Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ

Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ - Chương 315: Yêu đương vụng trộm chuyện bại lộ (length: 8108)

Đại đội trưởng làm việc rất hiệu quả, không biết hắn dùng biện pháp gì, mà ngày thứ hai liền phái người trong thôn đi qua hai thôn bên cạnh, lên núi ngắt lấy "Thảo".
Tô Mang cũng không nhàn rỗi, thừa dịp trường học trong thôn còn chưa khai giảng, Cố Kim An ở nhà, đem quy trình chế tác sản phẩm dưỡng da hoàn chỉnh viết ra, dùng hai ngày thời gian, huấn luyện lại một lần toàn bộ công nhân viên trong xưởng.
Tuy nói các nàng làm đều là công việc dây chuyền sản xuất, có một vài chỗ cần chú ý vẫn phải cường điệu lại một lần.
Bận rộn mấy ngày, tất cả mọi chuyện cuối cùng cũng đã ổn thỏa.
Chuyện tuyển người cũng đưa lên nhật trình, lần này Tô Mang không có tham dự, toàn quyền giao cho đại đội trưởng, dù sao tuyển người đều có điều kiện, chỉ cần phù hợp điều kiện là được.
Chiều ngày hôm đó, đại đội trưởng đem danh sách tuyển công nhân lần này đưa cho Tô Mang.
Trong danh sách có hai cái tên khiến Tô Mang nhíu mày.
Một là chị dâu hai của Cố gia, còn một cái là Lý quả phụ.
Chuyện Lý quả phụ, trước đó đại đội trưởng có nói qua, lúc ấy nàng cũng đáp ứng, lần sau tuyển công nhân có thể miễn cho nàng khảo thí, trực tiếp vào xưởng.
Nhưng lần trước phát hiện nàng cùng anh cả của Cố gia có chuyện, Tô Mang có chút lo lắng.
Về phần chị dâu hai của Cố gia, Tô Mang cũng có chút ngoài ý muốn, nàng còn tưởng rằng người nhà họ Cố đều khinh thường đến xưởng của nàng làm việc.
Nếu người đã chọn xong, Tô Mang cũng không tiện nói gì thêm.
Chuyện huấn luyện công nhân mới bây giờ cũng không cần nàng quan tâm, hai ngày trước lúc huấn luyện, từ trong số công nhân viên kỳ cựu đã chọn ra một công nhân viên ưu tú, thăng chức, hiện tại do nàng phụ trách chuyện huấn luyện công nhân mới.
Lý Kiến Quân và Đường Quân hợp tác cùng cung tiêu xã cũng đã đàm phán xong.
Hết thảy đều rất thuận lợi, đều hướng tới phương hướng tốt đẹp mà phát triển, xưởng lại tiến vào một giai đoạn phát triển mới.
Tô Mang cũng trải qua những ngày tháng ở nhà dưỡng thai.
Trải qua mấy ngày bình yên, tối hôm đó, trong thôn xảy ra một chuyện lớn.
Chuyện của anh cả Cố gia và Lý quả phụ vẫn bị người ta phát hiện.
Chuyện xảy ra là như vậy...
Trong thôn có mấy lão gia, thừa dịp trời tối lên núi bắt đồ rừng, định bụng kiếm chút đồ ăn.
Mấy ngày nay không có việc đồng áng, buổi tối trời quá nóng ngủ không được, vừa lúc có lão gia đề nghị mọi người lên núi đi dạo một vòng.
Có thể kiếm được đồ rừng thì càng tốt, không kiếm được thì coi như hóng gió, giết thời gian.
Đồ rừng không kiếm được, ngược lại phát hiện một đôi "dã uyên ương".
Điều khiến mọi người không ngờ chính là, trong đám người yêu đương vụng trộm kia, có một người lại là Cố đại ca, người vẫn luôn thật thà, thành thật.
Mấy lão gia bát quái không thua gì mấy bà thím, không đến nửa giờ, người trong thôn đều biết chuyện Cố đại ca và Lý quả phụ "nhảy bụi cỏ".
Sau vụ bát quái của Cố Vệ Dân và Tưởng Viện Viện, trong thôn đã lâu không có tin bát quái mới.
Lần này, các thôn dân sôi trào, cả đám chạy đến chân núi hóng chuyện, người lớn, trẻ con, thậm chí còn có cả mấy lão thái thái.
Tô Mang nhàn rỗi nhàm chán, cũng theo đến hóng hớt.
Khi các thôn dân đuổi tới nơi, Cố đại ca và Lý quả phụ đã mặc quần áo chỉnh tề, Lý quả phụ vẻ mặt thất kinh đứng ở một bên, thân thể có chút run rẩy, xem ra nàng thật sự bị dọa sợ.
Trái lại Cố đại ca, hắn lại tỏ ra rất bình tĩnh.
Đối mặt với ánh mắt hóng chuyện và trách cứ của mọi người, hắn thờ ơ, cứ như người bị phát hiện yêu đương vụng trộm với Lý quả phụ không phải là hắn.
Tô Mang nhịn không được ghé tai Cố Kim An nói nhỏ:
"Tố chất tâm lý của Cố lão đại này thật tốt." Bị nhiều người vây quanh như vậy, hắn một chút cũng không sợ hãi, cũng không sợ bị bắt đi diễu phố.
Cố Kim An cười nhạo một tiếng:
"Hy vọng lát nữa hắn vẫn có thể trấn định như vậy."
Tô Mang không hiểu hỏi:
"Có ý tứ gì?"
"Ngươi..."
Lời Cố Kim An còn chưa nói xong, liền bị một giọng nói the thé cắt ngang.
