Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ

Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ - Chương 60: Hai vị nữ thanh niên trí thức (length: 7853)

"Hành, muội tử, ngươi nói tỷ nghe xem, ngươi thiếu thứ gì? Tỷ lấy cho ngươi." Lý tỷ so với lúc nãy còn nhiệt tình hơn.
Tô Mang tuy tò mò về sự thay đổi của Lý tỷ, nhưng nàng thông minh không hỏi ra miệng, mặc kệ nguyên nhân gì, loại biến hóa này của Lý tỷ đối với chính mình mà nói là có lợi.
"Lý tỷ, ta vừa mới phân gia, đồ dùng trong phòng bếp đều cần, nồi niêu xoong chảo, còn có gia vị nấu cơm này nọ đều không có, ngươi xem lấy hết cho ta một ít." Kể ra từng thứ một, Tô Mang ngại phiền phức, nàng trực tiếp nói cho Lý tỷ nàng cần dùng ở đâu.
"Nha, muội tử ngươi phân gia rồi!" Lý tỷ kinh ngạc thốt lên.
"Ân, người nhà chồng đông, trong nhà chật hẹp quá không ở nổi." Tô Mang tùy tiện tìm lý do.
Về phần nguyên nhân thật sự của việc phân gia không cần thiết phải nói cho một người ngoài nghe.
Lý tỷ cũng nhìn ra Tô Mang không muốn nói nhiều, nàng liền không tiếp tục hỏi han, tuy rằng trong lòng nàng rất tò mò, nhưng nàng làm ở cung tiêu xã nhiều năm như vậy, bản lĩnh nhìn mặt mà nói chuyện vẫn phải có.
"Mấy thứ đồ khác đều có, chỉ là nồi nấu cơm không dễ mua, cần công nghiệp phiếu, muội tử ngươi có không?" Lý tỷ có chút do dự hỏi.
Thời đại này, công nghiệp phiếu không phải dễ kiếm, trong xấp phiếu lần trước Tô muội tử lấy ra hình như không có công nghiệp phiếu.
Tô Mang nghĩ nghĩ, chính mình quả thật không có công nghiệp phiếu, trong lúc nhất thời cũng có chút khó xử.
"Vậy Lý tỷ, ngươi trước lấy cho ta những vật khác, nồi ta lại nghĩ biện pháp."
Tô Mang nghĩ đợi tìm Tiểu Đoàn Đoàn hỏi một chút, xem có thể làm trước một cái nồi hay không, không có nồi, không có cơm ăn!
"Được, muội tử, mấy thứ đồ khác ta lấy cho ngươi ngay." Lý tỷ ngoài miệng nói chuyện nhưng tay không rảnh, lấy đồ từ trên giá hàng.
"Muội tử, bát đũa ngươi muốn mấy đôi?"
"Lý tỷ, ngươi giúp ta lấy bốn cái bát, bốn đôi đũa đi, đĩa cũng lấy bốn cái."
Nàng cùng Cố Kim An hai người, mỗi người một bộ bát đũa, số còn lại để dự bị, sau này người trong nhà tới có thể dùng.
Chỉ chốc lát, trên quầy bày đầy đồ, ấm nước nóng, một bình dầu nhỏ, chậu, bát đũa, đĩa, muôi gỗ, xẻng gỗ, muối, xì dầu, dấm chua, còn có hai hộp diêm cùng một túi kẹo sữa Tiểu Bạch Thỏ.
Kẹo sữa Tiểu Bạch Thỏ ở niên đại này là đồ hiếm lạ, Tô Mang đã sớm muốn mua nếm thử.
Thượng vàng hạ cám, Tô Mang gom vào một túi, túi to vẫn là do Lý tỷ cung cấp, buổi sáng đi gấp, nàng quên mất chuyện lấy túi to.
Một túi đồ này của Tô Mang tốn gần 20 đồng, phiếu trong tay nàng cũng không còn nhiều.
Tô Mang cảm thấy với cách tiêu xài này của nàng, số tiền ít ỏi này không đủ cho nàng dùng, xem ra phải nghĩ biện pháp kiếm chút tiền.
"Muội tử, nếu ngươi muốn mua nồi, tỷ nói cho ngươi một chỗ, chỗ kia không cần phiếu." Lý tỷ ghé sát vào tai Tô Mang, thấp giọng nói.
Tô Mang vừa nghe thấy hứng thú, nàng nhanh chóng thấp giọng hỏi:
"Tỷ, ngươi nói là chợ đen sao?"
Chợ đen, đây chính là nơi mà nữ chính xuyên việt trong các tiểu thuyết niên đại văn làm giàu, nàng muốn đi mở mang tầm mắt.
"Suỵt, muội tử ngươi nhỏ tiếng chút." Lý tỷ cảnh giác nhìn xung quanh.
Tô Mang bị sự khẩn trương của Lý tỷ ảnh hưởng, nàng cũng cẩn thận quan sát xung quanh, may mà không ai chú ý bên này, kỳ thật giọng nàng không lớn, bất quá đề tài này nhạy cảm, mọi người đều đặc biệt cẩn thận.
"Lý tỷ, ngươi nói là chợ đen sao? Ngươi có người quen ở chợ đen à?" Lần này Tô Mang cẩn thận, nàng ghé sát tai Lý tỷ hỏi.
"Muội tử, ta là thấy ngươi và tỷ thân thiết mới nói cho ngươi, ngươi nhất thiết không thể nói cho người khác biết." Lý tỷ không yên tâm dặn dò.
