Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ

Xuyên Thư Thất Linh, Ta Gả Cho Chồng Trước Thân Đệ Đệ - Chương 378: Đêm mai hẳn là liền có tin tức (length: 8306)

Tưởng Hạo sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm bóng lưng Quý Vũ Nhu hồi lâu, mãi cho đến khi Quý Vũ Nhu vào ký túc xá và đóng cửa phòng mới thu lại ánh mắt.
Sau đó cười tự giễu, ngược lại là hắn đã nghĩ quá đơn giản.
Chuyện của Quý Vũ Nhu, Cố Vệ Dân và Tưởng Viện Viện cuối cùng cũng không đi đến kết luận.
Đại đội trưởng chỉ đơn giản giao cho bọn họ tự xử lý, nếu thật sự không được thì báo cáo lên, nhường người có thẩm quyền tới giải quyết, dù sao hắn là xử lý không xong.
Báo lên thì cả hai bên đều không bằng lòng, sự tình cứ như vậy tạm thời gác lại.
Cố Vệ Dân sau khi thân thể khỏe hơn một chút, liền chuyển về nhà riêng, bất quá thái độ đối với Tưởng Viện Viện không còn tốt như trước.
Hắn trong lòng nghẹn một cục tức, tuy rằng Tưởng Viện Viện giải thích, nàng là bị Quý Vũ Nhu mê hoặc nên đầu óc mới p·h·át nhiệt, nghĩ ra biện pháp muốn Tô Mang kê đơn, nhưng hắn trong lòng vẫn luôn không thoải mái.
Hắn đã sớm nhắc nhở Tưởng Viện Viện, Tô Mang và Cố Kim An đã trở thành quá khứ, nhường nàng không nên đi trêu chọc hai người, bọn họ hiện tại không có thực lực đắc tội hai người, nhưng nàng chính là không nghe.
Hắn trong lòng mơ hồ có cái suy đoán, Tô Mang và Cố Kim An kỳ thật đã sớm p·h·át hiện kế hoạch của Tưởng Viện Viện, cuối cùng vốn là Tô Mang muốn uống dược, lại bị hắn uống.
Bất quá, bây giờ không phải là lúc truy cứu chuyện này, Tưởng Hạo nói đúng, bọn họ không thể lại trở thành trò cười trong thôn, liền tính là Tô Mang cho hắn hạ dược, bọn họ cũng không có chứng cớ, càng không thể bắt bọn họ như thế nào, chuyện này nói đến cùng là bọn họ đuối lý, bọn họ xem như tự mình chuốc lấy cực khổ.
Tưởng Viện Viện cũng nên cho nàng một ít giáo huấn.
Tưởng Viện Viện tự biết đuối lý, trong lòng tuy bất mãn, nhưng không dám có ý kiến, đối mặt với Cố mẫu làm khó dễ cùng âm dương quái khí cũng có thể nhẫn nhịn không phản bác, nàng hiện tại liền mong thời gian trôi qua nhanh một chút, chờ đứa bé trong bụng sinh ra, hết thảy rồi sẽ tốt hơn.
Đối với Tô Mang, nàng trước mắt không dám có bất kỳ x·ấ·u tâm tư, Tưởng Hạo cảnh cáo nàng còn rõ ràng trước mắt.
Nàng không nghĩ đến Tưởng Hạo sẽ tức giận như vậy, thậm chí không tiếc uy h·i·ế·p nàng, nếu nàng về sau lại đối Tô Mang có x·ấ·u tâm tư. Hắn liền triệt để mặc kệ nàng.
Tưởng Hạo thái độ triệt để dọa đến nàng, nàng trước mắt còn phải dựa vào Tưởng Hạo, tất nhiên không dám không đem lời nói Tưởng Hạo để ở trong lòng.
Đồng thời trong lòng lại càng chán gh·é·t Tô Mang, giống như người bên cạnh nàng đều đang vì Tô Mang nói chuyện.
Ngay cả Vệ Dân ca cũng vì Tô Mang nói chuyện, điều này làm cho nàng trong lòng càng ngày càng bất an.
Hôm sau, Quý Vũ Nhu đi lên trấn một chuyến, nói là đi gửi thư cho người nhà.
