Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ

Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ - Chương 104: Dục cò kè mặc cả (length: 7770)

Tô Mang bên này cuối cùng cũng đợi được Lý tỷ, bất quá phía sau nàng còn đi theo một nam nhân.
Tô Mang bất động thanh sắc quan sát nam nhân đi theo sau Lý tỷ, trung đẳng, dáng người hơi béo, một thân quần áo vừa người, nhìn rất hiền hoà, trên mặt cũng luôn cười tủm tỉm, giống như rất dễ ở chung.
Lý tỷ đi vào tiệm cơm quốc doanh, lo lắng tìm kiếm khắp nơi bóng dáng Tô Mang.
So với Lý tỷ sốt ruột, nam nhân đi theo sau Lý tỷ lại rất bình tĩnh, trên mặt hắn mang theo nụ cười, không vội đi theo sau lưng Lý tỷ, cũng không đánh giá xung quanh.
Cuối cùng, Lý tỷ nhìn thấy Tô Mang, mắt sáng lên, bước chân hướng tới vị trí Tô Mang, nhanh chóng đi tới.
"Muội tử, tỷ đến rồi!" Lý tỷ có chút kích động nói.
Tô Mang giống như mới phát hiện Lý tỷ đến, ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Lý tỷ, cười chào hỏi:
"Lý tỷ, ngươi đến rồi, mau ngồi!" Nói rồi kéo ghế bên cạnh ra.
Lý tỷ không lập tức ngồi xuống, biểu tình nàng có chút vi diệu, ngượng ngùng nói:
"Cái kia... Muội tử, ta giới thiệu cho ngươi một người." Nói rồi nghiêng người, chỉ vào nam nhân phía sau giới thiệu với Tô Mang.
"Muội tử, đây là tỷ phu ngươi!"
Tô Mang có chút ngoài ý muốn nhìn thoáng qua nam tử giờ phút này đang cười rất hiền hoà, nguyên lai hắn là nam nhân của Lý tỷ a!
Nàng sửng sốt một chút, lập tức cười chào hỏi:
"Nguyên lai là tỷ phu nha, mau ngồi!"
Lý tỷ thấy Tô Mang không tức giận, vụng trộm thở phào nhẹ nhõm, nàng thật sợ Tô muội tử nghĩ nhiều, nàng vốn không định mang nam nhân mình tới đây, nhưng nam nhân nàng nói hắn muốn thay nàng lo liệu mọi chuyện, dù sao cũng là một bút chi không nhỏ, nàng suy nghĩ một chút nên cũng đồng ý.
"Muội tử, ngươi ăn chưa? Tỷ đi gọi hai món!" Lý tỷ sau khi ngồi xuống nhiệt tình hỏi Tô Mang.
"Tỷ không cần bận, ta ăn rồi." Lúc này thời gian cũng không còn sớm, Tô Mang không muốn lãng phí thời gian, có được hay không cũng cần Lý tỷ trả lời một tiếng.
Bất quá Lý tỷ đã dẫn nam nhân theo tới, hẳn là nàng đã có ý định, có điều, nam nhân này luôn cười tủm tỉm, có vẻ khó đối phó.
Lý tỷ nghe vậy, thân thể rời khỏi băng ghế lại ngồi trở lại trên băng ghế, bắt đầu lôi kéo Tô Mang hàn huyên.
Mắt thấy đồng hồ treo tường trong tiệm cơm quốc doanh sắp điểm mười hai giờ, Tô Mang bắt đầu có chút nóng nảy, đợi lát nữa liền là thời gian cao điểm ăn cơm, nếu không nói chuyện chính sự, sẽ có chút chậm trễ công việc.
Nam nhân vẫn luôn yên lặng nghe Lý tỷ cùng Tô Mang nói chuyện phiếm nãy giờ, lúc này mới mở miệng nói chuyện:
"Tô đồng chí, ta nghe người nhà ta nói trong tay ngươi có thứ tốt!" Nam nhân Lý tỷ cười hỏi.
Tô Mang thấy rốt cuộc cũng kéo tới chuyện chính, trong lòng nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi, bắt đầu nghiêm chỉnh, giọng nói nghiêm túc nói:
"Đúng vậy; Lý tỷ hẳn là đã nói với ngươi, hàng nàng ấy cũng đã xem rồi."
"Ân, đương gia, hàng ta đã xem rồi." Lý tỷ ở bên cạnh nhanh chóng mở miệng chứng thực.
Nam nhân Lý tỷ cười tủm tỉm nhìn thoáng qua Lý tỷ, trách cứ:
"A nha, ngươi nếu đã xem rồi, sao không nói với ta?"
Lý tỷ cười gượng hai tiếng, nhỏ giọng nói:
"Này không phải thời gian gấp gáp, không kịp nói với ngươi nha!"
Tô Mang nhìn phu thê hai người tương tác, không rõ bọn họ đang diễn kịch trước mặt mình hay là Lý tỷ thật sự không nói cho nam nhân nàng biết, bất quá đều không quan trọng, đơn hàng này thành hay không đối với nàng ảnh hưởng không lớn, cùng lắm thì nàng đi tìm người khác là được, bất quá trong lòng vẫn có chút tiếc hận, Lý tỷ là người không tệ, hợp tác với nàng rất thoải mái.
Nam nhân Lý tỷ có chút hối tiếc nói với Tô Mang:
"Tô đồng chí, ngại quá, mẹ bọn trẻ không nói cho ta biết nàng đã xem hàng, nếu nàng đã xem, vậy chúng ta 'mở rộng cửa sổ ở mái nhà nói thẳng', chúng ta đối với thứ trong tay ngươi rất hứng thú, không biết là giá cả thế nào?"
