Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ

Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ - Chương 48: Ăn chính mình dưa (length: 8103)

Buổi chiều, trên đường đi làm, Tô Mang luôn cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn mình rất không ổn, loại ánh mắt này nàng rất quen thuộc, giống hệt ánh mắt của nàng khi nghe Vương thẩm nói chuyện bát quái!
Tô Mang lui lại vài bước, đi song song cùng Cố Kim An, thấp giọng hỏi:
"Ngươi có phát hiện ra ánh mắt mọi người nhìn ta rất kỳ quái không?"
Cố Kim An cũng phát hiện ra không ổn, hắn phát hiện ánh mắt mọi người nhìn hắn cũng rất kỳ quái.
"Ân, bọn họ nhìn ta ánh mắt cũng rất kỳ quái!"
"Bọn họ còn nhìn ngươi?" Tô Mang hướng bốn phía nhanh chóng quan sát một phen rồi hỏi.
"Ân." Cố Kim An trong lòng đại khái có suy đoán, hắn phỏng chừng hẳn là chuyện của hắn và Tô Mang bị mọi người biết.
"Ta đoán mọi người hẳn là biết chuyện của ngươi và ta." Cố Kim An tiếp tục nói.
"Chuyện của ta và ngươi? Ngươi là nói chuyện hai ta lĩnh chứng?" Tô Mang lập tức hứng thú.
"Hẳn là vậy."
Nhận được câu trả lời khẳng định của Cố Kim An, Tô Mang nói với Cố Kim An một câu "Ta đi trước đây." Rồi chạy đi mất.
Hắc, hóng chuyện lại hóng đến trên người mình, nàng phải đi tìm Vương thẩm để tìm hiểu một chút tình hình.
Lúc Tô Mang tìm đến Vương thẩm, Vương thẩm đang cùng mấy thím trong thôn kề tai nói nhỏ, trò chuyện bát quái, trong số các thím này, có mấy người Tô Mang nhận ra, có mấy người thì không biết.
Tô Mang tiến lên cười chào hỏi mọi người:
"Hắc, Vương thẩm, thẩm cùng các thím đang nói chuyện gì vậy?"
Vương thẩm và mấy thím bị thanh âm đột nhiên truyền đến từ phía sau làm giật mình, nhìn lại là Tô Mang, trên mặt mỗi người đều hiện lên vẻ chột dạ.
Tô Mang nhìn thấy biểu cảm này của các nàng thì còn có gì không hiểu, mọi người vừa rồi nhất định là đang nói chuyện bát quái về mình.
"Hắc, lão tam. . . Tô Mang à, sao ngươi lại tới đây?" Vương thẩm ngượng ngùng hỏi.
Dù sao sau lưng nói chuyện của người ta, lại còn bị chính chủ bắt gặp, các nàng có thể không xấu hổ sao?
"Ta tìm thẩm có chút việc!"
Một bên, các thím nghe được Tô Mang là tìm đến Vương thẩm, bèn sôi nổi lên tiếng nói:
"Khụ, nhà họ Vương, nếu lão. . . Tô Mang là tới tìm ngươi, vậy chúng ta không quấy rầy nữa, chúng ta đi trước ha."
"Đúng đúng đúng, các ngươi trò chuyện, chúng ta đi trước."
"Đi mau, lập tức đến giờ bắt đầu làm việc, đợi đội trưởng lại đến nói chúng ta."
"A nha, ngươi không nói ta đều quên còn phải làm việc, mau đi, đợi đội trưởng lại phê bình chúng ta."
"..."
Vương thẩm nhìn các đồng bọn của mình lần lượt bỏ đi, nàng tuyệt vọng đưa ra Nhĩ Khang tay.
"Khụ, Vương thẩm, đừng nhìn, các thím cũng đã đi xa." Tô Mang nhắc nhở.
"Ha ha." Vương thẩm xấu hổ cười hai tiếng, rồi hỏi:
"Lão tam. . . Tô Mang, ngươi tìm ta có chuyện gì?"
Tô Mang nhìn chằm chằm đôi mắt của Vương thẩm không nhúc nhích, ngay lúc Vương thẩm bị nhìn đến không biết làm sao cho phải, Tô Mang lên tiếng:
"Vương thẩm, các ngươi vừa mới có phải là đang nói chuyện của ta?"
Vương thẩm cười gượng hai tiếng, ý đồ lừa dối cho qua.
"Ha ha, không có."
"Vương thẩm, thẩm đừng lừa ta, ta đều biết, thẩm đừng lo lắng, ta không phải đến tìm thẩm gây phiền toái, ta chỉ là tò mò, các ngươi đang nói gì về ta?"
Vương thẩm: Còn có người như vậy? Chủ động muốn hóng chuyện của mình?
Vương thẩm xem ánh mắt Tô Mang chân thành tha thiết, không giống như là đang trêu ghẹo nàng, nàng do dự một hồi, cuối cùng cắn răng quyết định nói thật, kỳ thật nàng cũng hiếu kì chuyện mọi người đang nói có đúng hay không, có thể cùng chính chủ xác thực một chút, nàng nghĩ một chút liền cảm thấy kích động.
Phải biết nàng mới là người có tin tức linh thông nhất ở Hồng Tinh đại đội, lần này bị Bàn thẩm đoạt mất vị trí, nàng có chút không phục.
Vương thẩm đầu tiên là nhìn lướt qua bốn phía, thấy không có ai khác, nàng bận bịu đến gần bên người Tô Mang, trong ánh mắt lóe lên ánh sáng bát quái, thần bí hỏi:
"Khụ, cái kia Tô Mang a, mọi người nói có đúng là thật không?"