Nàng và Tưởng Viện Viện xem như triệt để xé rách da mặt, Cố gia nàng không dám đi, đối với Cố Vệ Dân tất nhiên là không còn hy vọng.
Nàng ở trên đường chặn Cố Vệ Dân vài lần, cuối cùng đều bị Tưởng Hạo p·h·á hỏng, nàng tuy tức giận, nhưng không có biện pháp khác, Cố Vệ Dân hình như rất để ý lời Tưởng Hạo nói.
Nàng hiện tại cần phải làm là chờ người trong nhà hồi âm.
Nàng đem chuyện p·h·át sinh ngày đó viết thư nói cho người trong nhà, bất quá không có hoàn toàn nói thật.
...
Chuyện của Cố Vệ Dân một nhà cùng Quý Vũ Nhu, Tô Mang cũng có nghe nói, trong thôn ồn ào huyên náo náo nhiệt mấy ngày. Ngay cả chuyện Cố Vệ Dân uống nhầm dược cho h·e·o p·h·át tình, Tô Mang cũng nghe thấy.
Lúc nghe được tin tức này, nàng đang uống nước, một ngụm nước kẹt ở cổ họng, nửa vời, làm Cố Kim An hoảng sợ.
Chỉ có thể nói... Ác giả ác báo, Tưởng Viện Viện lại còn cho nàng hạ dược cho h·e·o p·h·át tình, đáng đời Cố Vệ Dân bị người trong thôn lên án.
Đối với khúc mắc giữa ba người, nàng cũng không để ý, dù sao kết cục của bọn họ cũng sẽ không tốt; chỉ là vấn đề thời gian.
So với ba người kia dây dưa không rõ, cuộc sống của Tô Mang có chút quá mức an nhàn.
Nàng hiện tại mỗi ngày đều trải qua cuộc sống thoải mái hơn trước kia, từ lúc cho Cố Kim An biết bí mật của mình. Nàng liền hoàn toàn buông lỏng, mỗi ngày có vô số món ăn ngon, nàng cũng có chút hối hận vì đã thẳng thắn bí mật chậm như vậy.
Nàng mỗi ngày đại môn không ra cổng trong không bước, chân chính sống những ngày dưỡng thai.
Mỗi ngày làm một chút việc may vá, lại xem xem sách, thật sự nhàm chán lại nghĩ trăm phương ngàn kế làm vài món ăn ngon, mỗi ngày trôi qua vui đến quên cả trời đất.
Có khi, con dâu của Lý Kiến Quân là Vương Xảo Xảo sẽ tìm đến nàng, hai người cũng có thể nói chuyện rất hợp.
Vương Xảo Xảo vẫn còn làm ở tiệm cơm quốc doanh, nàng tạm thời ở nhà cha mẹ của nàng, lúc nàng nghỉ ngơi, Lý Kiến Quân lại đi trấn trên đón nàng về.
Vợ chồng son xem như đang t·r·ải qua yêu xa.
Hôm nay Vương Xảo Xảo được nghỉ, lại đến tìm nàng tán gẫu.
Tô Mang nhìn Vương Xảo Xảo, so với trước đây đã có thêm một chút dáng vẻ phụ nữ, cười hỏi.
"Xảo Xảo, ngươi định cứ như vậy với Lý Kiến Quân mãi sao?" Dù sao cũng là vợ chồng mới cưới, mỗi ngày không gặp mặt khẳng định không được.
Vương Xảo Xảo liếc nhìn bụng của Tô Mang, mặt chậm rãi đỏ lên, nhỏ giọng nói:
"Ta... Chờ bụng ta có tin tức, ta liền bán c·ô·ng việc ở tiệm cơm quốc doanh, Kiến Quân nói nhường ta ở nhà dưỡng thai."
Tô Mang sửng sốt, theo ánh mắt của Vương Xảo Xảo liếc nhìn bụng mình, kinh ngạc nói:
"Ngươi có rồi?" Nàng và Lý Kiến Quân mới kết hôn không được mấy ngày, nhanh như vậy đã có tin vui?