"Là ai bịa đặt nói xấu chồng ta, thứ lòng dạ hiểm độc, có phải không muốn thấy chúng ta sống tốt hay không?" Chị dâu cả của Cố gia, người chưa đến mà tiếng đã đến.
"Nha, người đến rồi." Cố Kim An ý bảo Tô Mang nhìn.
Tô Mang quay đầu, liền thấy chị dâu cả Cố gia chân chạy như bay, một tay chống eo, có vẻ như nàng chạy rất vội.
Ở phía sau nàng một khoảng cách, còn có mẹ Cố, anh hai Cố, chị dâu hai Cố, Cố Vệ Dân, còn có hai đứa con lớn của nàng, Đại Hổ và Đại Ny.
Tô Mang nhướng mày, người nhà họ Cố đến ngược lại rất đầy đủ.
Nghe lời chị dâu cả Cố nói, trong thôn có một thím hóng chuyện cười đáp lại:
"Cố lão đại gia, mọi người không có nói bậy, nam nhân nhà ngươi có làm chuyện xấu hay không, chính ngươi đến xem một chút chẳng phải sẽ biết sao."
"Đúng vậy, Cố lão đại gia, ngươi lại đây nhận người xem, xem có phải mọi người nói dối hay không."
"Ha ha ha, đúng vậy, ngươi sẽ không ngay cả nam nhân nhà ngươi cũng không nhận ra chứ?"
"Ha ha ha, thật sự có khả năng, Cố lão đại phỏng chừng đã lâu không về nhà, vợ hắn thật sự có thể không biết hắn..."
Tiếng trêu chọc của thôn dân, khiến Cố đại tẩu sốt ruột trong lòng, bước chân càng nhanh hơn.
Đương gia tối nay xác thật không ở nhà, không chỉ tối nay không ở nhà, gần đây mấy ngày buổi tối đều không ở nhà, nàng cũng không nghĩ nhiều, cho rằng hắn có việc ra ngoài, còn hắn khi nào trở về, nàng cũng không rõ, sáng ngày thứ hai tỉnh lại thì hắn đã ở trên giường.
Chờ Cố đại tẩu đi vào, mọi người rất tự giác nhường ra một lối đi, để nàng nhìn rõ người ở bên trong có phải Cố đại ca hay không.
Lý quả phụ vừa nghe thấy giọng nói của Cố đại tẩu, liền theo bản năng đi về phía Cố đại ca.
Cố đại tẩu đanh đá có tiếng, lát nữa không tránh khỏi một hồi tranh cãi, nàng có chút sợ Cố đại tẩu.
Cố đại tẩu xông vào vòng người, vừa vặn nhìn thấy Lý quả phụ đi đến bên cạnh Cố đại ca, lập tức lý trí hoàn toàn không còn, nháy mắt quên mất mục đích mình đến đây, hét lớn rồi nhào tới chỗ Lý quả phụ.
"Con đĩ thối, ta cho ngươi câu dẫn nam nhân của ta, nam nhân nhà ngươi c·h·ế·t rồi, ngươi liền tơ tưởng đến nam nhân khác? Nếu ngươi thiếu nam nhân, ngươi nói với ta một tiếng, lão nương giúp ngươi tìm, trong thôn có nhiều đàn ông góa vợ, thật sự không được còn có thôn bên cạnh."
Ngoài miệng mắng chửi, tay cũng không nhàn rỗi, người đã xông tới trước mặt Lý quả phụ, một tay túm lấy tóc nàng, bàn tay gầy guộc giáng thẳng vào mặt Lý quả phụ.
Lý quả phụ có lẽ là chột dạ, cái tát đầu tiên không có phản kháng, chờ Cố đại tẩu đánh cái tát thứ hai, rốt cuộc nhịn không được phản kháng.
Nâng cánh tay lên đỡ, cũng làm cho lửa giận của Cố đại tẩu càng tăng thêm.
Miệng mắng càng thêm khó nghe, tát bằng tay cũng đổi thành túm tóc.
Lý quả phụ cũng bị những lời khó nghe của Cố đại tẩu kích thích, không còn sợ hãi chột dạ nữa, dùng hết toàn lực bắt đầu phản kháng.
Chỉ chốc lát, hai người liền xông vào đánh nhau.
Đàn bà đánh nhau, đơn giản là túm tóc cào mặt, Tô Mang nhìn mà nép sát vào người Cố Kim An, thật sự là quá tàn nhẫn, chỉ một lát, trên mặt Cố đại tẩu và Lý quả phụ đều mang theo thương tích.
Tuy nói trời không sáng lắm, nhưng với đôi mắt 5.2 của nàng, nàng vẫn thấy rõ trong tay Lý quả phụ nắm một nhúm tóc mới túm được từ trên đầu Cố đại tẩu xuống.
Theo bản năng sờ sờ đỉnh đầu mình, như vậy chắc là đau lắm.
Từ tình thế trước mắt mà xem, Lý quả phụ chiếm ưu thế hơn, Cố đại tẩu cũng chỉ có cái miệng là ghê gớm.
Các thôn dân dường như cũng đã quen với tình huống này. Không một ai ra can ngăn, đều đang cười hì hì hóng chuyện, thậm chí còn có người bình luận về tình hình chiến đấu của hai người.
Lại nhìn một đương sự khác, mặt mày sa sầm, nhìn hai người đàn bà vì hắn mà vung tay đánh nhau.
Tô Mang chậc chậc hai tiếng:
"Ngược lại là coi nhẹ anh cả ngươi, ngày thường làm bộ làm tịch, hóa ra vẫn là một gã tra nam."
==============================END-315============================..
Bạn cần đăng nhập để bình luận