"Cái gì là không phải thật?" Tô Mang không hiểu ra sao, ta là tới nghe thẩm nói bát quái, không phải đến để cho thẩm nói bát quái.
"Chính là. . . Chính là tất cả mọi người nói ngươi cùng Cố gia lão tam ly hôn, lại cùng Cố gia tiểu nhi tử kết hôn, chuyện này có phải thật không?" Vương thẩm mắt không chớp nhìn chằm chằm Tô Mang, chỉ sợ chính mình nháy mắt, liền bỏ lỡ chân tướng.
"Ngươi nghe ai nói?" Tô Mang đối với người tiết lộ tin tức rất hiếu kì.
"Hắc, ngươi nói xem có đúng là thật không, ta là nghe được cách vách Bàn thẩm nói, Bàn thẩm có con gái gả đến nhà mẹ đẻ của đại tẩu ngươi, con gái nàng là Hạnh Hoa hôm nay về nhà mẹ đẻ, nói cho Bàn thẩm, nói là đại tẩu ngươi nói, đại tẩu ngươi la hét đến mức cả thôn họ đều biết." Vương thẩm bất giác đem người tiết lộ bí mật nói ra.
Việc này dù sao cũng không giấu được, còn không bằng nói thật với Tô Mang, không chừng Tô Mang còn nghĩ đến điểm tốt của mình; nói cho nàng biết tình hình thực tế.
Tô Mang nghe vậy gật gật đầu, nguyên lai là Cố đại tẩu tiết lộ nha, một người bị đuổi về nhà mẹ đẻ còn có thể bát quái như vậy, xem ra nàng ta ở nhà mẹ đẻ sống không tệ nha.
"Nguyên lai là như vậy a, khó trách." Tô Mang như có điều suy nghĩ nói.
Một bên, chờ Tô Mang nói ra chân tướng Vương thẩm, nghe được Tô Mang nói ba phải, quanh co, gấp đến mức như kiến bò trên chảo nóng, rốt cuộc có phải là Cố lão đại nói như vậy, ngươi ngược lại là lên tiếng đi chứ!
"Nàng ta nói có đúng là thật không nha?" Vương thẩm không chống cự được lòng hiếu kì, lên tiếng hỏi.
"Có phải thế không, nàng ta nói chưa đủ chuẩn xác, Vương thẩm, thẩm bây giờ có rảnh không? Ta cẩn thận nói với thẩm." Tô Mang chân thành ném ra cành ô liu với Vương thẩm.
"Được nha, được nha, Vương thẩm ta không có gì khác, chỉ có thời gian là nhiều." Vương thẩm vừa nghe thấy có bát quái để nghe liền vội vàng lên tiếng đáp lại, không có gì ngăn cản nổi lòng hiếu kỳ nghe bát quái của nàng.
"Chúng ta vừa đi vừa nói đi, một lát nữa liền đến giờ làm việc, chúng ta đi muộn, đội trưởng sẽ không vui."
"Ngươi nói đúng, ta vừa đi vừa nói." Vương thẩm nghĩ đến vẻ mặt lạnh lùng của đội trưởng cũng có chút nhút nhát.
Hai người vừa đi vừa trò chuyện, rất nhanh liền đến mảnh đất trồng khoai tây mà sáng nay các nàng bắt đầu làm việc. Vương thẩm nhìn lại mảnh đất lớn một mảng mà Tô Mang làm trong buổi sáng, nàng bắt đầu có chút hối hận, Tô Mang này vừa nhìn đã không phải là người làm việc, nếu mình còn hợp tác với nàng ta, thì nhiệm vụ buổi chiều của nàng ta đừng mong hoàn thành thuận lợi.
Bất quá nghĩ đến bí mật mà Tô Mang muốn nói, nàng ta lại có chút không đành lòng, hay là vẫn cùng Tô Mang phối hợp một buổi chiều nữa đi!
Vương thẩm đi đến vị trí của mình, tiếp tục làm việc ở vị trí buổi sáng, tiếp tục nhiệm vụ buổi chiều.
Tô Mang nghĩ thông suốt cũng không vội vàng làm việc, nàng có làm thế nào cũng không hoàn thành nhiệm vụ, cần gì làm khó chính mình!
Vương thẩm bớt chút thời gian quay đầu nhìn thoáng qua Tô Mang, chỉ thấy Tô Mang không vội không hoảng hốt đỡ eo đứng ở trong ruộng, việc trong tay một chút cũng không làm, Vương thẩm không khỏi có chút sốt ruột thay cho nàng.
"Cái kia Tô Mang nha, ngươi làm chút gì đi, sáng nay ngươi còn chưa hoàn thành nhiệm vụ, chiều nay còn có một mảnh lớn chờ ngươi nhổ cỏ, Vương thẩm ta buổi chiều cũng không có thời gian giúp ngươi, công việc của ta phỏng chừng cũng làm không xong."
"Ha ha, không có chuyện gì Vương thẩm, ta từ từ làm, ta nói thật cho thẩm biết, kỳ thật đại tẩu ta nói cũng không hoàn toàn đúng, ta cùng Cố lão tam ly hôn kỳ thật có ẩn tình khác."
Lời nói của Tô Mang khơi gợi sự tò mò của Vương thẩm, Vương thẩm cũng không quan tâm đến nhiệm vụ của mình, nàng vội vã đến gần bên người Tô Mang, kích động nói:
"Ẩn tình gì? Tô Mang ngươi nói cho Vương thẩm nghe đi!"
==============================END-48============================
Bạn cần đăng nhập để bình luận