Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ

Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ - Chương 136: Lẫn nhau tỏ tâm ý (length: 7566)

Tô Mang bị biểu cảm phong phú trên mặt Cố Kim An làm cho bối rối, hắn chốc lát vui vẻ, chốc lát lại ủ rũ, khiến cho chính mình cho rằng hắn ngã bệnh.
"Ngươi làm sao vậy? Thân thể không thoải mái sao?"
Trong lòng Cố Kim An trả lời:
"Thân thể ta không bệnh, trong lòng có bệnh!"
Bất quá những lời này, hắn không tiện nói thẳng trước mặt Tô Mang, tùy ý trả lời một câu "Không có chuyện gì" liền bỏ qua.
Tô Mang: "..." Đêm nay Cố Kim An rất không thích hợp, rõ ràng lúc hắn trở về tâm tình còn rất tốt, chẳng lẽ là hắn ở bên ngoài nghe được gì sao?
Tô Mang lâm vào rối rắm, nếu Cố Kim An đã nghe được tiếng gió, chính mình có cần thừa thắng xông lên, đem chuyện phát sinh mấy ngày nay nói cho hắn biết không?
"Ta..."
"Ngươi..."
Hai người đồng thời mở miệng, Tô Mang xòe tay ý bảo Cố Kim An nói trước.
Cố Kim An ở trong lòng tự động viên, đôi mắt nhắm lại.
"Tức phụ, có phải hay không trong lòng nàng còn suy nghĩ Tam ca?"
Tô Mang bị Cố Kim An hỏi đến bối rối, nàng trong lòng suy nghĩ Cố Vệ Dân? Đây có thể là chuyện nực cười lớn nhất mà nàng nghe được trong hơn nửa đời người này?!
"Ngươi như thế nào lại nghĩ như vậy?" Tô Mang sau khi phản ứng kịp thì không thể tưởng tượng nổi hỏi.
Cố Kim An mở to mắt lén liếc nhìn Tô Mang một cái, thấy nàng không có sinh khí, trên mặt cũng không có bất kỳ biểu tình gì, trong lòng có chút nghi hoặc.
Tức phụ nghe nói như thế sao lại không có phản ứng?
"Chính là. . . Chính là ta cảm thấy nàng không thèm để ý ta? Có phải hay không trong lòng nàng còn đang suy nghĩ Tam ca?" Cố Kim An có chút ủy khuất hỏi.
Tô Mang nhướn mày, khó hiểu hỏi:
"Ta như thế nào lại không để ý ngươi? Còn nữa, ngươi làm thế nào lại cho rằng ta trong lòng còn nghĩ Cố Vệ Dân tên khốn kia?"
Cố Kim An hít sâu một hơi, đỏ mặt, niết vạt áo của mình, thấp giọng nói ra:
"Ta đây đêm mai muốn đi ra ngoài, sao nàng lại không hiếu kỳ? Liền không nghĩ hỏi một câu ta nguyên nhân? Như thế nào không thể giống những người khác, tức phụ của người ta, dặn dò ta vài câu?"
Tô Mang: Ta biết ngươi muốn đi làm cái gì, ta việc gì phải hỏi nhiều làm gì?
Đương nhiên, đây chỉ là lời nói ở trong lòng Tô Mang, nàng hiện tại còn không nghĩ vạch trần Cố Kim An.
Tô Mang sờ sờ mũi, cười khan một tiếng, giải thích:
"Ta nghĩ đến ngươi lần này cũng giống vài lần trước, là cùng Lý Kiến Quân đi ra ngoài, ngươi cùng hắn đi ra ngoài, ta cũng không có gì phải lo lắng."
Nghe được lời giải thích của Tô Mang, tâm tình Cố Kim An tốt lên không ít, khóe môi hắn có chút giơ lên, bất quá trong lòng vẫn là có chút không thoải mái, nhưng hắn cũng biết có chừng có mực, không có dây dưa trên chuyện này.
Nhìn đến sắc mặt Cố Kim An tốt lên không ít, Tô Mang ở trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Cho dù có chậm chạp, lúc này nàng cũng đã kịp phản ứng, Cố Kim An vừa mới, không phải là ghen chứ?
Nghĩ đến đây, Tô Mang muốn xác nhận một chút, nàng áp chế niềm vui nho nhỏ trong lòng, bất động thanh sắc hỏi:
"Ngươi vừa mới nói, trong lòng ta còn nghĩ Cố Vệ Dân?"
Quả nhiên vừa nghe đến tên Cố Vệ Dân, Cố Kim An lại xù lông, hắn tựa như một con mèo con bị chọc giận, nụ cười trên mặt lập tức thu lại, không thể tin trừng lớn mắt lên án nhìn Tô Mang.
"Tức phụ, nàng sẽ không thật sự là còn thầm nhủ trong lòng Tam ca đi?" Trong giọng nói tràn đầy lo lắng.
Nhìn đến phản ứng của Cố Kim An, Tô Mang xác định suy đoán trong lòng, tâm tình không khỏi rất tốt, nàng bĩu môi ghét bỏ nói:
"Ngươi tại sao có thể có ý nghĩ hoang đường này? Loại đại tra nam như Cố Vệ Dân, ta đời này đều không nghĩ cùng hắn có tí xíu liên quan nào, ngươi đem ta cùng hắn đặt cùng nhau, xác định không phải là đang vũ nhục ta sao?"
