Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ

Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ - Chương 74: Bị người khác hái (length: 7554)

"Đại ca, lão tiểu và Tô Mang quan hệ xem ra rất tốt nha!"
Cố đại ca nghe vậy, quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó không lên tiếng nói:
"Bọn họ có thể sống tốt là được."
Cố đại tẩu về nhà mẹ đẻ đã được một thời gian, Cố đại ca có chút nhớ. Tuy rằng mẹ hắn và phụ thân hắn sai bảo hắn đi đón về, nhưng hắn cha còn chưa có tỏ thái độ, trong nhà nhỏ nhất Tam Ny mỗi tối đi ngủ đều muốn khóc tìm nương, hắn mấy ngày nay thật là đau cả đầu, trong nhà vẫn là cần phải có nữ nhân ở.
"Đại ca, huynh không sợ hãi quan hệ của bọn họ trong thời gian ngắn như vậy lại trở nên tốt đẹp sao? Trước kia Tô Mang đối với lão tam tình cảm chúng ta đều nhìn thấy rõ ràng." Cố nhị ca thấp giọng hỏi.
"Nữ nhân nha, đã kết hôn thì tâm cũng liền thu lại, tất cả tinh lực đều sẽ đặt ở trên thân nam nhân của mình, việc này rất bình thường." Cố đại ca không để ý nói.
Thời đại này nữ nhân nào mà không phải như vậy? Cho dù trước khi kết hôn có bao nhiêu không bằng lòng, sau khi kết hôn còn không phải là phải sống thật tốt sao.
Cố nhị ca không đồng ý với quan điểm của Cố đại ca, hắn cảm thấy chuyện này không đơn giản, bằng không phụ thân hắn sao lại viết thư cho lão tam, nội dung trong thư vẫn là về Tô Mang và lão tiểu, đừng hỏi hắn làm thế nào biết, lá thư này là do hắn viết, hắn là người đọc sách nhiều nhất trong nhà, trừ Cố Kim An và Cố Vệ Dân.
Bất quá, Cố nhị ca cũng nhận ra Cố đại ca không có hứng thú với chuyện của lão tiểu và Tô Mang, hắn cũng không nói nhiều nữa, kỳ thật hắn còn muốn cùng đại ca trò chuyện về chuyện Tô Mang đào rau dại.
Hắn nghe Nhị Nha và Tiểu Hổ nói, Tô Mang và bọn nhỏ đang dùng rau dại để đổi lấy kẹo sữa đại bạch thỏ, hắn không cảm thấy Tô Mang đột nhiên phát thiện tâm, tìm lý do cho bọn nhỏ ăn kẹo, Tô Mang nhất định có lý do của mình.
Mấy ngày nay mấy đứa trẻ trong nhà bị lão nương ra lệnh cưỡng chế, không được phép tiếp xúc với Tô Mang, bọn nhỏ đổi địa điểm cắt cỏ cho heo, những chuyện sau đó hắn cũng không biết.
Lại nói về phía Cố Kim An, Tô Mang sau khi đưa điểm tâm cho Cố Kim An, cũng không vội rời đi.
Nàng quan sát cẩn thận một phen nơi mà sau này mình sẽ ở, nền nhà coi như rộng rãi, phòng ở là loại gạch mộc thường thấy nhất trong thôn, bất quá phía dưới là dùng gạch, ngoài điểm đó ra thì không có gì đáng xem, tường xiêu vẹo của phòng đã được xây lại rất cao, dự tính hôm nay liền hoàn thành.
Cố Kim An ăn xong một cái bánh, hắn nhìn thoáng qua Tô Mang đang đánh giá xung quanh, một chút không được tự nhiên buổi sáng đã không thấy nữa.
"Nàng cảm thấy phòng ở xây thế nào?" Cố Kim An hỏi.
"Cũng được." Tô Mang đối với việc xây nhà không hiểu rõ lắm, nàng cũng không đưa ra ý kiến gì.
"Ta và Kiến Quân đang kế hoạch xây nhà vệ sinh, lần trước nàng có nói qua loại nhà vệ sinh kia, nếu nàng có thời gian, có thể cẩn thận nói cho chúng ta biết được không?" Vừa lúc Tô Mang ở đây, Cố Kim An liền hỏi ý kiến của nàng.
"Được, ta nói cho các huynh biết, bất quá ta cũng không hiểu rõ, ta chỉ nói ý kiến của ta, các huynh xem xem có được không." Tô Mang vốn định đi ngắt hoa cúc dại, bất quá xây nhà vệ sinh cũng rất quan trọng, nàng đi muộn một chút chắc là không có vấn đề gì, hôm qua nàng đã nói rõ với bọn nhỏ, sáng sớm hôm nay bọn họ sẽ tiếp tục ngắt hoa cúc dại để đổi kẹo.
"Ân, chúng ta ra hậu viện đi, Kiến Quân đang ở đó." Cố Kim An tâm tình rất tốt.
Tô Mang đem nhà vệ sinh mà mình từng thấy ở nông thôn thời hiện đại, nói cho Cố Kim An và Lý Kiến Quân.
Lý Kiến Quân nghe xong, kích động không thôi, hắn tán dương:
"Đệ muội, ý nghĩ này của muội rất tốt; như vậy thì mưa tuyết lớn cũng không còn đáng sợ, còn sạch sẽ dễ dàng thu dọn, chờ nhà muội làm xong, ta cũng muốn làm một cái cho nhà ta, nhà vệ sinh nhà ta mỗi khi đến mùa hè, mùi rất nồng."