Tô Mang nghe vậy ngoài ý muốn nhìn thoáng qua nam nhân Lý tỷ, bất động thanh sắc nói:
"Hàng của ta đều từ trong đại thành mang tới, lộng đến nó tốn không ít công phu, các ngươi cũng biết, đây chính là thứ hiếm lạ, 'cung tiêu xã' đều không có bán đâu."
Tô Mang nói rồi nhìn thoáng qua Lý tỷ cùng nam nhân nàng, thấy hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, nghiêm túc, lại tiếp tục nói:
"Giá cả ta cũng không hét giá trên trời, ta và Lý tỷ quen biết lâu như vậy, ta là xem nàng ấy như thân tỷ tỷ đối đãi."
Lý tỷ ở bên cạnh lo lắng sốt ruột, nghe vậy lập tức phụ họa nói:
"Muội tử, tỷ cũng luôn xem ngươi như thân muội tử."
Tô Mang cười cười tiếp tục nói:
"Nếu mọi người đều thật lòng đối đãi nhau, một giá thôi, có phiếu một trăm lẻ năm, không phiếu hai trăm!"
Nghe được giá cả Tô Mang đưa ra, Lý tỷ rất tâm động, giá của Tô muội tử đưa ra thật sự rất công đạo, cũng coi nàng như thân tỷ tỷ mà đối đãi, theo nàng biết, loại vật hiếm như đồng hồ này, ở chợ đen có phiếu cần một trăm tám mươi, không phiếu một khối giá đều phải đến hai trăm hai, ba mươi.
So với Lý tỷ tâm động, nam nhân Lý tỷ trầm ổn hơn, mặc dù trong lòng hắn đối với giá cả Tô Mang đưa ra cũng rất tâm động.
Lý tỷ thấy nam nhân nhà mình không mở miệng nói chuyện, liền sốt ruột, đưa tay kéo kéo tay áo hắn, ý bảo hắn nói chuyện.
Nam nhân Lý tỷ cau mày nhìn thoáng qua Lý tỷ, trong lòng rất bất đắc dĩ, bản thân tức phụ cái gì cũng tốt, chỉ là thiếu kiên nhẫn, buôn bán làm sao có thể một hơi liền thành, hắn còn muốn ép giá xuống nữa.
"Tô đồng chí, giá cả ngươi đưa ra còn có thể thương lượng không? Dù sao chúng ta không phải chỉ muốn một khối!" Nam nhân Lý tỷ có chút khó xử nói.
"Lý tỷ, tỷ phu, ta đưa ra giá cả rất công đạo, nói thật, giá này ta cũng là xem trọng mặt mũi Lý tỷ mới đưa ra, thứ này nếu ta mang đến nơi khác, nó sẽ không phải giá này!" Phương diện giá cả là không thể bàn, đây đã là giá thấp nhất nàng đưa ra.
"Ta biết Tô đồng chí là xem trọng mặt mũi tỷ tỷ ngươi mới đưa ra giá này, nhưng Tô đồng chí, chúng ta tính đem tất cả đồ trong tay ngươi mua hết, phương diện giá cả ngươi xem có thể hay không thấp hơn một chút?" Nam nhân Lý tỷ không buông tha, tiếp tục cò kè mặc cả.
"Phương diện giá cả là không thể bàn, đây đã là giá thấp nhất, còn nữa, ta chỉ có thể cho hai người các ngươi hai khối, một khối khác đã có người đặt." Tô Mang giọng nói cứng rắn.
Nghe được Tô Mang đã bán một khối đồng hồ cho người khác, Lý tỷ nóng nảy, nàng kinh hô:
"Muội tử, ta không phải nói ngươi đợi ta sao? Sao ngươi lại..."
Lý tỷ nhất thời tình thế cấp bách, quên khống chế thanh âm, trong khách sạn có một số khách nhân ăn cơm nhìn về phía bọn hắn, nam nhân Lý tỷ kịp thời kéo Lý tỷ, chặn lời nàng nói, lôi kéo nàng ngồi xuống.
Tô Mang có chút không vui, Lý tỷ cũng không nhìn xem đây là trường hợp nào, nàng như vậy rất dễ dàng gây ra phiền toái.
"Giá cả chính là như vậy, không có thương lượng, các ngươi nếu có ý định mua, cứ theo giá này, nếu còn lo lắng, cứ thương lượng thêm một chút đi!" Tô Mang giọng nói có chút không tốt.
Nghe Tô Mang giọng nói cứng rắn, lão công Lý tỷ nhíu nhíu mày, sao lại không giống như hắn tưởng tượng, nàng không phải nên cùng mình cò kè mặc cả một phen rồi cho mình chút ưu đãi sao?
Lý tỷ nghe được Tô Mang trong giọng nói có chút không vui, nàng có chút tự trách, vừa rồi bản thân có chút thất thố, nàng còn không phải sợ Tô muội tử đem đồng hồ bán cho người khác sao!
"Muội tử, chúng ta đã suy nghĩ kỹ, muốn, muốn, chúng ta muốn!" Lý tỷ sợ làm mất đi cái đùi vàng Tô Mang, vội vàng mở miệng.
Tô muội tử cũng không phải là người đơn giản, bản thân tuyệt đối không thể đắc tội nàng, lại nói Tô muội tử đưa ra giá này thật sự rất mê người.
Nam nhân Lý tỷ không đồng ý nhìn thoáng qua Lý tỷ.
—END 104—
Bạn cần đăng nhập để bình luận