Vương Xảo Xảo đỏ mặt lắc đầu, trách yêu:
"Tô tỷ tỷ, ta và Kiến Quân mới kết hôn bao lâu thời gian, không có nhanh như vậy." Nói xong lại vẻ mặt hâm mộ nhìn bụng của Tô Mang, "Nếu là ta có vận khí như Tô tỷ tỷ thì tốt rồi. Không cần ba, có hai ta đã đủ hài lòng."
Tô Mang cười phụ họa."Sẽ có, ngươi và Lý Kiến Quân cố gắng lên, tranh thủ trước năm mới mang thai." Hiện tại là tháng 11 âm lịch, còn hơn một tháng nữa là đến Tết, hai người cố gắng cũng có thể đ·u·ổ·i kịp.
Vương Xảo Xảo đỏ mặt nhẹ gật đầu, nàng và Lý Kiến Quân một tuần liền gặp một hai lần, mỗi lần gặp mặt đều không có lãng phí, hy vọng có thể mau c·h·óng có tin tức tốt.
Hai người hàn huyên trong chốc lát, đến gần giờ cơm trưa, Vương Xảo Xảo trở về.
Cố Kim An hôm nay cùng Lý Kiến Quân đi lên trấn, lúc này vẫn chưa về, Tô Mang biết hắn hôm nay có chuyện quan trọng, cũng không có chờ hắn, chính mình cùng Tiểu Đoàn Đoàn đổi một phần cơm trưa dinh dưỡng.
Vừa ăn cơm xong, Cố Kim An liền cưỡi xe đ·ạ·p trở về, nhìn biểu tình của hắn, liền biết sự tình đàm phán rất thuận lợi.
Tô Mang đỡ eo đứng ở một bên chờ hắn dựng xe đ·ạ·p, nàng hiện tại bụng đã gần bảy tháng, bụng lớn, đi đường đều phải đỡ eo, buổi tối ngủ eo không an ổn, Cố Kim An thời gian này cũng chưa ngủ đủ.
Cố Kim An dựng xong xe đ·ạ·p, lấy từ trên tay lái một gói đồ lớn, đi đến trước mặt Tô Mang, giơ giơ gói đồ lớn trong tay.
"Vợ à, có thứ tốt cho nàng đây."
Tô Mang mắt sáng lên, "Vật gì tốt?"
"Về phòng rồi xem."
Xem dáng vẻ thần thần bí bí của Cố Kim An, Tô Mang càng hiếu kì đồ vật bên trong gói đồ, vừa vào phòng liền khẩn cấp mở ra.
"Cái này... Ngươi lấy đâu ra nhiều hoàng kim như vậy?" Tô Mang nhìn ba thỏi vàng kim quang lấp lánh trong gói đồ, giọng nói có chút k·í·c·h động.
Thứ này hiện tại là hàng cấm, Cố Kim An làm thế nào mà tìm được?
"Ta tìm người đổi. Nàng không phải nói thứ này đáng giá sao, coi như là tiền sữa bột cho con chúng ta."
Tô Mang lặng lẽ giơ ngón tay cái lên, có ba thỏi vàng này, tiền sữa bột cho ba đứa bé chắc chắn là đủ.
Thu lại kỹ vàng thỏi, tính toán tìm thời gian cùng Tiểu Đoàn Đoàn đổi, chuẩn bị đồ dùng cho em bé.
Đổi một phần cơm trưa cho Cố Kim An, hiện tại hai người ăn cơm rất dễ dàng, t·h·i·ê·n lại lạnh, nấu cơm vừa lạnh tay vừa lạnh chân, không bằng trực tiếp nhờ Tiểu Đoàn Đoàn giải quyết.
"Hổ ca nói thế nào?"
Động tác ăn cơm của Cố Kim An dừng lại, nuốt cơm xuống, khóe môi cong lên, "Đều đã bàn xong xuôi, tối mai hẳn là có tin tức."
Tô Mang nhíu mày, "Hy vọng hết thảy thuận lợi."
Cố Kim An khẽ cười một tiếng, "Chắc chắn." Hắn và Hổ Ca đã chuẩn bị kỹ càng, lần này Cố Vệ Dân chạy không thoát, trừ phi hắn tối mai không đi.
==============================END-378============================.
Bạn cần đăng nhập để bình luận