
Hai gian phòng thu dọn xong cũng đã đến giữa trưa, Cố Kim An và Lý Kiến Quân cũng đóng xong một cái bàn, Cố nhị ca cũng đã xây xong bếp lò.
Nhìn cái bàn ăn do Cố Kim An và Lý Kiến Quân đóng, trong mắt Tô Mang ánh lên vẻ kinh diễm. Lượng công việc này là có bao nhiêu bất ngờ đang chờ đợi mình.
Với tay nghề này của bọn họ, sau này mở tiệm đồ gỗ nhất định có thể kiếm ra tiền.
Cố nhị ca xây lò xong, chào hỏi mọi người, buổi chiều sẽ không đến nữa. Đóng đồ gỗ hắn không rành, buổi chiều hắn còn phải đi một chuyến đến nhà cha vợ, trong nhà có tiền mua nhà thì phải có nguồn gốc rõ ràng.
Lý Kiến Quân chào Cố nhị ca rồi rời đi trước, Cố Kim An và Tô Mang mang cái bàn vừa đóng vào trong buồng, mặt trời giữa trưa rất độc, không cẩn thận sẽ làm hỏng mất.
Lần này Cố Kim An và Tô Mang không về nhà cũ, bọn họ không định nấu cơm. Trong nhà có sữa mạch nha và điểm tâm Tô Mang đổi với Tiểu Đoàn Đoàn, còn có hai cái bánh bao lần trước Vương Xảo Xảo cho, chuẩn bị qua loa bữa trưa là xong.
Trở lại Cố gia, Tô Mang và Cố Kim An ra giếng múc nước rửa tay trước.
"Chúng ta có phải cũng nên đào một cái giếng không?" Tô Mang nhìn chằm chằm cái giếng trước mắt hỏi.
"Cần phải đào, ta đã nói với Hoàng thúc chuyên đào giếng trong thôn rồi, hai ngày nữa rảnh rỗi ông ấy sẽ đến đào giúp ta."
Tô Mang đã bình tĩnh trở lại, sự chu đáo cẩn thận của Cố Kim An, nàng đã sớm biết.
Rửa mặt xong, Cố Kim An bị Cố mẫu gọi đến nhà chính, Tô Mang thì trở về phòng.
Mục đích Cố mẫu gọi Cố Kim An, nàng không cần nghĩ cũng có thể đoán ra. Không gì khác là muốn sở hữu căn phòng mà mình đang ở.
Đóng chặt cửa lại, Tô Mang dùng mười tệ hệ thống đổi một hộp sữa. Một tay cầm bánh, thừa dịp Cố Kim An chưa về, nhanh chóng giải quyết xong bữa trưa.
Ăn uống no nê, lấy sữa mạch nha ra pha cho Cố Kim An một chén, lại lấy hai cái bánh bao Vương Xảo Xảo cho nàng và gói điểm tâm lần trước mua từ chỗ Tiểu Đoàn Đoàn.
Làm xong tất cả những thứ này, Cố Kim An vẫn chưa về, Tô Mang nhàm chán bắt đầu dạo Bách Bảo Khố của Tiểu Đoàn Đoàn.
Trước tiên liếc qua số tệ hệ thống của mình, 2.202.366 tệ hệ thống, xem Tô Mang tâm tình thoải mái hẳn. Với nhiều tệ hệ thống như vậy, nàng muốn tiêu xài như thế nào đây?
Hơn hai trăm vạn tệ hệ thống tương đương với hơn hai trăm vạn ở hiện đại, có số tiền lớn này, mình có thể thoải mái một thời gian, mấy ngày trước đào rau dại, hái hoa cúc dại có hơi mệt mỏi.
Chờ phòng ở thu dọn xong, chuyển vào ở, sau đó nàng sẽ phải đi chợ đen một chuyến, những lương thực lần trước đổi trong Bách Bảo Khố cần phải được bán đi.
Tâm trạng tốt như vậy, đương nhiên phải tìm một người để chia sẻ.
"Đoàn tử, ra đây tán gẫu."
"Chủ nhân, Tiểu Đoàn Đoàn tới đây." Tô Mang vừa dứt lời, tiếng máy móc lạnh như băng của Tiểu Đoàn Đoàn liền vang lên.
"Đoàn tử này, ngươi nói ta có nhiều hệ thống tệ như vậy, muốn tiêu xài như thế nào đây?" Tô Mang khó xử hỏi.
Đã là một cấp, Tiểu Đoàn Đoàn thổ tào đạo: Chủ nhân, ta cảm thấy người đang "Versailles", "Versailles" là từ mà nó mới học được hai ngày nay, nó cảm thấy dùng vào lúc này với chủ nhân là rất thích hợp.