Cố Kim An thì vẻ mặt vui mừng nhìn Tô Mang, đặc biệt nhìn thấy Lý Kiến Quân kích động, hắn trong lòng không khỏi tự hào nghĩ:
Vợ ta chính là lợi hại, ngay cả ý nghĩ làm nhà vệ sinh cũng không giống người khác.
Chuyện nhà vệ sinh đã giải quyết xong, Tô Mang chào hỏi Cố Kim An và Lý Kiến Quân, rồi xách giỏ vội vã rời đi.
Đi đến nơi hôm qua ngắt hoa cúc dại, những bông hoa cúc dại còn lại hôm qua đã không còn nữa, Tô Mang không khỏi buồn bực, bọn nhỏ tốc độ nhanh như vậy sao?
Nàng tìm kiếm khắp nơi bóng dáng bọn nhỏ, nhưng không thấy một ai, trong lòng lại càng thêm kỳ quái, bây giờ mới chỉ hơn chín giờ sáng, bọn nhỏ không thể nhanh như vậy đã ngắt xong.
Hoa cúc dại đều bị hái hết, Tô Mang chỉ có thể mang theo nghi vấn rời đi.
Ở dưới chân núi nhìn thấy Cẩu Đản, Tô Mang tăng nhanh bước chân, muốn hỏi Cẩu Đản xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Còn chưa đi đến bên cạnh Cẩu Đản, Cẩu Đản mắt sắc đã nhìn thấy Tô Mang, hắn nhanh chóng chạy đến bên cạnh Tô Mang, sốt ruột nói:
"Thẩm thẩm, hoa cúc dại bị người khác hái hết rồi sao?"
Tô Mang nghe vậy, trong lòng trầm xuống, nàng có một dự cảm không tốt.
"Tiểu Cẩu Đản, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?" Tô Mang vội vàng hỏi.
"Thẩm thẩm, ta và Đại Tráng mấy đứa đến chỗ ngắt hoa cúc dại, thì hoa cúc dại đã bị Hắc Đản nãi nãi và mấy thím của hắn hái hết rồi." Cẩu Đản nhanh chóng nói rõ nguyên nhân, hoa cúc dại không hái được, kẹo của hắn cũng không có, Tiểu Hổ có chút thương tâm.
"Hắc Đản?" Tô Mang nghi ngờ nói.
"Ân, chính là một trong số những đứa trẻ hôm qua cùng chúng ta ngắt hoa cúc dại, hắn hơi mập một chút, thẩm thẩm chắc là có ấn tượng đi!" Cẩu Đản giải thích.
Căn cứ vào miêu tả của Cẩu Đản, Tô Mang đã nhớ ra, trong số những đứa trẻ đổi kẹo với nàng, quả thật có một tiểu nam hài mập mạp.
"Hắc Đản là con nhà ai?"
"Chính là Cố tam nãi nãi trong nhà."
"Cố tam nãi nãi?" Tô Mang không quen thuộc với người trong thôn, đối với Cố tam nãi nãi trong miệng Cẩu Đản rất xa lạ.
Cẩu Đản bắt đầu phổ cập kiến thức cho Tô Mang, cuối cùng Tô Mang cũng biết Cố tam nãi nãi là người như thế nào.
Thì ra nàng chính là vị thím lần trước đi chợ trên trấn nói năng kỳ quái, cũng chính là tam thẩm của Cố Kim An.
Nghe được hoa cúc dại bị nhà nàng ta ngắt hết, Tô Mang cũng không bất ngờ, loại chuyện này quả thật giống như việc tam thẩm nhi có thể làm được, bất quá, nàng rất tò mò tam thẩm ngắt hoa cúc dại dùng để làm gì?
Hoa cúc dại pha trà uống ngược lại là có thể, nhưng cũng không cần dùng nhiều như vậy? Chẳng lẽ là muốn lấy hoa cúc dại đi chợ đen bán? Theo nàng biết, hiện tại hoa cúc dại căn bản không đáng tiền, mang đi chợ đen bán cũng không ai muốn mua.
Biết được nguyên do, Tô Mang cũng không rối rắm nữa, nhà nàng ta ngắt thì cứ ngắt, đây đều là những thứ trên núi, mỗi người đều có quyền lợi hái.
Nàng tuy rằng đáng tiếc bỏ lỡ một số lớn hệ thống tệ, nhưng cũng có thể nghĩ thông suốt, ngoài hoa cúc dại, nàng còn có thể ngắt những thứ khác.
"Cảm ơn Cẩu Đản đã nói cho ta biết nguyên nhân." Tô Mang hướng Cẩu Đản cảm tạ.
Cẩu Đản nắm chặt góc áo, do dự hỏi:
"Thẩm thẩm, chúng ta còn có thể ngắt những thứ khác để đổi kẹo với người không?"
"Đương nhiên là có thể, nhà ta cần rau dại tương đối nhiều, ta muốn chuẩn bị nhiều một chút, phơi khô, để dành đến mùa đông ăn." Tô Mang giải thích một câu nguyên nhân nàng đào rau dại.
Phòng ngừa tai họa từ chưa xảy ra là rất cần thiết, ở thời đại đặc thù này, chuyện gì cũng có thể phát sinh, để tránh rước họa vào thân, nàng vẫn là nên giải thích rõ ràng một chút.
Cẩu Đản nghe vậy, đôi mắt sáng ngời, thật tốt, hy vọng của hắn vẫn còn.
==============================END-74============================
Bạn cần đăng nhập để bình luận