Niên đại này đi chợ đen, nếu bị hồng vệ binh bắt được là phải đi lao động cải tạo, nàng nếu không phải thấy Tô muội tử là người không tệ, nàng cũng sẽ không lắm miệng nói một câu.
Tô Mang hiểu được nỗi lo lắng của Lý tỷ, nàng trịnh trọng cam đoan:
"Lý tỷ, ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không nói với người ngoài."
Lý tỷ nhận được lời cam đoan của Tô Mang, ghé sát tai Tô Mang nói thầm vài câu.
Tô Mang đạt được điều mình muốn biết, khách khí chào hỏi Lý tỷ rồi rời đi.
Đứng ở cửa cung tiêu xã, Tô Mang suy nghĩ một hồi, cảm thấy vẫn là để hôm khác rồi đi chợ đen, nàng hiện tại không ngụy trang, không thích hợp đi, còn nữa là tiền trong túi nàng không nhiều, đợi xây xong nhà, nàng cùng Tiểu Đoàn Đoàn đổi ít đồ rồi đi chợ đen.
Dù sao nàng đã biết địa chỉ chợ đen, tương lai còn dài.
Tô Mang vác một túi đồ tìm một nơi vắng vẻ, đem phần lớn đồ trong túi giao cho Tiểu Đoàn Đoàn, nàng vác một túi đồ lớn như vậy có chút phô trương, hơn nữa còn hơi nặng.
Giải quyết xong đồ trong túi, Tô Mang đi tiệm cơm quốc doanh, đây là lần thứ ba nàng đến đây, nhân viên phục vụ bên trong đều nhận ra nàng.
"Đồng chí, lại tới ăn cơm nha, hôm nay muốn ăn gì?" Tiểu cô nương tết hai bím tóc nhiệt tình chào hỏi nàng.
"Cho một bát mì thịt băm dưa chua, ta còn muốn hai cái bánh bao thường, hai cái bánh bao thịt, lát nữa ăn xong mang về."
Nghĩ đến tiền trong túi, Tô Mang lần này không dám ăn uống thả ga.
"Được rồi, ngươi ngồi trước, ta bảo sư phụ làm cho ngươi ngay."
Tô Mang tìm một vị trí bên cửa sổ ngồi xuống, đem túi đồ nhỏ hơn một nửa bỏ xuống dưới ghế.
Không lâu sau, nhân viên phục vụ liền gọi Tô Mang bưng cơm, nhìn một bát lớn mì thịt băm dưa chua, Tô Mang khó xử, nàng một người ăn không hết bát lớn như vậy.
Tiếc là Cố Kim An không có ở đây, nàng không có cách nào giải quyết, đành phải cố gắng ăn.
Ăn được một nửa, cửa truyền đến tiếng nói chuyện, giọng nói nghe còn rất quen.
Tô Mang dừng đũa, từ từ quay đầu nhìn lại, hóa ra là hai vị nữ thanh niên trí thức trên xe bò buổi sáng.
Lần này Tô Mang nhìn rõ dáng vẻ các nàng, nữ thanh niên trí thức tết hai bím tóc nhìn rất xinh đẹp, dáng vẻ liễu yếu đào tơ, rất dễ gợi lên lòng muốn bảo vệ của người khác, mặt trái xoan mắt to, chỉ là chiều cao không cao, khoảng chừng một mét năm mấy, tuổi tác nhìn không lớn, hẳn là khoảng mười bảy mười tám tuổi.
Mà bên cạnh một vị nữ thanh niên trí thức khác, hoàn toàn khác với nàng, cao chừng 1m6, tóc ngắn ngang tai, người này trông rất anh khí, đúng vậy; anh khí, trên mặt cũng là một vẻ chính khí.
Có lẽ là Tô Mang nhìn chằm chằm hơi lâu, nữ thanh niên trí thức tóc ngắn ánh mắt sắc bén nhìn lại, nhìn lén bị người khác phát hiện, khó tránh khỏi có chút ngượng ngùng.
Tô Mang cười với nữ thanh niên trí thức tóc ngắn, xem như chào hỏi, sau đó quay đầu tiếp tục ăn cơm.
"Khuynh Khuynh, cậu đang nhìn gì vậy?" Bên cạnh, Quý Vũ Nhu lên tiếng hỏi.
"À, buổi sáng cùng tớ ngồi xe bò có một vị đại tẩu, chị ấy đang ăn cơm ở kia." Vương Khuynh lấy ngón tay chỉ về phía Tô Mang, ý bảo Quý Vũ Nhu xem.
Quý Vũ Nhu theo hướng ngón tay Vương Khuynh nhìn lại, liền thấy vị đại tẩu buổi sáng trên xe bò không nói một lời đang ngồi ăn cơm ở đó, trong mắt nàng không khỏi có chút nghi hoặc, nàng hỏi Vương Khuynh bên cạnh:
"Sao chị ấy cũng tới đây ăn cơm?"
Dân làng Hồng Tinh đại đội keo kiệt thế nào đám thanh niên trí thức các nàng đều rất rõ ràng, đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm càng là chuyện không thể.
"Ai biết được, chúng ta tìm chỗ ngồi đi."
Vương Khuynh ngược lại không hiếu kỳ về việc Tô Mang đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm, nàng chỉ là nghi hoặc tại sao Tô Mang lại nhìn chằm chằm các nàng.
Đối với Tô Mang, nàng có nghe nói qua, mấy ngày nay cả đại đội đều đang bàn tán về chuyện xảy ra ở nhà nàng.
==============================END-60============================
Bạn cần đăng nhập để bình luận