Nhưng Tiểu Đoàn Đoàn không dám nói ra suy nghĩ trong lòng.
"Chủ nhân, người có thể đổi vật tư, Bách Bảo Khố của Tiểu Đoàn Đoàn gần đây sẽ có đợt giảm giá, rất có lời, chủ nhân có thể tham gia một chút." Tiểu Đoàn Đoàn tận chức tận trách nói.
Tô Mang nghe vậy nhíu mày, không thể tưởng tượng được, hỏi:
"Các ngươi còn có đợt giảm giá?" Chuyện này làm sao có thể lên kế hoạch kịp thời được!
"Có, thưa chủ nhân, mức độ giảm giá còn rất lớn, chủ nhân có thể tham dự một chút, tận dụng thời cơ khi không hề đến."
Tô Mang: Tiểu Đoàn Đoàn đã biết dùng cả kịch bản tiêu thụ, thật sự là tiến bộ không ít.
"Được rồi, đến lúc đó ngươi thông báo cho ta, ta sẽ xem qua." Tô Mang cố ý làm ra vẻ.
Tiểu Đoàn Đoàn vội vàng đáp lời, mặc dù là tiếng máy móc lạnh như băng, Tô Mang lại cảm nhận được niềm vui sướng.
Đuổi Tiểu Đoàn Đoàn đi, Tô Mang bắt đầu lên kế hoạch cho những việc tiếp theo cần làm.
Buổi chiều nàng sẽ không đến tân phòng nữa, đã hứa may quần áo cho Vương Xảo Xảo thì nàng phải nhanh chóng hoàn thành.
Tô Mang lại tốn ba mươi tệ hệ thống, đổi một cây kéo và một ít kim chỉ từ Tiểu Đoàn Đoàn.
Đúng lúc Tô Mang định đi ngủ trưa thì Cố Kim An trở về, nhưng sắc mặt hắn rất kém.
Tô Mang đoán hẳn là Cố mẫu và Cố phụ đã làm khó hắn.
"Sữa mạch nha ta đã pha xong, lúc này đã hơi nguội, trên bàn còn có bánh bao và điểm tâm, ngươi mau ăn đi."
Nghe được lời Tô Mang, sắc mặt Cố Kim An dần dần khôi phục lại, hắn đáp lời, ngồi vào bên cạnh bàn bắt đầu ăn.
Tô Mang thấy bầu không khí không tốt, chủ động mở lời:
"Nương ngươi gọi ngươi là có chuyện gì?"
Tay đang ăn bánh bao của Cố Kim An dừng lại, cảm thấy vị bánh bao có chút chua xót, bình phục một hồi, nuốt xuống miếng bánh bao trong miệng, mới mang theo giọng trào phúng nói ra:
"Còn không phải là vì căn phòng này của ta sao, bọn họ muốn ta dùng mười đồng mua lại căn phòng cho bọn họ."
Tô Mang đã sớm có dự đoán, đối với yêu cầu của Cố mẫu và Cố phụ cũng không kinh ngạc, nàng chỉ có chút đồng tình với Cố Kim An. Đều là con trai, tại sao bọn họ không nghĩ cho Cố Kim An một chút?
Khó hiểu làm sao, nàng lại có chút đau lòng thay cho Cố Kim An.
"Bọn họ lại tìm ngươi, ngươi cứ nói phòng ta đã bán rồi, có chuyện gì bảo bọn họ tìm ta." Tô Mang lạnh lùng nói.
Đối với loại cha mẹ cào cấu con cái để hút máu như Cố phụ và Cố mẫu, nàng không thể chấp nhận được. Cố Kim An là con của bọn họ, sẽ có những lo lắng, vậy thì cứ để nàng làm người ác này, dù sao trong mắt bọn họ, mình đã sớm là kẻ vạn ác không thể tha thứ.
"Ừ." Cố Kim An đáp một tiếng.
Tô Mang càng nghĩ càng tức giận, dám bắt nạt người của nàng, đây không phải rõ ràng là đang khiêu khích nàng sao?
Tô Mang đã coi Cố Kim An là người trong nhà.
Hiện tại, nàng chỉ hy vọng lá thư mình gửi đi sớm được chuyển đến nơi.
Chỉ cần đứa con trai mà bọn họ kiêu ngạo nhất gặp vấn đề, nàng muốn xem bọn họ còn có thể đắc ý được bao lâu?
==============================END-86============================
Bạn cần đăng nhập để bình luận