Cố Kim An tuy rằng không hiểu Tô Mang nói "đại tra nam" là có ý gì, bất quá, nhìn xem biểu tình ghét bỏ của nàng, cùng với giọng nói tràn đầy khinh bỉ đối với Cố Vệ Dân, hắn cũng an tâm.
Cố Kim An trên mặt khôi phục ý cười, trong mắt nhu tình nói với Tô Mang:
"Tức phụ, nàng yên tâm, ta về sau nhất định sẽ đối xử tốt với nàng, cũng sẽ... Đối với nàng trung thành."
Nói xong Cố Kim An liền đỏ mặt cúi đầu.
Hướng tức phụ nói ra ý nghĩ trong lòng mình, đây cũng là do Lý Kiến Quân nói cho hắn biết!
Tô Mang bị những lời thổ lộ đột ngột này của Cố Kim An làm cho kinh ngạc đến ngây người, lập tức nội tâm mừng như điên, nàng mơ hồ hiểu được chính mình đối Cố Kim An có cảm giác không giống bình thường, không nghĩ đến Cố Kim An đối với nàng cũng như vậy.
Tô Mang cố gắng khống chế khóe miệng đang giơ lên, ho một tiếng, nhỏ giọng nói:
"Ngươi yên tâm, ta đời này cũng sẽ không có ý nghĩ với nam nhân khác, ta... Ta cũng sẽ đối với ngươi trung thành."
Thanh âm của Tô Mang tuy nhỏ, nhưng Cố Kim An nghe rất rõ ràng, hắn ngẩng đầu, nhìn chằm chằm đôi mắt Tô Mang, giống như là đang xác nhận tính chân thật của lời nói này.
Tô Mang bị Cố Kim An nhìn chằm chằm nên ngượng ngùng, không được tự nhiên lấy tay khảy lọn tóc trên trán, lỗ tai cũng chậm rãi đỏ lên.
Cố Kim An nhìn đến lỗ tai Tô Mang dần đỏ, trong lòng rốt cuộc kiên định, hắn cười ngây ngô hai tiếng, tiến lại gần Tô Mang, vụng trộm kéo tay nàng.
Tô Mang cảm giác được hơi thở đặc hữu của nam nhân đến gần mình, khẩn trương nắm chặt tay phải thành quyền.
Trong lòng cũng có chút chờ mong, căn cứ tình tiết phim truyền hình mà nàng xem qua, sau khi tỏ tình, có phải hay không liền muốn...
Cảm nhận được nhiệt độ truyền đến từ lòng bàn tay trái, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy nói nàng đã qua cái tuổi ngượng ngùng, nhưng lần đầu tiên đối mặt với loại tình huống này vẫn còn có chút sợ hãi.
Sau khi lẫn nhau tỏ tâm ý, bầu không khí giữa hai người hòa hợp hơn rất nhiều, những bong bóng ái muội màu hồng cũng quấn quanh trên đỉnh đầu hai người.
Tô Mang thừa dịp bầu không khí rất tốt, quyết định hướng Cố Kim An thẳng thắn.
"Ta. . . Ta có việc muốn nói với ngươi." Tô Mang điểm điểm lòng bàn tay Cố Kim An, nhỏ giọng nói.
Lúc này, tâm tình Cố Kim An như đang muốn nở hoa, hắn cố gắng áp chế khóe miệng sắp bay đến tận mang tai, ôn nhu nói:
"Tức phụ, nàng muốn nói gì?"
Tô Mang đem chuyện phát sinh mấy ngày nay nói cho Cố Kim An, bao gồm cả việc trong thôn bỗng nhiên xuất hiện người lạ, bọn hắn hướng người trong thôn tìm hiểu tin tức về Lão Cố gia, cùng với suy đoán ở trong lòng mình.
Đương nhiên là chưa nói cho hắn biết, là chính mình viết thư tố giác Cố Vệ Dân.
Cuối cùng nói đến chuyện Cố phụ chiều nay tới nhà tìm mình gây phiền phức.
Cố Kim An nghe xong, nụ cười trên mặt thu lại, không xác định hỏi:
"Cha ta xế chiều hôm nay tới tìm nàng gây phiền toái?"
Tô Mang gật gật đầu, ủy khuất nói:
"Đúng vậy, hắn không phân biệt tốt xấu, tiến vào sân liền chỉ trích ta, làm ta bối rối, nếu không phải Vương thẩm nhi tới tìm ta, ta sợ hắn sẽ ra tay đánh ta."
Tô Mang thừa nhận hành vi của mình lúc này rất bạch liên hoa, nhưng nàng nghĩ đến thái độ của Cố phụ đối với mình vào buổi chiều, nàng không ngại ở trước mặt Cố Kim An thêm chút dầu vào lửa.
Lại nói nàng cũng là nói thật, Cố phụ quả thật có động cơ động thủ, chính mình đều nhìn thấy hắn giơ tay lên mấy lần rồi lại hạ xuống.
Cố Kim An nghe vậy, mặt trầm xuống, hàn ý trên người tỏa ra, dù là Tô Mang có chuẩn bị, cũng bị hoảng sợ.
Phát hỏa lớn như vậy? Đây chính là trước đây chưa từng có!
"Tức phụ, nàng yên tâm, ta biết nên làm như thế nào, chờ người BD tới điều tra, ta sẽ ăn ngay nói thật."
Tô Mang nghe vậy, trái tim đang lo lắng rốt cuộc cũng đã rơi xuống đất.
~~Hết chương 136~~
Bạn cần đăng nhập để bình luận